Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1885: Hư Chức

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Ngươi… chiến lực ngươi sao có thể mạnh như vậy?

Lôi Hồng Huyễn vẫn có chút không thể nào tiếp nhận được.

Hắn sao biết Diệp Hạo cơ hồ đã đến đỉnh phong tại Tiên Vương cảnh.

Ở cảnh giới Tiên Vương này, Diệp Hạo không hề sợ bất kỳ kẻ nào.

Mà Lôi Hồng Huyễn bất quá chỉ vừa mới đặt chân đến Tiên Vương thập chuyển thôi.

Bởi vậy hắn làm sao có thể là đối thủ của Diệp Hạo đây?

- Sở Di, thông báo toàn bộ Thái Hành Thành, danh sách trước đó hết hiệu lực.

Diệp Hạo nhìn như không nhìn Lôi Hồng Huyễn một cái nói.

- Học sinh muốn tiến vào Thánh Đức Thư Viện, lập tức đến đây.

Hàn Sở Di nhẹ gật đầu, đi ra đại sảnh thông báo cho toàn bộ Thái Hành Thành biết.

- Cái gì?

- Hết hiệu lực.

- Trương gia ta đã đạp vài chục ức vào rồi đó.

- Lý gia ta tốn hai gốc Dược Vương nè.

- Ai có thể nói cho ta biết đã có chuyện gì không?

Toàn bộ giai tầng quyền quý Thái Hành Thành kinh trụ.

Không người nào có thể ngờ nửa đường lại có một trình giảo kim.

Những tu sĩ đến sau bắt đầu lên án.

- Diệp Hạo dù là người phụ trách cũng không nên một tay che trời được.

- Không sai, danh sách hắn nói bỏ liền bỏ, hắn có hỏi qua chúng ta không.

- Diệp Hạo này hoàn toàn không tuân theo quy củ.

- Chúng ta đi Thánh Đức Thư Viện tố cáo Diệp Hạo đi.

Đúng lúc này, Diệp Hạo từ trong đại sảnh đi ra, ánh mắt hắn rơi vào trên người một trung niên.

- Ngươi nói ngươi muốn tố cao ta?

Sắc mặt trung niên bị Diệp Hạo nhìn chằm chằm biến đổi.

- Ngươi không dựa theo quy củ làm việc.

Diệp Hạo nhìn về phía Hàn Sở Di nhẹ giọng hỏi.

- Vị này là ai?

- Gia Chủ Trương gia Trương Điển, hắn vì đưa con trai thứ ba, thứ tư, thứ sáu tiến vào Thánh Đức Thư Viện đã ở đại tử lâu Thái Hành mở tiệc chiêu đãi Lôi Hồng Huyễn, trong bữa tiệc Trương Điển đưa ra một gốc Dược Vương cùng một cơ thiếp.

Hàn Sở Di nhìn trung niên kia một cái, sau đó nói.

- A.

Trưng Điển hoảng sợ.

Chuyện này là bí mật, làm sao Hàn Sở Di lại biết?

- Dựa theo pháp lệnh Thư Viện, đút lót Đạo sư Thư Viện quấy nhiễu chiêu sinh nên trừng phạt thế nào?

Diệp Hạo hỏi tiếp.

- Đút lót Đạo sư Thư Viện phạt tiền gia tộc từ 1 năm đến 10 năm ích lợi, nhưng quấy nhiễu chiêu sinh ngoại trừ tiến hành giam giữ, còn lấy 10 năm đến trăm năm ích lợi của gia tộc.

- Báo cáo cho Chấp Pháp Đường.

Diêp Hạo nhàn nhạt nói.

Nghe được Diệp Hạo muốn báo cao cho Chấp Pháp Đường, sắc mặt Trương Điển lập tức thay đổi.

- Ta đút lót hồi nào?

Trương Điển biến sắc nói.

- Diệp Hạo, coi như ngươi là người phụ trách Thái Hành Vực, ngươi cũng không nên ngậm máu phun người.

Lôi Hồng Huyễn âm trầm nói.

Lôi Hồng Huyễn không biết đã xảy ra sơ xuất chỗ nào, bất quá chuyện này tuyệt đối không thể thừa nhận.

Bởi vì đút lót đương nhiên phải trừng phạt, thế nhưng người nhận hối lộ cũng phải trừng phạt.

Hàn Sở Di tâm thần khẽ động, 1 đạo Phân Thân nháy mắt phá không mà đi.

- Hàn Sở Di, ngươi nhất định muốn làm lớn chuyện này?

Lôi Hồng Huyễn nhìn chằm chằm Hàn Sở Di, gằng từng chữ nói.

- Ngươi uy hiếp ta?

Hàn Sở Di nhàn nhạt nói.

- Ta không tiếp nhận lời uy hiếp của ngươi.

Trong mắt Lôi Hồng Huyễn lóe lên một đạo hàn quang sau đó không nói gì nữa.

Diệp Hạo lúc này lại nhìn về phái một trung niên nói.

- Vừa nãy ngươi nói dù ta là người phụ trách cũng không nên một tay che trời?

- Vị này là Gia Chủ Tống gia Tống Thi, vì để cho con trai thứ tư, thứ sáu của hắn tiến vào Thánh Đức Thư Viện, vị này đưa cho Lôi Hồng Huyễn một khối Tử Kim.

Hàn Sơ Di nhìn người trung niên kia thảnh nhiên nói.

Sắc mặt vị trung niên kia lập tức thay đổi, tiếp đó gấp gáp nói.

- Ngươi không nên nói lung tung.

