Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1909: Ta Lợi Hại Hơn Hắn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Hiện tại thực lực Nhân Tộc xếp thứ tám.

Nhưng rất nhiều chủng tộc đánh giá Nhân Tộc rất thấp, thâp đến nghiêm trọng.

Bởi vì thế lực Nhân tộc chia rẽ phân tán, nếu không thì có thể lọt đến ba hạng đầu.

- Ta cũng đi.

Thạch Nam suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi thì thôi đi.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam một cái, nhẹ nhàng lắc đầu.

- Xem thường ta?

Thạch Nam nhìn chằm chằm Diệp Hạo, tức giận nói.

- Bên trong Cấm Địa hẳn không cho phép vận dụng thủ đoạn Bán Thần.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Chiến lực hiện tại ngươi chỉ vừa mới đạt đền thập. Đúng rồi, cường giả 12 chuyển bình thường cũng có thể chống lại một hai.

Nghe vậy trong mắt Thạch Nam lộ ra thần sắc chấn kinh.

- Ngươi làm sao biết?

- Lúc cùng ngươi giao thủ, hắn thăm dò là biết.

Tử Đế nói đến đây nhìn về phía Diệp Hạo.

- Tất cả các thủ đoạn Bán Thần cảnh đều không thể dùng, hơn nữa nhất định phải hạn định Bán Thần trở xuống, bởi vậy Thạch Nam đến lúc đó còn cần ngươi chiếu cố.

- Cô thật sự yên tâm cho nàng ta đi?

Diệp Hạo trừng lớn hai mắt.

- Nói yên tâm Thạch Nam, không bằng nói yên tâm ngươi.

Tử Đế cười nói.

- Lấy thực lực của ngươi có thể che chở cho Thạch Nam an toàn, không phải sao?

- Cô chuẩn bị đưa Thạch Nam đi theo ta?

Diệp Hạo cau mày nói.

- Làm sao? Không tình nguyện?

Thạch Nam trừng mắt nhìn hắn.

Thạch Nam thế nhưng là nữ thần trong lòng vô số học sinh trong Thư Viện, làm sao đến phiên Diệp Hạo lại không có đãi ngộ gì cả.

- Không có.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, lên tiếng.

- Trước đó ngươi cũng đã nói Cửu Cấp Thiên Tài không chỉ có một người, đén lúc đó ta chưa hẳn có thể toàn tâm toàn ý chiếu cố Thạch Nam. Như vậy đi, ta giúp Thạch Nam luyện chế một bộ Vương Cấp Đỉnh Phong Pháp Bảo.

- Đường Chủ Hà Bằng đang giúp ta luyện chế.

Thạch Nam nhìn Diệp Hạo nói.

- Hà Bằng luyện chế chắc chắn không tốt bằng ta luyện chế.

Diệp Họa không thèm nghĩ nói luôn.

- Ngươi có biết Hà Đường Chủ đặt chân đến cảnh giới Vương Cấp Đỉnh Phong cũng đã hơn 800 năm rồi không.

Thạch Nam không tin nói.

- Nếu không phải hắn muốn hiểu rõ cảnh giới Vương Cấp Đỉnh Phong, Khí Đạo hắn tùy thời đều có thể đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh.

Diệp Hao cười cười không nói gì.

Tử Đế lại nhìn ra gì đó, hỏi.

- Ngươi chắc mình luyện tốt hơn Hà Bằng?

- Chắc chắn.

- Như vậy đi, không bằng ta dẫn ngươi đi gặp Hà Bằng, thế nào?

Tử Đế muốn đánh giá trình độ luyện chế Pháp Bảo của Diệp Hạo nên nói.

Diệp Hạo nhún vai không tâm nói.

- Được.

Thân làm Đường Chủ Luyện Khí Đường của Thánh Đức Thư Viện thân phận Hà Bằng có thể xưng chức cao quyền trọng.

Bởi vậy cho dù Đạo Sư cũng không phải nói muốn gặp thì có thể gặp được.

- Xin lỗi, sư tôn đang truyền thụ kiến thức Luyện Khí cho các đệ tử của mình.

Một thanh niên mi thanh mục tú không kiêu ngạo không tự ti nói.

Đường Chủ Luyện Khí Đường, thân phận rất được coi trọng.

Nếu không đắc tội vị này, về sau nhất mạch ngươi muốn luyện chế Pháp Bảo gì cũng đừng nghĩ nữa.

- Không sao.

Tử Đế nói xong đi về phía trước.

Người thanh niên kia vừa muốn ngăn cản một cỗ lực lực nhu hòa cản lại.

- Các ngươi.

Ngươi thanh niên kia mặt đỏ lên.

- Ta nói ngươi một chút nhãn lực cũng không có thé?

Diệp Hạo nhìn thanh niên kia một cái, nói.

- Ngươi có thể đối với sư tôn nói gì nghe nấy, nhưng cũng phải có sự tôn kính cơ bản đối với Viện Trưởng chứ.

Lời nói của Diệp Hạo khiến thanh niên giật mình.

Lúc này hắn mới nhớ lời nói trước đó của mình.

Ngăn cản Tử Đế tiến vào?

Tử Đế là ai?

Phó Viện trưởng Thánh Đức Thư Viện.

Tương lai có thể làm Viện trưởng a!

Người như vậy mình làm sao có thể đắc tội được.

3 người Tử Đế xuất hiện trong sảnh đường thì thấy Hà Bằng đang giảng thuật một vài yếu điểm khi luyện chế Tử Khuê Kiếm.

- Viện Trưởng.

Hà Bằng có chút kinh ngạc nhìn Tử Đế.

Hắn không biết Tử Đế đến vào lúc này có mục đích gì.

- Ngươi cứ tiếp tục giảng đi.

Tử Đế đứng bình tĩnh nói.

- Cái này…

Hà Bằng có chút chần chờ.

Làm sao có thể để Viện trưởng đứng đằng sau chờ mình được.

- Giảng bài đi.

Tử Đế ôn hòa nói.

Hà Bằng trầm ngâm một chút, lên tiếng.

- Vừa nãy ta giảng đến lúc khi luyện chế Tử Khuê Kiếm cần nhiệt độ thấp, trong sách ghi nhiệt độ âm 3000 đến âm 3200 độ, nhưng các ngươi có nghĩ đến việc nhiệt độ thích hợp nhất cho Tử Khuê Kiếm là bao nhiêu không?

Giữa sân, 10 thanh niên nam nữ nhao nhao lắc đầu.

Vấn đề này bọn họ đều không nhiêm túc suy nghĩ qua.

- Qua ta nghiên cứu, nhiệt độ thích hợp nhất để rèn Tử Khuê Kiếm là âm 3120 độ.

Hà Bằng nói đến đây, bí mật nhìn thoáng qua Diệp Hạo.

- Tri thức này các ngươi ghi vào trong lòng là được, nhớ lấy không thể tiết lộ ra ngoài.

- Ngươi nhìn ta làm gì thế?

Diệp Hạo tức giận hỏi.

- Nếu ta nhớ không nhầm mà nói ngươi cũng là Luyện Khí Sư?

Hà Bằng nhàn nhạt nói.

Diệp Hạo đã từng tuyên bố mình là Vương Cấp Đỉnh Phong Luyện Khí Sư.

Đương nhiên, chưa ai thấy qua hắn luyện khí cả.

Hơn nữa, hiện tại đang làm gì?

Hà Bằng truyền đạo.

Theo lý thuyết chỉ có đệ tử nhập thất mới có tư cách đi vào.

Hà Bằng nếu không phải xem mặt mũi Tử Đế căn bản sẽ không cho Diệp Hạo tiến vào.

Nhưng hiện tại để người tiến vào, như vậy Hà bằng cũng phải nhắc nhở Diệp Hạo một câu, tri thức này một vài người biết cũng bình thường, nếu lan truyền ra bên ngoài mà nói cũng không nên.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Ngươi đã là một Luyện Khí Sư, như vậy cũng biết trường hợp nào thì không nên tiến vào.

Hà Bằng nói đến đây, ngữ âm thay đổi.

- Bất quá ngươi đã do Viện Trưởng mang đến, ta làm sao cũng phải cho ngươi mặt mũi.

- Kỳ thật ta lần này đến đây không phải nhìn ngươi truyền đạo.

Diệp Hạo cảm thấy nên giải thích mọi chuyện rõ ràng.

- Vậy ngươi đến đây làm gì?

Diệp Hạo vừa muốn mở miệng Thạch Nam đã có dự cảm xấu nói.

- Đừng nói.

Diệp Hạo không nhìn Thạch Nam cảnh cáo mà nhàn nhạt nói ra.

- Ta muốn giúp Thạch Nam luyện chế một bộ Pháp Bảo, nhưng Thạch Nam nói trình độ Luyện Khí của ngươi rất cao, ta lại không tin.

Toàn trường vì đó xôn xao.

Diệp Hạo có ý gì?

Hắn muốn khiêu chiến Hà Bằng?

- Cuồng vọng.

- Sư tôn ta là người mà ngươi có thể khiêu chiến sao?

- Đừng tưởng rằng luyện chế được Cửu Phẩm Tôn Cấp Tiến Giai Đan Tuyệt Phẩm thì có thể không nhìn Luyện Khí Sư chúng ta ra gì, Luyện Khí và Luyện Đan là hai chuyện khác nhau.

- Sư tôn, để ta đi giáo huấn hạng người cuồng vọng này một chút đi.

10 đệ tử nhập thất của Hà Bằng tức giận, nguyên một đám đứng lên trách mắng Diệp Hạo.

Thần sắc Diệp Hạo không hề thay đổi.

- Nếu ta đoán không sai Tử Khuê Kiếm ngươi luyện chế bộc phát tử mang chỉ có hai tấc tám?

Sắc mặt Hà Bằng thay đổi.

- Ngươi làm sao biết rõ?

- Cực hạn Tử Khuê Kiếm bộc phát tử mang là ba tấc ba.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ngươi biết tại sao ngươi không đạt đến trình độ này không?

- Ngươi biết?

Hà Bằng kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

- Vừa nãy ngươi nói rèn luyện Tử Khuê Kiếm cần nhiệt độ là âm 3120 độ, nhưng nếu ngươi khống chế nhiệt độ ở âm 3542, Tử Khuê Kiếm mà ngươi luyện chế sẽ có tử mang vượt qua ngươi tưởng tượng.

Diệp Hạo nhàn nhạt cất lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận