Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2012: Nướng



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com

----------------------

Toàn bộ cao tầng Liệt Dương Tông đều kinh trụ.

Trung niên trước mắt chỉ là Tam Trưởng Lão Loan Tước Tộc thôi.

Dựa theo phân chia thực lực, vị này có thể xếp trong top 5 trong Tộc không cũng không biết được.

Nhưng người ta đã cường hoành vững vàng đè ép Tông Chủ Liệt Dương Tông, Khương Lập Thành rồi.

Mà Khương Lập Thành lại là cao thủ thứ hai của Liệt Dương Tông.

- Thả Lệnh sư huynh ra.

Đúng lúc này Nam Tình từ bên ngoài đại điện đi vào, khi nàng nhìn thấy một màn trước mắt thì lớn tiếng quát.

Loan Bạc nhìn thoáng qua Nam Tình, trong mắt lóe lên vẻ tham lam.

Mỹ nữ đúng là mỹ nữ.

Dù tức giận cũng cho người ta một cảm giác cảnh đẹp ý vui.

- Muốn ta thả ra cũng được.

Loan Bạc nhìn chằm chằm Nam Tình nói.

- Ngươi đồng ý làm cơ thiếp của ta đi.

- Cơ thiếp?

Trong mắt Nam Tình đầy lửa giận.

- Ngươi biết mình đang nói gì không?

- Ta biết rất rõ.

Loan Bạc nhàn nhạt nói.

- Ngươi đáp ứng làm cơ thiếp ta, ta ngoại trừ có thể thả Lệnh Tử Thời, còn có thể miễn lần cống phẩm này của các ngươi.

- Nghĩ cũng đừng nghĩ.

Nam Tình làm sao có thể đồng ý làm cơ thiếp cho Loan Bạc.

- Ngươi không quan tâm tới sinh tử của Lệnh Tử Thời?

Loan Bạc nói đến đây, trong mắt lóe lên một tia sát ý.

- Ngươi nếu dám động vào Lệnh sư huynh, ngươi và Tam Trưởng Lão các ngươi cũng không cần nghĩ tới việc sống sót rời đi nữa.

Nam Tình lạnh lùng nói.

- Ngươi có ý gì?

Trong mắt Loan Bạc lóe lên vẻ kinh nghi.

- Ý là Liệt Dương Tông không phải nơi mà các ngươi có thể làm càn.

Lúc này Diệp Hạo đi vào đại sảnh.

- Ngươi là ai?

Loan Bạc nhìn chằm chằm Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo vung tay lên Loan Bạc đã bị khống chế đi đến trước mặt hắn.

Tu sĩ toàn trường kinh ngạc.

Loan Bạc là cường giả Tiên Vương bát chuyển nha.

Ngay cả sức hoàn thủ cũng không có thế.

Tam Trưởng lão Loan Tước Tộc vừa muốn xuất thủ, Diệp Hạo đã nhàn nhạt nói.

- Ngươi bước lên một bước thử xem.

- Như thế nào?

Thần sắc Loan Trưởng Lão bất thiện nói.

- Chết.

- Chết?

Tam Trưởng Lão giống như đang nghe chuyện cười nhất thế gian nói.

- Ngươi cho rằng mình là ai?

Nói đến đây hắn bước về phía trước một bước.

- Ta cũng phải nhìn xe ngươi làm sao khiến ta phải…

Chữ chết còn chưa nói ra khỏi miệng hắn đã hoảng sợ phát hiện thân thể đang từ từ tan rã.

- A!

Trong mắt Tam Trưởng lão lộ ra vẻ sợ hãi.

Hắn giống như đang bị đốt.

Không cách nào ngăn cản.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân từ từ bị tan biến.

- Tam Trưởng Lão.

Con mắt Loan Bạc hung hăng co rụt lại.

Tam Trưởng lão là cường giả Tiên Vương 11 chuyển.

Tam Trưởng lão há to miệng muốn nói điều gì, thế nhưng chưa kịp nói đã hóa thành tro tàn.

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, Túi Càn Khôn tam Trưởng lão rơi vào trong tay Diệp Hạo, thần niệm hắn lướt qua phát hiện trong đó có 60 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch, trừ cái đó ra còn có một vài vật liệu cùng dược tại Tiên Vương Cấp.

- Cho ngươi nè.

Diệp Hạo xóa cấm chế phía trên rồi tiện tay đưa cho Nam Tình.

- Cho ta?

Nam Tình không khỏi trừng lớn 2 mắt.

Diệp Hạo nhét Túi Càn Khôn vào tay nàng sau đó dẫn theo Loan Bạc, giống như kéo một đầu chó chết kéo ra ngoài đại điện.

- Nam Tình, vị này là người nào?

Khương Lập Thành đi tới bên người Nam Tình hỏi.

- Vị này là bằng hữu của sư tôn.

Nếu như nói trước đó Nam Tình còn cảm thấy Diệp Hạo không có tư cách làm hai chữ bằng hữu này, nhưng khi thấy hắn cường thế xuất thủ đánh giết tam Trưởng lão Loan Tước Tộc, Nam Tình mới ý thức được Diệp Hạo không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

- Bằng hữu của Thái Thượng Trưởng Lão?

Khương Lập Thành giật mình.

Bất quá vừa nghĩ tới biểu hiệu trước đó của Diệp Hạo, hắn cũng bình thường trở lại.

- Vị công tử kia đưa Túi Càn Khôn cho ngươi?

Lúc này một Trưởng lão đi tới hỏi.

Khi hắn nói thì cũng dùng thần niệm quét một cái, một khắc sau, trong mắt hắn tràn đầy vẻ chấn kinh.

- 60 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch?

Trưởng Lão vừa nói khiến tu sĩ toàn trường chú ý.

Bọn họ nhao nhao xông tới.

- Thật sự là 60 ức Thượng Phẩm Tiên Thạch?

- Nếu tính thêm vật liệu trong đó, tổng giá trị cũng hơn trăm ức.

- Một Trưởng Lão Loan Tước Tộc đều có nhiều tiền như vậy à?

- Lão tử cũng là Tam Trưởng Lão, nhưng toàn thân trên dưới ngay cả 10 ức cũng chưa tới đây.

- Người so với người, tức chết thôi.

Những Trưởng Lão đỏ cả mắt nhìn về Túi Càn Khôn trong tay Nam Tình.

Không chút nghi ngờ, bọn họ đều muốn chiếm lấy nó.

- Túi Càn Khôn này các ngươi cũng không nên nghĩ.

Khương Lập Thành trầm mặc nói.

Khương Lập Thành đã lên tiếng.

Bọn họ dù muốn cũng không tiện mở miệng.

Đúng lúc này một thị vệ vội vàng chạy tới.

- Tông Chủ, không xong rồi.

- Chuyện gì?

Khương Lập Thành kinh nghi hỏi.

- Diệp công tử đang nhổ lông của Loan Bạc.

- Nhổ lông?

Khương Lập Thành kinh ngạc hô.

- Vừa nãy ta lên hỏi, Diệp công tử nói muốn nấu Loan Bạc.

Cao tầng Liệt Dương Tông kinh động.

Nấu Loan Bạc?

Bọn họ vội vàng chạy ra khỏi đại sảnh.

Khi bọn họ nhìn thấy một màn trước mắt, thiếu chút nữa ngất đi.

Loan Bạc cũng đã khôi phục tướng mạo lúc đầu, bất quá lúc này lông hắn đã bị nhổ đi hơn phân nửa, bộ dáng giống như một con gà bị rút lông.

- Diệp công tử.

Khương Lập Thành lập tức đi đến bên người Diệp Hạo.

- Ta biết ngươi muốn nói gì.

Diệp Hạo cắt đứt lời hắn.

- Các ngươi không cần lo lắng Loan Tước Tộc.

- Loan Tước Tộc có cường giả Bán Thần.

- Liệt Dương Tông các ngươi cũng có Bán Thần.

- Cái gì?

Khương Lập Thành giật mình.

- Tông Chủ, sư tôn ta cũng đã đặt chân đến Bán Thần.

Lúc này Nam Tình đi tới nói khẽ.

- Thái Thượng Trưởng Lão đặt chấn đến Bán Thần?

Khương Lập Thành lẩm bẩm, chợt trong mắt lộ vẻ mừng như điên.

- Liệt Dương Tông chúng ta rốt cục cũng không cần cúi người trước Loan Tước Tộc rồi.

Dù Hà Hồng không phải đối thủ của Lão Tổ Loan Tước Tộc, nhưng đối phương cũng không thể tùy tiện động vào Liệt Dương Tông, bởi vì Hà Hồng nếu liều mạng, Lão Tổ Loan Tước Tộc cũng chịu không nổi.

- Đúng vậy, cho nên không cần phải sợ hãi Loan Tước Tộc.

Diệp Hạo nói rồi lấy một cây sào trúc đâm xuyên thân thể Loan Bạc, tiếp đó gác hắn lên trên giá nướng.

- Diệp công tử, Loan Bạc thế nhưng là Thiếu tộc trưởng của Loan Tước Tộc.

Khương Lập Thành trầm ngâm một hồi vẫn nói.

- Chúng ta làm như vậy, Loan Tước Tộc sẽ sống chết trả thù.

- Chẳng lẽ ngươi cảm thấy hiện tại thả Loan Bạc đi, Loan Tước Tộc sẽ từ bỏ ý đồ?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

Khương Lập Thành tức khắc trầm mặc.

Đầu ngón tay Diêp Hạo nhẹ nhàng bắn ra một ngọn lửa, sau đó hóa thành ngọn lửa lớn cháy rừng rực.

Loan Bạc tức khắc hét thảm.

Sau vài lượt hô hấp cũng không còn giãy dụa nữa.

Thần sắc đám người Khương Lập Thành trở nên ngưng trọng. Vô luận thế nào Loan Bạc đều là Tiên Vương bát chuyển, nhưng bây giờ ngay cả mười mấy lượt hô hấp cũng không thể kiên trì được, có thể tưởng tượng Diệp Hạo vận dụng hỏa diễm đáng sợ bực nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận