Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1955: Chém Giết Hầu Như Không Còn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Vừa mới bắt đầu số người bỏ chạy đã gần 2 vạn.

Thế nhưng hiện tại nhân số ngay cả một vạn cũng chưa tới.

Đánh như thế nào?

Khả năng sống sót duy nhất là đánh vỡ phòng tuyến.

Ý thức được điểm ấy, ngày càng nhiều tu sĩ gia nhập tiến đánh phòng tuyến.

Điều đó cũng khiến Diệp Hạo có một cảm giác như mộng.

Bởi vì hắn phát hiện một vài tu sĩ chỉ lo tiến đánh tường thành, thậm chí ngay cả phòng ngự cũng không cần.

Giao phía sau lưng cho hắn!

Diệp Hạo rất muốn hỏi như vậy cũng được à?

Bất quá hắn cũng không hề ngại ngùng chém giết hết.

- Dừng tay.

Đúng lúc này, một đạo thanh âm như kinh lôi vang lên giữa không trung, một thân ảnh toàn thân tràn ngập quang huy thần thánh phủ xuống.

Một đầu tóc vàng phát quang rạng rỡ, một đôi cánh trắng noãn nhẹ nhàng đập.

Trên người hắn tràn ngập ba động kinh khủng, cỗ ba động này khiến tu sĩ toàn trường hoảng sợ.

Trong mắt hắn phóng ra sát cơ sâm nghiêm.

- Diệp Hạo, ngươi dám giết người Thiên Sứ Tộc ta?

Diệp Hạo nhìn thoáng qua thân ảnh này, tiếp lấy nhìn về phía Thạch Nam nói.

- Cái thằng ngu này là ai?

Thằng ngu?

Tu sĩ toàn trường đều ngơ ngẩn.

Diệp Hạo hắn biết hắn đang nói cái gì không?

Thằng ngu?

Toàn bộ Phiêu Miểu Đại Lục người nào dám nói như vậy với Thiên Sứ Tộc?

Đáp án dĩ nhiên là không có người nào dám.

Nhưng hiện tại Diệp Hạo lại dưới ánh mắt của vạn người nói Thập Cấp Thiên Tài Thiên Sứ Tộc Bạo Long là thằng ngu.

Điều này nói lên cái gì?

Là gây hấn!

Diệp Hạo đang gây hấn với toàn bộ Thiên Sứ Tộc.

- Trời cao nhìn xuống, ai cũng không cứu được ngươi đâu.

Bạo Long nhìn xem Diệp Hạo, gằng từng chữ nói.

- Nói cứ như ngươi có bản lãnh này vậy.

Diệp Hạo nhếch miệng nói.

- Ta đại biểu cho Quang Minh kết tội ngươi.

Bạo Long rút ra Chiến Kiếm bên hông chỉ Diệp Hạo.

- Cút xuống cho ta.

Diệp Hạo quát lớn một tiếng.

Bạo Long đang định nói gì đó thì hoảng sợ phát hiện một cỗ thế kinh khủng đang gia tăng trên người hắn.

Hắn theo bản năng muốn phản kháng.

Trong lúc phản kháng, hắn khôi phục được một phần năng lực hành động, nhưng ngay lúc này một đạo lực lượng thần bí bao vây xung quanh hắn, tiếp đó tựa như kéo một con chó chết tới bên cạnh Diệp Hạo.

- Ngươi.

Bạo Long cả giận qust.

Hắn thế nhưng là minh nhật chi tử của Thiên Sứ tộc.

Toàn bộ Thiên Sứ tộc dốc hết toàn lực bồi dưỡng.

Nhưng bây giờ lại giống như một đầu chó chết rơi xuống nước.

Diệp Hạo tưng một cước giẫm lên lồng ngực Bạo Long, chỉ nghe răng rắc một tiếng xương ngực hắn tức khắc gãy mất ba cái, bất quá hăn không lo thân thể đau đớn, mà ánh mắt đỏ bừng nhìn đối phương.

- Diệp Hạo, ngươi lại dám nhục ta như thế?

Diệp Hạo cười cười rồi thu hồi bàn chân, tiếp lấy bỗng nhiên dùng sức giẫm lên đan điền hắn, Bạo Long kêu thảm một tiếng toàn thân đều run rẩy lên.

- Diệp Hạo, ngươi biết mình đang làm gì không?

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ta biết rõ ta đang làm cái gì.

- Ngươi không sợ hai tộc đại chiến?

- Không quan trọng.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

- Thiên Sứ Tộc các ngươi nếu thành thật cũng bình thường, nếu lão gia hỏa Thiên Sứ Tộc dám nhảy ra, ta cũng không để ý giúp Nhân tộc báo sỉ nhục 300 năm trước.

Bên ngoài Cấm Địa!

Ái Mông ngưng trọng nhìn Tử Đế.

- Tử Đế, ngươi xác định muốn hai tộc đại chiến?

- Diệp Hạo chỉ là đặc sính đạo sư của Thánh Đức Thư Viện.

Tử Đế nhàn nhạt nói.

- Ta không có quyền ngăn cản bất kỳ quyết định gì của hắn.

- Vậy ý ngươi là chúng ta có thể tùy tiện xử lý Diệp Hạo?

Ái Mông biết rõ Tử Đế đang từ chối, nên tức giận quát.

- Đúng vậy.

Tử Đế nhẹ gật đầu.

Diệp Hạo đã nói qua hắn có thủ đoạn Thần Cảnh, như vậy cứ để Diệp Hạo thu hút một hỏa lực.

- Điều này chính do ngươi nói dó.

Ái Mông không nghĩ tới Tử Đế sẽ dứt khoát thả Diệp Hạo ra như thế.

- Đúng vậy.

Tử Đế gật đầu.

- Các ngươi cứ thoải mái xuất thủ.

Lời Tử Đế nói khiến cao tầng các tộc đều ngẩn người.

Cấp bậc như Bạo Long ở trước mặt ở Diệp Hạo đều không đủ nhìn, Diệp Hạo rất có thể vượt qua thập cấp tuyệt thế Thiên tài, như vậy chỉ cần đặt chân Đệ Tam Cảnh thì có thể quét ngang các phương.

Thánh Đức Thư Viện không nên liều mạng bảo vệ à?

Làm sao lại đẩy ra ngoài thế?

Không phù hợp lẽ thường!

Nhưng Tử Đế cũng đã nói, bọn họ cũng không có lý do gì lại nhằm vào nàng.

Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

Lại nói Diệp Hạo.

Hắn bình tĩnh nhìn Bạo Long.

- Ngươi có di ngôn gì không?

- Ngươi muốn giết ta?

Con mắt Bạo Long hung hăng co rụt lại.

- Không giết ngươi thì làm sao nổi lên tộc chiến?

Lời của Diệp Hạo khiến trái tim Bạo Long chìm xuống.

Hắn muốn nói Diệp Hạo là một kẻ điên.

Nhưng Diệp Hạo biểu hiện quá bình tĩnh.

- Ngươi sẽ hối hận vì hành vi của mình hôm nay.

Bạo Long không hề nói lời xin tha thứ.

Đây không phải hắn không vứt được mặt mũi, mà hắn biết Diệp Hạo sẽ không tha cho mình, như vậy cầu xin làm cái quái gì?

Diệp Hạo không nói gì, xuất ra một sợ hỏa diễm đốt Bạo Long, không bao lâu đối phương đã hóa thành một đống tro tàn.

Toàn trường tắt tiếng.

Tu sĩ các tộc đều có một loại cảm giác sợ hãi.

Không gì kiêng kỵ.

Đây chính là trạng thái hiện tại của Diệp Hạo.

Không biết người nào nói một câu mau trốn, những tu sĩ khác bắt đầu chạy tứ tán.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, phân thân hắn phân ra đuổi tới tứ phía.

- Hiện tại làm sao bây giờ?

Thanh niên Ma Tộc kia bất an hỏi.

- Còn có thể làm gì đây. Đương nhiên là chạy càng xa càng tốt rồi.

Chu Lập nói xong lập tức chạy về phía xa.

Thấy Chu Lập bỏ trốn, 3000 tu sĩ đóng giữ phòng tuyến nhao nhao bỏ chạy theo.

Nhưng bọn họ còn chưa đi bao xa đã bị ngăn cản lại.

- Trận Pháp ngăn cản?

- Ngươi nào bố trí Trận Pháp?

- Đây không phải tự chúng ta bố trí sao?

- Thế nhưng Trận Pháp rõ ràng không phải ở đây mà.

Ngay lúc đám người Chu Lập kinh hoảng, một đạo thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong tai bọn hắn.

- Thật ngại quá, ta lén động tay động chân một chút vào Trận Pháp của các ngươi, mà ngay lúc vừa lại di chuyển nó đến đây.

Thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện trước mặt bọn họ.

- Diệp Hạo, ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?

Thanh niên Ma Tộc mang theo đại phủ, giận quát.

- Các ngươi không tới giết ta, ta làm sao giết các ngươi đây?

Diệp Hạo nhàn nhạt đáp.

- Chúng ta hợp thành liên minh còn không phải bởi vì ngươi giết chóc quá ghê sao.

Thanh niên Ma tộc kia đỏ mắt nói.

- Ngươi sai rồi, ta sở dĩ giết những gia hỏa kia bởi vì những gia hỏa đó làm việc ác quá nhiều.

Diệp Hạo lắc đầu nói.

- Ta giết đều là người trên tay dính đầu máu tanh.

Diệp Hạo đang thuận miệng bịa chuyện.

Chỉ cần không phải Nhân Tộc, hắn gặp được người nào thì sẽ giết người đó, không có nhẹ tay một tay.

- Được rồi, nói cũng đã nói, hiện tại tiễn các ngươi lên đường.

Thoại âm Diệp Hạo vừa rơi xuống, hắn bắt đầu tàn sát.

Đệ Nhị Cảnh chém giết cao thủ Tiên Vương cảnh, Diệp Hạo không gặp ngăn cản gì. Đợi đến lúc hắn chém giết đám người hầu như không còn, phân thân hắn mới lục tục trở về.

Bạn cần đăng nhập để bình luận