- Ngươi hiện tại nếu thừa nhận mà nói ta sẽ nói cho Chấp Pháp Đường ngươi là chủ động nhận tội, đến lúc đó còn có thể giúp ngươi xử lý khoan dung, nhưng ngươi nếu còn đang tư tưởng đến may mắn, đến lúc đó ta cam đoan sẽ để cho Tống gia ngươi khóc ròng.

Hàn Sở Di cười lạnh nói.

Trong mắt Tống Thi lộ ra vẻ sợ hãi.

Đúng.

Kinh hoảng.

Tống Thi không biết phân đoạn nào đã xảy ra vấn đề.

Nhưng hắn biết chuyện này nếu Thánh Đức Thư Viện cương quyết làm việc thì hắn thật sự có thể sẽ được bị đưa vào ngục.

- Vị này là Gia Chủ Mã gia Mã Nhận, hắn vì muốn con gái thứ năm, thứ bảy hắn tiến vào Thánh Đức Thư Viện mà đưa cho Lôi Hồng Huyễn một khối Từ Thạch.

Theo lấy Hàn Sở Di chỉ ra mười gia hỏa kêu gào vui mừng nhất sau đó không ít cao tầng giữa sân nhao nhao biến sắc.

Bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều tiến hành đút lót.

Hiện tại tình thế bọn họ cũng xem như nhìn ra.

Lôi Hồng Huyễn rất có thể sẽ gặp chuyện không may.

Chuyện đút lót là bí mật, Hàn Sở Di làm sao có thể đều biết rõ như thế?

Vả lại Hàn Sở Di đều rất bình tĩnh, có thể nhận thấy trong tay nàng có chứng cứ, nếu không nàng cũng sẽ không gọi Chấp Pháp Đường tới đây.

- Hàn Sở Di, ta muốn biết ngươi nói những cái này nhưng có chứng cứ không?

Lúc này Tôn Thắng Nhân mang theo 6 thanh niên nam nữ xé rách không gian hiện thân.

Hàn Sở Di vung tay lên giữa không trung xuất hiện mười mấy khối Lưu Ảnh Thạch.

Theo việc Hàn Sở Di kích phát ra mười mấy khối Lưu Ảnh Thạch, một vài hình ảnh xuất hiện rõ ràng giữa không trung.

- Đây… đây.

- Ở đâu ra mà như đứng kế bên ghi lại hình ảnh thế này.

- Đám gia hỏa bọn họ không biết cũng bình thường, thế nhưng tại sao Lôi Hồng Huyễn cũng không phản ứng gì?

- Tu vi đối phương khẳng định vượt xa Lôi Hồng Huyễn.

- Lần này Lôi Hồng Huyễn ăn cám rồi.

- Mặc dù chuyện này thuộc về quy tắc ngầm, nhưng đã thêm một chữ ngầm, chính là cho thấy loại chuyện này không thể công khai ngoài sáng.

Xem hết những hình ảnh này Tôn Thắng Nhân lạnh lùng nhìn Lôi Hồng Huyễn.

- Lôi Hồng Huyễn, ngươi còn có lời nào muốn nói?

- Diệp Hạo, cừu oán này chúng ta chưa kết thúc đâu.

Lôi Hồng Huyễn nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trong mắt tràn đầy sát cơ dữ tợn.

Lôi Hồng Huyễn không cảm thấy Hàn Sở Di có khả năng lặng yên không một tiếng động xuất hiện trước mặt mà hắn không hề biết.

Như vậy chỉ còn một khả năng.

Diệp Hạo đi theo bên cạnh bản thân hắn.

Kỳ thật Lôi Hồng Huyễn không biết hắn thật sự đã trách oan Diệp Hạo.

Bởi vì người chui bên cạnh chụp những tấm hình là Hàn Sở Di.

Về phần tại sao Hàn Sở Di có thể chui vào bên cạnh hắn mà không bị hắn phát hiện thì bởi vì Diệp Hạo đã đưa cho nàng Ẩn Thân Phù.

Trận Đạo Diệp Hạo cao biết bao.

Hiện tại cũng đã đặt chân Đệ Nhất Cảnh.

Lôi Hồng Huyễn làm sao có thể phát hiện?

Tôn Thắng Nhân vung tay lên bày cấm chế trên người Lôi Hồng Huyễn, sau đó nhìn về phía 6 thanh niên nam nữ bên cạnh.

- Tiến hành tống giam Trương gia, Lý gia cùng 13 nhà, khấu trừ 100 lợi ích của tất cả bọn họ.

Tu sĩ toàn trường sợ hãi.

Không ai ngờ Tôn Thắng Nhân ác như vậy.

Trực tiếp dùng mức án cao nhất tiến hành trừng phạt.

Sau thanh niên vội vả rời đi.

- Ta nói Tôn Đường Chủ, ngươi có phải hay không quá rảnh rỗi.

Diệp Hạo đi tới bên người Tôn Thắng Nhân nói.

- Bên người ngươi chỉ có sau tâm phúc?

- Thực không dám giấu, sau tâm phúc này có năm người là quân cờ Tử Đế nhiều năm trước chôn xuống.

Tôn Thắng Nhân cười khổ nói.

Diệp Hạo giật mình.

Hóa ra đoạn thời gian này Tôn Thắng Nhân nuôi dưỡng được một tâm phúc.

- Ngươi tới Chấp Pháp Đường của ta đi.

Tôn Thắng Nhân ánh mắt nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

- Không đi.

Diệp Hạo không thèm nghĩ đã lắc đầu.

- Ta cho ngươi chức vị Phó Đường Chủ.

- Chức vị Phó Đường Chủ ngươi cho ta cũng chỉ là hư chức mà thôi.

Diệp Hạo cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận