Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1929: Bại Gia Tử

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

Kim mang nở rộ làm cho Diệp Hạo có cảm giác bị trấn áp.

Sắc mặt Diệp Hạo thay đổi.

- Đây là..

Thần Thể!

Diệp Hạo không ngờ thể nội Bạch Khuynh Thành cũng có Thần Huyết nồng độ cao như thế.

Diệp Hạo đã từng hỏi qua Tử Kinh, phổ thông Thần Linh huyết dịch làm không được, cho dù Tinh Huyết cũng làm không được.

- Thần Huyết trên người từ nơi nào đến thế?

Diệp Hạo kinh nghi bất định hỏi.

- Ngươi thần phục ta thì ta sẽ nói cho ngươi.

Bạch Khuynh Thành hài hước nhìn Diệp Hạo nói.

- Nghĩ hay lắm.

- Hừ.

Bạch Khuynh Thành hừ lạnh đồng thời tiến lên trước một bước, tức khắc áp lực phô thiên cái địa bao phủ Diệp Hạo.

Nhưng Bạch Khuynh Thành lại kinh ngạc vì thân thể Diệp Hạo không có bao nhiêu biến hóa.

Làm sao có thể?

Đặc tính trọng yếu nhất của Thần Thể là trấn áp!

Hiện tại sao không trấn áp được Diệp Hạo?

- Trấn áp ta? Ngươi không được.

Diệp Hạo vừa dứt lời, trên người đã tuôn ra kim quang Chí Thần Chí Thánh.

Kim Quang hóa thành tràng vực chạm đụng vào tràng vực của Bạch Khuynh Thành.

Cả hai giống như cây kim so với cọng râu.

- Thể nội ngươi sao có thể có Thần Huyết?

Bạch Khuynh Thành rốt cuộc bình tĩnh không được nữa.

Từ đó đến nay, tâm tính nàng đều rất cao cao tại thượng.

Nhưng một khắc này, Bạch Khuynh Thành lại vô pháp bảo trì loại trạng thái này nữa.

- Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo nói rồi vọt về phía Bạch Khuynh Thành.

Diệp Hạo phát hiện Thần Huyết trong thể nội Bạch Khuynh Thành có đẳng cấp rất cao, Thần Huyết của hắn có cảm giác không áp chế nổi.

- Đẳng cấp Thần Huyết của ngươi không bằng ta, trong vòng mười lượt hô hấp ngươi tất bại.

Diệp Hạo phát giác được điểm ấy thì Bạch Khuynh Thành cũng phát giác được.

- Mười cái hô hấp mà muốn giải quyết ta? Làm sao có thể?

- Trên đời này không có cái gì không thể cả.

Diệp Hạo nói rồi lộ vẻ mặt nghiêm túc.

Thể nội hắn vang lên tiếng ầm ầm, giống như khai thiên tích địa, đủ loại Thần Thông Huyền Thuật cùng nhau vận chuyển, dung hợp hóa thành một đạo Áo Nghĩa chí cường đánh tới.

Bôn Lôi Quyền của Bạch Khuynh Thành kiên trì một cái hô hấp cũng không được, nàng biến sắc, trong lúc đó trên người nàng tràn ra chín đạo tuyệt thế thần mang, chín đạo thần mang đan xen giữa không trung rồi hóa thành một kích kinh thiên động địa.

- Cửu Tuyệt Thuật.

Bạch Khuynh Thành cao giọng hô.

Trên mặt Diệp Hạo không có mảy may biến hóa.

Dù hắn biết Bạch Khuynh Thành vận dụng một môn Thần Thông kinh khủng đến cực hạn.

Nhưng hắn vẫn không có bất kỳ kiêng kị gì.

Bởi vì hắn tin Đại Đạo của bản thân vô địch.

Dung hợp ngàn vạn Huyền Thuật, hấp thu ngàn vạn tinh hoa, thành tựu Chung Cực Đại Đạo.

Một lượt hô hấp đi qua.

Hai lượt hô hấp.

Ba lượt hô hấp.

Trong mắt Bạch Khuynh Thành lộ ra chấn động.

Bạch Khuynh Thành thấy được cái gì?

Nàng thấy Đại Đạo bản thân dần lộ ra vẻ chống đỡ không nổi.

Làm sao có thể?

Cửu Tuyệt Thuật do Bạch Khuynh Thành dung hợp chín môn Thần Thuật trong tộc diễn dịch mà thành cửu tuyệt chi thuật.

Nàng tự tin sau khi dung hợp Thần Thuật xa xa vượt qua bất luận môn Thần Thuật nào.

Nhưng hiện tại lại thua Diệp Hạo?

- Không có khả năng.

Không chịu thua, Bạch Khuynh Thành cắn chặt răng kiên trì.

Nàng không ngừng vận chuyển pháp lực, cửu tuyệt chi thuật của nàng đã ngừng tư thế tan tác, nhưng nàng ngăn cản cực kỳ vất vả.

Bạch Khuynh Thành không biết nàng chấn kinh mà Diệp Hạo càng thêm rung động.

Diệp Hạo đi đến hôm nay hao phí biết bao nhiêu tâm thần, hao phí biết bao nhiêu Thời Gian Tinh Thạch.

Dựa theo ý nghĩ Diệp Hạo hẳn tồi khô lạp hủ đánh bại Bạch Khuynh Thành.

Thế nhưng bây giờ lại tạo thành trạng thái giằng co.

Điều này khiến Diệp Hạo không thể tiếp nhận được.

Bốn lượt hô hấp.

Năm lượt hô hấp.

Sáu lượt hô hấp.

Khi mười lượt hô hấp đi qua, Bạch Khuynh Thành kinh ngạc phát hiện Thần Huyết hóa thành Tràng Vực của Diệp Hạo không những không sụp đổ, mà càng thêm tiến hóa.

Điều này khiến Bạch Khuynh Thành có cảm giác cảm giác phiền muộn.

Bản thân nàng đang trợ giúp Diệp Hạo tăng lên thực lực sao?

Diệp Hạo cũng khẽ giật mình.

Chợt nhếch miệng nở nụ cười.

Uy năng tiềm ẩn trong Thần Huyết của Diệp Hạo vẫn chưa kích phát, nghĩ không ra lần này cùng Bạch Khuynh Thành đối kháng lại được kích phát ra.

- Phá cho ta.

Bạch Khuynh Thành biết không thể tiếp tục như thế.

Nàng vừa quát lớn, Thần Huyết đã hung hăng va chạm cùng Thần Huyết Diệp Hạo.

Bạch Khuynh Thành không muốn giằng co nữa, bởi vậy nàng lựa chọn mãnh liệt va chạm.

Dù trong lòng Diệp Hạo không muốn cũng chỉ có thể bị động nghênh chiến.

Cứ như vậy sau ba lần va chạm, Thần Huyết hóa thành Tràng Vực của Diệp Hạo ầm vang phá toái, tiếp đó Thần Huyết hóa thành Tràng Vực của Bạch Khuynh Thành nghiền ép về phía hắn.

Dù cỗ lực lượng này cũng đã không còn bao nhiêu, nhưng Bạch Khuynh Thành vẫn tự tin có thể thương tổn được Diệp Hạo.

Mà trước mắt chỉ cần làm Diệp Hạo bị thương, trận tỷ thí này nàng sẽ thắng.

Tràng Vực của Bạch Khuynh Thành dễ dàng bao phủ Diệp Hạo, nhưng nàng lại chấn kinh vì không có đưa đến bất luận tác dụng gì, Diệp Hạo giống như người không việc gì thúc giục Đại Đạo của hắn.

- Làm sao có thể?

Con ngươi Bạch Khuynh Thành co rụt.

Điều này vượt qua lẽ thường!

- Trên đời này không có cái gì không thể cả.

Diệp Hạo nói đến đây, Thời Gian Chi Lực bốn phía đã giam Bạch Khuynh Thành lại, Đại Đạo của hắn tiến quân thần tốc oanh đến trên người Bạch Khuynh Thành.

Bạch Khuynh Thành quang quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.

Thân thể mềm mại của nàng rơi xuống phía xa đồng thời trong mắt tràn đầy chấn kinh.

- Ngươi ngay cả Thời Gian Chi Lực cũng nắm giữ?

Diệp Hạo lóe lên đã xuất hiện bên người Bạch Khuynh Thành, tiếp đó đại thủ vỗ tới Bạch, Diệp Hạo đang muốn cầm giữ Bạch Khuynh Thành, mắt thấy mình sắp đắc thủ, không biết tại sao trong lòng Diệp Hạo có cảm giác không tốt. Sau một khắc, hắn phát hiện thời gian bốn phía bị cầm giữ.

Bả vai Diệp Hạo run một cái chấn nát Thời Gian Cấm Cố.

Bất quá tay nhỏ của Bạch Khuynh Thành lại đánh về phía hắn.

Diệp Hạo vừa muốn ngăn cản đã kêu rên một tiếng, lại thêm một đạo Không Gian Chi Tiên đánh trên người hắn, khi Diệp Hạo đang lảo đảo, Bạch Khuynh Thành thối lui đến nơi xa.

- Ngươi cũng nắm giữ Thời Gian Chi Lực?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua vết thương đẫm máu, kinh nghi hỏi lại.

- Bán Thần cường giả đều nắm giữ Không Gian và Thời Gian Áo Nghĩa.

Bạch Khuynh Thành vừa nói vừa lấy ra một gốc Dược Tài.

Nhìn thấy gốc Dược Tài Diệp Hạo vội nói.

- Chậm đã.

- Thế nào?

- Ta có thể cầm một viên Liệu Thương Đan trao đổi gốc Kỳ Lân Thảo trong tay ngươi không?

Ánh mắt Diệp Hạo nóng bỏng hỏi.

Kỳ Lân Thảo thế nhưng là dược tài Đệ Nhị Cảnh a!

Loại dược tài này biết bao trân quý chứ?

Kết quả lại bị Bạch Khuynh Thành lấy ra chữa thương

Đây không phải lãng phí thì là cái gì?

- Ta làm sao biết Liệu Thương Đan ngươi cho ta có hiệu quả không?

Bạch Khuynh Thành lộ vẻ mặt hoài nghi nhìn Diệp Hạo.

-Chúng ta xem như những người có mặt mũi, ngươi cảm thấy ta sẽ lừa ngươi à?

Diệp Hạo nói rồi lấy ra một bình ngọc, tiếp theo đổ ra một viên Tiên Đan trước ánh nhìn soi mói của Bạch Khuynh Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận