Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2029: Hổ A

Hổ a

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Phục sinh?

Diệp Hạo giật mình.

Vừa nãy hắn đã kiểm tra kỹ càng.

Yêu thú này ngay cả linh hồn đều đã bị diệt.

Âm!

Dược Vương Đỉnh rung lên dữ dội, trên đỉnh xuất hiện từng vết rạn.

- Ta ngăn không được.

Dược Vương Đỉnh vội nói.

Dược Vương Đỉnh đã dung hợp một vài vật liệu đỉnh cấp Đệ Tam Cảnh, dù cường giả Đệ Tam Cảnh cực hạn cũng rất khó có thể đánh vỡ, nhưng yêu thú đó lại dễ dàng đánh xuyên.

- Mau thả hắn ra.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Dược Vương Đỉnh vộ vàng mở nắp, một khắc sau, tên yêu thú vọt ra.

- Tiểu tử, ngươi khiến ta lãng phí một cái mạng, ta phải…

Tôn yêu thú này nhìn mới vừa nói đến đây đã im bặt, bởi vì nó nhìn thấy trong tay Diệp Hạo lại xuất hiện một trương pháp chỉ, khác biệt là tấm pháp chỉ này tràn ra ba động cường hãn hơn.

- Ta không biết ngươi có mấy cái mạng.

Diệp Hạo cười híp mắt nhìn yêu thú nói.

- Nhưng ta nắm chắc có thể mài chết ngươi.

- Ngươi biết ta là ai không?

Giây lát sau tôn yêu thú nhìn chằm chằm Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Không biết.

Diệp Hạo thật sự không biết vị này là người nào?

- Cửu Mệnh Long Miêu.

Tôn yêu thú cao ngạo nói.

- Long Miêu có hình dáng này?

Diệp Hạo hoài nghi hỏi.

Diệp Hạo sở dĩ nói như vậy thật sự vì tôn yêu thú này thoạt nhìn rất giống sài lang.

- Ngươi hiểu cái quần.

Cửu Mệnh Long Miêu khinh bỉ.

- Có tin ta xé ngươi ra?

Diệp Hạo giơ Pháp Chỉ trong tay.

Cửu Mệnh Long Miêu tức khắc trừng Diệp Hạo một cái.

- Có bản lãnh ngươi xé đi.

Diệp Hạo có chút ngạc nhiên.

Long Miêu đều có cá tính như vậy sao?

Làm sao giống hổ thế?

- Chúng ta vẫn nên nói chuyện thôi.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm rồi nói.

- Trả lại tài nguyên ngươi cướp của ta đây.

Cửu Mệnh Long Miêu lên tiếng.

Diệp Hạo có một loại cảm giác nhức cả trứng.

Đầu Long Miêu này có vấn đề gì à?

- Ngươi cũng biết ta tùy thời có thể rời khỏi đây.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Cửu Mệnh Long Miêu nói.

- Ta nói cho ngươi biết dù ngươi chạy trốn tới chân trời góc biển, ta đều có thể truy tung đến được.

Cửu Mệnh Long Miêu cười lạnh nói.

- Trong quần thể Thần Thú khứu giác ta có thể xếp trong top 10.

- Bức bách lão tử, có tin ta gọi Tứ Phương Thần Thú tỉnh lại không?

Diệp Hạo nổi giận.

- Đến lúc đó dù ngươi có 100 cái mệnh cũng đều không đủ.

- Tứ Phương Thần Thú nếu dễ dàng tỉnh lại như vậy, vừa nãy ngươi cũng sẽ không vận dụng Pháp Chỉ.

Cửu Mệnh Long Miêu cười nhạo.

Diệp Hạo xoay người rời đi.

Thân hình Cửu Mệnh Long Miêu lóe lên ngăn cản đường đi của hắn.

- Lấy thực lực ngươi hiện tại cản không được ta.

- Ngươi trốn không được bao lâu đâu.

- Ta không biết ngươi cần bao lâu có thể đặt chân đến Tam Cấp Thần Minh, nhưng cho ta một chút thời gian ta sẽ có thể đi đến cấp độ bằng ngươi.

Diệp Hạo chậm rãi nói.

- Ta bây giờ là Nhị Cấp Thần Minh, mà ngươi bất quá là Nhất Cấp Thần Minh, ngươi nghĩ ngươi có thể đột phá nhanh hơn ta?

Cửu Mệnh Long Miêu nhìn Diệp Hạo ánh mắt tựa hồ như đang nhìn một tên ngu ngốc.

Diệp Hạo vung tay lên giữa không trung xuất hiện hơn trăm khối Trung Phẩm Thời Gian Tinh Thạch.

- Đây là 1000 năm Thời Gian Chi Lực.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói ra.

- Trên thực tế hiện tại ta có thể đi đến cấp độ giống ngươi, chỉ là ta không muốn đột phá nhanh như vậy thôi.

- 1000 năm nhiều nhất ngươi cũng bằng ta.

Cửu Mệnh Long Miêu trầm mặc thật lâu nói.

- 1000 năm bằng nhau?

Diệp Hạo cười nhạo một tiếng.

Thời gian 1000 năm Diệp Hạo hoàn toàn có thể đi đến Tam Cấp Thần Minh.

Đến Tam Cấp Thần Minh trấn áp Cửu Mệnh Long Miêu cũng chỉ giống như đang chơi.

Trên thực tế chỉ cần mấy trăm năm đã đủ.

Nhưng Diệp Hạo vì muốn để lại bóng ma trong lòng Cửu Mệnh Long Miêu mà vung tay lên giữa không trung xuất hiện trên trăm khối Trung phẩm Thời Gian Tinh Thạch nữa.

- Không biết 2000 năm ta có thể nghiền ép ngươi không?

Tròng mắt Cửu Mệnh Long Miêu trừng lớn.

- Ngươi … ngươi làm sao có thế có nhiều Thời Gian Tinh Thạch như vậy?

Thời Gian Tinh Thạch từ lúc nào giống cải trắng như vậy.

- Ngươi đoán xem.

Diệp Hạo nhìn thấy bộ dáng Cửu Mệnh Long Miêu, trong lòng có chút đắc ý.

- Ngươi đi đi.

Cửu Mệnh Long Miêu tính cách ngay thẳng, nhưng cũng không phải ngu ngốc.

Diệp Hạo thật không để ý hết thảy thì có thể trấn áp nó.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu xoay người rời đi.

Nhìn thấy Diệp Hạo ngay cả đầu cũng không quay lại mà biết mất, Cửu Mệnh Long Miêu không khỏi giật mình.

- Hỗn đản.

Khắp khuôn mặt Cửu Mệnh Long Miêu lộ vẻ tức giận.

Bình phục một hồi lâu Cửu Mệnh Long Miêu lâm vào trầm tư.

- Tam Cấp Thần Minh chính là cực hạn mà chư thiên vạn giới có thể gánh chịu được, những tài nguyên còn lại vẫn có thể giúp ta tăng đến cấp độ đó.

Cửu Mệnh Long Miêu trầm ngâm một hồi nói.

- Thôi, những tài nguyên kia đành tiện nghi cho gia hỏa đó đi.

Kỳ thật những tài nguyên Diệp Hạo cướp này, Cửu Mệnh Long Miêu không dùng được.

Nó tức giận vì Diệp Hạo vô duyên vô cớ cướp của nó thôi.Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Một nhóm ba người trở lại trên Lôi Long Tộc, Lôi Uyên trầm mặc một hồi, nói.

- Hi vọng ngươi nói được làm được.

Thoại âm vừa rơi xuống Lôi Uyên đã triệt tiêu linh hồn của mình.

- Ta còn tưởng ngươi sẽ ngăn cản hắn chứ.

Định Hải Châm hơn xúc động nói.

- Bán Thần và Tiên Vương Lôi Long tộc đều chết trong tay chúng ta, ngươi cảm thấy loại cừu hận này có thể từ từ xóa bỏ à?

Diệp Hạo lắc đầu.

- Ta có thể cho phép tộc nhân Tiên Vương Lôi Long Tộc sinh tồn, nhưng tuyệt đối không cho phép cấp bậc Tại Thế Thần Minh tồn tại.

Đây không phải lạnh lùng.

Mà ai cũng đảm đương không nổi một tôn Tại Thế Thần Minh trả thù.

- Diệp công tử.

Khương Lập Thành đi đến bên người Diệp Hạo, cung kính hành lễ.

- Xử lý Lôi Long Nhất Tộc thế nào?

Diệp Hạo nhàn nhạt hỏi.

- Tiên Vương đều chết, một vài thiên tài cũng bị âm thầm ám sát.

Khương Lập Thành thấp giọng nói.

Diệp Hạo không khỏi xem trọng Khương Lập Thành hơn.

Giết thiên tài Lôi Long Nhất Tộc cũng tương đương với cắt đứt sống lưng của bọn họ.

Về sau, tộc này muốn xuất hiện một Tiên Vương cũng rất xa vời.

Ngay cả một Tiên Vương đều không có thì tộc đàn này còn hi vọng gì?

- Chuyện Lôi Long Nhất Tộc, Ẩn Minh ta không tham gia.

Diệp Hạo lời ít mà ý nhiều.

Khương Lập Thành ngầm hiểu gật đầu.

Diệp Hạo cùng Lôi Uyên đạt thành hiệp nghị không tiện xuất thủ, nhưng Liệt Dương Tông lại không cần bận tâm việc này.

Trên thực tế Khương Lập Thành cũng đã âm thầm bố trí, chỉ cần Lôi Long nhất tộc có chút gió thổi cỏ lay, Liệt Dương Tông có thể biết ngay lập tức.

- Phủ khố Lôi Long nhất tộc cùng tài nguyên các nơi cũng đã quét sạch.

Khương Lập Thành nói rồi đưa Diệp Hạo một Càn Khôn Túi nói.

- Đây là một nửa tài nguyên.

- Địa bàn còn lại thì sao?

- Địa bàn còn lại vẫn đang quét dọn, bất quá bởi vì địa bàn quá lớn, cần một năm nửa năm mới xong.

- Từ từ là được.

Sau khi Lôi Long Nhất Tộc bị diệt, Đông Vực cũng thu về trong túi Liệt Dương Tông.

Tây Vực sau khi Giác Ma vẫn lạc cũng không có thế lực nào có thể ngăn cản,

Nam Vực, Bắc Vực cũng như thế.

Bởi vậy ước chừng một năm, Liệt Dương Tông đã chinh phục toàn bộ Thiên Hành Đại Lục ngoại trừ 18 đại vực của Nam Vực và 18 đại vực của Bắc Vực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận