Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1937: Cải Tiến Thần Thông

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Kế tiếp không bằng hai chúng ta trao đổi đi?

Bạch Khuynh Thành suy nghĩ một chút nói.

- Cũng tốt, ngươi đi vào trong Thời Gian Tinh Thạch trao đổi đi, có cái gì không hiểu hỏi lại ta.

Lão giả nhẹ gật đầu.

Diệp Hạo nhếch miệng nói:

- Chờ ta hỏi xong lão sư vấn đề lại ra.

Lão giả truyền thụ cho Diệp Hạo Thần Thông.

Thì Diệp Hạo về tình về lý cũng nên xưng lão một tiếng lão sư.

Bạch Khuynh Thành rất nhanh cảm thấy mình bị mười vạn phần bạo kích.

Bởi vì vấn đề Diệp Hạo hỏi nàng đều nghe không hiểu.

Đây con mẹ nó là vấn đề gì?

Tại sao ta không hiểu?

Thật lâu về sau, Bạch Khuynh Thành mới biết tiến độ Diệp Hạo nhanh gấp mấy lần mình, mà nàng sở dĩ nghe không hiểu bởi vì cấp độ Diệp Hạo lý giải quá cao.

Khi Diệp Hạo vận dụng thứ bốn mươi năm thì Bạch Khuynh Thành tìm tới Diệp Hạo.

- Diệp Hạo, trên người của ngươi còn có Thời Gian Tinh Thạch không?

- Cô hết Thời Gian Tinh Thạch rồi à?

- Thời Gian Tinh Thạch trên người ta chỉ có hai mươi ba viên, nhưng mà giờ đã dùng hai mươi hai viên, ta dù sao cũng phải lưu một viên phòng thân.

Bạch Khuynh Thành nói tới đây, đáng thương nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi có thể cho ta một chút Thời Gian Tinh Thạch để ngộ đạo không?

Diệp Hạo tiện tay ném cho Bạch Khuynh Thành một Túi Càn Khôn.

Bạch Khuynh Thành sau khi nhận lấy dùng thần niệm quét qua một chút, ngay lập tức, trong mắt nàng đầy vẻ khiếp sợ.

Nàng nhìn thấy cái gì?

Hai mươi viên Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

Nói cách khác tương đương với thời gian hai mươi năm!

Sao Diệp Hạo bỏ được cho mình nhiều Thời Gian Tinh Thạch như vậy?

Vừa rồi nàng nói là xin chứ không phải mượn?

Chẳng lẽ Diệp Hạo không nghe rõ ý tứ của mình?

Nhưng mà mặc kệ Diệp Hạo có nghe rõ hay không, Bạch Khuynh Thành cũng không định trả cho hắn.

Bạch Khuynh Thành không biết Diệp Hạo sẽ không quan tâm đến số này.

Mà Diệp Hạo sở dĩ hào phóng như vậy cũng vì cảm tạ Bạch Khuynh Thành dẫn theo hắn tới đây.

Đây là một thiên đại ân tình!

Có Thời Gian Tinh Thạch, Bạch Khuynh Thành có tâm tư tiếp tục ngộ đạo.

Như vậy trôi qua chừng hai mươi năm, Diệp Hạo lần nữa đi ra khỏi Lĩnh Vực thời gian.

- Lão sư, những năm này ta đã thử nghiệm thôi diễn Tát Đậu Thành Binh chi thuật một chút.

Diệp Hạo nói khẽ.

Ánh mắt Lão giả không khỏi sáng lên:

- Làm cho ta xem một chút.

Diệp Hạo lấy ra một hạt đậu ném xuống đất.

Ngay lập tức, chín vị binh sĩ khí tức cường đại xuất hiện bên cạnh hắn.

Làm cho lão giả cảm thấy khiếp sợ là trên thân chín vị binh sĩ này tràn ngập ba động.

- Tiên Vương cửu chuyển.

Lão giả rõ ràng nhớ Tát Đậu Thành Binh tầng một viên mãn chỉ huyễn hóa thành chín binh sĩ thực lực thấp hơn mình ba cảnh giới mà.

Nhưng mà Diệp Hạo giờ lại làm được huyễn hóa ra binh sĩ thấp hơn mình hai cảnh giới.

Điều này cho thấy cái gì?

Cho thấy Diệp Hạo tăng lên một bước trên Công Pháp cơ sở.

Tuyệt đối không nên xem thường một bước nho nhỏ này.

Lão giả đoán chừng cho dù mình dùng cả đời cũng chưa chắc có thể thôi diễn đến một bước này.

Bởi vì tư chất của hắn có hạn.

- Ta rất mừng.

Lão giả nhìn Diệp Hạo, từ đáy lòng nói:

- Nhưng ta cần phải nhắc nhở ngươi một điểm.

- Lão sư cứ nói.

Diệp Hạo khiêm tốn nói.

- Nhớ lấy không được lãng phí quá nhiều thời gian trên bí thuật.

Lão giả nghiêm túc nói:

- Ngươi cần đặt nhiều tâm tư lên Bản Nguyên chi thuật của ngươi.

- Ta đã biết.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Lão giả không biết Diệp Hạo tu luyện chính là Hải Nạp Bách Xuyên chi thuật.

Bất kỳ lĩnh vực nào đột phá đều sẽ khiến thực lực hắn tăng lên.

Nhìn qua Diệp Hạo đang lãng phí thời gian.

Nhưng trên thực tế lại không phải như vậy.

Đương nhiên chuyện như vậy không cần phải nói với lão giả.

Thật ra, chủ yếu nhất một điểm vẫn là Diệp Hạo có thời gian, hắn nếu không có nhiều thời gian thì làm sao dám tiêu xài phung phí.

Không thấy được Bạch Khuynh Thành sao?

Cũng đã chạy tới mượn Thời Gian Tinh Thạch của Diệp Hạo rồi?

Diệp Hạo không nói trên người Bạch Khuynh Thành chỉ có một viên Thời Gian Tinh Thạch, nhưng có thể chắc chắn, trên người nàng cũng không còn bao nhiêu.

- Sáu đại Công Pháp ngươi đã tu luyện đến tiểu thành viên mãn, không đến Bán Thần Cảnh thì không thể tiếp tục đột phá.

Lão giả lên tiếng.

- Giờ ngươi có thể hỏi một số vấn đề ngươi gặp phải trong quá trình tu luyện.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó bắt đầu hỏi những vấn đề trong đại đạo của mình.

Lão giả tổng có thể đưa ra đáp án không sai biệt lắm.

Dù sao lão giả đã đứng ở cấp độ quá cao.

Hắn đứng trên bờ vai cự nhân rất dễ dàng nhìn thấy phong cảnh mà Diệp Hạo không thấy được.

Diệp Hạo là ếch ngồi đáy giếng, mà hắn thì không phải.

Khoảng cách thời hạn một tháng còn có ba ngày thì Bạch Khuynh Thành lần nữa mượn Diệp Hạo ít Thời Gian Tinh Thạch.

- Trên người của ta một khối cũng không có.

- Ta không tin.

Diệp Hạo liếc Bạch Khuynh Thành một chút.

- Thật ma, không tin ngươi cwss lục soát.

Bạch Khuynh Thành giơ hai tay ngang ra, ra hiệu Diệp Hạo có thể soát người.

Trong lòng nàng thầm nghĩ ngươi có bản lĩnh thì lục soát đi.

Chỉ cần ngươi đụng vào thân thể của cô nãi nãi ta thì ngươi phải cưới ta.

Trước đó, Bạch Khuynh Thành ý thức được giá trị của Diệp Hạo, sau khi Diệp Hạo toàn diện vượt qua mình thì nàng càng nhận định Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn vẻ mặt mong đợi của Bạch Khuynh Thành làm sao không biết nha đầu này khẳng định có chủ ý xấu?

Vì vậy, hắn hơi trầm ngâm rồi ném cho nàng một Túi Càn Khôn:

- Đây là tồn kho cuối cùng của ta.

Bạch Khuynh Thành nhìn lướt qua giật mình.

Mười tám viên!

- Trên người của ngươi thật không còn nữa à?

Bạch Khuynh Thành hỏi tiếp.

- Còn có ba năm khối.

Diệp Hạo lườm Bạch Khuynh Thành một cái.

Nghe Diệp Hạo nói như vậy, Bạch Khuynh Thành cười khanh khách một tiếng:

- Ngươi còn có ba năm khối? Có mà ba mươi năm mươi khối thì đúng hơn.

Chợt Bạch Khuynh Thành lấy ra một viên Thời Gian Tinh Thạch tiến hành tu luyện.

Diệp Hạo lắc đầu.

Sau đó, hắn cũng tiến vào bên trong Thời Gian Lĩnh Vực tiếp tục lĩnh ngộ.

Trải qua đoạn thời gian này, Diệp Hạo phát phát hiện mình cách Tiên Vương 12 chuyển ngày càng gần.

Diệp Hạo cảm thấy hiện giờ là thời điểm hảo hảo nghiên cứu cảnh giới này.

Một ngày.

Hai ngày.

Ba ngày trôi qua.

- Sau một khắc đồng hồ nữa Thần Điện sẽ tàn lụi.

Lão giả giống như nói ra một chuyện rất bình thường.

- Lão sư.

Diệp Hạo động dung hô.

Hắn không phải không muốn giúp lão giả.

Vấn đề ở đây là lão giả chỉ còn một sợi thần niệm.

Diệp Hạo muốn dùng Sinh Mệnh Chi Chỉ cũng không được.

- Trước khi đi, lão sư đưa các ngươi một lễ vật.

Lão giả nói tới đây, Diệp Hạo và Bạch Khuynh Thành phát hiện cả tòa Thần Điện bịch một tiếng sụp đổ, tiếp theo từng đạo thần mang đủ màu sắc hội tụ trong tay lão giả, chờ đến khi Thần Điện hôi phi yên diệt thì trong tay lão giả xuất hiện hai viên cầu, bốn phía chúng tràn ra thần quang.

- Đây là ta lợi dụng năng lượng còn sót lại của Thần Điện cùng một số thiên tài địa bảo luyện chế Thần Tính Năng Lượng Cầu.

Lão giả lấy hai năng lượng cầu phân biệt đưa cho Diệp Hạo và Bạch Khuynh Thành:

- Hai viên năng lượng cầu này có thể điên cuồng tăng lên tư chất và tiềm năng của một Tu Sĩ.

Trong mắt Diệp Hạo và Bạch Khuynh Thành lộ ra vẻ chấn động.

Bọn hắn chú ý tới lão giả dùng đến một từ.

“Điên cuồng!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận