Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2057: Không Muốn Liên Lụy

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Tiếu Thắng Kiệt là Thiếu tộc trưởng của Tiếu gia, mà Tiếu gia cũng coi như là thế lực không nhỏ, trong tộc có hai Tiên Vương cao giai tọa trấn.

Trung niên này, Tiếu Thắng Kiệt nhận biết.

Tân gia là thế lực phụ thuộc vào Tiếu gia.

Bởi vậy hán mới dám uy hiếp trung niên!

Nhưng hắn không có nghĩ đến Trần Nguyệt Lan rất mẫn cảm chuyện này.

Ánh mắt Tân Trì vô ý thức nhìn Tiếu Thắng Kiệt một cái.

Mặt Tiếu Thắng Kiệt lập tức xanh mét.

- Mẹ ngươi, nhìn ta làm cái gì?

Tân Trì thu hồi ánh mắt.

- Quy tắc của Ẩn Minh ai cũng không được phá hư.

Nói đến đây, một sợi thần niệm của Trần Nguyệt Lan vô tình phá vỡ thức hải Tiếu Thắng Kiệt, tiếp đó bắt đầu điều tra.

Kỳ thật lấy tu vi Trần Nguyệt Lan hoàn toàn có thể lại không làm bị thương Tiếu Thắng Kiệt mà điều tra ký ức.

Bởi vậy Tiếu Thắng Kiệt hét thảm ngay tại chỗ.

Mấy hơi thở sau, trong mắt Trần Nguyệt Lan lộ ra sát ý dữ tợn.

- Tiếu gia các ngươi làm chuyện xấu xa thật không ít.

- Tiền bối, đó là Tiếu gia làm, không quan hệ cùng ta a.

Tiếu Thắng Kiệt nhìn thấy sát ý trong mắt Trần Nguyệt Lan, run rẩy nói.

- Người vô tội chết trong tay ngươi không có 1000 cũng có 800, bây giờ còn mặt dày nói không quan hệ với ngươi.

Trần Nguyệt Lan nói đến đây, ba tướng sĩ từ đậu nành hóa thành xuất hiện ở bên người nàng.

- Xóa tên Tiếu gia khỏi Tứ Trọng Thiên.

- Tuân mệnh.

Ba người lập tức phá vỡ không gian rời đi.

Trong lúc nhất thời tu sĩ toàn trường đều không dám loạn nói chuyện.

Tiếu Thắng Kiệt bởi vì uy hiếp Tân Trì mà kết cục như thế.

Ai cũng không nghĩ đến.

Kỳ thật không có thế lực nào sạch sẽ cả.

Thật muốn tra thì tất cả đều phải chịu tội.

Trên thực tế Trần Nguyệt Lan giết gà dọa khỉ, đây cũng là kết cục cho việc phá hư quy tắc của Ẩn Minh.

Lúc này, ai cũng không dám uy hiếp những tu sĩ cầm tới vé vào cửa.

Ai muốn tự tìm cái chết?

Khi 300 tu sĩ đi vào, một chút thế lực còn lại lộ ra vẻ bất mãn.

Tỷ như Tây Cực Liên Minh Lôi Dực Thần, tỷ như bản thổ Nhạc gia Nhạc Kình Thiên, tỷ như Cửu Cung nhất tộc Thiên Huyễn.

Nhưng ai cũng không dám nói cái gì.

Dù sao mọi người đều không muốn chết!

Đi tới phòng đấu giá, Trần Bế Nguyệt nhìn bốn phía một cái, trong mắt lộ ra nồng đậm nghi hoặc.

Hơi chút trầm ngâm Trần Bế Nguyệt đi tới bên người Hạo Nguyệt.

- Hạo Nguyệt, ngươi có phát hiện dị thường hay không?

- Dị thường?

Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Hạo Nguyệt lộ ra một tia kinh nghi.

- Không có.

- Người cầm thư mời có 13. Long Kiếm Sơn Trang Hứa Tuyền cùng Lạc Thủy Tông Khải Trí có thể bài trừ, bởi vì hai thế lực này hôm nay đến đây muốn mua sắm tài nguyên bồi thường ta. Như vậy bỏ đi hai thế lực này chỉ còn 11 thế lực. Cửu Vĩ Thiên Hồ, Thải Kỳ Lân, cháu ruột Cát Huyền Thượng Thần Cát Hải, cháu ruột Diệu Nhất Thượng Thần Tịch Nguyệt, Lâu Ngoại Lâu Lâu Đông Phương, Phong Vân Cốc Phong Nhược Cốc, Thái Huyền Học Viện Mộ Dung Tinh, tam công chúa Hoa Tự Liên, Túy Tiên Lâu Trần Điển, Vân Tiêu Cung ngươi và Nguyệt Quế Thánh Địa ta.

Nghe được như thế sắc mặt Hạo Nguyệt không khỏi thay đổi.

Nàng tựa hồ nghĩ tới cái gì.

- Ý ngươi là ——?

- Ngươi không phát hiện 11 đại thế lực này đều có thiên ti vạn lũ quan hệ cùng Diệp Hạo sao?

Không thể không nói Trần Bế Nguyệt tâm tư kín đáo.

- Ngươi đoán nhiều mà thôi.

Hạo Nguyệt suy nghĩ một hồi nói.

Tạm thời phía sau có phải Diệp Hạo hay không, nếu Diệp Hạo, ngươi cảm thấy hắn sẽ không mời Thiên Sát Lâu sao? Thiên Sát Lâu Bất Lương Nhân cũng là huynh đệ kết bái của hắn. Vả lại Diệp Hạo cũng không tất yếu đối phó Thiên Huyễn, phải biết Thiên Huyễn là đệ tử của Cửu Cung Bán Thần, mà Cửu Cung Bán Thần năm đó cũng có ân tình với Diệp Hạo, càng thêm trọng yếu là.

Hạo Nguyệt chưa hề nói hết, nhưng Trần Bế Nguyệt lại hiểu.

Diệp Hạo nếu có thực lực như thế, đã sớm tiến về Vân Tiêu Cung gặp nàng, cần gì phải ra vẻ thần bí?

Hạo Nguyệt không biết Thiên Sát Lâu cũng đã bị hủy diệt, nàng càng không biết Diệp Hạo có ấn tượng không tốt đối với Cửu Cung nhất tộc.

Diệp Hạo có ấn tượng không tốt với Cửu Cung nhất tộc bởi vì lúc trước đệ tử Cửu Cung tới cửa cầu đan, nhưng càng thêm trọng yếu là khi cường giả các tộc châm đối Diệp Hạo, Cát Huyền và Diệu Nhất đều đứng ra ra sức bảo vệ hắn, nhưng Cửu Cung lại không có bất kỳ bày tỏ gì.

Bởi vậy Diệp Hạo đâu cần cho Cửu Cung mặt mũi.

Trần Bế Nguyệt nghĩ một hồi rồi cũng cảm thấy mình suy nghĩ nhiều.

Nhưng có một người ánh mắt lại kịch liệt lập loè.

Người này không phải kẻ khác, chính là tam công chúa Hoa Tự Liên.

- Chỉ mượn dùng một cái sân bãi, cần cho mình chiến đấu khôi lỗi trân quý như vậy không?

Hoa Tự Liên lẩm bẩm.

- Diệp công tử nói qua hắn là cố nhân của Cửu Vĩ Thiên Hồ, nói chẳng lẽ là việc Cửu Vĩ Thiên Hồ hiện thân trợ giúp? Còn có hôm qua gốc Nguyệt Quế Thánh Thụ kia hiện thân, năm đó Trần Bế Nguyệt giống như đưa cho Diệp Hạo một gốc Nguyệt Quế Chi. Bình thường mà nói nhị đại Nguyệt Quế Chi không có khả năng vượt qua một đời, nhưng ai có thể cam đoan sẽ không xuất hiện kỳ tích?

Hoa Tự Liên nghĩ đến sự tình phát sinh hai ngày này, càng thêm khẳng định vị cường giả bí ẩn này là Diệp Hạo.

Bởi vậy hơi chút trầm ngâm sau đó Hoa Tự Liên đứng dậy đi tới lầu hai.

- Diệp công tử, là người sao?

Hoa Tự Liên cả gan nói ra.

Trong bao sương Diệp Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hắn không nghĩ tới Hoa Tự Liên đoán ra thân phận của hắn.

Diệp Hạo vung tay lên đại môn mở ra.

Hoa Tự Liên nhìn thấy thân ảnh bên trong bao sương thì lộ ra vẻ chấn kinh.

- Diệp công tử, thực sự là người?

- Ngươi làm sao đoán ra?

Diệp Hạo cười mời Hoa Tự Liên ngồi xuống.

- Không phải ta đoán được.

- Vậy là ai?

- Trần Bế Nguyệt.

- Trần Bế Nguyệt?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

Hoa Tự Liên kể suy đoán của Trần Bế Nguyệt qua một lần.

- Không hổ là đệ nhất tài nữ của Tứ Trọng Thiên nha.

Diệp Hạo khẽ thở dài.

- Năm đó Diệp công tử không có khôi phục mà Trần Bế Nguyệt hỏi ta hai câu đã moi ra được trạng thái của ngươi đây.

Hoa Tự Liên nói.

- Trần Bế Nguyệt thật nhạy bén.

- Quá mức nhạy bén cũng không phải chuyện tốt.

Trần Nguyệt Lan ở một bên nói.

Hoa Tự Liên hiểu Trần Nguyệt Lan chỉ Trần Bế Nguyệt năm đó quả quyết từ bỏ đính hôn cùng Diệp Hạo.

- Diệp công tử, tại sao ngươi không đi nhìn Hạo Nguyệt một chút?

Hoa Tự Liên suy nghĩ một chút, nói.

- Vân Tiêu Cung làm một số việc để trong lòng ta rất khó chịu.

Diệp Hạo vừa nói đến đây trên mặt mang theo vẻ trầm ngâm.

- Vân Tiêu Cung làm cái gì?

- Hôm qua ta chui vào Vân Tiêu Cung biết được lão tổ Vân Tiêu Cung và Tề Tĩnh giao thủ vốn chỉ đi ngang qua sân khấu, còn có Vũ Tiêu cũng mơ tưởng gả Hạo Nguyệt cho Thiên Phồn tôn tử.

Diệp Hạo nói đến đây dừng một chút nói.

- Vả lại ta nghe nói ý tứ của Hạo Nguyệt cũng muốn gả cho Thiên Phồn.

- Diệp công tử, điểm ấy ngươi không thể trách Hạo Nguyệt.

Tam công chúa Hoa Tự Liên nghiêm túc nói ra.

- Vì cái gì?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Thiên Phồn bức bách Hạo Nguyệt ta đã từng tiến về Vân Tiêu Cung hỏi Hạo Nguyệt tại sao không đi Viêm Hoàng Tông tìm kiếm trợ giúp, nhưng Hạo Nguyệt nói cho ta bản thân Tề Tĩnh đã có lấy tu vi Đệ Tam Cảnh trung kỳ, lại tăng thêm Tề Tĩnh giao hữu rộng rãi, đơn Bán Thần cường giả thì có vài tôn, nàng không muốn liên lụy Viêm Hoàng Tông.

Hoa Tự Liên nói khẽ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận