Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1946: Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

----------------------

- Tiền bối, không biết điểm tích lũy làm sao hối đoái Tinh Thạch?

Lúc này, một thanh niên cả người khoác kim sắc chiến giáp mở miệng hỏi.

- Một điểm tích lũy có thể hối đoái một khối Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch, nhưng điều này chỉ áp dụng với một trăm Tu Sĩ đứng đầu.

Đạo thân ảnh kia lạnh nhạt đáp.

- Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch thì sao?

Người thanh niên kia tiếp tục hỏi.

- Top năm mươi có tư cách hối đoái, nhưng tỉ lệ chỉ có thể chiếm một phần ba điểm tích lũy của các ngươi, năm điểm tích lũy mới có thể đổi một khối Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

Nói cách khác, chỉ khi nào ngươi có mười lăm điểm tích lũy mới có tư cách hối đoái một khối,

Không đạt được con số này ngươi cứ đàng hoàng hối đoái Hạ Phẩm Không Gian Tinh Thạch đi.

Thân ảnh kia dừng một chút nói tiếp:

- Người thứ mười một đến người năm mươi có tư cách hối đoái Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch, tỉ lệ cũng không được vượt qua một phần ba điểm tích lũy, hai mươi lăm điểm tích lũy mới có thể hối đoái một khối.

- Hạng tư đến hạng mười có tư cách đổi Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, tỉ lệ không được vượt qua một phần ba điểm tích lũy, năm mươi điểm có thể đổi một khối Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Hạng nhất đến hạng ba có tư cách đổi Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, tỉ lệ không được vượt qua một phần ba điểm tích lũy, một trăm điểm có thể đổi một khối.

- Tu Sĩ đứng đầu ngoài đối hoái ra còn có được một khối Thượng Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Mà Tu Sĩ xếp hạng trước vẫn có thể hưởng thụ phúc lợi của thứ hạng sau.

Đạo thân ảnh kia quét qua toàn trường, nói tiếp.

- Ví dụ như mười Tu Sĩ top mười đổi Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, còn có thể tiếp tục hối đoái Hạ Phẩm Thời Gian Tinh Thạch, Thượng Phẩm Không Gian Tinh Thạch, Trung Phẩm Không Gian Tinh Thạch.

- Bây giờ còn ai không hiểu?

Vị này đã nói rất rõ ràng.

Nếu còn không rõ thì đầu có vấn đề.

- Tốt, bây giờ các ngươi có thể rời đi.

Vị này vừa dứt lời, Tu Sĩ tốp năm tốp ba bước đi.

- Ngươi để cho Thiên Dật rời đi, sẽ không có chuyện gì chứ?

Thạch Nam có chút lo lắng nói.

- Ta có một đạo Phân Thân trong bóng tối đi theo hắn.

Diệp Hạo vừa cười vừa.

- Chỉ cần Thiên Dật không bị cường giả đứng đầu để mắt, ta nghĩ sẽ không có vấn đề gì.

- Vậy vạn nhất bị cường giả đứng đầu để mắt tới thì sao?

- Phân Thân của ta cũng đủ để kiên trì đến khi ta đến.

Diệp Hạo tự tin nói.

Hai người tùy tiện chọn một phương hướng đi.

Phiến không gian này đã không kém một đại vực, nếu không sẽ không đủ để bọn gia hỏa này giày vò?

Còn chưa đi được bao xa, hai người Diệp Hạo đã bị hơn ba mươi tướng sĩ Cơ Giới Tộc ngăn cản.

- Hai con dê béo.

- Nhìn phục sức của bọn họ thì chính là học sinh của Thánh Đức Thư Viện.

- Học sinh Thánh Đức Thư Viện thì sao? Chẳng lẽ Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn ta sợ họ?

Diệp Hạo giật mình.

- Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn?

- Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn có thực lực rất mạnh tại Phiêu Miểu Đại Lục, nghe nói Đoàn trưởng họ là cường giả Đệ Nhất Cảnh.

Thạch Nam giải thích.

- Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn có ba Phó đoàn trưởng, tu vi ba người là Tiên Vương Đỉnh Phong.

Thạch Nam nói đến đây, Diệp Hạo đã cắt ngang:

- Có lòng tin giết bọn hắn không?

Thạch Nam nhìn hơn ba mươi tướng sĩ trước mặt, trầm ngâm một chút lên tiếng:

- Có chút khó khăn.

- Ta giúp ngươi lược trận.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Thạch Nam lên tiếng sau đó lấy ra một thanh chiến kiếm, chiến kiếm tỏa ra ba động khủng bố tràn ngập ra.

- Vương Cấp Đỉnh Phong Chiến Kiếm.

- Có chút khó giải quyết.

- Kết trận.

Thành viên Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn thân kinh bách chiến, nhìn thấy vậy ngay lập tức lựa chọn liên thủ.

- Hoa Lê Bạo Vũ.

Chiến Kiếm trong tay Thạch Nam nháy mắt chém ra mấy trăm đạo kiếm quang, mỗi một đạo đều tản ra ba động kinh người trút xuống bốn phương tám hướng.

Thành viên Cuồng Bạo Dong Binh Đoàn nhao nhao ngăn cản, cùng lúc đó nàng hóa thành một đạo lưu quang xuất hiệm trước mặt một người, ngọc thủ đánh vào trái tim hắn.

Bịch một tiếng, tên lính đánh thuê đó chia năm xẻ bảy.

- Kinh Phong.

- Đáng chết.

- Giết cô ta.

Thành viên còn lại của Dong binh đoàn nổi giận nhao nhao ra tay.

Nhưng Thạch Nam vận dụng thân pháp huyền diệu lơ lửng không cố định, rất khó bị bọn hắn khóa chặt, mà trong khi bị bọn hắn vây công vẫn giết chết mấy người.

- Ta liều mạng với ngươi.

Mắt thấy không thể sống, một tên lính đánh thuê bỗng nhiên tự bạo, năng lượng kinh khủng hóa thành sóng xung kích tràn ngập bốn phía, cho dù Thạch Nam liều mạng trốn tránh nhưng vẫn bị thương tổn tới gân cốt.

Đám người còn lại thấy vậy làm sao không biết cơ hội đã đến, bọn hắn như sài lang xông tới cắn xé Thạch Nam.

Hai mắt Thạch Nam lạnh lùng mang theo Chiến Kiếm ngạnh kháng cùng đám người.

Thạch Nam không phải không có thủ đoạn khác, ví dụ như trong Túi Càn Khôn của nàng có một bộ Chiến Giáp mà Diệp Hạo luyện chế, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng dùng đến? Thạch Nam trong Tiên Vương 11 Chuyển rất mạnh, chiến lực rõ ràng đặt chân đến Tiên Vương 12 Chuyển, nhưng chi này dong binh đoàn không chỉ có một người Tiên Vương Mười Hai Chuyển, còn có hai người Tiên Vương 11 Chuyển, lại càng không cần phải nói đám còn lại đều là Tiên Vương Cao Giai phối hợp phụ trợ, vì vậy, cho dù chân nguyên trong cơ thể nàng hùng hậu thế nào, cuối cùng vẫn dần dần khô kiệt.

Thạch Nam tung một kiếm chặt đứt cánh tay một tên thì bị trọng chùy đập vào hậu tâm, miệng phun máu tươi đồng thời thuận thế vọt tới phía trước, nàng rất rõ ràng nếu vẫn đứng nguyên tại chỗ thì sẽ bị vây kín.

Nàng nhìn về nơi xa, Diệp Hạo vẫn lẳng lặng đứng nhìn, không có ý xuất thủ.

Thạch Nam lấy ra một viên Cực Phẩm diệu thương đan từ trong Túi Càn Khôn, sau khi ăn vào thì cầm theo Chiến Kiếm tiếp tục vọt tới.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Đến lúc Thạch Nam lần nữa đánh chết một lính đánh thuê, trong mắt tám tên còn lại lộ ra vẻ sợ hãi.

Bọn hắn liếc nhau một cái rồi quay đầu bỏ chạy.

Thạch Nam thấy thế nào cũng giống nỏ mạnh hết đà, vấn đề là trước đó, nhìn qua cũng giống thế.

Tiếp tục đánh thật sự có có thể toàn quân bị diệt.

Nhìn tám tên lính đánh thuê bỏ chạy, lo lắng Thạch Nam trong lòng dần dần giảm xuống.

Bởi vì nàng đã đến cực hạn.

Hiện tại chỉ đang nỗ lực kiên trì mà thôi.

Mà đúng lúc này, Thạch Nam nhìn thấy Diệp Hạo phất tay, thì kinh hãi phát hiện tám tên lính đánh thuê đã hóa thành tro tàn.

- Ngươi —— sao ngươi làm được?

Thạch Nam đã sớm biết mình và Diệp Hạo chênh lệch rất lớn, nhưng nàng lại không ngờ chênh lệch sẽ lớn như vậy.

Mình dùng hết toàn lực cũng phải để lại tám tên mạnh nhất, mà người ta chỉ tùy tiện phất phất tay đã xử lý sạch sẽ.

- Không Chi Áo Nghĩa.

Diệp Hạo từ tốn nói.

Cho đến hôm nay, Không Chi Áo Nghĩa của Diệp Hạo càng thêm đáng sợ.

Cho dù cùng cấp bậc, chỉ cần không phải loại khó chơi thì không có mấy người có thể ngăn cản.

- Khó trách tiểu thư dặn dò ta đi theo ngươi.

Thạch Nam thật sâu nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo cười nói:

- Chúng ta đi thôi.

- Ta phải chữa thương đã.

Thạch Nam trừng mắt hắn một cái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận