Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2062: Ta Gả

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thân phận của Thải Kỳ Lân, Trần Điển biết rõ.

Bởi vậy hắn mới muốn hỏi thăm Diệp Hạo.

Bờ môi Diệp Hạo khẽ động, Trần Điển nhẹ gật đầu.

- Ngươi lấy Huyết Lang Tộc uy hiếp ta?

- Ta không phải lấy Huyết Lang Tộc uy hiếp ngươi, mà Ngữ Mai là bằng hữu của ta, hi vọng ngươi có thể cho ta mặt mũi mà buông tha nàng.

Thải Kỳ Lân nhẹ giọng nói.

- Đi thôi.

Trần Điển trầm mặc một trận nói ra.

Trong mắt Thải Kỳ Lân lộ vẻ vui mừng.

- Tạ ơn.

Nàng phiêu nhiên rơi bên người Ngữ Mai, nói.

- Đi thôi.

Nhưng Thải Kỳ Lân không nghĩ đến, ánh mắt Ngữ Mai lại lạnh như băng nhìn xem Trần Điển nói.

- Cừu oán này chúng ta kết.

Sắc mặt Thải Kỳ Lân không khỏi thay đổi.

- Ngữ Mai.

- Thải Nhi, không cần sợ hắn.

Ngữ Mai hừ lạnh nói.

- Phu quân ta là tộc trưởng Huyết Lang Tộc, một thân tu vi tới gần Đệ Tam Cảnh hậu kỳ, ta không tin hắn dám giết ta?

Ngữ Mai rất cường thế, cũng ngông cuồng.

Nhưng nàng lại không có nhận rõ tình thế trước mắt.

- Ta cũng phải nhìn xem phu quân ngươi giết ta như thế nào?

Trần Điển nói đến đây chiến khôi hiểu ý tứ, chiến kiếm trong tay hóa thành một vệt sáng chém về phía Ngữ Mai.

Trong mắt Ngữ Mai lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.

Trần Điển làm sao dám ra tay với mình?

Chẳng lẽ hắn không lo lắng phu quân mình trả thù?

Mắt thấy chiến kiếm trảm xuống Thải Kỳ Lân một quyền đánh vào chiến kiếm, Thải Kỳ Lân bạch bạch bạch liên tục lùi lại mấy bước, thần sắc trên mặt liên tục biến ảo.

- Ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?

Thải Kỳ Lân cũng là tồn tại Đệ Nhị Cảnh.

Nhưng thông qua giao thủ vừa rồi nàng ý thức được bản thân cũng không phải đối thủ của chiến khôi.

- Ngươi cản không được.

Trần Điển nhìn Thải Kỳ Lân trầm giọng nói.

- Ngươi muốn hai tộc đại chiến?

Thải Kỳ Lân nhìn chằm chằm Trần Điển lấy một ngữ khí ngưng trọng nói ra.

- Huyết Lang Tộc thay thế không được Yêu Tộc.

- Ta không biết ngươi có thể đối phó được Huyết Lang Tộc hay không, nhưng vị phía sau Huyết Lang Tộc kia ngươi tuyệt đối không đối phó được?

- Người nào?

- Hỗn Độn Thanh Liên.

Sắc mặt Trần Điển không khỏi thay đổi.

Hỗn Độn Thanh Liên thanh danh quá lớn.

Đây chính là Yêu Tộc vô thượng từ thời thượng cổ.

Trần Điển không dám tự tiện chủ trương vội vàng truyền âm cho Diệp Hạo.

- Nói đến ta còn thiếu Hỗn Độn Thanh Liên một nhân tình.

Diệp Hạo hơi chút trầm ngâm sau đó nói.

- Để bọn họ đi đi.

- Đi đi.

Trần Điển có chút không cam lòng nói.

Kỳ thật Trần Điển muốn giết Ngữ Mai.

Lần này Ngữ Mai đàng hoàng không có dám nói cái gì, nhưng trong mắt nàng vẫn còn tràn đầy vẻ oán độc.

- Công tử, ta lo lắng nữ tử này sẽ trả thù.

Trần Điển nghiêm mặt nói.

- Nếu màng dám trả thù cũng đừng trách ta không khách khí.

Nói đến đây Diệp Hạo rải một loạt hạt đậu nành, những đậu nành này hóa thành 9 tôn Chiến Tướng.

- 9 tôn Chiến Tướng đều có chiến lực Đệ Tam Cảnh.

Diệp Hạo nói tiếp.

- 9 tôn Chiến Tướng này ta giao cho ngươi phân phối.

- Tạ công tử.

Trần Điển kinh hỉ nói.

9 tôn Chiến Tướng Đệ Tam Cảnh a!

Cường giả cấp bậc này Huyết Lang Tộc có thể có bao nhiêu?

. . .

Bên trong một mật cảnh!

Một đan sư lâu năm tử tế kiểm tra hai chân của Thiên Phồn trong mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

- Kiếm ý của đối phương tràn ngập hủy diệt chi lực, bản nguyên đan lực của ta không cách nào tranh phong.

- Ý ngươi là không thể khỏi?

Sắc mặt Tề Tĩnh âm trầm nói.

- Trừ phi tìm được Đan Thần Đệ Tam Cảnh.

Lão giả trầm ngâm một cái trả lời.

Đan Thần Đệ Tam Cảnh?

Nói đùa cái gì thế?

Đan Thần Đệ Nhị Cảnh có hay không cũng khó nói đây.

Lão giả rời đi.

Tề Tĩnh nhìn Thiên Phồn khẽ thở dài.

- Chờ a, lấy tình huống hiện tại không cần bao nhiêu thời gian sẽ xuất hiện Đan Thần Đệ Tam Cảnh.

- Lễ đính hôn ngày mai phải trì hoãn sao?

Thiên Phồn mở miệng hỏi.

- Cử hành bình thường.

Tề Tĩnh trầm ngâm một chút rồi nói.

- Ta tin tưởng hiện tại toàn bộ Tứ Trọng Thiên đều đang nhìn chúng ta cười nhạo, càng là lúc này chúng ta càng phải làm cao.

- Nhưng thương thế của sư tôn người…

Trong lòng Thiên Phồn lúc này rất biệt khuất, cũng rất phẫn nộ.

Hắn chưa hề nói đến việc báo thù.

Bởi vì trừ phi tu vi hắn đặt chân đỉnh phong mới có khả năng.

Nhưng hiện tại không có cơ hội này.

Đè nén hận ý trong lòng, loại cảm giác này thật không tốt.

Bởi vậy hắn muốn phát tiết.

Đối tượng phát tiết chính là trên người Hạo Nguyệt.

Dựa theo quy củ đính hôn xong thì có thể cùng Hạo Nguyệt song túc song phi, vừa nghĩ tới Hạo Nguyệt mỹ mạo trong mắt hắn tràn đầy nồng đậm dục vọng.

- Vận dụng một viên Thời Gian Tinh Thạch.

Tề Tĩnh nói rồi trong tay xuất hiện một viên Thời Gian Tinh Thạch.

- Có lẽ không khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, nhưng trấn áp Vân Tiêu Cung vẫn không có vấn đề.

. . .

Vân Tiêu Cung!

Hạo Nguyệt trở lại Vân Tiêu Cung thì Vũ Tiêu cùng cao tầng Vân Tiêu Cung liền vội vàng tới đón.

- Hạo Nguyệt, lấy được thứ gì?

Ánh mắt Vũ Tiêu nóng bỏng hỏi.

- Cái gì cũng không có.

Hạo Nguyệt nói đến đây trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng.

Hôm nay đấu giá 10 kiện đồ vật đều là đồ tốt.

Nếu lấy được một kiện nào cũng tốt.

Đáng tiếc, nàng không giữ được bình tĩnh.

- Xảy ra chuyện gì?

Vũ Tiêu trầm mặc một trận nói ra.

- Hôm nay kiện vật phẩm đấu giá thứ nhất là một mai cực phẩm Phá Thần Đan.

Hạo Nguyệt nhẹ giọng nói ra.

- Cực phẩm Phá Thần Đan?

Hô hấp đám người Vũ Tiêu dồn dập lên.

- Mà nó bị Hứa Tuyền chiếm được, sau đó Hứa Tuyền đưa Phá Thần Đan cho Trần Bế Nguyệt.

- Sao ngươi không cạnh tranh?

Một trưởng lão không nhịn được hỏi.

- Mỗi người chỉ có hai lần cơ hội cạnh tranh, vả lại một mai Phá Thần Đan này vốn cho Trần Bế Nguyệt, dù ta cạnh tranh cũng sẽ rơi ở trong tay Hứa Tuyền.

Hạo Nguyệt bình tĩnh nói.

- Chẳng lẽ trưởng lão khờ dại cảm thấy trong đó không có mờ ám.

Trưởng lão kia không nói lời nào.

Tất cả mọi người không phải người trẻ tuổi, thủ đoạn gì không có gặp qua?

Sau đó Hạo Nguyệt kể sự tình trong phòng đấu giá một lần.

- Ngươi nên đợi đến cuối cùng.

Lão tổ Vân Tiêu Cung nói.

Hạo Nguyệt không nói.

- Chuyện này không thể trách Hạo Nguyệt.

Vũ Tiêu quét mắt toàn trường một cái trầm giọng nói.

Ở đây cao tầng cũng không tiện nói cái gì.

Nói Hạo Nguyệt chờ không nổi?

Loại kia tình huống ai có thể chờ đến cùng a?

Vả lại không có đập tới đồ vật ngoại trừ Hạo Nguyệt không phải còn có Tịch Nguyệt sao?

- Ta đi nghỉ ngơi.

Hạo Nguyệt lúc này nói ra.

". . . ."

Lão tổ Vân Tiêu Cung mở miệng muốn nói.

- Lão tổ, còn có chuyện gì sao?

Hạo Nguyệt nhìn về phía đối phương dò hỏi.

- Ngày mai đính hôn ngươi phải để ý một chút.

- Tề Tĩnh cũng đã trọng thương, Thiên Phồn cũng đã tàn phế, chẳng lẽ lão tổ cảm thấy vụ hôn nhân này còn tất yếu tiếp tục?

Hạo Nguyệt nhìn chằm chằm lão tổ Vân Tiêu Cung nói.

- Cấp độ thương thế kia chỉ cần vận dụng Thời Gian Tinh Thạch thì có thể khôi phục.

Lão tổ Vân Tiêu Cung chậm rãi nói.

- Còn có tin tức ngươi cùng Thiên Phồn đính hôn toàn bộ Tứ Trọng Thiên đều biết, ngươi cảm thấy lúc này ngươi không gả thì Tề Tĩnh sẽ bỏ qua cho Vân Tiêu Cung ta sao?

Hạo Nguyệt trầm mặc lại, thật lâu chậm rãi nói ra.

- Ta gả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận