Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2047: Vương Cấp Thập Nhất Phẩm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Cường giả Đệ Tam Cảnh.

Chỉ với thân phận này mà để Vân Tiêu Cung kiêng kị.

Còn nữa, Tề Tĩnh lại có mấy bằng hữu Bán Thần, trong đó có Đệ Tam Cảnh Nạp Lan Hoằng Nghị.

Vì vậy, Vân Tiêu Cung sao dám đắc tội Tề Tĩnh.

- Ý của Hạo Nguyệt thế nào?

Diệp Hạo trầm ngâm một lúc hỏi.

- Một vị trưởng lão Vân Tiêu Cung cố ý thả ra tin tức Hạo Nguyệt và Thiên Phồn kết làm vợ chồng.

Trần Điển nói đến đây, thấy sắc mặt Diệp Hạo âm trầm lại.

- Ta cảm thấy công tử ngươi vẫn là âm thầm nhìn xem rồi tính toán sau.

Trần Điển vội nói.

Diệp Hạo trầm mặc một hồi đi tới phương hướng Vân Tiêu Cung.

Hồ Mị Nhi muốn đi theo bị Trần Điển ngăn cản.

- Để cho công tử một người đi thôi.

Trần Điển nói khẽ.

Chuyện như vậy, Hồ Mị Nhi tham gia tóm lại không thích hợp.

Vân Tiêu Cung.

Diệp Hạo nạp ảnh tiềm hành tiến vào Vân Tiêu Cung.

Lấy thực lực bây giờ của hắn, đừng nói Vân Tiêu Cung, coi như đầm rồng hang hổ cũng có thể lặng yên không một tiếng động tiến vào.

Sau khi tiến vào Vân Tiêu Cung, thần niệm Diệp Hạo quét qua đem toàn bộ tình huống Vân Tiêu Cung thu hết vào mắt.

Làm cho Diệp Hạo ngạc nhiên chính là không nhìn thấy thân ảnh Hạo Nguyệt.

Tình huống như thế nào?

Hạo Nguyệt không có ở Vân Tiêu Cung?

Ánh mắt Diệp Hạo lập tức rơi vào trên người Vũ Tiêu.

Vũ Tiêu đang chỉ huy Tu Sĩ Vân Tiêu Cung giăng đèn kết hoa.

Hạo Nguyệt đính hôn là chính sự của Vân Tiêu Cung.

Nàng cái này Tông Chủ có cần phải tự mình xử lý không.

- Vũ Tông Chủ, rất dụng tâm nha.

Ngay khi Vũ Tiêu trách cứ một người đệ tử thì trong tai vang lên một đạo giọng nói thong thả.

Toàn thân Vũ Tiêu chấn động, chợt nhìn quanh bốn phía.

Cũng đúng lúc, này thân ảnh Diệp Hạo từ từ đi ra.

- Diệp Hạo.

Ánh mắt Vũ Tiêu có chút phức tạp nói.

- Ngươi thiếu ta một lời giải thích.

Diệp Hạo nhìn chằm chằm Vũ Tiêu chậm rãi nói.

- Ngươi đi theo ta.

Vũ Tiêu trầm mặc một hồi nói.

Vũ Tiêu dẫn theo Diệp Hạo đi tới trụ sở Hạo Nguyệt Tông.

Đến một tòa đình nghỉ mát thì ra hiệu Diệp Hạo ngồi xuống.

Đợi sau khi Diệp Hạo ngồi xuống, Vũ Tiêu quan sát một chút tu vi của Diệp Hạo.

- Tiên Vương Mười Hai Chuyển.

Nhìn đến đây, Vũ Tiêu than nhẹ một tiếng.

Diệp Hạo không nói.

Tu vi này đương nhiên hắn cố ý cho Vũ Tiêu thấy.

Hắn muốn biết thái độ của Vân Tiêu Cung thế nào?

- Lần thứ nhất Thiên Phồn tới cửa cầu thân thì chúng ta từ chối, lần thứ hai Thiên Phồn tới cửa thì dẫn theo sư tôn hắn tới, Vân Tiêu Cung chúng ta cũng từ chối.

Vũ Tiêu nhìn Diệp Hạo nghiêm túc nói:

- Hạo Nguyệt cùng ngươi đính hôn, toàn bộ Cửu Trọng Thiên người nào không biết, nếu Thiên Phồn và Hạo Nguyệt đính hôn cố nhiên là đánh mặt của ngươi, nhưng không phải không đánh mặt Vân Tiêu Cung chúng ta à?

Nói đến đây, Vũ Tiêu dừng một chút:

- Tề Tĩnh tại chỗ trở mặt, Lão Tổ liều mạng ngăn cản, nhưng vẫn bị trấn áp. Vậy dưới tình huống đấy, Vân Tiêu Cung chúng ta còn có thể có lựa chọn thế nào?

- Ngươi có thể đi Viêm Hoàng Tông cầu cứu.

Ánh mắt Diệp Hạo lóe lên nói.

- Cô Độc mạnh hơn nữa chẳng lẽ còn có thể đặt chân Đệ Tam Cảnh hay sao?

Vũ Tiêu cười khổ nói:

- Còn nữa, Hạo Nguyệt cũng liều mạng ngăn cản chúng ta đi Viêm Hoàng Tông, cô ấy không muốn kéo Viêm Hoàng Tông vào việc này.

- Hạo Nguyệt ở đâu?

- Hạo Nguyệt đã đến Viêm Hoàng Tông muốn gặp lại ngươi một lần cuối.

Diệp Hạo trầm mặc một lát:

- Làm phiền.

Nói xoay người rời đi.

Vũ Tiêu giật mình.

Trong ấn tượng của cô, Diệp Hạo không phải người dễ nhận thua như vậy.

- Lòng dạ dù cao hơn, cuối cùng vẫn bại bởi hiện thực.

Lúc này, bên cạnh Vũ Tiêu xuất hiện một thân ảnh.

Vị này không phải người khác, chính là Lão Tổ Vân Tiêu Cung.

- Diệp Hạo có thể ở độ tuổi này đi tới Tiên Vương Mười Hai Chuyển, thành tựu tương lai của hắn rất có thể sẽ vượt qua Thiên Phồn.

Vũ Tiêu nghiêm túc nói nói.

- Dựa theo tiềm lực, tương lai Diệp Hạo vượt qua Thiên Phồn trăm phần trăm, nhưng ngươi cảm thấy cường giả Cửu Trọng Thiên sẽ cho hắn thời gian trưởng thành sao?

Vân Tiêu Cung Lão Tổ lạnh nhạt nói:

- Viêm Hoàng Tông có bảy Yêu Nghiệt, không có ai sẽ để nó phát triển an toàn, dựa theo suy đoán của ta đợi đến khi vô số cường giả Nhị Trọng Thiên đánh xuống thì sẽ động thủ với Viêm Hoàng Tông.

- Nhưng mà lừa gạt Hạo Nguyệt như thế, trong lòng của ta rất băn khoăn.

Trên mặt Vũ Tiêu lộ ra vẻ đau đớn.

- Chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn Hạo Nguyệt hương tử đạo tiêu?

Vân Tiêu Cung Lão Tổ hừ lạnh nói:

- Ngươi nên rõ ràng, Hạo Nguyệt gả cho Diệp Hạo sẽ không có kết quả gì tốt.

Vũ Tiêu trầm mặc không nói.

- Chuyện Diệp Hạo hiện thân ở Vân Tiêu Cung, ta đã nói cho Tề Tĩnh.

- Ngươi.

Vũ Tiêu phủi đất đứng lên:

- Lão Tổ, ngươi muốn đưa Diệp Hạo vào chỗ chết sao?

- Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn Diệp Hạo quấy rối hội trường?

Vân Tiêu Cung Lão Tổ nhìn Vũ Tiêu lạnh lùng nói.

Vũ Tiêu không biết nên nói cái gì.

Nhưng mà hai vị này không biết là một màn này đều bị Diệp Hạo ở xa Vân Tiêu Cung thấy rất rõ ràng.

- Trên người Lão Tổ Vân Tiêu Cung không có bất kỳ thương thế gì, nói cách khác, lúc ấy nàng và Tề Tĩnh giao thủ, chẳng qua chỉ diễn một vở kịch trước mặt Hạo Nguyệt.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

Phòng đấu giá!

Lúc này, phòng đấu giá còn chưa bắt đầu, bởi vì Tu Sĩ vẫn đang lục tục chạy đến.

Diệp Hạo theo Trần Điển đi tới một phòng nhỏ.

- Thật có lỗi, công tử, lấy năng lực của ta chỉ có thể có được phòng khách cấp bậc này.

Trần Điển hướng Diệp Hạo xin lỗi.

Diệp Hạo vô tình nói:

- Cái này đã không tệ.

Sau nửa giờ, đấu giá hội chính thức bắt đầu.

Trên đài hội nghị xuất hiện một tuấn lãng thanh niên.

Người thanh niên này xuất hiện đưa tới từng đợt nữ tử cuồng hô.

- Đồng Lâm.

- Vị này chính là Đồng Lâm Đồng công tử sao?

- Nghe nói Đồng Lâm công tử là Thập Phẩm Vương Cấp Luyện Khí Sư.

- Đây chẳng phải cho thấy Đồng Lâm có thể luyện chế ra Vương Cấp đỉnh phong Pháp Bảo?

- Khẳng định.

- Không biết Đồng Lâm công tử hôn thê chưa?

Trong sân, một số oanh oanh yến yến nhìn Đồng Lâm, hai mắt đều đỏ.

Trên mặt Đồng Lâm treo nụ cười nhàn nhạt:

- Rất vui vì chư vị có thể tham gia đấu giá hội do Đồng gia tổ chức, Đồng Lâm ở đây xin cảm tạ các vị.

Nói rồi Đồng Lâm cuối người cảm ơn.

Giữa sân lập tức truyền đến một trận tiếng vỗ tay.

- Hôm nay, Đồng gia tổ chức cuộc bán đấu giá này không phải vì tranh cái gọi đệ nhất Luyện Khí thế gia, chỉ vì muốn có thể tạo phúc toàn bộ Tứ Trọng Thiên.

Lời này quá dối trá.

Nhưng ai cũng sẽ không bóc trần.

- Hiện tại, ta sẽ bắt đầu đấu giá kiện thứ nhất.

Đồng Lâm nói đến đây, một nữ tử xinh đẹp từ bên trong bưng tới một thanh tử sắc Chiến Kiếm.

Chuôi Chiến Kiếm này là một thanh đoản kiếm, vừa nhìn đã thấy nó chế tạo cho nữ tử.

- Chuôi Tử U Kiếm này do ta tự tay chế tạo, luận cấp bậc đạt đến Vương Cấp Thập Nhất Phẩm.

Theo Đồng Lâm vừa dứt lời, Tu Sĩ trong sân một trận xôn xao.

- Vương Cấp Thập Nhất Phẩm?

- Chẳng phải có ý nghĩa Khí Đạo Đồng Lâm đạt đến Vương Cấp Thập Nhất Phẩm?

- Điều này cũng quá bá đạo rồi?

- Đồng Lâm đặt chân Bán Thần là chuyện ván đã đóng thuyền.

- Đúng vậy, cho dù Đồng gia không có truyền thừa Khí Đạo Bán Thần cấp, bản thân Đồng Lâm cũng có thể khai sáng một thần thoại.

- Đồng Lâm nhảy lên trở thành đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Tứ Trọng Thiên rồi.

- Ai nói không phải chứ?

- Không biết Đồng Lâm có ý trung nhân hay chưa?

- Sư tôn, ta muốn chuôi Tử U Kiếm này.

- Đại ca, có thể mua cho muội muội chiến kiếm này không?

- Tam thúc, ngươi mua cho Tình Nhi đi, được không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận