Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1880: Thân Phận Lộ Ra Ánh Sáng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Trên đời này có một loại tình cảm rất khó dứt bỏ.

Đó chính là tình thân.

A Nhã không thể trơ mắt nhìn Lại Chiến giết chết A Thải.

Loại tình hình này A Nhã cũng nhìn ra, vô luận có thể tìm ra tài nguyên trên người A Thải hay không, đám người A Thải đều không có khả năng sống sót thoát khỏi Lại gia.

Vậy thì không bằng đụng một cái.

Bởi vậy A Nhã dứt khoát vận dụng tín hiệu cầu cứu mà Lại Chấn cho mình.

Hộ Sơn Đại Trận Lại gia khẳng định sẽ không ngăn cản tín hiệu cầu cứu của Lại gia, đây cũng là lý do tại sao tín hiệu cầu cứu của A Nhã một đường thông suốt.

- Ta sẽ không để ngươi động vào tộc nhân của mình.

A Nhã nói ra câu này, con mắt nhìn vào A Thái, bất quá ánh mắt nàng bí mật nhìn Hồng Vận một cái.

Mà cái ánh nhìn thoáng qua Hồng Vận bắt được.

- Tự tìm đường chết.

Lại Chiến tức giận quát.

Mắt thấy Lại Chiến muốn giết chết A Nhã, bên trong ánh mắt A Nhã không có bao nhiêu e ngại.

Nàng tin Lại Chiến cũng có thời gian giết chết bản thân, sau đó cao thủ Thánh Đức Thư Viện sẽ chạy tới.

Mà ngay lúc A Nhã đang chờ chết một đạo thân ảnh như thiểm điện xuất hiện phía trước nàng.

Không phải Hồng Vận thì là ai?

Đúng lúc này Thống Lĩnh Hộ Viện Quân, Thiên Dật phủ xuống.

Khi hắn trách mắng Lại Chiến thì nắm đấm của Lại Chiến chỉ cách Hồng Vận chưa tới 3 thước.

Lại Chiến đương nhiên nghe được tiếng quở trách của Thiên Dật, nhưng vẫn không có ý định dừng tay.

Lại gia không phải không có đệ tử ở Thánh Đức Thư Viện, đến lúc đó chỉ cần sử dụng quan hệ là được.

Ôm lấy ý niệm này Lại Chiến không những không dừng tay, ngược lại còn tăng cường thêm pháp lực.

Hồn Vận nhìn nắm đấm gần trong gang tấng nhưng không hề do dự mà nghênh đón một quyền.

Hắn không phải không biết bản thân không phải đối thủ của Lại Chiến, nhưng hắn không thể chờ chết a.

- Dám cùng ta đối đầu, ta thấy ngươi sống không kiên nhẫn nữa rồi.

Lại Chiến là cao thủ Tiên Vương ngũ chuyển, mà tu vi Hồng Vận lại là Tiên Vương nhất chuyển, chênh lệnh giữa song phương không hề ít.

- Hồng Vận, không nên.

A Nhã hoảng sợ hô.

Bất quá hết thảy đều đã chậm.

Nắm đấm hay người đã hạm vào nhau.

Sắc mặt Lại Chiến xoát bỗng chốc thay đổi.

Sắc mặt Hồng Vận cũng thay đổi.

Lại Chiến biến sắc bởi vì nắm đấm của hắn bị oanh nát, quyền kình kinh khủng vô tình đánh vào thể nội hắn, lục phủ ngũ tạng hắn ngay lập tức hóa thành bột nhão.

Hồng Vận biến sắc bởi vì hắn cảm thấy thể nội tràn vào một cỗ lực lượng khó có thể tin được, cỗ lực lượng này khiến cho Hồng Vận bộc phát ra chiến lực vượt xa bản thân.

Oa một tiếng, Lại Chiến phun ra một ngụm máu tươi, tiếp đó vô lực rơi xuống phía sau.

- Hồng Vận, ngươi từ lúc nào lợi hại như vậy?

Trong mắt A Nhã trài đầy thần sắc không thể tưởng tượng được.

Lại Chiến thế nhưng là cao thủ Tiên Vương Ngũ Tầng a!

Hồng Vận có tài đức gì có thể đánh bại Lại Chiến?

Không thể nào!

Hồng Vận không nói mà quay người nhìn về phía Diệp Hạo.

Lúc này Diệp Hạo thu hồi điểm ngón tay nói.

- Loại cảm giác này cũng không tệ lắm, phải không?

- Không ngờ Diệp công tử là cường giả Tiên Vương cao giai.

Hồng Vận giống như lần đầu quen biết Diệp Hạo.

Diêp Hạo nếu không phải có tu vi Tiên Vương cao giai làm sao có thể một chiêu đã làm trọng thương Tiên Vương ngũ chuyển Lại Chiến?

Nhưng Hồng Vận không biết Diệp Hạo là Tiên Vương cao giai thuộc tầng thứ nào.

- Ngươi là ai?

Thiên Dật nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Nhất định phải trả lời sao?

Diệp Hạo đón nhận ánh mắt của Thiên Dật thản nhiên hỏi.

- Không cần.

Thiên Dật nói xong nhìn về phía A Nhã.

- Tín hiệu cầu cứu vừa nãy do ngươi phóng thích ra?

- Vâng, đại nhân.

A Nhã lập tức nói.

- Có người muốn gây bất lợi với ngươi sao?

Thiên Dật trầm giọng nói.

- Bọn họ đều là tộc nhân ta, hôm nay chúng ta ngẫu nhiên gặp mặt, ta mời bọn họ đến đây.

A Nhã sắp xêp lại ngôn từ nói.

- Thế nhưng ai có thể ngờ Lại gia chủ cưỡng ép lục soát người bọn họ, nói bọn họ ăn cắp tài nguyên trong tộc.

- Gì?

Thiên Dật nhíu mày nhìn về phía Lại Chiến đang trọng thương.

Lại Chiến nói lại chuyện phái sinh hôm nay một lần.

- Thiên Thống Lĩnh, phát sinh chuyện này, ngươi nói chúng ta điều tra A Nhã có quá phận không?

- Các ngươi điều ra A Nhã có thể thông cảm được, nhưng các ngươi không nên điều tra tộc nhân nàng.

Thiên Dật trầm ngâm một chút, nói.

- Hơn nữa các ngươi không phải hoài nghi Lại Chấn ăn cắp tài nguyên trong tộc à? Các ngươi chỉ cần đọc ký ức của Lại Chấn là được.

- Ta.

Lại Chấn chần chờ.

- Đây là biện pháp cọ tử oan khuất duy nhất cho ngươi.

Thiên Dật nhìn Lại Chấn nhàn nhạt nói.

Lại Chấn cắn răng một cái nói.

- Các ngươi sưu hồn đi.

Cao tầng Lại gia nhìn nhau một chút, nguyên một đám trong mắt đều lộ ra vẻ nghi ngờ.

Tình huống như thế nào?

Lại Chấn cho phép Sưu Hồn?

Vừa nãy Lại Chấn thế nhưng cự tuyệt.

Chẳng lẽ Lại Chấn thật sự không đánh cắp khoản tài nguyên này?

Bất quá chuyện đã phát triển đến mức này, Lại gia chẳng lẽ đâu thế bỏ dở nửa chừng được.

Cuối cùng Lão Tổ Lại gia Lại Phong tự mình xuất thủ sưu hồn.

Vì công bằng, Lại Phong cố ý lấy ký ức của Lại Phong đưa ra ba động hình thức chiếu cho mọi người xem.

Mà kết quả dò xét Lại Chấn thật sự không đánh cắp tài nguyên trong tộc.

- Tiếp tục dò xét.

- Có lẽ trước đó hợp mưu thôi.

- Ai mà biết Lại Chiến có ngụy trang ký ức hay không?

Cao tầng Lại gia không tra được kết quả bản thân muốn làm sao có thể từ bỏ ý đồ?

- Cảnh cáo các ngươi một câu, nếu tiếp tục dò xét, đối với người nào đều không có chỗ tốt.

Lại Chấn trầm giọng nói.

Lại Chấn cảnh cáo hữu dụng không?

Vô dụng!

Đến lúc này khẳng định muốn tiếp tục điều tra ký ức của Lại Chấn.

Thế nhưng càng tra cao tầng Lại gia đã hiểu tại sao Lại Chấn không cho tiếp tục dò xét.

Bởi vì gia hỏa Lại Chấn cấu kết với rất nhiều phụ nhân trong tộc.

- Không cần tiếp tục dò xét.

Lại Chiến đen mặt quát.

Cũng đã dò gần 10 năm ký ức của Lại Chấn.

Tiếp tục dò xét cũng không có ích gì.

Có trời mới biết còn có thể dò ra chuyện không tốt gì của Lại gia nữa đây.

Lại Chiến mặt đen cũng có nguyên nhân.

Một cơ thiếp yêu thích của hắn lại có tư tình cùng Lại Chấn.

- Phát sinh chuyện này ta rất xin lỗi.

Lại Chấn nhìn quanh bốn phía một cái nói.

- Vừa nãy những gì có thể lấy ra ta đều đã lấy, còn lại ta sẽ từ từ trả, bất quá bây giờ ta muốn rời khỏi Lại gia.

Lại Chấn biết rõ bản thân không thể ở Lại gia nữa.

- Muốn chạy? Không có cửa đâu.

Một cao tầng lại gia lạnh lùng lên tiếng.

Lại Chấn cầu cứu nhìn về phía Thiên Dật.

- Thiên Thống Lĩnh.

Thiên Dật lắc đầu .

- Đây là chuyện Lại gia các ngươi.

Thiên Dật trước nay đều không thích phá hư quy tắc.

Bởi vậy dù Lại Chấn cầu cứu cũng không hề được.

- Chúng ta đi thôi.

Diệp Hạo nói khẽ.

Hồng Vận chần chờ một chút nhìn A Nhã nói.

- Ngươi cùng chúng ta đi đi.

A Nhã cắn cắn bờ môi nhân tiện nói.

- Chúng ta về cũng không được rồi.

Lại Chấn nghe được A Nhã nói thế không khỏi mở to hai mắt nhìn.

- A Nhã, hắn là ai?

- Hắn là ngươi ta đã từng nói cho ngươi, Hồng Vận.

A Nhã thẳng thắn nhìn Lại Chấn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận