Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2052: Còn Cần Thăm Dò Sao?

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

-Tôn chiến đấu khôi lỗi này có hạn chế gì không ?

Đông Hoa Hoàng Chủ trầm ngâm một hồi, hỏi lại.

-Có thể toàn lực xuất thủ ba lần.

Hoa Tự Liên nhẹ giọng nói.

-Ba lần.

Trên mặt Đông Hoa Hoàng Chủ lộ ra vẻ tiếc nuối.

-Hiện tại toàn bộ Tứ Trọng Thiên đều biết vị cực hạn cường giả kia đưa cho ta một tôn chiến đấu khôi lỗi, ta nghĩ không có tên đuôi nào muốn đối phó Đông Hoa Hoàng Triều chúng ta đâu.

Hoa Tự Liên nói khẽ

-Vả lại ta còn được vị tiền bối kia cho một tấm thiệp mời.

-Thiệp mời?

Đông Hoa Hoàng Chủ khẽ giật mình.

-Có lợi ích gì?

-Hoàng Chủ có biết Nguyệt Quế Thánh Thụ hoành không xuất thế hôm nay không?

Hoa Tự Liên không đáp hỏi ngược lại.

-Làm sao có thể không biết? sức chiến đấu vị kia rất có thể đạt đến Bán Thần hậu kỳ.

Đông Hoa Hoàng Chủ không biết Hoa Tự Liên vì sao muốn hỏi điều này, nhưng mà hắn vẫn trả lời.

-Nguyệt Quế Thánh Thụ là tùy tùng của vị tiền bối này.

-Cái gì?

Đông Hoa Hoàng Chủ bị kinh động.

Hôm nay các đại thế lực bao gồm cả Đông Hoa Hoàng Triều đều nghe ngóng thân phận gốc Nguyệt Quế Thánh Thụ này.

Tất cả mọi người muốn đều muốn tạo quan hệ với vị này, đáng tiếc đối phương đột nhiên từ biệt, đến bây giờ cũng không tìm được tung tích.

Hoa Tự Liên lập tức kể lại chuyện xảy ra hôm nay ở phòng đấu giá, đám người Đông Hoa Hoàng Chủ một hồi lâu mới tiêu hóa được tin tức này.

-Vị tiền bối kia ngày mai sẽ dùng phòng đấu giá của chúng ta?

Hoa Bằng Trình trầm giọng nói

-Đợi chút nữa ta tự mình dẫn người bố trí hội trường.

-Ta điều động tướng sĩ tinh nhuệ nhất đi đóng giữ.

Đông Hoa Hoàng Chủ nghiêm mặt nói.

Diệp Hạo cho Hoa Tự Liên một tấm thiệp mời, đương nhiên như vậy Hoa Tự Liên có thể mua được báu vật Bán Thần cấp, đây chính là cơ hội to lớn tăng thực lực Hoàng triều.

-Ngày mai hoàng triều cao thủ toàn bộ điều động, cần phải đảm bảo quá trình đấu giá không xuất hiện bất kỳ sơ suất nào .

Hoa Tự Liên nói xong nhìn về phía chiến đấu khôi lỗi

-Ngày mai nếu có kẻ quấy rối hội trường, ngươi có thể ra tay giết.

-Tuân mệnh.

Chiến đấu khôi lỗi cung kính đáp.

. . .

Nguyệt Quế Thánh Địa!

- Chuyện đấu giá hội đêm nay mọi người có gì muốn nói không?

Thánh Chủ Nguyệt Quế Thánh Địa nhìn chung quanh toàn trường một lần, chậm rãi nói.

-Hôm nay giữa trưa xuất hiện một trung niên Đệ Tam Cảnh hậu kỳ, trước khi đấu giá hội bắt đầu, xuất hiện một tôn Đệ Tam Cảnh hậu kỳ Nguyệt Quế, vừa rồi lại xuất hiện một Đệ Tam Cảnh cực hạn cường giả tôn hư hư thực thực.

Trần Bế Nguyệt nhẹ giọng nói

-Hiện tại có thể chứng thực tôn Nguyệt Quế này là tùy tùng của cực hạn cường giả, mà giữa trưa xuất hiện một trung niên Đệ Tam Cảnh đi ra từ Túy Tiên Lâu, hiện tại chúng ta lại có thể xác định cực hạn cường giả này có quan hệ với Trần Điển. Bởi vậy có thể xác định được trung niên Đệ Tam Cảnh hậu kỳ kia cũng là tùy tùng của người nọ.

-Ta cũng nghĩ như vậy.

Lão Nguyệt Quế Thụ đồng ý gật gật đầu.

-Long Tuyền Kiếm Tông cùng Lạc Thủy Tông e ngại gốc Nguyệt Quế Thụ kia không dám bức bách ngươi và Nguyệt Quế Thánh Địa ta, nhưng về lâu về dài thì cũng không thể.

Nguyệt Quế Thánh Chủ nhẹ giọng nói

-Chúng ta chỉ có tăng lên thực lực bản thân mới có thể tự bảo vệ mình.

-Nếu có thể cùng cực hạn cường giả này làm đồng minh thì tốt quá.

Lão Nguyệt Quế Thụ suy nghĩ một chút nói.

-Ý nghĩ của người đạt đến cấp độ này cũng không phải chúng ta có thể suy đoán .

Trần Bế Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu.

-Bế Nguyệt, hình như ngươi quên mất một việc

Nguyệt Quế Thánh Thụ đột nhiên nghĩ đến cái gì.

-Chuyện gì?

-Tôn vô thượng này trước mặt mọi người nói qua tuổi của hắn còn không lớn bằng Hoa Tự Liên.

-Chẳng lẽ Thánh Chủ ngươi tin sao?

Trần Bế Nguyệt cười nói.

Trần Bế Nguyệt luôn nghĩ những lời này đơn thuần đùa giỡn thôi.

Trên thực tế tu sĩ có mặt đều nghĩ vậy.

-Có lẽ là thật?

Nguyệt Quế Thánh Chủ nghĩ nghĩ rồi nói.

Tuổi tác này, làm sao có thể?

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ lắc lắc đầu.

-Ta cảm thấy việc cấp bách bây giờ là làm sao lấy được thiếp mời.

Trần Bế Nguyệt chuyển chủ đề, nghiêm túc nói.

-Thư mời do vị vô thượng kia tự mình cấp cho, chúng ta gấp đi nữa cũng không có cách nào.

Nguyệt Quế Thánh Thụ vừa nói đến đây một thị vệ giữ cửa chạy tới

-Thánh Chủ, một nữ tử tự xưng Ẩn Minh đến đây đưa một tấm thiếp mời phòng đấu giá đêm mai.

-Ẩn Minh? Tông môn nào thế? Thiếp mời?

Nguyệt Quế Thánh Chủ tức khắc ý thức được cái gì, vội nói

-Cho mời.

-Không cần.

Nguyệt Quế Thánh Chủ vừa nói xong một giọng nói êm tay vay lên, một thanh y thiếu nữ xé rách không gian bước ra.

Nhìn thấy nữ tử này, cao tầng Nguyệt Quế Thánh Địa giật nảy mình.

Nữ tử này làm sao vào được ?

Phải biết tông môn dù gì cũng có hộ sơn đại trận?

Vả lại muốn đến đây phải qua ba cửa ải.

-Đây là thư mời công tử nhà ta cho Nguyệt Quế Thánh Địa các ngươi.

Trần Nguyệt Lan nói xong một tấm thiếp mời nàu vàng rực rỡ giữa không trung trôi về phía Nguyệt Quế Thánh Chủ.

-Nha đầu, ngươi tùy tiện xông vào đại điện Nguyệt Quế Thánh Địa ta, có phải có hơi quá đáng?

Lúc này vẻ mặt lão Nguyệt Quế Thánh Thụ bất thiện nói.

Nghe vậy Trần Nguyệt Lan nhìn thoáng qua Lão Nguyệt quế Thánh Chủ

-Ngươi có biết họa từ miệng mà ra không?

-Ngươi nói cái gì?

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ nổi giận.

Đối phương đang giáo huấn mình sao?

Đệ Nhị Cảnh cường giả có kiêu ngạo của chính mình, loại kiêu ngạo này không cho phép bất luận kẻ nào khinh thường.

Ba động ngập trời giống như đại dương trấn áp tràn về phía Trần Nguyệt Lan.

-Ta nói họa từ miệng mà ra biết không?

Mắt thấy cỗ khí thế kia muốn ép lên người Trần Nguyệt Lan thì trong khoảnh khắc Trần Nguyệt Lan động.

Bả vai nàng hơi hơi lắc một cái đã đè sức mạnh vạn quân kia xuống, sau đó nàng âm trầm nhìn lão Nguyệt Quế Thánh Thụ

-Ẩn Minh tu sĩ ngươi cũng dám thăm dò, ta thấy ngươi không có kiên nhẫn sống tiếp.

Oanh!

Khí thế trên người Trần Nguyệt Lan hóa thành từng đạo từng đạo lôi đình giống như Thiên Địa thẩm phán kinh khủng toát ra.

Hai cỗ khí thế đụng vào nhau, lão Nguyệt Quế Thánh Thụ bạch bạch bạch liên tục lùi lại mười mấy bước mới ngừng lại.

-Ngươi —— ngươi cũng là Đệ Nhị Cảnh?

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ nhìn ba động trên người Trần Nguyệt Lan, vẻ mặt hoảng sợ hô.

-Còn thăm dò không ?

Trần Nguyệt Lan hừ lạnh nói.

-Không cần.

Bà ta làm sao dám nữa?

-Ngươi hẳn nên cảm tạ công tử, bởi vì trước khi đến đây công tử dặn dò ta đừng tùy tiện lấy mạng ngươi.

Trần Nguyệt Lan nói xong thu vào khí thế toàn thân .

-Lão thân xin lỗi ngươi.

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ cúi đầu, bởi vì nàng ý thức được nữ tử này rất mạnh, hơn phân nửa là thiếp thân tỳ nữ của cực hạn cường giả kia.

-Thư mời ta đã đưa đến, về phần các ngươi có đi hay không là chuyện của các ngươi.

Trần Nguyệt Lan nói đi là đi, nháy mắt đã biến mất không thấy gì nữa.

Đến lúc Trần Nguyệt Lan rời khỏi thì Trần Bế Nguyệt thấp giọng hỏi

-Lão tổ, nữ tử này mạnh bao nhiêu?

-Lão thân đã là Đệ Nhị Cảnh hậu kỳ, nhưng mà toàn lực xuất thủ lại bị đối phương tuỳ tiện trấn áp.

Lão Nguyệt Quế Thánh Thụ ngưng tiếng nói

-Hơn nữa ta cảm giác được nàng chỉ tiện tay mà làm

-Lão tổ, ngươi có ý gì?

Trần Bế Nguyệt tựa hồ nghĩ đến điều gì đó

Bạn cần đăng nhập để bình luận