Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1924: Bố Trí Mai Phục

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Trên đời này không có vô duyên vô cớ thích, cũng không vô duyên vô cớ hận.

Lý Chiêu Hòa cần Diệp Hạo giải thích.

Nếu không còn không bằng chết trong tay Quỷ Tộc.

Bởi vì Huyết Tế Chi Thuật đau đớn đến nổi không phải thường nhân có thể lý giải.

- Trong Ma Đạo xác thực có Huyết Tế Chi Thuật.

Diệp Hạo nhìn Lý Chiêu Hòa nhàn nhạt nói.

- Nhưng ta không phải Ma Tộc.

Diệp Hạo nói đến đây, khí tức toàn thân biến đổi, sau một khắc, hắn khôi phục khí tức Nhân Tộc.

- Nhân Tộc.

- Khí tức của Nhân Tộc.

- Tại sao khí tức người này còn cường đại hơn của chúng ta nữa?

Diệp Hạo nhìn Lý Chiêu Hòa dang chấn kinh nói.

- Ta đến từ Phiêu Miểu Đại Lục, nguyên bản ta chỉ nghĩ đoạt một chút tài nguyên, nhưng nhìn thấy tình trạng Nhân Tộc, nên cải biến chú ý.

- Ta muốn khiến cho Quỷ Tộc máu trả bằng máu.

Nói đến đây, trong mắt Diệp Hạo lộ ra sát cơ sâm nghiêm.

Lý Chiêu Hòa lại thở dài một hơi thật sâu.

- Quỷ Tộc đại thế đã thành, ai cũng không ngăn cản được bọn họ.

Lý Chiêu Hòa không hoài nghi thân phận Diệp Hạo.

Diệp Hạo nếu thật muốn Huyết Tế bọn họ, hiện tại cũng không cần che giấu.

- Ta biết đại thế Quỷ Tộc đã thành.

Diệp Hạo gật đầu.

- Nhưng dù sao cũng phải để bọn hắn đau nhức.

- Cường giả trong Quỷ Tộc như mây, càng có Đại Năng am hiểu thôi diễn.

Lý Chiêu Hòa nghiêm túc nói.

- Loại chuyện nagy không nên làm nhiều.

- Muốn dựa vào dấu vết để lại thôi diễn đến trên người chúng ta cơ hồ không có khả năng.

Định Hải Châm tin tưởng thực lực bản thân.

Những năm này, hắn cũng tu luyện đủ loại Thần Thông thượng vàng hạ cám.

Trong đó bao quát truy tung, ám sát.

Vừa rồi thời điểm đám người Diệp Hạo xuất thủ, Định Hải Châm đã xóa hết dấu vết.

Truy tung ngoại trừ dựa vào dấu vết Tu Sĩ lưu lại ra chỉ còn thôi diễn.

Nhưng như Diệp Hạo dính đến cấm kỵ, cưỡng ép thôi diễn rất có thể sẽ chôn vùi tính mệnh, mà hiện tại không ai dám thôi diễn Diệp Hạo.

Bởi vì Diệp Hạo ngoại trừ có Thời Gian Chí Bảo che chở, còn mang theo Tứ Phương Thần Thú, cho dù Thần Linh chân chính đều không cách nào thôi diễn, cưỡng ép thôi diễn kết quả chỉ có một.

Phản phệ!

- Các ngươi còn có tin tức Nhân Tộc khác không?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Những năm nay, Nhân Tộc như chuột qua phố, chúng ta va Tộc Đàn khác đã sớm mất liên hệ.

Thời điểm Lý Chiêu Hòa nói câu này, trong mắt tràn đầy đắng chát.

- Vậy dựa theo địa đồ tìm thôi.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi nói.

Sau đó nửa tháng, Diệp Hạo cùng Định Hải Châm liên thủ tiêu diệt ba mươi thế lực Quỷ Tộc.

Mà trong đó có mười thế lực có cường giả Đệ Nhất Cảnh, Đệ Nhị Cảnh.

Trong lúc này, Diệp Hạo lần lượt giải cứu 800 vạn tu sĩ Nhân Tộc.

- Chúng ta không thể hoạt động ở khu vực này nữa.

Định Hải Châm hung hăng thở hổn hển mấy ngụm khí thô, sau đó nói.

Hai người liên tục xuất thủ đã đưa tới sự chú ý của vài cao thủ.

Vừa mới bắt đầu còn có thể tăng nhanh tốc độ đánh giết, nhưng đến hậu kỳ dù Diệp Hạo đã bố trí trận pháp vẫn bị chặn đánh, tỉ như hôm nay chín tôn phân thân của hắn đã chết mất sáu.

Nếu không phải thời khắc mấu Định Hải Châm thi triển Cấm Thuật cưỡng ép xé mở một lỗ hổng, hai người rất có thể đã bị vây khốn.

- Xuất động ba Đệ Tam Cảnh, 10 Đệ Nhị Cảnh.

Trong mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ âm lãnh.

- Quỷ Tộc thật để mắt đến chúng ta.

Bất quá Diệp Hạo cũng biết rõ không thể tiếp tục chờ đợi ở khu vực này, nếu không hắn đành phải vận dụng lá bài tẩy.

- Đi, đổi chỗ.

Diệp Hạo chuyển hướng.

Hai người đi tới tây bộ của U Minh Đại Lục.

Đến đây, Diệp Hạo liệp ảnh tiềm hành tìm được đại thế lực của nơi đây.

Đương nhiên, đại thế lực trong miệng Diệp Hạo chỉ là những thế lực không có Đệ Tam Cảnh, hắn tạm thời còn chưa muốn va chạm với các đỉnh cấp thế lực của Tây Bộ.

Đợi đến khi Diệp Hạo quét ngang các thế lực to to nhỏ nhỏ ở Tây Bộ đã là chuyện của nửa tháng sau, sau đó hắn và Định Hải Châm đi đến Nam Bộ.

Diệp Hạo rất rõ ràng, chuyển hắn cướp đoạt tài nguyên không giấu được thời gian dài, bởi vậy hiện tại phải thừa dịp lấy đối phương không phát hiện, đoạt được bao nhiêu thì đoạt bấy nhiêu.

Diệp Hạo đoán trước chính xác.

Ngay thời điểm cướp bóc một đại thế lực tại Nam Bộ, hắn bị đánh lén.

Định Hải Châm ra tay ngăn cản nhưng vẫn bị bao vây.

- Chạy mau.

Định Hải Châm quát ầm lên.

Thoại âm Định Hải Châm vừa rơi xuống, mấy đạo tinh thần công kích đã không hẹn mà cùng rơi vào người hắn.

Định Hải Châm kêu rên một tiếng, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.

Sau một khắc, Định Hải Châm vận dụng Cấm Kỵ Chi Thuật, loại tình huống này nếu không sử dụng có rất có thể sẽ vẫn lạc tại chỗ.

- Cấm Kỵ Thuật.

- Ngươi cho rằng ngươi vận dụng Cấm Kỵ Thuật thì có thể rời đi?

- Buồn cười.

Cường giả Quỷ Tộc lạnh lùng nhìn Định Hải Châm.

Ánh mắt Diệp Hạo sâm nghiêm nhìn đám gia hỏa này một cái.

- Lão Tử không tin các ngươi cả một đời đều ở cùng một chỗ.

Tiếng nói vừa dứt, Diệp Hạo lấy ra một trương Pháp Chỉ.

Ngay sau đó, một đạo uy áp kinh khủng từ Pháp Chỉ tràn ra, tất cả những người có mặt đều bị khóa chặt ngã xuống đất.

- Hiện tại đến phiên ta.

Diệp Hạo cao giọng nói.

Định Hải Châm như thiểm điện vọt tới bên người một lão giả.

Một quyền đanh vỡ thân thể lão, tiếp theo lấy đi Túi Càn Khôn, đợi đến thời điểm lão giả kia phát ra tiếng âm thảm, hai người Diệp Hạo đã thoát khỏi vòng vây.

Sau đó dùng hết tốc lực chạy đi.

Ước chừng qua 3 lượt hô hấp, đám gia hỏa này mới từ từ khôi phục lại.

- Vừa rồi cỗ uy áp kia là chuyện gì xảy ra?

- Cỗ kia uy áp còn mạnh hơn uy áp Thần Linh Pháp Chỉ trong tộc ta cung phụng nữa!

- Đối phương vừa rồi còn không chính thức thôi động đó.

- Hiện tại khó giải quyết rồi.

- Đúng vậy, trong tay gia hỏa kia có Thần Linh Pháp Chỉ, muốn giết hắn cũng phải vận dụng Thần Linh Pháp Chỉ.

- Gia hỏa kia rốt cuộc là ai?

Ngay tại thời điểm những tu sĩ này thảo luận, bọn họ đột nhiên thấy được một lão giả co quắp ngồi dưới đất, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm.

- Lão Lương bị phế rồi?

- Bản Nguyên bị đả thương nặng.

- Muốn khôi phục còn không biết mất thời gian bao lâu đây?

- Ta cũng cảm thấy như thế.

Lão giả gọi Lão Lương nghe đám gia hỏa kế đàm luận, sắc mặt không khỏi thay đổi.

- Các ngươi muốn làm cái gì?

- Lão Lương, ta cảm thấy ngươi nên nên vì chúng ta mà ra sức đi.

- Đúng vậy Lão Lương, tiện nghi kẻ khác, không bằng tiện nghi cho chúng ta.

- Lão Lương, thật xin lỗi!

Đám cường giả Đệ Tam Cảnh nói ra tay liền ra tay, mà Lão Lương đang bị trọng thương, sao có thể là đối thủ của một đám? Mà Diệp Hạo cũng không nghĩ ra, không cần Định Hải Châm đánh giết, Lão Lương cũng vẫn lạc nhưng chết trong tay đồng bạn của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận