Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2033: Nạp Lan Gia

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Bên trong mắt phượng của Nạp Lan Thính Cầm toát ra một vòng hàn quang.

Nạp Lan Thính Cầm là ai?

Tiểu công chúa Nạp Lan gia của Bát Trọng Thiên.

Dù giáng lâm đến Tứ Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu thế lực dám trêu chọc.

Nhưng hiện tại ngay cả một thị nữ cũng dám chỉ trích nàng?

Nạp Lan Thính Cầm làm sao không giận?

- Hoặc ngươi xin lỗi tiểu thư nhà ta, hoặc ta đoạt tứ chi dạy ngươi quy củ.

Nạp Lan Thính Cầm còn không kịp nói, Bất Tử Điểu dưới chân nàng lạnh như băng nói ra.

- Ta hiện tại cho ngươi 2 lựa chọn.

Khiến Nạp Lan Thính Cầm không ngờ, Diệp Hạo lúc này mở miệng nói.

- Hoặc ngươi xin lỗi thị nữ ta, hoặc ta bẻ gãy cánh ngươi.

- Tự tìm cái chết.

Bất Tử Điểu nổi giận.

Một sợi hỏa diễm từ trong miệng Bất Tử Điểu phun ra, sợi hỏa diễm tiến lên biến thành một phiến biển lửa rộng lớn.

Sắc mặt Hồ Mị Nhi không khỏi thay đổi.

Những năm này bởi vì Diệp Hạo muốn nàng làm gì chắc đó bởi vậy hiện tại nàng mới đặt chân đến Tiên Vương cửu chuyển.

Tu vi như vậy làm sao có thể làm đối thủ của Đệ Nhất Cảnh Bất Tử Điêu?

Bất quá Hồ Mị Nhi lại cũng không có lui.

Bởi vì nàng biết Diệp Hạo đứng sau lưng mình.

Mắt thấy sợi hỏa diễm kia cách nàng còn 100 mét thì quỷ dị tiêu tán.

Đúng.

Tiêu tán.

Nàng không cảm nhận được ba động huyền thuật, cũng không cảm nhận được quỹ tích Thần Thông.

- Ngươi.

Bất Tử Điêu kinh nghi nhìn Diệp Hạo.

- Lăn tới.

Diệp Hạo quát to một tiếng.

Bất Tử Điểu chỉ cảm thấy một đạo thiển điện xuyên qua thức hải nó, há miệng phun ra một ngụm máu tươi đồng thời thân thể bị khống chế trượt về phía Diệp Hạo.

- Tiểu Nhị.

Nạp Lan Thính Cầm hoảng sợ hô.

Tu vi Bất Tử Điểu là gì, nàng biết rất rõ.

Cho dù nàng toàn lực mới có thể trấn áp nó.

Nhưng Diệp Hạo hiện tại chỉ một lời đã đả thương nặng nó.

Cái này cần tu vi bực nào?

- Một lời không hợp đã muốn giết người?

Diệp Hạo từ trên cao nhìn xuống một mặt kinh hoảng Bất Tử Điểu nói.

- Người nào cho ngươi cái quyền đó?

- Dừng tay.

Nạp Lan Thính Cầm hô to.

Nàng lo lắng Diệp Hạo giết Bất Tử Điểu.

Răng rắc!

Thoại âm Nạp Lan Thính Cầm vừa rơi xuống. Diệp Hạo tung một cước đạp gãy một cánh tay Bất Tử Điểu.

- Ngươi.

Nạp Lan Thính Cầm tức giận nhìn Diệp Hạo nói.

- Lời ta nói ngươi không nghe được sao?

- Cút.

Diệp Hạo không hề khách khí rầy một câu.

Sóng âm như đao, cuồn cuộn mà đến.

Phòng ngự của Nạp Lan Thính Cần giống như giấy lập tức bị phá nát, tiếp lấy phòng ngự Pháp Bảo trong thức hải nàng ầm vang vỡ nát, Nạp Lan Thính Cầm chỉ cảm thấy một trận quay cuồng, phun ra một ngụm máu tươi sau đó tê liệt ngã xuống.

- Tiểu thư.

Bất Tử Điểu hô lớn.

Răng rắc!

Diệp Hạo lại đạp gảy cánh thứ hai của Bất Tử Điểu.

- Ngươi… ngươi biết tiểu thư nhà ta là ai không?

- Nếu ngươi cảm thấy bối cảnh tiểu thư nhà ngươi có thể khoác lác, hiện tại có thể kêu người.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

- Ngươi.

Bất Tử Điêu cho tới bây giờ đều chưa hề gặp qua gia hỏa nào phách lối như vậy.

Bất quá rất nhanh Bất Tử Diểu lấy ra một mau ngọc phù cầu cứu.

- Ngươi hiện tại rút lại lời nói còn kịp.

Bất Tử Điểu hỏi ra câu này vì muốn nhìn thái độ của Diệp Hạo.

Diệp Hạo nhún vai một cái.

- Một mai cầu cứu ngọc phù đủ không?

Bất Tử Điểu thật sâu liếc mắt nhìn Diệp Hạo rồi xé rách cầu cứu ngọc phù trong tay, một khắc sau một đạo kim sắc quang huy nhanh chóng chạy tới Tứ Trọng Thiên.

Lúc này Nạp Lan Thính Cầm hơi khôi phục một chút, nàng phức tạp nhìn Diệp Hạo một cái.

- Ngươi vẫn nên đi thì hơn.

- Sao?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Cha ta là người thương ta nhất, hắn nếu nhìn thấy ta bị thương thành bộ dáng này.

Nạp Lan Thính Cầm không hề nói tiếp, nhưng ý tứ cực kỳ rõ ràng.

Nhìn thấy thần sắc không quan tâm trên mặt Diệp Hạo, Nạp Lan Thính Cầm có chút tức giận nói.

- Cha ta là Nạp Lan Hoằng Nghị.

- Nói như vậy ngươi là tiểu công chúa Nạp Lan gia.

Trong mắt Diệp Hạo lộ vẻ hiểu rõ.

Trước đó Diệp Hạo còn hiếu kỳ tại sao Nạp Lan Thính Cầm lại phách lối như thế.

Thì ra là tiểu công chúa Nạp Lan gia.

Nạp Lan gia là đỉnh cấp thế lực của Bát Trọng Thiên, năm đó có cường giả Đệ Tam cảnh tọa trấn, mà lúc đó Nạp Lan Hoằng Nghị đã là Đệ Nhị Cảnh.

Tuyệt đối không nên so sánh tình huống giữa các đại vực khác với Cửu Trọng Thiên.

Tài nguyên Cửu Trọng Thiên có hạn, số lượng Bán Thần cũng có hạn.

- Đã biết rõ ngươi còn không đi?

Nạp Lan Thình Cầm không hiểu nhìn Diệp Hạo.

- Đi? Đi đâu?

Nạp Lan Thính Cầm vừa nói xong một đạo thanh âm ngông cuồng liền vang lên, tiếp đó một đạo thân ảnh cao lớn như Ma Thần từ biên giới Hỗn Độn đi tới.

Thân ảnh này toàn thân nở rộ uy thế cực kỳ khủng bố, không gian bốn phía Diệp Hạo đều chấn động không ngừng, tựa hồ tùy thời đều có thể phá toái.

Tốc độ Nạp Lan Hoằng Nghị rất nhanh, chỉ trong một lần hô hấp đã đi tới bên người Nạp Lan Thính Cầm.

Khi hắn nhìn thấy thương thể trên người con gái, trong mắt phóng ra sát cơ dữ tợn.

- Ngươi đáng chết.

- Ngươi ngay cả nguyên nhân cũng không hỏi sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta không biết đứng sau lưng ngươi là ai, nhưng hiện tại ta có thể nói cho ngươi, tộc nhân ngươi sẽ bởi vì ngươi mà chôn cùng.

Nghe Nạp Lan Hoằng Nghị nói như vậy trong mắt Diệp Hạo phóng ra một sợi hàn quang.

- Đã sớm nghe nói Nạp Lan gia ở Bát Trọng Thiên ngang ngược càn rỡ, hôm nay gặp một lần quả nhiên như vậy.

- Ngươi nhìn không quen?

Nạp Lan Hoằng Nghị lạnh lùng nói.

- Kỳ thật Nạp Lan gia các ngươi như thế nào ta không muốn quản, nhưng hôm nay Nạp Lan gia ngươi trêu phải ta, cũng đừng trách lão tử ta tâm ngoan thủ lạt.

Nói đến đây hai mắt Diệp Hạo toát ra sát ý thực chất hóa.

- Lăn tới cho ta.

Toàn bộ Hỗn Độn hung hăng chấn động lên, có thể nhìn thấy từng mảnh không gian đổ sụp.

Con mắt Nạp Lan Hoằng Nghị co rụt lại.

Sát ý!

Hóa sát ý thực chất!

Cho dù vị kia trong tộc cũng không làm được.

Chỉ có truyền thuyết mới có khả năng làm được.

Nhưng tại sao lại làm được?

Vị này còn trẻ làm sao có thể đã đến cấp bậc đó?

Bất quá lúc này Nạp Lan Hoằng Nghị không có thời gian suy nghĩ vấn đề này, bởi vì đạo sát ý kia vô tình xuyên qua phòng ngự thức hải của hắn, lấy một loại tư thái ngang ngược vọt vào chỗ sâu nhất thức hải hắn.

- Không.

Trên mặt Nạp Lan Hoàng Nghị tràn đầy hoảng sợ.

Chỗ sâu nhất thức hải là linh hồn.

Hắn không chút nào nghi ngờ thực lực Diệp Hạo có thể gạt bỏ linh hồn hắn.

Linh hồn một khi bị gạt bỏ, nhục thân còn có tác dụng gì?

Mà ngay lúc sắp chạm vào sát ý từ từ lui ra khỏi thức hải hắn, Nạp Lan Hoằng Nghị phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất thở hổn hển.

Nạp Lan Thính Cầm kinh động.

Bất Tử Điểu cũng kinh động.

Đây… đây làm sao có thể?

Nạp Lan Hoằng Nghị thế nhưng là cường giả Đệ Tam Cảnh a.

Diệp Hạo làm sao có thể dùng một đạo sát ý đã đả thương nặng hắn?

Cho dù cực hạn Đệ Tam Cảnh cũng không thể làm được.

Đương nhiên các nàng nếu biết chiến lực Diệp Hạo cũng sẽ không nói như vậy. Nạp Lan Hoằng Nghị chỉ có tu vi Đệ Tam Cảnh, mà Diệp Hạo nhưng lại có chiến lực Nhị Cấp Thần Minh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận