Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2022: Bẻ Gãy Tứ Chi Ngươi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Khương Lập Thành giật nảy mình.

Một bình có bảy ngàn năm trăm giọt.

Nói như vậy chẳng phải cần đến hai ba vạn a?

Đừng nói Liệt Dương Tông không có nhiều Dưỡng Linh Dịch, coi như có cũng không bỏ ra được .

-Dưỡng Linh Dịch, ta sẽ cung cấp.

Diệp Hạo lúc này mở miệng nói

-Trừ cái đó ra ta sẽ truyền thụ cho nàng đỉnh tiêm thần thông và bí thuật.

-A!

Hồ Mị Nhi kinh trụ.

-Còn không mau tạ ơn Diệp công tử.

Khương Lập Thành vội nói.

-Mị Nhi cảm ơn Diệp công tử.

Hồ Mị Nhi lập tức hành lễ với Diệp Hạo.

-Khương tông chủ, ta chuẩn bị để Hồ Mị Nhi đi với ta một khoảng thời gian, đến lúc chiến lực nàng đạt đến Tại Thế Thần Minh thì ta sẽ đưa nàng trở lại Thiên Hành Đại Lục.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút, nói.

Hồ Mị Nhi hiện tại chỉ có tu vi Tiên Vương Tam chuyển.

Muốn đạt đến Tại Thế Thần Minh còn không biết cần bao lâu.

Nhưng Diệp Hạo lại không có ý định dừng lại đây lâu dài?

Bởi vậy hắn muốn dẫn Hồ Mị Nhi cùng đi.

-Đây là tạo hóa Mị Nhi.

Khương Lập Thành đại hỉ.

Diệp Hạo tự mình bồi dưỡng Hồ Mị Nhi.

Tương lai nàng có thể đạt được thành tựu như thế nào?

Hơn nữa Diệp Hạo nói thế nào cũng là Tại Thế Thần Minh.

Hắn chắc chắn sẽ dùng một lượng tài nguyên kinh khủng để bồi đắp Hồ Mị Nhi .

Lôi Long Tộc mạnh không?

Lôi Long Tộc rất mạnh.

Bộ tộc này nếu không mạnh thì Liệt Dương Tông cũng không cần chiếm đoạt hai phần ba cương vực của Đông Vực rồi lại án binh bất động.

Bởi vì một phần ba cương vực còn lại đều thuộc về phạm vi thế lực của Lôi Long Nhất Tộc.

Ngươi cảm thấy rất khó tiếp nhận.

Nhưng đây chính là sự thật.

Lôi Long Thành!

Thành trì của Lôi Long Nhất Tộc.

Cao lớn!

Trang nghiêm!

Lúc Diệp Hạo cùng Hồ Mị Nhi vào thành đã bị ngăn cản.

-Ngươi đi theo ta.

Một tướng sĩ đóng giữ thành trì chỉ Hồ Mị Nhi nói.

Khuôn mặt Hồ Mị Nhi trầm xuống.

Nàng thế nào không hiểu ý tứ trong mắt tướng sĩ kia.

-Không nghe thấy lời ta à?

Trong mắt Lôi Hạo toát ra từng tia hàn mang.

-Cút

Hồ Mị Nhi lạnh lùng quát.

Hồ Mị Nhi tốt xấu cũng là một Tiên Vương.

Dù nàng không phải Tiên Vương cao giai nhưng cũng có ngạo khí mà một Tiên Vương nên có .

-Ngươi nói cái gì?

Lôi Hạo nổi giận quát.

Nhìn thấy Lôi Hạo nổi giận ánh mắt tu sĩ bốn phía nhìn Hồ Mị Nhi đầy thương hại.

Đúng.

Thương hại.

Lôi Hạo dù gì cũng là người ưu tú trong đời thứ ba của Lôi Long Nhất Tộc.

Ai dám đụng vào hắn a?

Hồ Mị Nhi nhìn Diệp Hạo một cái.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói

-Muốn làm gì thì làm, trời sập ta giúp ngươi chống đỡ.

- Khẩu khí thật lớn.

Lôi Hạo cười lạnh không thôi.

Nhưng một khắc sau con ngươi hắn liền co rụt lại, bởi vì ngọc thủ Hồ Mị Nhi mạnh mẽ đập về phía hắn, khoảnh khắc đó bốn phía xung quanh hắn đều bị giam cầm .

-Tự tìm đường chết.

Một khắc sau toàn thân Lôi Hạo tràn ra khí huyết rộng lớn, hắn xoay nắm đấm đánh về phía Hồ Mị Nhi.

Oanh một tiếng công kích hai người chạm vào nhau, Hồ Mị Nhi chỉ cảm thấy toàn thân như nứt ra, một cơn đau khó diễn tả tràn ngập người nàng.

Thời khắc mấu chốt một đôi đại thủ đè bả vai nàng xuống, một luồng sức mạnh nhu hòa truyền khắp toàn thân, không đến ba lần hô hấp thì thương thế nàng đã khỏi hẳn.

Hồ Mị Nhi không khỏi trừng lớn hai mắt:

-Làm sao có thể ?

Dù linh đan diệu dược cũng không thể có tác dụng như thế chứ?

Mà bên Lôi Hạo cũng không mấy dể chịu .

Tu vi Lôi Hạo và Hồ Mị Nhi giống nhau đều là Tiên Vương Tam chuyển, trong lòng Lôi Hạo nghĩ có thể đè ép Hồ Mị Nhi, nhưng giờ hắn còn kém một chút.

Lôi Hạo không biết những năm này Hồ Mị Nhi tu luyện thần thông đẳng cấp cao Diệp Hạo ban cho, điều này khiến chiến lực nàng rất cao.

-Tiếp tục.

Diệp Hạo lãnh đạm nói.

Hồ Mị Nhi ứng lên một tiếng lần nữa vọt tới Lôi Hạo .

Rắc một tiếng lồng ngực Lôi Hạo bị Hồ Mị Nhi xuyên thủng tại chỗ, hắn trợn to hai mắt không cam lòng rơi về nơi xa.

Chưa rơi xuống đất thì được một đạo thân ảnh phất tay áo đỡ lấy.

-Tam tỷ.

Lôi Hạo hoảng sợ hô.

Lôi Miên nhìn thoáng qua Lôi Hạo

-Đã xảy ra chuyện gì?

-Ta nhìn trúng nữ tử kia.

Lôi Hạo chỉ Hồ Mị Nhi nói.

-Nàng không theo đúng không?

Thanh âm Lôi Miên rất lạnh, khiến bốn phía tu sĩ phải rùng mình một cái.

-Vâng.

-Quỳ xuống dập đầu tạ tội với đệ đệ ta.

Lôi Miên nhìn Hồ Mị Nhi đằng xa, gằng từng chữ nói.

-Tại sao?

Hồ Mị Nhi giận dữ.

-Được đệ đệ ta coi trọng là phúc phận của ngươi, ngươi còn dám phản kháng?

Lôi Miên dáng người rất cao lớn, ánh mắt tràn đầy kinh lôi.

-Ha ha.

Nét mặt Hồ Mị Nhi càng thêm lạnh lùng

-Ngươi quá xem trọng Lôi Long Nhất Tộc của ngươi rồi ?

Nếu lúc trước, Hồ Mị Nhi không dám nói ra lời này, nhưng Diệp Hạo cũng đã nói phía sau Ẩn Minh có Nhị Cấp Thần Minh, như vậy còn có gì không dám nói?

Vô luận đỉnh tiêm chiến lực hay trung kiên chiến lực, Nhân Tộc cũng không phải sợ ai nữa cả.

-Xem ra vài năm gần đây Nhân Tộc các ngươi bành trướng có hơi quá.

Lôi Miên nói xong trong tay xuất hiện một thanh kim sắc chiến kiếm, nàng chỉ Hồ Mị Nhi xa xa, lạnh như băng nói:

-Nếu đã không đồng ý quỳ xuống thì ta bẻ gãy tứ chi ngươi.

Hồ Mị Nhi không khỏi nhìn về phía Diệp Hạo.

Nàng rất muốn chém Lôi Miên thành muôn mảnh, nhưng nàng cũng biết rõ mình không phải đối thủ của đối phương.

Diệp Hạo vỗ bả vai Hồ Mị Nhi một cái nói:

-Bẻ gãy tứ chi nàng ta đi.

Hồ Mị Nhi đang muốn nói gì thì thì cảm thấy tu vi bản thân oanh một cái cuồng tăng.

Tiên Vương Tứ chuyển!

Tiên Vương Ngũ chuyển!

Tiên Vương Lục chuyển! Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

-Bẻ gãy tứ chi ta? Ngươi đang nằm mơ sao?

Lôi Miên nhìn Diệp Hạo giống như đang thằng ngu.

-Dám bất kính với công tử, ngươi tự tìm cái chết.

Hồ Mị Nhi nháy mắt vọt tới.

Hồ Mị Nhi xông lên đồng thời sau lưng xuất hiện một đầu hồ ly to lớn.

Đầu hồ ly này cao lớn uy nghiêm, toàn thân giống như tơ lụa, cứ lẳng lặng ngồi đấy lại có khí thế đáng sợ .

Oanh!

Ngọc thủ Hồ Mị Nhi đập lên chiến kiếm của Lôi Miên.

Lôi Miên chỉ cảm thấy một ngọn núi đang đè lên mình.

Run khẽ một tiếng rồi phun ra một ngụm máu tươi.

Nàng rơi về phía sau, trong mắt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Nàng không hiểu bản thân rõ ràng cao hơn Hồ Mị Nhi ba cảnh giới, nhưng tại sao lại không phải đối thủ của nàng ta?

Lôi Miên làm sao biết được hiện tại tu vi Hồ Mị Nhi cũng đã tiêu thăng đến Tiên Vương Thất chuyển.

Luận cảnh giới còn cao hơn nàng, hơn nữa Lôi Miên khinh địch không coi đối phương ra gì, điều này khiến nàng vừa xông lên đã bị trọng thương.

-Muốn chạy?

Thân ảnh Hồ Mị Nhi như bóng với hình chưa tới một lần hô hấp đã tóm lấy cánh tay Lôi Miên, ngữ khí lạnh lùng chất vấn

- Ngươi muốn bẻ gãy tứ chi ta?

Lôi Miên có dự cảm không tốt

-Ngươi dám?

Mới vừa nói đến đây nàng đã kêu thảm một tiếng, cánh tay trực tiếp bị Hồ Mị Nhi kéo đứt, sau đó Hồ Mị Nhi lại bắt cánh tay khác của nàng.

-Ngươi hỏi ta có dám hay không?

-Chẳng cần biết ngươi là ai? Ngươi phải chết.

Lôi Miên cũng là một người bá đạo, dù tình huống hiện tại khó khăn thế nào thì nàng ta cũng không chịu khuất phục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận