Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1888: Người Phát Ngôn Của Hàn Môn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Diệp công tử, có phải toàn bộ Thái Hàn Vực đều rất an toàn?

A Khổ suy nghĩ một lúc, hỏi.

- Ta muốn mang một vài thân thuộc theo, mà những người kia ở một khu vực khác.

- Không sai, toàn bộ Thái Hành Vực đều rất an toàn.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Các ngươi ở Thái Hành Vực hành tẩu, không cần lo lắng yêu thú xuất thủ.

Được Diệp Hạo cam đoan trong mắt A Khổ lộ ra vẻ mừng như điên.

Không ai muốn cuộc đời lang bạt nay đây mai đó.

Mà trước mắt đã có một cơ hội.

Sao A Khổ hắn không bắt cho được?

- Diệp công tử, không biết A Ngữ Bộ Lạc có thể cùng di chuyển đến phụ cận Thánh Đức Thư Viện không?

Lúc này một lão giả đứng dậy hỏi.

- Có thể.

Diệp Hạo cười nói.

- Trước đó ta không phải đã nói sao, nơi Thánh Đức Thư Viện chuẩn bị có thể dung nạp 100 ức người.

Diệp Hạo nói đến đây, chỉ vào Hàn Sở Di nói.

- Bộ Lạc nào muốn dời đi có thể tìm nàng báo danh, đồng thời các ngươi dựa theo quy mô có thể đề xuất kinh phí di chuyển tương ứng.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, người đứng đầu các Bộ lạc đều điên cuồng.

Ý tứ Diệp Hạo cực kỳ rõ ràng.

Đối đãi ngang nhau.

Những năm nay, bọn họ không phải không gặp qua cao tầng Thánh Đức Thư Viện, nhưng chân chính vì bọn họ suy nghĩ lại không có đến một người.

Bọn họ có thể cảm nhận được thiện ý của Diệp Hạo.

Vả lại hiện tại Diệp Hạo đã là cao tầng Thánh Đức Thư Viện, quan trọng hơn Diệp Hạo hiện tại còn trẻ tuổi như thế, đợi thêm một chút thời gian nữa, Diệp Hạo có thể đi đến cấp lãnh đạo của Thư Viện.

Bởi vậy bọn họ hoàn toàn không cần lo lắng.

Ngay lúc những người đứng đầu các đại Bộ Lạc nhao nhao đi báo danh, Diệp Hạo lại từ trong tay lấy ra một Trận Bàn, khi Diệp Hạo kích phát Trận Bàn này, ngàn vạn quang hoa hợp thành một thông đạo xuất hiện trong mắt mọi người.

- Trận Pháp này là một Huyễn Trận, nó có thể khảo nghiệm độ trung thành của các ngươi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Chỉ cần có tư chất Nhất Phẩm đều có thể tiến vào.

Theo thoại âm Diệp Hạo rơi xuống, trong mắt tu sĩ các đại Bộ Lạc lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Những tu sĩ này đa phần đều không có hi vọng.

Bởi vì lần này danh ngạch cơ hồ đều bị Thế Gia lũng đoạn.

Hiện tại Diệp Hạo cho bọn họ cơ hội, lại hứa hẹn mang Bộ Lạc bọn họ tiến về Thánh Đức Thư Viện, bởi vậy bọn họ làm sao có thể không hài lòng đây?

Tự nhiên toàn tâm toàn ý hiệu trung với Thánh Đức Thư Viện.

Mà trong lòng đệ tử thế giai tràn đầy oán hận.

Diệp Hạo rõ ràng muốn nâng đỡ Hàn Môn, như vậy còn có chuyện của bọn họ sao?

Hiệu trung Thánh Đức Thư Viện?

Làm sao có thể?

Bọn họ tiến về Thánh Đức Thư Viện chỉ để đánh bóng tên tuổi thôi.

Lại tăng thêm hiện tại Diệp Hạo mang theo các đại Bộ Lạc đi cũng tương đương với rút máu Nhân tộc Thái Hành Vực.

Không có những Bộ Lạc kia bọn họ làm sao có thể tiếp tục duy trì sinh hoạt giàu có như trước.

Bởi vậy loại tình huống này bọn họ hận không thể rút gân lột da Diệp Hạo.

Như vậy làm sao có thể thông qua khảo thí trung thành được?

Bất quá bọn họ vẫn không cam tâm, đi tới Huyễn Trận.

Một phần vạn Huyễn Trận của Diệp Hạo có tiếng không có miếng thì sao?

Nhưng bọn họ thật suy nghĩ nhiều rồi.

Những đệ tử Thế Gia cuối cùng chỉ có một thanh niên thông qua Huyễn Trận.

Điều này khiến Diệp Hạo cũng có chút kinh ngạc.

- Có thể nói cho ta nguyên nhân không?

Diệp Hạo nhìn qua người thanh niên kia nói.

- Hứa gia không cho ta cường đại được.

Ánh mắt người thanh niên kia nóng bỏng nhìn Diệp Hạo nói.

- Nhưng Thánh Đức Thư Viện lại có thể.

- Tiếp tục.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Hứa Văn ta kiên định như sắt đối với con đường đại đạo, quyết chí thề không đổi.

Thanh niên kia nói đến đây, quỳ một gối xuống trước mặt Diệp Hạo.

- Hứa Văn cầu Diệp công tử truyền thụ võ đạo chí cao vô thượng.

Hai con mắt Diệp Hạo toát ra quang huy chói sáng.

Đến cảnh giới Diệp Hạo bậc này, Hứa Văn có nói dối hay không, hắn nhìn một cái đã có thể tra ra.

- Ta cố ý đề bạt Hàn Môn, cải biến tình trạng ngày càng suy yếu của Thánh Đức Thư Viện.

Diệp Hạo nhìn Hứa Văn nói.

- Nhưng ngươi có nguyện ý trở thành người phát ngôn của Hàn Môn không?

- Cứ theo Diệp công tử phân phó.

Hứa Văn cung kính đáp.

- Tốt, ta sẽ cho ngươi muốn.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Hứa Văn đại hỉ.

- Tư chất Hứa Văn rất cao.

Lúc này Hàn Sở Di đi đến bên người Diệp Hạo, nói khẽ.

- Ngũ Phẩm tư chất, có thể có thẻ đánh đồng cùng ngươi.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn Hàn Sở Di nói.

- Ta sở dĩ không cho ngươi là người phát ngôn của Hàn Môn bởi vì ngươi về sau còn phải làm Gia Chủ Hàn gia.

Muốn là người phát ngôn Hàn Môn thì phải cắt đứt quan hệ với Thế gia.

Diệp Hạo truyền thụ cho Hứa Văn tuyệt thế thần thông, Hứa Văn là người phát ngôn của Hàn Môn, đây là giao dịch giữa hai người.

- Ta đã hiểu.

Hàn Sở Di làm sao không hiểu?

Diệp Hạo cũng đã giúp Hàn gia nhiều lắm rồi.

Nàng cảm kích còn không kịp đấy?

Sao có thể nghi ngờ Diệp Hạo được.

- Bộ Lạc đến đây báo danh đạt đến 360 nhà, tổng nhân khẩu đạt 2824 vạn.

Hàn Sở Di nói khẽ.

- Tin rằng đợi đến lúc bọn họ trở lại Thái Hành Sơn Mạch, đến lúc đó di chuyển Bộ Lạc sẽ bạo tạc lớn.

- Cái này phải vất vả ngươi rồi.

Diệp Hạo nhìn Hàn Sở Di nói.

- Không có gì.

Hàn Sở Di gật đầu nói.

- Bất quá vấn đề an toàn Công tử phải cam đoan, lần này Nhân tộc Thái Hành Sơn Mạch đều đi ra, sẽ tạo ra động tĩnh lớn trước giờ chưa từng có.

- Cái này ngươi cứ yên tâm.

Diệp Hạo nói đến đây, bên người xuất hiện hơn mười đạo thân ảnh.

Lại không phải Ngự Trùng, Ngự Viễn, Trương Chấn, Tôn Hải thì còn là ai?

Những người này đều là tộc nhân cuối cùng của Ngự gia.

- Diệp công tử.

Đám người Ngự Viễn hành lễ với Diệp Hạo.

- Diệp đại ca.

Ngự Trùng nhếch miệng hô.

- Các ngươi lần này tu hành cũng không tệ lắm a.

Diệp Hạo cười hỏi.

Đám người Ngự Trùng tu hành trong Tiểu Thiên Địa.

Những ngày nay, tu vi bọn họ đều tăng vọt.

- Hiện tại ta chuẩn bị đại lượng nâng đỡ Hàn Môn.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ngự gia các ngươi có muốn đi nhờ xe đợt này không?

- Ý Diệp công tử muốn cho chúng ta trở thành người phát ngôn của Hàn Môn?

Ngự Viễn trầm ngâm một chút, hỏi.

- Đúng.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ngự gia chúng ta đã trở thành quá khứ, khởi tạo Ngự gia cũng không còn ý nghĩa nữa.

Ngự Viễn mở miệng nói.

Kỳ thật bọn họ cũng có ý trùng kiến Ngự gia.

Nhưng ân tình Diệp Hạo đối với Ngự gia bọn họ thực sự quá lớn.

Bởi vậy dù Diệp Hạo kêu bọn họ đi chết, họ cũng sẽ không chút do dự mà đáp ứng.

- Ta biết trong lòng các ngươi vẫn có chút không cam lòng, nhưng tin tưởng ta, tương lai các ngươi lấy lại nhiều hơn so với các ngươi tưởng tượng.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

Hứa Văn bây giờ còn trẻ.

Đợi đến lúc trưởng thành như Ngự Viễn còn không biết cần bao nhiêu thời gian.

Mà Ngự gia bởi vì chiếm được tiên cơ sẽ lấy được hồi báo khó có thể tưởng tượng được.

- Các ngươi sẽ trở thành người phát ngôn Hàn Môn, đến lúc đó Lục phẩm Gia Tộc cũng không thể so sánh được.

Diêp Hạo nói tiếp.

- Ngự gia các ngươi vĩnh cửu truyền thừa.

Diệp Hạo biết rõ đám người Ngự Viễn không hề buông xuống tình cảm với gia tộc, nhưng đợi đến tương lai bọn họ sẽ thấy trở thành người phát ngôn Hàn Môn, bọn họ sẽ thu được cái gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận