Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2008: Tự Bạo



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Nhưng được tướng sĩ Thiên Nhãn Tộc quên mình chặn đường, Thái A Nguyên được mấy vị Bán Thần yểm hộ thoát đi.

- Muốn giết hắn không?

Định Hải Châm nhìn qua hỏi Diệp Hạo.

- Trảm thảo trừ căn.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên một đạo hàn quang.

- Ta cho rằng ngươi không hạ thủ được chứ?

Định Hải Châm không phải một người hiền lành.

- Danh tiếng Thiên Nhãn Tộc ở Thiên Hành Đại Lục cũng không được tốt lắm.

Diệp Hạo nói xong đuổi theo Thái A Nguyên.

Định Hải Châm không đi theo.

Hắn không cảm thấy Thiên Nhãn Tộc còn có cấp bậc Đệ Tam Cảnh.

Cho dù có cũng chưa hẳn là đối chủ của Diệp Hạo.

. . .

Thái A Nguyên một đường bỏ chạy.

Không bao lâu đã đi đến đại bản doanh của Thiên Nhãn Tộc.

- Thiếu Tộc Trường.

Một trung niên vội vàng xông tới.

- Mã Thống Lĩnh.

Thái A Nguyên nhìn trung niên kia nói:

- Ta lệnh cho ngươi lập tức tập trung một chi tinh nhuệ.

- Tuân mệnh.

Mã Thống Lĩnh vội đáp ứng.

Thái A Nguyên không nói gì nữa, mà vội chạy tới phủ khố.

Không có tài nguyên, hắn muốn không thể nhanh chóng quật khởi, lại càng không cần phải nói việc gánh vác cả Thiên Nhãn Tộc.

Sau khi đến phủ khố, hắn đánh ra vô số đạo ấn quyết rồi tiến vào trong.

- Lục trưởng lão.

Thái A Nguyên hô.

Ngay lập tức, một trung niên xuất hiện bên cạnh hắn.

- Bái kiến Thiếu Tộc Trường.

- Lục trưởng lão, toàn bộ cao tầng Thiên Nhãn Tộc chúng ta đều đã vẫn lạc.

Thái A Nguyên nhìn Lục trưởng lão, trầm giọng nói.

- Cái gì?

Toàn thân Lục trưởng lão run lên.

- Bây giờ không phải lúc bi ai.

Thái A Nguyên bình phục một chút nói:

- Lục trưởng lão, ngươi đi triệu tập nhân mã, chúng ta sẽ đến chỗ ẩn thân.

Những năm này, Thiên Nhãn Nhất Tộc đã bố trí tốt đường lui cho mình.

Không có ai truyền thừa bất hủ cả.

- Ta có thời gian bao lâu?

- Một khắc.

Thái A Nguyên vừa nói đến đây, đã lắc đầu:

- Nửa khắc.

- Nửa khắc có thể rút lui bao nhiêu?

- Có thể lui bao nhiêu thì lui bấy nhiêu, tộc nhân còn lại an bài đến chỗ khác.

Thái A Nguyên nghiêm mặt nói.

- Ta lập tức đi ngay.

Lục trưởng lão nói xong vôi đi ra cổng.

Sau khi Lục trưởng lão rời đi, Thái A Nguyên vung tay lên thu từng kiện Pháp Bảo vào trong Túi Càn Khôn.

Không qua bao lâu, hắn đã vơ vét sạch sẽ đồ vật trong phủ khố.

Thái A Nguyên nhìn thoáng qua phủ khố trống rỗng, trong lòng tràn đầy cảm khái.

Ai có thể ngờ lần này triệu hoán Tổ Địa này sẽ phát sinh chuyện bi thảm như vậy.

Từ hôm nay, Thiên Nhãn Tộc sẽ nghênh đón thời gian bi thảm nhất.

Nhưng hắn lại có thể làm gì?

Cảm khái một hồi, Thái A Nguyên quay người muốn ly khai.

Mà lúc này, trước mặt hắn xuất hiện một thân ảnh.

Nhìn thấy thân ảnh này, con ngươi của hắn không khỏi co rụt lại.

- Quỷ Tộc các ngươi nhất định phải đuổi tận giết tuyệt?

Thái A Nguyên nói đến đây, thần niệm tràn ngập ra bốn phía.

Mà khi nhìn thấy bốn phía chỉ có một tôn Bán Thần thì trong mắt của hắn lộ ra vẻ dữ tợn.

- Giữa Đệ Nhất Cảnh và Đệ Nhất Cảnh vẫn có khác biệt.

Nói xong câu đó, hắn vung mạnh nắm đấm đánh tới thân ảnh cách đó không xa, đầy trời huyết khí kinh đào hải lãng.

Nhưng đợi Thái A Nguyên giết tới mười mét quanh đạo thân ảnh kia, trong lòng dâng lên dự cảm không tốt.

Bởi vì đối phương quá bình tĩnh.

Bình tĩnh đến mức đáng sợ.

Ngay lập tức, sắc mặt của hắn chợt thay đổi.

Hắn phát phát hiện mình bị giam cầm.

Không thể động đậy.

- Ta đồng ý với ngươi, Đệ Nhất Cảnh và Đệ Nhất Cảnh có khác biệt.

Đạo thân ảnh này không phải ai khác, mà là Diệp Hạo truy tung đến.

Hắn sở dĩ vẫn đóng vai thành Quỷ Tộc cũng bởi vì hắn lo lắng trong tay Thái A Nguyên còn đồ vật có thể chạy thoát thân.

Không sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn

Hoàn mỹ giá họa mới tốt.

Bịch một tiếng, thân thể Thái A Nguyên vỡ nát giữa không trung.

Bao gồm cả Linh Hồn của hắn.

Lúc này, Diệp Hạo lấy Túi Càn Khôn trên người, tâm thần khẽ động, ba đạo thần hồn Phân Thân và ba đạo Phân Thân nhào tới bốn phương tám hướng.

Không sai.

Từ khi tu vi của Diệp Hạo đặt chân đến Đệ Nhất Cảnh, thần hồn Phân Thân và Phân Thân của hắn đã giảm xuống, đến bây giờ chỉ còn lại ba tôn.

Ba thần hồn Phân Thân và ba Phân Thân trước tiên phong tỏa toàn bộ Thiên Nhãn Tộc.

- Ta không muốn thảm sát Thiên Nhãn Tộc các ngươi, chỉ cần các ngươi giao ra tài nguyên trên người ra thì ta sẽ thả các ngươi rời đi.

Thân ảnh Diệp Hạo xuất hiện giữa không trung, lạnh nhạt nói.

- Quỷ Tộc, chúng ta không phải dễ bị dọa như vậy đây.

Diệp Hạo vừa dứt lời, Lục trưởng lão đã quát.

Ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên người hắn.

Thân thể Lục trưởng lão hóa thành hư vô trước mặt Tu Sĩ toàn trường.

Không lưu lại thứ gì.

- Không sợ nói cho các ngươi biết, cao tầng trong tộc các ngươi đã vẫn lạc không sai biệt lắm, nói cách khác quang huy của Thiên Nhãn Tộc các ngươi đã chấm dứt.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói:

- Chỉ cần giao ra Túi Càn Khôn, các ngươi thì có thể rời đi.

Nói đến đây, khí thế cả người Diệp Hạo phô thiên cái địa bao phủ tới.

- Ba động thật mạnh.

- Đây là ba động Đệ Tam Cảnh.

- Còn có ba tôn Đệ Nhị Cảnh, ba tôn Đệ Nhất Cảnh.

- Chúng ta có thể đánh phá vòng vây của bọn hắn không?

Mã Thống Lĩnh nhìn bốn phía một chút trầm giọng nói:

- Ta lệnh cho các ngươi giao Túi Càn Khôn ra.

Mã Thống Lĩnh là một tôn Tiên Vương Đỉnh Phong.

Hắn biết rõ nếu không giao Túi Càn Khôn ra, sẽ không có bao nhiêu người có thể sống sót rời đi.

Theo Mã Thống Lĩnh mở miệng, tướng sĩ đại bản doanh giao tất cả Túi Càn Khôn ra.

Diệp Hạo nhận được Túi Càn Khôn, hài lòng gật đầu.

- Ta nghĩ tin tức cao tầng Thiên Nhãn Tộc vẫn lạc đã truyền khắp toàn bộ Thiên Hành Đại Lục, vì vậy các ngươi lập tức tìm một chỗ kín đáo mà ẩn trốn đi.

Nói xong, Diệp Hạo xoay người rời đi. Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Bên trong Hỗn Độn, chém giết say sưa.

Nhưng khi hắn trở về thì thấy tướng sĩ Thiên Nhãn Tộc đã hao tổn không sai biệt lắm.

Tất cả cường giả Tiên Vương đều vẫn lạc, Bán Thần không còn đến ba mươi, thậm chí ngay cả Tại Thế Thần Minh cũng đã hết hai người.

Quỷ Tộc cũng hao tổn cũng không ít, ba ngàn Bán Thần còn không đến tám trăm, Tại Thế Thần Minh cũng vẫn lạc một người.

Nhưng mà nhìn thế cục trước mắt, Thiên Nhãn Tộc nhất định phải thua.

Thiên Nhãn Tộc còn lại hai tôn Tại Thế Thần Linh, nhưng hai vị này bị cường giả Bán Thần Quỷ Tộc vây công, Bản Nguyên đã tiêu hao hầu như không còn.

- Thái A Thắng, ta không kiên trì nổi nữa.

Ngay khi Thái A Thắng liên tục bại lui, trong tai vang lên giọng nói của Thái A Thạch.

- Lão Tổ.

Sắc mặt Thái A Thắng đại biến.

- Ngươi lui ra phía sau một chút, ta chuẩn bị tự bạo.

Thái A Thạch vừa nói vừa cố ý dẫn dắt chiến trường cách xa Thái A Thắng một chút.

- Không được.

Thái A Thắng cực kỳ bi ai hô to.

- Chiến đấu đến bây giờ, chúng ta đã không có đường quay về.

Thái A Thắng thổn thức.

- Đi thôi.

Vừa dứt lời, cả người Thái A Thạch tràn ngập ra ba động khủng bố. Loại ba động này còn cường đại hơn so với thời điểm cực thịnh của hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận