Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1905: Xé Rách Một Lỗ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

-Ta tới đoạt xá hắn!

Lúc này, một thân ảnh toàn thân chảy xuôi Ma Khí đi về phía Diệp Hạo.

-Phệ Ma, bây giờ ngươi còn có thể đoạt xá à?

Một lão bà tóc bạc phơ khàn giọng hỏi.

-Đúng đó, Phệ Ma, ngươi đoạt xá xong thì còn là chính ngươi sao?

Một đạo lão giả có ba phần khí tức giống nhân tộc mở miệng nói.

-Phệ Ma, ta nhớ ngươi cũng đã đoạt xá hai lần rồi/

Đoạt xá không thể không có giới hạn .

Bởi vì đoạt xá Nhục Thân đối phương.

Linh Hồn vẫn là của mình.

Sau khi Phệ Ma đoạt xá thì có thể dùng Nhục Thân đối phương ôn dưỡng Linh Hồn bản thân, nhưng trong quá trình đoạt xá ít nhiều cũng sẽ chịu ảnh hưởng.

Nhiều lần quá thì hắn cũng không còn là hắn nữa .

Như thế đoạt xá còn có ý nghĩa gì?

-Còn xin chư vị giúp ta ngăn tên gia hỏa này, đến lúc ta đoạt xá thành công thì ta giúp các ngươi tăng thọ nguyên.

Phệ Ma nhìn bốn phía xung quanh, trầm giọng nói.

-Chỉ sợ ngươi không làm được.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

-Ngươi cảm thấy lão gia hỏa bên cạnh ngươi có thể ngăn được đám người chúng ta?

Phệ Ma lộ vẻ mặt thương hại nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo không nói nhảm với hắn, mà lấy ra một tấm Pháp Chỉ.

Trong khoảnh khắc Pháp Chỉ xuất hiện, sắc mặt đám người Phệ Ma hoàn toàn thay đổi.

Loại ba động này khiến bọn hắn có một loại cảm giác run sợ kinh hãi .

-Đệ Tam Cảnh.

-Chỉ sợ không phải Đệ Tam Cảnh bình thường .

-Trong tay hắn lại có Pháp Chỉ cấp bậc này sao ?

-Lần này khó rồi.

Pháp chỉ trong tay Diệp Hạo có thể dễ dàng chém giết vài cường giả cấp bậc như bọn họ.

Còn nữa hiện tại thọ nguyên bọn họ không nhiều, căn bản không cầm cự được bao lâu.

-Ta tới đây đơn thuần chỉ muốn giao dịch cùng các ngươi, nhưng bây giờ các ngươi lại muốn giết ta.

Diệp Hạo nói đến đây, trong mắt lộ ra từng tia hàn quang.

-Sao vậy? Cảm thấy ta bó tay chờ các ngươi tới giết?

-Trong tay ngươi cũng chỉ có tấm Pháp Chỉ này thôi.

Phệ Ma nhìn chằm chằm Diệp Hạo, trong mắt lập loè từng sợ tơ đỏ như máu.

-Giết hắn!

Diệp Hạo nói với Định Hải Châm.

Định Hải Châm không mảy may do dự xuất thủ.

Mạn Thiên Hỏa Diễm trong khoảnh khắc bao phủ lấy Phệ Ma, Phệ Ma kinh hô một tiếng rồi xuất thủ chống lại, nhưng Phệ Ma đánh ra công kích lại không có bất kỳ tác dụng nào, Hỏa Diễm bá đạo đốt cháy hết toàn bộ.

Bất kể hữu hình hay vô hình.

Đại Nhật Chưởng Pháp!

Thần Cấp Thần Thông!

Những năm nay, tu vi Định Hải Châm tăng lên nên lý giải về Thần Thông càng sâu.

Mười đạo thân ảnh xung quanh vừa muốn ra tay cứu viện đã Diệp Hạo giơ Bán Thần Pháp Chỉ trong tay lên nói.

-Ai dám xuất thủ?

-Ngươi cảm thấy Pháp Chỉ này có thể che chở được cho ngươi?

Đúng lúc này, trong tai Diệp Hạo vang lên một tiếng cười xùy, sau đó lão bà tóc bạc phơ kia xuất hiện trước mặt hắn, móng vuốt sắc bén đánh về phía tim hắn.

Trong tay Diệp Hạo nắm giữ Bán Thần Pháp Chỉ.

Nhưng tu vi Diệp Hạo quá thấp.

Bởi vậy khi Diệp Hạo mất sự che chở của Định Hải Châm thì những Bán Thần này đâu có coi Diệp Hạo ra gì.

-Đúng vậy sao?

Diệp Hạo vừa nói xong, bạch phát lão ẩu cảm nhận được xung quanh người tuôn ra ba động không thu kém bà bao nhiêu.

-Làm sao có thể?

Trong mắt bà đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Hạo rõ ràng là Tiên Vương!

Tiên Vương làm sao lại bộc phát ra công kích của Bán Thần cảnh ?

Trừ phi…

Lúc lão bà tóc trắng nghĩ đến đây, trong lòng dâng lên cảm giác bất an .

Nhưng mà lúc này bà không còn thời gian suy nghĩ, bởi vì công kích Diệp Hạo đã đánh đến.

Bịch một tiếng lão bà tóc trắng bị Diệp Hạo đánh lui.

Liên tục lùi lại mười mấy bước rồi khó khăn lắm mới ngừng lại được.

Kỳ thật bà ta không phải không chịu nổi một kích như vậy .

Chủ yếu bởi vì bà ta cảm thấy Diệp Hạo chỉ là Tiên Vương, nên không sử dụng toàn lực, nhưng Diệp Hạo đâu thể khách khí với bà ta. Hắn vận dụng toàn lực đánh ra một kích bức lui đối phương.

-Báo Nữ, ngươi làm sao vậy ?

Một lão giả toàn thân chảy xuôi khí tức như sắt thép hỏi.

Nghe vậy, lão ẩu tức giận quát

-Ngươi không nhìn ra tên tiểu tử này có chiến lực Đệ Nhất Cảnh sao?

Một kích vừa rồi của bà ta không có tiêu hao bao nhiêu khí huyết, nhưng chịu một kích của Diệp Hạo thì tiêu hao không ít, bởi vậy dù bà ta còn sức đánh một trận nữa nhưng cũng không muốn xuất thủ.

-Đệ Nhất Cảnh?

-Tiên Vương có chiến lực Đệ Nhất Cảnh?

-Tiểu tử này là Cửu Cấp Thiên Tài.

-Cửu Cấp Thiên Tài trân quý biết bao? Sao lại chạy đến Cấm Địa?

- Thế Lực phía sau chẳng lẽ không lo lắng tiểu tử này sẽ bị thương tổn à?

Mười mấy cao thủ đều kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo nổi giận đùng đùng quát.

-Mẹ nó, các ngươi đã dám động thủ với ta thì cũng đừng trách ta không khách khí.

Nói xong Diệp Hạo thu hồi Bán Thần Pháp Chỉ Đệ Tam Cảnh, sau đó lấy ra một quả trứng yêu thú .

Đám người giật mình.

Chuyện gì?

Đang lúc đánh đấm lại lấy trứng Yêu thú ra làm gì?

Nhưng mà sau một khắc, bọn họ đã hiểu rõ lý do.

Bởi vì khi Diệp Hạo xé rách một lỗ trên quả trứng đó ra, một cỗ uy thế mạnh mẽ nháy mắt tràn ngập.

Cỗ uy thế này hoành hành bá đạo quét ngang toàn bộ Cấm Địa.

Giờ khắc này, toàn bộ sinh linh trong Cấm Địa đều nằm rạp trên mặt đất không dám động đậy.

Cho dù Hóa Thạch sống cổ xưa cũng chịu chung số phận.

Bọn họ run lẩy bẩy, trong lòng tràn đầy hoảng sợ.

Bọn họ không cách nào tưởng tượng rốt cuộc ai mà có uy thế mạnh mẽ như vậy?

Dù Thần linh chân chính cũng không có uy thế như thế đâu?

-Ngươi có biết xé rách lỗ hỏng đồng nghĩa với việc kéo dài việc ta sống lại không ?

Đúng lúc này, trong tai Diệp Hạo vang lên một đạo thanh âm bất lực.

-A!

Diệp Hạo có cảm giác mơ hồ.

Tứ Phương Thần Thú đang nói chuyện với mình?

-Loại phục hồi này tuy không thể tổn thương Bản Nguyên, nhưng ngươi cũng không thể vận dụng nhiều lần.

Đạo thanh âm kia thấy Diệp Hạo chưa lên tiếng trả lời thì nói tiếp .

-Ngươi thức tỉnh?

Diệp Hạo ngạc nhiên hỏi.

-Cái này phải cảm tạ ngươi ngày đêm cung cấp năng lượng Sinh Mệnh cho ta.

Tứ Phương Thần Thú nhàn nhạt nói

-Ta bây giờ chỉ từ từ khôi phục, để khôi phục hoàn toàn không biết cần bao nhiêu thời gian nữa?

-Đợi đến lúc tu vi của ta tăng thêm một bước thì hiệu quả Sinh Mệnh Chi Chỉ cũng sẽ tăng lên.

Diệp Hạo cười nói .

-Ừm, trong trăm năm tiếp theo ngươi đừng nên cần xé lỗ hỏng nào nữa.

Tứ Phương Thần Thú nói tiếp.

-Nếu không sẽ ảnh hưởng đến thời gian ta khôi phục .

Diệp Hạo nhẹ nhàng gật đầu.

-Nhân lúc uy lực của ta còn sức ảnh hưởng, ngươi mau càn quét Cấm Địa này đi .

Tứ Phương Thần Thú nói tiếp.

-Càn quét ?

Diệp Hạo giật mình

-Bây giờ ta cũng chưa giết được Đệ Tam Cảnh.

Nếu Đệ Nhị Cảnh thì Diệp Hạo vận dụng một chút thủ đoạn sẽ có thể đánh giết.

Nhưng Đệ Tam Cảnh thì không thể. Đệ Tam Cảnh cũng chỉ một bước đến Thần Cảnh nên khủng bố hơn nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận