Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 1987: Hải Sản

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

-----------------

- Ta muốn làm cái gì cần ngươi xen vào?

Diệp Hạo lườm Bạch Anh Hùng một cái, thản nhiên nói.

Bạch Anh Hùng há to miệng muốn nói gì, nhưng vừa nghĩ tới bộ hạ như mây của Diệp Hạo, thì vội nuốt xuống.

Lấy tình huống Bạch gia trước mắt nếu có thể có được một chi quân lực như thế sẽ làm dịu khốn cảnh hiện tại.

Bởi vậy Bạch Anh Hùng không dám đắc tội đối phương.

- Ta biết rõ Hải Tộc các ngươi bị Yêu Tộc xúi giục mới gia nhập trận chiến đấu này.

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức rơi vào trên người Hải Thần.

- Đây cũng là nguyên nhân tại sao ta không đuổi tận giết tuyệt, nhưng hôm nay ta nói lời này, nếu Hải Tộc các ngươi còn dám gia nhập chiến đấu đối Nhân Tộc, dù bỏ ra toàn bộ tính mệnh những bộ hạ tướng sĩ của ta, ta cũng muốn xóa Hải Tộc các ngươi khỏi Thiên Mã Đại Lục.

Ánh mắt Hải Thần ngưng tụ.

Hắn có thể cảm giác được Diệp Hạo nói câu nói này rất quyết tuyệt.

Nói cách khác đối phương thực sẽ làm vậy.

- Một lần này Hải Tộc chúng ta bị Bạch Sí Tộc xúi giục mới ra khỏi Hải Vực.

Hải Thần hơi chút trầm ngâm rồi nhìn Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Những năm này, Hải Tộc chúng ta cùng Nhân Tộc đều duy trì quan hệ tốt đẹp.

Nghe được Hải Thần nói vậy, trên mặt rất nhiều tu sĩ Nhân Tộc đều lộ ra vẻ khinh thường.

Quan hệ tốt đẹp?

Tốt em gái ngươi ấy?

Giữa hai tộc những năm tranh đấu to nhỏ không bao giờ đứt đoạn kìa.

- Ta cũng cảm thấy Hải Tộc các ngươi sẽ không chủ động làm ra chuyện này.

Diệp Hạo nghiêm túc gật gật đầu.

Thấy Diệp Hạo cùng Hải Thần lấy lòng lẫn nhau, Bạch Anh Hùng không biết nói gì.

Quá giả dối rồi!

- Đối với lần hiểu lầm lần này, ta rất xin lỗi, bất quá bởi vì cái gọi không đánh nhau thì không quen biết.

Trên mặt Diệp Hạo mang ôn hòa tiếu dung.

- Chúng ta hiện tại đã là bằng hữu, không phải sao?

- Đúng vậy, Hải Tộc chúng ta hiện tại là bằng hữu của các ngươi.

Hải Thần cười nói.

- Trận chiến này tướng sĩ chúng ta hao tổn rất nhiều, chúng ta cần ở chỗ này tiến hành tu dưỡng, không biết có tiện hay không?

Diệp Hạo lập tức nói.

Sắc mặt Hải Thần tối sầm.

Ngữ khí Diệp Hạo nghe như thỉnh cầu, nhưng nếu coi như thỉnh cầu thì sai hoàn toàn.

- Làm sao lại thế?

Rất nhanh tiếu dung trên mặt Hải Thần đã khôi phục.

- Nhưng chúng ta cần chở tộc nhân tử thương đi.

- Làm sao lại thế?

Diệp Hạo mới vừa nói câu này để ý thấy sắc mặt Hải Thần khó coi, nhưng hắn vẫn nói tiếp.

- Vì di bổ sai lầm của chúng ta, ta cần giúp các ngươi trị liệu, đợi đến bọn họ khỏi hẳn, chúng ta sẽ đưa bọn họ trở về.

Trong mắt Hải Thần lộ ra vẻ kinh nghi.

Ngươi mà hảo tâm như vậy?

Đương nhiên lời như vậy hắn không nói ra được.

- Vẫn không làm phiền ngươi hơn.

Hải Thần cự tuyệt.

- Ngươi không tin ta làm người hay không tin hai tộc hữu nghị?

Sắc mặt Diệp Hạo tức khắc trầm xuống.

Hải Thần khẽ giật mình.

Tại sao trở mặt nữa rồi?

Suy nghĩ liên tục Hải Thần vẫn chậm rãi gật đầu.

- Vậy thì phiền toái rồi.

- Nên như thế.

Sau đó Hải Thần liền nhìn về phía tộc nhân còn lại.

Liếc mắt nhìn lại lòng hắn hung hăng nhảy lên một cái.

Lần này đến đây 100 Bán Thần toàn bộ đều chết hết, người phụ trách lần hành động này Tộc Trưởng Thâm Hải Cự Kình Tộc cũng chết.

Điều này rất bình thường.

Diệp Hạo một lần này phái ra 300 Bán Thần đều nắm giữ đỉnh tiêm Thần Thông.

Đồng cấp bậc Hải Tộc cũng không phải đối thủ của bộ hạ Diệp Hạo.

Lại tăng thêm một chiếc Đệ Nhị Cảnh cùng 100 chiếc Đệ Nhất Cảnh Chiến Hạm của Chúc Thư Dung, 100 Bán Thần kia không kiên trì bao nhiêu đã chết.

Lại nói Tiên Vương!

Một lần này Hải Tộc phái ra 3000.

Thế nhưng Nhân Tộc bên này lại đạt đến một vạn 3000.

Nhiều Tiên Vương như vậy có thể hình thành nghiền ép đối với bọn họ, mà sau khi Nhân Tộc Bán Thần gia nhập chiến trường bọn họ càng thêm chống đỡ hết nổi, lại càng không cần phải nói 101 chiếc Chiến Hạm thỉnh thoảng bắn pháo bên ngoài.

Bởi vậy trong khoảng thời gian ngắn ngủi, 3000 Tiên Vương đã hao tổn hơn 2000.

Hiện tại Tiên Vương còn lại cũng đã không đủ 300.

Mà dù 300 còn lại này đều bị thương.

Tiên Tôn cùng Tiên Chủ có số lượng quá mức khổng lồ, nhưng cũng hao tổn ba phần tư.

Hung hăng thở hổn hển mấy ngụm khí thô, Hải Thần mang theo tướng sĩ còn lại rời khỏi đây.

Qua 3 phút sau, Diệp Hạo vung tay lên nói.

- Quét dọn chiến trường đi.

Tộc nhân Chúc gia nhìn về phía Chúc Thư Dung.

Chúc Thư Dung lại nhẹ nhàng lắc đầu.

- Đi thôi, người Chúc gia các ngươi cũng xuất lực.

Diệp Hạo lúc này cười nói.

Chúc gia chỉ phái ra 1000 Tiên Vương.

Lại có thể lấy được bao nhiêu chiến lợi phẩm đây?

Chúc Thư Dung trầm ngâm một cái rồi truyền âm cho Tiên Vương Chúc gia.

- Không nên đụng thi thể Tiên Vương Cao Giai trở lên.

Không thể không nói Chúc Thư Dung vẫn hiểu quy củ.

Tiên Vương Chúc gia âm thầm gật đầu sau đó hào hứng đi quét dọn chiến trường.

Người không có tiền của phi nghĩa không phát, ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập.

Có cái gì có thể so sánh cùng quét dọn chiến trường đây?

Tiên Vương Bạch gia thấy thế mà phát thèm.

Bất quá Diệp Hạo bên này không mời, bọn họ cũng không tiện đi theo.

Dù sao trận chiến tranh này, bọn họ đưa đến tác dụng không lớn.

Bạch Anh Hùng cũng sẽ không lên phía trước yêu cầu đi quét dọn chiến trường.

Người Bạch gia vẫn có kiêu ngạo của mình.

Nhưng Bạch Anh Hùng lại thấy lửa nóng trong lòng a.

Những thi thể này đều là tài nguyên .

Bạch gia hiện tại có nhiều tài nguyên như vậy hay không cũng không biết.

Đợi đến khi bộ hạ Diệp Hạo quét dọn chiến trường, Trần Nguyệt Lan đi tới bên người hắn, hỏi.

- Công Tử, những thương binh này xử lý như thế nào?

- Toàn bộ đều mang về Tiểu Thiên Địa.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Trọng thương thì xử lý ngay tại chỗ, vết thương nhẹ nuôi một đoạn thời gian lại nói.

- Xử lý?

Trần Nguyệt Lan có chút đắn đo khó định Diệp Hạo nói 'Xử lý' có ý tứ gì.

- Những thứ này đều là hải sản đó?

Diệp Hạo nhìn Trần Nguyệt Lan, cười nói.

Trần Nguyệt Lan mở to hai mắt mà nhìn.

- Dạng này không tốt!?

- Chẳng lẽ ngươi còn nghĩ đem đám này trở về?

Diệp Hạo mỉm cười.

- Được.

Trần Nguyệt Lan gật đầu.

- Trong thể nội những hải sản này đều hàm chứa khí huyết cường đại, phục dụng không chừng còn có thể tăng cường Bản Nguyên đấy.

- Cho nên tiếp theo chúng ta lại săn nhiều hải sản một chút để mọi người thay đổi khẩu vị.

Diệp Hạo cười nói.

Rất nhanh Diệp Hạo đã phân phó xuống dưới xong.

Từng tôn cao thủ tiến hành săn bắn Hải Tộc phụ cận Hải Vực.

Khi Hải Thần biết được tin tức này thì tức giận đến đánh nát cái bàn trước mặt, nhưng vừa nghĩ tới thực lực của Định Hải Châm thì không thể không điều động Sứ Giả trao đổi cùng Diệp Hạo.

- Diệp Công Tử, nếu các ngươi tiếp tục bắt thì con dân Hải Tộc chúng ta sẽ tuyệt chủng.

Sứ Giả nhìn Diệp Hạo một mặt cầu khẩn nói.

- Chúng ta chỉ đi săn ở phiến khu vực này thôi? Vả lại chúng ta bắt chỉ một chút cá cua thôi mà.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Cá cua?

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Sứ Giả tức đến nổi muốn xé xác hắn ra trăm mảnh!

Có phải cá cua hay không, mẹ nó ngươi mù sao?

- Diệp Công Tử, ta cầu ngươi cho Hải Tộc chúng ta một đầu sinh lộ.

Sứ Giả đỏ hồng mắt nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận