Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2051: Chiến Đấu Khôi Lỗi Xuất Thủ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tiền bối, ngươi không phải lừa ta đấy chứ?

Hoa Tự Liên nghi ngờ nhìn phòng Diệp Hạo, hỏi.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo ha ha cười nói,

- Ta cảm thấy tiền bối hơn phân nửa là cường giả cái thế từ thời Thái Cổ.

Hoa Tự Liên suy nghĩ một hồi đáp.

Cường giả Thượng Cổ cũng đã đi ra không ít người thế cấp bậc cực hạn Đệ Tam Cảnh còn chưa thấy một người nào.

- Được, đến lúc đó ngươi sẽ biết.

Diệp Hạo nói rồi, một phong thư mời rơi trước mặt Hoa Tự Liên.

Hoa Tự Liên vội vàng dùng hai tai nhận lấy.

- Tiền bối, không biết thư mời này có ý nghĩ gì?

Lúc này, Liệt Diễm công tử nhẹ giọng dò hỏi.

- Có phải chỉ có người nắm giữ thư mời mới có thể tiến vào?

- Không phải, chỉ có nắm giữ thư mời mới có thể cạnh tranh.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Không có thư mời có thể dùng vé vào cửa.

- Vậy đi vào để làm gì?

Liệt Diễm công tử vô ý nói ra câu này, sau một khắc hắn ý thức được mình nói sai.

- Tiền bối, ta..

Hắn vừa nói đến đây đã bị Diệp Hạo cắt ngang.

- Dùng vé vào cửa thật sự không có tư cách cạnh tranh, nhưng phòng đấu giá sẽ cho các ngươi một phần lễ vật.

- Lễ vật gì?

- Một phần tài nguyên, phần tài nguyên này có thể giúp Tiên Tôn đỉnh phong 100% có thể đặt chân đến Tiên Vương.

Diệp Hạo không nói thì thôi, mà nói thì phải làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết mới chịu.

Trong lúc nhất thời, tu sĩ toàn trường đều kinh động.

Rất nhanh một trung niên kích động hỏi.

- Xin hỏi tiền bối, vé vào cửa có bao nhiêu tấm?

- 300 tấm.

300 tấm vé vào cửa mang ý nghĩa 300 tôn Tiên Vương.

Cái này đã không thể dùng từ đại thủ bút để hình dung nữa.

- Tiền bối, không biết một tấm vé vào cửa bao nhiêu Tiên Thạc?

Trung niên hỏi ra câu này, tu sĩ toàn trường đều nhìn về phía phòng Diệp Hạo.

- Miễn phí.

- Miễn phí?

Trung niên kia kinh ngạc.

Ngươi chắc ngươi không phải đang đùa chứ?

- Vé vào cửa miễn phí.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Ngươi không nghe lầm đâu, đêm này ta sẽ phát 300 tấm vé vào cửa.

Tu sĩ toàn trường không biết hình dung Diệp Hạo như thế nào.

Đây chính là tài nguyên 300 Tiên Vương đó?

Không ngờ vị này lại tặng không.

- Đi.

Diệp Hạo nói rồi xé rách không gian mang theo theo Trần Diển cùng Hồ Mị Nhi rời đi.

- Nhanh đi điều tra, ghế đấy do ai đặt.

Lúc này một đạo thanh âm vang lên ở toàn trường.

Đám người lúc này mới như trong mộng tỉnh lại.

Đúng vậy.

Chỉ cần điều tra phòng do ai đặt, rất dễ dàng điều tra được thân phận cá nhân.

Cái này rất dễ có thể điều tra được.

- Túy Tiêu Lâu.

- Trần Điển Túy Tiêu Lâu.

- Đi, đi Túy Tiêu Lâu.

- Trần Điển chắc chắn biết rõ về vị tiền bối kia.

Rất nhiều tu sĩ giữa sân ý thức được điểm ấy sau đó vội vàng không hẹn mà cùng đi đến Túy Tiêu Lâu.

Nhưng bọn hắn lại không ngờ tới Trần Thăng lại thông báo Túy Tiêu Lâu không tiếp nhận bất kỳ tân khách nào.

- Trần Thăng, kêu Lão Tổ Túy Tiêu Lâu các ngươi gặp ta.

Liệt Diễm công tử hừ lạnh nói.

Hắn sợ Diệp Hạo.

Nhưng cũng không có nghĩa sợ Trần Điển.

- Lão Tổ không có ở đây.

Trần Thăng cười đáp.

- Trần Điển vừa nãy mới còn ở phòng đấu giá mà.

Liệt Diễm công tử nói xong, trên mặt lộ ra một tia sát khí nói.

- Có phải thấy ta dễ tính quá?

- Ta không cần biết tính tình ngươi có dễ hay không, nhưng nếu ngươi dám ở Túy Tiêu Lâu quấy rối, ta không để ý hết thảy mà giết ngươi đâu.

Nét cười trên mặt Trần Thăng thu lại, sau đó lạnh lùng nói.

- Ngươi nói cái gì?

Liệt Diễm công tử phẫn nộ.

Vừa hô to hắn đã xuất thủ.

Ngay lúc thời khắc ngàn cân treo sợi tóc một đạo thân ảnh xuất hiện phía sau Trần Thăng, tiếp lấy một bàn tay thân ảnh này đánh tới Liệt Diễm.

Liệt Diễm công tử tức khắc cảm thấy không gian bốn phía hoàn toàn bị giam cầm, cả người hắn không khác gì cá trên thớt.

- Từ từ.

Trần Thăng lập tức hô.

Đạo Thân ảnh kia lập tức ngừng lại, bất quá bàn tay vẫn để trên đỉnh đầu Liệt Diễm, nơi lòng bàn tay ngập tràn sát cơ.

- Liệt Diễm, ngươi nếu không chịu phục có thể mời Lão Tổ ngươi tới, nhìn xem Lão Tổ ngươi có phải đối thủ của chiến đấu Khôi lỗi này không.

Trần Thăng nhìn Liệt Diễm công tử lạnh lùng nói.

Con mắt Liệt Diễm co rụt lại.

- Chiến đấu Khôi lỗi?

Túy Tiêu Lâu tại sao cũng có chiến đấu khôi lỗi?

- Có vấn đề sao?

- Chiến đấu khôi lỗi này có phải do vị cường giả cực hạn kia đưa?

- Ai đưa thì liên quan gì đến ngươi?

Trần Thăng hiện tại cũng không thèm quan tâm Liệt Diễm nữa.

Lão Tổ Liệt Diễm căn bản không phải đối thủ của chiến đấu khôi lỗi này.

Mà Chiến đấu khôi lỗi này thế nhưng là ở bên cạnh bảo vệ hắn 24 giờ, bởi vậy Trần Thăng không hề lo lắng sự an toàn của bản thân.

Liệt Diễm hít một hơi thật sâu, nói.

- Ta muốn gặp Trần Điển.

- Ta không muốn nói lại lần thứ hai.

Liệt Diễm oán hận nhìn thoáng qua Trần Thăng rồi xoay người rời đi.

Tu sĩ còn lại ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người rời đi.

Ai cũng không dám làm loạn?

Trần Thăng nhìn thoáng qua chiến đấu khôi lỗi, chiến đấu khôi lỗi lập tức hiểu ý hắn, hóa thành một vệt sáng biến mất.

Chiến đấu khôi lỗi có thể sử dụng 3 lần, nhưng toàn lực xuất thủ, vừa nãy chiến đấu khôi lỗi bất quá chỉ tiện tay mà làm, căn bản không tiêu hao bao nhiêu phù văn, bởi vậy trên thực tế số lần động thủ vượt xa 3 lần.

Trần Thăng cũng hiểu điểm ấy, bởi vậy vừa rồi mới vận dụng Chiến đấu khôi lỗi. Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần

. . .

Đông Hoa Hoàng Triều!

Tam công chúa Hoa Tự Liên trở lại Hoàng Cung liền triệu tập toàn bộ cao tầng vào Đại Điện.

- Ta tuyên bố một việc.

Hoa Tự Liên quét mắt toàn trường một cái.

- Đông Hoa Hoàng Triều trước kia không hề phụ thuộc vào bất cứ thế lực nào, vậy từ hôm nay cũng như vậy.

Hoa Tự Liên nói khiến cao tầng toàn trường đều kinh hô.

- Tam công chúa, ngươi biết mình đang nó gì không?

Đám cao tầng cau mày nói.

- Chúng ta cũng đã quyết định đi theo Cửu Cung nhất tộc, hơn nữa chúng ta cũng biết hai ngày sau Cửu Cung sẽ đến đây, lúc mấu chốt này ngươi nói không đi theo, ngươi cảm thấy Cửu Cung nhất tộc sẽ buông tha chúng ta sao?

- Cửu Cung không dám tới.

Hoa Tự Liên cười nói.

- Tại sao?

Hoa Bằng Trình khó hiểu nhìn Hoa Tự Liên.

- Bởi vì vừa rồi một vị cường giả bí ẩn cho ta một Chiến đấu khôi lỗi.

Hoa Tự Liên nói đến đây bên người xuất hiện một tướng sĩ mặc chiến giáp.

Một khắc sau từ trên người tướng sĩ này tràn ra ba động như Ma Thần.

Tu sĩ giữa sân ngoại trừ Hoa Tự Liên ngay cả Hoa Bằng Trình đều quỳ xuống.

- Cái này… cái này.

Hoa Bằng Trình sợ hãi nhìn Hoa Tự Liên nói.

- Đây là Chiến đấu khôi lỗi cấp bậc gì?

Hoa Bằng Trình không phải không có gặp qua Đệ Nhất Cảnh Bán Thần, cũng không phải không có gặp qua Đệ Nhị Cảnh, Đệ Tam Cảnh Bán Thần.

Thế nhưng dù Đệ Tam Cảnh cũng không khủng bố như thế.

- Chiến đấu khôi lỗi này có sức chiến đấu Đệ Tam Cảnh hậu kỳ.

Hoa Tự Liên đáp.

Hoa Tự Liên không khỏi nhớ tới trước đó Diệp Hạo nói Chiến đấu khôi lỗi này có thể nghiền ép Đồng Chiến Thiên, hiện tại có thể thấy lời Diệp Hạo không phải nói bậy.

- Đệ Tam Cảnh hậu kỳ?

Trái tim Hoa Bằng Trình đều chậm nửa nhịp.

Tin tức này quá mức rung động.

Phải biết toàn bộ Tứ Trọng Thiên có cấp bậc này cũng không có mấy người.

Mà hiện tại Đông Hoa Hoàng Triều bọn họ lại tọa trấn một tôn khủng bố như thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận