Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1953: Tru Sát

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

-Tại ta nghèo quá mà.

Thạch Nam đáng thương nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam một cái rồi nhìn về phía trước.

Sau một khắc chín đạo Phân Thân hóa thành chín đạo sấm sét tiến vào trong trận.

Trong lúc nhất thời, mấy trăm Tu Sĩ bị chôn vùi trong tay phân thân của Diệp Hạo.

Dựa vào tu vi Diệp Hạo đặt chân đến Tiên Vương 12 chuyển, chiến lực hắn cũng đã đặt chân đến Đệ Nhị Cảnh, mà sức chiến đấu chín tôn phân thân này cũng vô hạn tiếp cận Đệ Nhất Cảnh, bởi vậy những Tu Sĩ ở đây không ai đỡ nổi Phân Thân của hắn cả.

Nhưng nếu tất cả bọn họ vây công, phân thân Diệp Hạo thật không thể ngang dọc, nhưng mà ai bảo phần lớn tu sĩ đều lâm vào Huyễn Cảnh, khiến cho phân thân Diệp Hạo mặc sức tung hoành.

Đám người Đằng Vân rất nhanh chú ý đến chín tôn phân thân này, chợt bọn họ tổ chức cao thủ chặn đường phân thân, rất nhanh tất cả phân thân đã hóa thành tro tàn.

Đám người Đằng Vân còn không kịp thở ra thì chín tôn phân thân xuất hiện lần nữa.

Diệp Hạo vận dụng Thời Gian Tinh Thạch khôi phục phân thân của mình.

Thời gian cứ như vậy trôi qua.

Qua nữa khắc, sau hỏa diễm trong Thiên Địa dần lụi tắt.

Không có hỏa diễm, rất nhiều Tu Sĩ khôi phục lại thần trí.

Bọn họ nhìn thấy Diệp Hạo và Thạch Nam ở trung tâm trận, trong mắt lộ ra sát ý dữ tợn .

- Giết hắn.

- Ta muốn lột da tróc thịt hắn.

- Ta muốn rút rút linh hồn hắn đốt thiên đăng.

Từng người giận đến cực hạn.

Nhưng lúc cả đám xuất thủ thì hỏa diễm lại lần nữa lại ngập trời xuất hiện.

- Trận Pháp làm sao hồi phục rồi?

- Không đúng, uy lực này không bằng trước đó.

- Đây là hỏa trận trong Ngũ Hành Trận Pháp .

- Cái gì? Ngũ Hành Trận Pháp? Ý ngươi là đợi chút nữa còn có Kim Trận, Mộc Trận, Thủy Trận, Thổ Trận?

- Có để người khác sống nữa không?

Mặc kệ những Tu Sĩ này nghĩ thế nào, nhưng Ngũ Hành Trận Pháp vẫn tới.

Đợi đến lúc mây mù tan mất, bọn họ phát hiện mười vạn tu sĩ còn không được ba vạn.

Diệp Hạo thần tình lạnh lùng nhìn bọn hắn.

-Các ngươi thực sự quá cặn bã.

Đám người Đằng Vân cảm thấy phổi tức muốn nổ tung.

-Ta không tin ngươi còn có Trận Pháp.

-Lão tử hôm nay muốn giết ngươi.

-Tộc nhân ta chỉ còn lại mình ta, ta muốn lột da tróc thịt ngươi.

Những tu sĩ này tức giận vọt về hướng Diệp Hạo .

Diệp Hạo không khỏi nheo mắt lại

Sau một khắc, chín đạo phân thân xuất hiện bên cạnh hắn, trên người chín đạo thân ảnh này đều tràn ngập ba động ngập trời, ba động khiến đám người Đằng Vân kinh hoảng không thôi.

- Cỗ ba động này ——?

- Đạt đến Đệ Nhất Cảnh?

- Chín tôn thần hồn phân thân?

- Hắn làm sao có thể ngưng tụ nhiều thần hồn phân thân như vậy?

- Chín tôn thần hồn phân thân Đệ Nhất Cảnh? Mẹ nó…còn đánh thế nào đây?

Thân hình chín thần hồn phân thân của Diệp Hạo lóe lên đã xuất hiện phía trước người hắn và Thạch Nam, sau đó đồng thời tung một chưởng về phía trước.

Đại Nhật Chưởng Pháp!

Chín vòng Đại Nhật mang theo uy lực hủy thiên diệt địa rơi xuống.

Nhiệt độ cao kinh khủng khiến đại địa khô cạn.

"A!"

- Chạy mau.

- Ta không chịu nổi!

- Các ngươi chạy cái gì?

- Lúc này kẻ nào chạy kẻ đó chết?

- Trời sập có người cao đỡ lấy.

- Lão tử ăn theo thôi.

Chín tôn Đệ Nhất Cảnh cùng nhau xuất thủ, hơn nữa còn vận dụng Thần Thuật, loại kích phá này đánh nát tâm lý của rất nhiều tu sĩ, lúc này bọn họ làm sao còn dám ngăn cản.

Đám người Đằng Vân nhìn thấy cảnh này thì biết rõ không thể làm gì được nữa, tiếp tục chiến đấu thì bọn họ cũng có sẽ chết.

Bọn họ nhanh chóng rút lui khiến tu sĩ ngăn cản phía trước lâm vào tuyệt cảnh, đến lúc chín vòng Đại Nhật dập tắt thì mấy ngàn Tu Sĩ đã tống táng theo.

Nhìn Tướng sĩ chạy trốn, Diệp Hạo nhìn thoáng qua Thạch Nam bên cạnh.

-Đã đến lúc đánh chó mù đường rồi.

Dựa vào thực lực Thạch Nam hiện tại chỉ cần không phải gặp Đằng Vân thì sẽ không có vấn đề, nói cách khác dù gặp được Đằng Vân thì nàng cũng có sức đánh một trận.

Diệp Hạo đuổi theo về phía đám người Đằng Vân, đồng thời thân hình lóe lên, lúc lóe lên này là thời điểm hắn vận dụng Thời Gian Chi Lực khôi phục thần hồn phân thân cùng phân thân của mình.

Mười tám đạo thân ảnh giống như mười tám đạo Chiến Kiếm xuyên qua, vô tình thu gặt lấy từng đầu người.

Cùng lúc đó, Diệp Hạo lấy một hạt đậu ném ra ngoài, sau một khắc chín Binh Sĩ xuất hiện bên cạnh hắn, Diệp Hạo hạ mệnh lệnh cho bọn họ vọt đến đám người kia.

-Đây là Thần Thông gì ?

Một sợi tâm thần Diệp Hạo chú ý Thạch Nam mà đồng thời nàng cũng đang chú ý Diệp Hạo.

Lúc Thạch Nam nhìn thấy chín Binh Sĩ này thì không khỏi giật mình.

Đây là Thần Thông gì ?

Tát Đậu Thành Binh hả?

-Tát Đậu Thành Binh Chi Thuật.

Diệp Hạo bình thản đáp.

-Đây không phải Thần Thông trong truyền thuyết à?

Thạch Nam nghe qua truyền thuyết này, nhưng tới bây giờ chưa từng gặp qua.

-Bây giờ cô gặp rồi đó.

Diệp Hạo cười nói .

-Có thể truyền thụ cho ta không ?

Thạch Nam có chút xấu hổ nói .

-Cô học không được.

Diệp Hạo nhìn Thạch Nam nghiêm túc nói .

-Ngươi làm sao biết ta học không được?

Thạch Nam hỏi.

-Đến lúc rảnh ta lại nói cho cô biết.

Diệp Hạo không cùng Thạch Nam tiếp tục đề tài này, mà thân hình lóe lên xuất hiện phía trước Đằng Vân.

Sắc mặt Đằng Vân hoàn toàn thay đổi

-Diệp Hạo, ngươi muốn làm gì?

-Ngươi đoán xem ta muốn làm gì?

Diệp Hạo nhìn Đằng Vân, cười híp mắt nói.

Đằng Vân đang muốn nói cái gì thì thấy mấy gia hỏa cách đó không xa muốn chạy.

-Tinh Văn, các ngươi làm gì?

Tinh Văn nhìn thoáng qua Đằng Vân, sau đó nói với Diệp Hạo .

-Diệp Hạo, chuyện này không liên quan gì đến ta, tất cả đều do Đằng Vân làm chủ.

-Đúng vậy Diệp Hạo, oan có đầu nợ có chủ, ngươi tìm Đằng Vân đi.

-Ta có thể chứng minh, chuyện này đều do Đằng Vân chủ trương.

Trong mắt Đằng Vân lộ ra vẻ kinh nộ.

Hắn không ngờ đám gia hỏa này không biết nghĩa khí như thế.

-Chuyện này ai làm chủ không quan trọng, quan trọng là mục tiêu của ta là các ngươi .

Diệp Hạo nói đến đây vận dụng Tuyệt Đối Lĩnh Vực

-Cho nên các ngươi bây giờ đều chết hết đi.

Đám người Tinh Văn đang muốn chạy trốn thì khiếp sợ phát hiện toàn thân đều bị cầm giữ.

Trong mắt bọn họ lộ ra vẻ kinh hoảng, bất an .

-Diệp Hạo, nếu ngươi giết ta, Lão Tổ tộc ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

-Diệp Hạo, ngươi muốn dấy lên cuộc chiến Nhân Tộc với Ma Tộc sao?

-Diệp Hạo, Yêu Tộc chúng ta xưa nay giao hảo với Nhân Tộc các ngươi, ngươi quên ba trăm năm trước đại quân Thiên Sứ Tộc bị bức là do Yêu Tộc ta cứu vãn các ngươi sao.

Diệp Hạo lúc đầu còn lười đáp lại nhưng nghe Đằng Vân nói xong, Diệp Hạo cười lạnh nói:

-Lúc trước cũng không phải Lão Tổ Yêu Tộc các ngươi chủ động hiện thân, mà Nhân Tộc Lão Tổ chúng ta lấy ra lượng lớn tư nguyên đi cầu Yêu Tộc các ngươi .

- Ngươi không biết lúc ấy Nhân Tộc lấy ra bao nhiêu tài nguyên đâu nhỉ, ta hiện tại có thể nói cho ngươi biết, Lão Tổ tộc ngươi muốn lấy một phần ba tài nguyên Phủ Khố Thánh Đức Thư Viện đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận