Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1892: Cầu Tình

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Bất quá cuối cùng Thọ Ngọc Vinh vẫn cắn răng đáp ứng.

Không đáp ứng không được.

Cái mông Lôi gia sạch sẽ hay không Thọ Ngọc Vinh biết rất rõ.

Chuyện này nếu điều tra sâu ra, gia sản Lôi gia đều sẽ bị Thánh Đức Thư Viện tịch thu.

Chỉ là khiến Thọ Ngọc Vinh không ngờ, sau khi mình đã đáp ứng Tử Đế lại nói bà đáp ứng một cách khó chịu, không thành ý.

Không thành ý vậy còn nói cái gì nữa?

Thọ Ngọc Vinh không thể không tìm vị đại nhân vật kia lần nữa.

Vị đại nhân vật kia đành phải lại đi tìm Tử Đế.

- Ta nói nha đầu ngươi, không phải muốn giày vò ta thành lão già khọm mới chịu à.

Tử Đế buông hồ sơ trong tay xuống.

- Thiên Côn tiền bối, cũng không phải ta muốn giày vò ngươi, mà Thọ Ngọc Vinh không có thành ý thôi.

Thiên Côn là ai?

Tùy tùng của Viện Trưởng Thánh Đức Thư Viện.

Một thân tu vi bước vào Đệ Tam Cảnh.

Dù hiện tại đã đến tuổi lão niên nhưng không ai dám khinh thường lão cả.

- Nói đi, ngươi muốn gì?

Thiên Côn cắt đứt lời Tử Đế.

- Ta muốn một cái danh ngạch Trưởng Lão nội phủ.

Tử Đế nhìn Thiên Côn ,chân thành nói.

- Ta sẽ chuyển lời cho ngươi.

Thiên Côn nói xong đó rời đi.

. . .

- Danh ngạch Trưởng Lão nội phủ?

Nghe được Thiên Côn nói thế Thọ Ngọc Vinh hoảng sợ hô.

- Toàn bộ Thánh Đức Thư Viện người nhìn chằm chằm vào chức vị này không có một000 cũng có 800 nha.

- Ta chỉ chuyển lời cho ngươi, về phần có thể làm được hay không, đó là chuyện của ngươi.

Thiên Côn nói đến đây, nghĩ tới cái gì đó.

- Mau đưa Kỳ Lân Thảo cho tới cho ta.

Đợi đến lúc Thiên Côn rời đi, sắc mặt Thọ Ngọc Vinh dần trở nên khó coi.

Trưởng lão nội phủ chỉ có 9 người.

Lôi gia tốn bao sức lực mới có thể chiếm được một cái danh ngạch.

Hiện tại chỉ có thể từ bỏ danh ngạch này.

- Không cam tâm.

Thọ Ngọc Vinh lẩm bẩm.

Bất quá chợt bà nghĩ tới điều gì đó.

- Thiên Côn cũng không còn bao nhiêu thời gian để sống nữa.

Kỳ Lân Thảo là Dược Vương kéo dài tính mạng.

Hiện tại Thiên Côn cũng dùng đến loại đồ vật này.

Nó nói rõ cái gì?

Thọ Ngọc Vinh rất rõ ràng.

. . .

Nội đấu Nhân tộc đã tiêu hao nghiêm trọng đến thực lực Nhân Tộc.

Điều này khiến cho Dực Tộc cũng dám khởi xướng khiêu chiến Thánh Đức Thư Viện.

Chỉ cần nhìn việc Dực Nhân Tộc thỉnh thoảng quấy rối cương vực Nhân Tộc thì có thể thấy được.

Giữa lãnh thổ Dực Nhân Tộc và Nhân Tộc có một khu vực giảm xóc.

Theo lý thuyết vô luận người Nhân tộc hay Dực Tộc đều có thể đến khu vực này, nhưng từ 30 năm trước khu vực này đã trở thành của Dực Tộc.

Nhân Tộc không được đi vào.

Hôm nay một chi tướng sĩ Dực Nhân Tộc tuần tra ở khu vực giảm xóc, đi được nửa ngày bọn họ đột nhiên thấy được một quân đoàn.

Đúng.

Quân Đoàn.

Địch tập kích.

- Địch tập!

- Địch tập!

Sắc mặt chi tướng sĩ này hoàn toàn thay đổi đồng thời muốn phát ra tín hiệu phù.

Chẳng qua lúc bọn họ nhìn thấy chi quân đoàn kia đã biết kết cục của mình.

Một đạo tinh thần lực kinh khủng rơi xuống chần vỡ toàn bộ.

- Tiến lên.

Đầu lĩnh quân đoàn này không phải ai khác mà chính là Lôi Hồng Huyễn Thánh Đức Thư Viện.

Trong lòng hắn rất gấp gáp.

Khai chiến với Dực Nhân Tộc có Mộc Tộc đứng đằng sau?

Hành vi này không sáng suốt chút nào.

Thế nhưng Lôi gia có thể cự tuyệt à?

Lôi Hồng Huyễn không thể phát tiết lửa giận trên người Tử Đế, nên đành phải phát tiết trên người Dực Tộc.

Lần này, Lôi gia điều động 30 vạn đại quan tinh nhuệ, hơn nữa còn mang theo đủ lại Chiến Đấu Khí Giới, vì thế nhất cử đánh tan chi Dực Tộc này.

Hữu tâm thắng vô tâm?

Ba chi đại quân đều hành động âm thầm, không ngừng mà thanh trừ thám tử đối phương.

Nhưng không lâu sau bọn họ vẫn bị phát hiện.

Theo lấy tín hiện địch tập vang vọng khắp phiến khu vực, Lôi Hồng Huyễn vung tay lên hô to.

- Quân đoàn chia thành 300 đại đội, tiến hành chia cắt Dực Tộc.

Binh quý thần tốc.

Lôi Hồng Huyễn biết rõ đạo lý này.

30 vạn tinh nhuệ chia thành 300 đội ngũ dưới sự dẫn đầu của cường giả Tiên Vương công kích về phía Dực Tộc.

Lôi gia không có 300 Tiên Vương.

Những Tiên Vương này do Lôi gia hao phí một lượng lớn tiền mời đến.

Bởi vì không có Tiên Vương tọa trấn quân đoàn rất dễ bị đối phương tấn công.

Cao tầng Dực Tộc tức giận.

Lập tức hạ lệnh ứng chiến.

Nhưng kết quả nghênh chiến lại không hề khả quan.

Điều này cũng hợp lí.

Quân đội Lôi gia đều tinh nhuệ, trong tay còn có chiến đấu khí giới.

Mà chiến đấu khí giới của Dực Tộc đều ở Phủ Khố, trong lúc vội vàng nghênh chiến làm sao đến được, huống tướng sĩ Lôi gia còn đánh lén.

Bởi vậy chỉ trong khoảng thời gian ngắn, Dực Tộc đã tử thương thảm trọng.

- Lôi gia các ngươi có ý gì?

Thủ lĩnh Dực Tộc phát hiện người xuất thủ là tướng sĩ Lôi gia cũng cảm thấy choáng váng.

Lôi gia cách nơi này vạn dặm.

Đầu Lôi gia bị úng hay sao mà nhàn rỗi không có chuyện gì đến đánh bọn họ?

- Phiến khu vực này là khu vực giảm xóc của Nhân Tộc và Dực Tộc, nhưng Dực Tộc các ngươi lại không tuân thủ quy củ chiếm cứ nơi đây.

Lôi Hồng Huyễn lạnh lùng lên tiếng.

- Dực Tộc các ngươi chiếm cứ cũng bình thường, nhưng các ngươi làm gì? Các ngươi tùy ý tàn sát Nhân Tộc xông vào đây, thậm chí có lúc còn xông vào lãnh thổ Nhân tộc, đồ sát Nhân Tộc vô tội. Hôm nay Lôi gia ta đại biểu Nhân Tộc giơ lên đồ đao chính nghĩa về phía các ngươi.

- Giết.

Theo lấy thanh âm Lôi Hồng Huyễn phát ra, quân đội Lôi gia điên cuồng công kích về phía trước.

Thủ lĩnh Dực Tộc nhìn thấy một màn này đành phải hạ lệnh cho tướng sĩ ngăn cản.

Bởi vì chỉ cần kiên trì thêm một chút cao thủ Mộc Tộc sẽ đến.

Cao thủ Dực tộc suy đoán chính xác.

Không bao lâu sau, cao thủ Mộc gia đã đến, bất quá họ lại bị Tử Đế ngăn lại.

- Tử Đế, ngươi có ý gì?

Một lão giả tiều tụy lạnh lùng nói.

- Những năm nay Dực Nhân Tộc bị các ngươi xui khiến đã xâm chiếm địa bàn Nhân tộc ta, ta nghĩ hiện tại cũng đến thời điểm xử lý Mộc tộc các ngươi rồi.

Thoại âm Tử Đế vừa rơi xuống, bên người nàng xuất hiện mấy đạo thân ảnh khí tức bàng bạc.

Sắc mặt lão giả Mộc tộc kia thay đổi.

Hắn không ngờ Tử Đế thật sự muốn chiến với Mộc tộc.

- Ngươi đã nghĩ kỹ chưa?

Kim quang trong tay Tử Đế lóe lên, xuất hiện từng quyển trục.

- Thần Linh Pháp Chỉ ta cũng đã mang đến.

Hai mắt Bán Thần Mộc tộc co rụt lại.

Thần Linh Pháp Chỉ?

Nhân Tộc chơi thật à?

- Ta nghĩ đây là hiểu lầm.

Bán Thần Mộc Tộc nhận thua nói.

Mộc Tộc phân tán quá rộng.

Mà đa phần thế lực Nhân Tộc đều tụ tập tại Thánh Đức Thư Viện.

Nếu thật sự đại chiến, Mộc Tộc không chiếm được tiện nghi.

Vả lại chi Mộc tộc này sở dĩ xui khiến Dực tộc cũng vì muốn chiếm lời nho nhỏ, cho tới bây giờ cũng chưa hề nghĩ qua tiến hành quyết chiến với Thánh Đức Thư Viện.

- Ta không biết có phải hiểu lầm hay không.

Tử Đế nhàn nhạt nói.

- Mộc tộc các ngươi nhất định phải trả giá cho sai lầm của mình.

Tiếp xuống là đàm phán.

Mà qua đàn phán, Mộc Tộc lấy ra lượng lớn tài nguyên bồi thường, Tử Đế mới bỏ qua.

Thủ lĩnh Dực Tộc nhìn thấy Mộc tộc thỏa hiệp, trong lòng thầm mắng Mộc Tộc không đáng tin, đồng thời cũng biểu thị muốn tiến hành đàm phán.

- Lấy nơi này làm hạn định.

Tử Đế nói xong lập tức xuất ra một đạo kiếm ý kinh thiên, kiếm ý chia Vũ Lâm của Dực Nhân Tộc làm hai nửa.

- Nửa bên khu vực này về sau thuộc về chúng ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận