Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1959: Diệp Hạo Cho Kinh Hỉ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Ba ngày sau, liên quân các Tộc cho dù đến bao nhiêu cao thủ đều chỉ có vẫn lạc.

Diệp Hạo bình tĩnh nói:

- Nhưng ta muốn hỏi tiền bối người nghĩ kỹ sẽ quét ngang cấm địa nào sau khi thành Thần chưa?

- Quét ngang cấm địa?

Lão giả giật mình.

Lão không phải ai khác, chính là Viện trưởng Thánh Đức Thư Viện, Thánh Đức.

- Chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị bổ sung một số tài nguyên cho Thánh Đức Thư Viện?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

- Ta còn không có năng lực quét ngang Cấm địa.

Thánh Đức khẽ lắc đầu nói.

- Nếu thêm Tử Đế?

- Tử Đế?

- Ta chuẩn bị vận dụng một nhóm Thời Gian Tinh Thạch trợ giúp lực tăng thực Thánh Đức Thư Viện, ta nghĩ đến lúc đó Tử Đế có lẽ có thể thuận lợi đặt chân đến Đệ Tam Cảnh.

Diệp Hạo nhìn Thánh Đức nói.

- Bằng vào tình huống trước mắt của ta, không có mấy trăm năm thời gian căn bản không thể.

Tử Đế lại nhẹ nhàng lắc đầu.

Nàng tăng lên Đệ Nhị Cảnh cũng chưa được bao lâu.

- Ta có thể tăng lên tư chất của cô.

- Đến mức này của ta cho dù nghịch thiên dược liệu cũng tăng lên không bao nhiêu.

Tử Đế vẫn tự biết rõ mình.

- Ta vận dụng thủ đoạn của Thần Vực.

- Ngươi có thể giúp ta tăng lên bao nhiêu?

Hai mắt Tử Đế lóe lên hỏi.

- Tư chất của cô có thể tăng lên bao nhiêu ta không biết, nhưng ta sẽ tăng tiềm năng của cô lên một cấp bậc.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Nói cách khác, giúp cô tăng lên thành thập nhất Thiên tài trong truyền thuyết.

- Ngươi xác định?

Diệp Hạo đang định nói cái gì thì Thánh Đức ngượng ngùng nói.

- Diệp Hạo, ngươi xem có thể giúp ta tăng lên một chút không?

Diệp Hạo nhìn về phía lão.

Thánh Đức vội vàng nói.

- Ta không cần tăng lên cấp mười một, ngươi giúp ta tăng lên thập cấp được rồi.

- Ngài muốn tăng lên thập cấp rồi mới độ kiếp à?

- Tăng lên thâp cấp, ta sẽ thành Thần Linh tại thế, trong thời gian ngắn cũng không cần phải độ kiếp.

Thánh Đức suy nghĩ một chút, nói.

- Được.

- Ngươi đáp ứng?

Thánh Đức trừng lớn hai mắt.

- Ngài đã nói vậy rồi, ta còn không đáp ứng sao?

Diệp Hạo vừa cười vừa nói.

Trái tim Thánh Đức chậm nửa nhịp.

Thần Linh tại thế a!

Cho dù sức chiến đấu có chút kém hơn Thần Linh, nhưng Thần Linh chỉ có thể đợi ba ngày thì phải phi thăng. Vì vậy, cho dù Thần Linh cũng không nguyện ý đắc tội tại thế Thần Linh.

- Chờ giải quyết xong chuyện của Thánh Đức Thư Viện, sau đó ta sẽ giúp các ngươi tăng lên.

Diệp Hạo lập tức nói.

Chuyện này không vội vã nhất thời.

Thánh Đức và Tử Đế cũng không nôn nóng.

Lúc này, nhìn thầy trò thư viện không ngừng rời đi, cho dù Thánh Đức hay Tử Đế cũng không còn cảm giác khó chịu nữa.

Thật sự không cần thiết!

Thánh Đức Thư Viện chỉ cần có hai người bọn hắn thì tùy thời có thể quật khởi.

Hai Thần Linh tại thế a!

Đội hình xa hoa bực này, làm gì có đại tộc nào sánh được?

Còn nữa, ba ngày sau, còn có thể sẽ vẫn lạc một số tại thế Thần Linh.

Bây giờ bọn hắn ngược lại hi vọng, cao thủ các tộc đến đây càng nhiều càng tốt.

Lòng người rất dễ dàng để nhìn ra a.

Trong vòng một ngày, thầy trò Thánh Đức Thư Viện rời đi tám phần.

Ngày thứ hai, một số thầy trò nhìn thấy Thánh Đức vẫn không lộ diện thì lại rời đi thêm một phần mười.

Mà ngày thứ ba, liên tục có Tu Sĩ rời đi.

Khoảng cách thời gian ước định còn có một canh giờ, thân ảnh Tử Đế xuất hiện phía trên Thánh Đức Thư Viện.

- Còn có ai muốn đi không?

Tử Đế vừa dứt lời, lại có mấy thầy trò khác đi ra.

- Thánh Đức Thư Viện là nhà của ta, ta không cho phép bất luận kẻ nào chà đạp nó.

Ánh mắt Thiên Dật sắc bén nói.

- Ta nguyện sống chết với Thánh Đức Thư Viện.

- Thề cùng sống chết với Thánh Đức Thư Viện.

Sau khi thầy trò trong sân lần lượt tỏ thái độ, Tử Đế nhìn về phía một Lão Ẩu đã có tuổi nói:

- Bạc trưởng lão, tại sao ngươi không rời đi?

Bạc trưởng lão không rời đi có chút nằm ngoài dự đoán của Tử Đế.

Bởi vì năm này, những mệnh lệnh của nàng không được phổ biến xuống dưới phần lớn cũng bởi vì Bạc trưởng lão cản trở.

- Ngươi và ta bất đồng chính kiến, không có nghĩa ta không yêu Thánh Đức Thư Viện.

Lão ẩu nhìn Tử Đế nghiêm túc nói.

- Ta từ nhỏ đã sinh hoạt tại Thư Viện, ta không cho phép bất kỳ kẻ nào chà đạp nơi đây.

Tử Đế nhìn lão ẩu, nở nụ cười:

- Bạc trưởng lão, ngươi cảm thấy Thánh Đức Thư Viện có thể trở thành hậu thuẫn nhân tộc không?

Lão ẩu trầm mặc, sau đó than nhẹ.

- Thật ra, Thánh Đức Thư Viện từ lúc vừa mới thành lập đã sai rồi, mà ta vẫn muốn duy trì hư giả phồn vinh, chúng ta nhìn qua giống như lão hổ cường đại, nhưng thật ra người khác chỉ dùng tay đâm một cái sẽ rách.

- Thánh Đức Thư Viện từ hôm nay sẽ được đổi mới.

Tử Đế nghiêm túc nói.

- Thánh Đức Thư Viện chỉ lưu lại không tới ba ngàn đệ tử.

Lão ẩu nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Ngươi làm sao cho Thánh Đức Thư Viện đổi mới được?

Lão ẩu không tin.

Một thế lực muốn cường đại phải cần hai điểm.

Một là nhân tài, hai là tài nguyên.

Bây giờ nhân tài Thánh Đức Thư Viện rời đi không sai biệt lắm, còn lại gần như cũng là âu sầu thất bại.

Muốn quật khởi?

Đùa giỡn hay sao?

- Rất nhanh ngươi sẽ thấy.

Lúc này, thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện bên cạnh Tử Đế.

- Vậy ngươi ngược lại để ta xem một chút?

Lão ẩu lạnh lùng nhìn Diệp Hạo nói.

Bà vẫn có cảm giác không tốt đối với Diệp Hạo.

Bởi vì bà cảm thấy chính Diệp Hạo đã biến Thánh Đức Thư Viện thành như vậy.

Diệp Hạo vung tay lên, sáu trăm đệ tử Hàn Môn xuất hiện giữa sân, làm cho lão ẩu khiếp sợ là sáu trăm đệ tử Hàn Môn này đều đặt chân đến Tiên Vương Cao Giai.

- Đây không phải A Hổ à?

- Lúc nào A Hổ đặt chân Tiên Vương Cao Giai rồi?

- Làm sao có thể?

- Đây không phải thật.

Giữa sân vẫn có một nhóm học sinh cùng với A Hổ, A Báo đồng thời tiến vào Thánh Đức Thư Viện.

Mà khi bọn hắn nhìn thấy tu vi đám người A Hổ, cả đám kinh hô.

Lão ẩu nghi ngờ nhìn Diệp Hạo một chút, lập tức trầm giọng nói.

- Sáu trăm Tiên Vương Cao Giai không thay đổi được cái gì, cục diện Thánh Đức Thư Viện hiện tại không thể xoay chuyển?

Diệp Hạo lại vung tay lên, giữa không trung xuất hiện một không gian thông đạo, từng đạo thân ảnh đi ra từ trong đó.

Lão ẩu ngay từ đầu còn có thể bình tĩnh, nhưng dần dần trong mắt bà tràn đầy kinh sợ.

Bà nhìn thấy cái gì?

Hàng vạn Tiên Vương.

Điề này sao có thể?

- Một vạn tám ngàn Tiên Vương.

Lần này đừng nói Bạc trưởng lão kinh hãi, cho dù Tử Đế cũng hoảng sợ thất sắc.

Trước đó, không phải chỉ có hơn ba ngàn Tiên Vương thôi?

Hiện tại, số lượng Tiên Vương lại tăng lên đến mức độ này?

- Diệp Hạo, sao ngươi làm được?

Tử Đế có chút kinh ngạc hỏi.

Diệp Hạo cười cười.

- Tử Đế, cô chỉ thấy được một vạn tám ngàn Tiên Vương sao?

Tử Đế giật mình, chợt nhìn bốn phía.

Lần này vừa nhìn, trái tim nàng không khỏi run rẩy.

Nàng nhìn thấy cái gì?

Hơn ba trăm vạn Tiên Tôn.

Hơn ba trăm vạn?

Đây là khái niệm gì?

Tử Đế cố gắng bình phục một chút lại nhìn sang nơi xa, lúc này mới phát hiện Tu Sĩ Tiên Chủ Cảnh lại đạt đến ba ngàn vạn.

Tiên Chủ Cảnh hơn ba nghìn vạn? Đây không phải nói, cho bọn hắn một chút thời gian thì có thể đặt chân Tiên Tôn à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận