Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2066: Chân Tướng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Toàn trường vì đó xôn xao!

Trước đó bọn họ còn cảm thấy Lão Tổ Vân Tiên Cung bởi vì e ngại thế lực Tề Tĩnh nên không thể không gả Hạo Nguyệt cho Thiên Phồn, thế nhưng giờ khắc này bọn họ ý thức được nguyên lai tất cả những thứ này đều do bà ta chủ động.

- Tề Tĩnh, ngươi cảm thấy ta sẽ lấy hạnh phúc của Hạo Nguyệt để nói đùa sao?

Tâm thần Lão Tổ Vân Tiên Cung run lên, đồng thời lạnh lùng quát.

- Diệp công tử, ngươi nếu không tin mà nói có thể sưu hồn ta.

Khiến Lão Tổ Vân Tiên Cung không ngờ tới Tề Tĩnh nói ra câu này.

Sưu hồn ắt hẳn sẽ ảnh hướng đến căn cơ cùng thực lực bản thân.

Nhưng lúc này Tề Tĩnh còn quan tâm à?

Tâm thần Diệp Hạo khẽ động, một đạo Thần Niệm kinh khủng giáng lâm vào linh hồn Tề Tĩnh.

Phòng ngự bên trong Thức Hải Tề Tĩnh lập tức sụp đổ.

Không hề có bất kỳ tác dụng gì.

Cái này đương nhiên do Tề Tĩnh không ngăn cản, nhưng tốc độ Diệp Hạo giáng lâm quá nhanh, phòng ngự bên trong Thức Hải vẫn theo bản năng mở ra.

Trên mặt Tề Tĩnh lộ ra hoảng sợ.

Hắn biết rõ Diệp Hạo mạnh.

Nhưng hắn không ngờ Diệp Hạo có thể mạnh đến cấp độ này.

Thần niệm Diệp Hao rất nhanh đã tìm được cảnh Lão Tổ Vân Tiên Cung cùng Tề Tĩnh gặp mặt nói chuyện, chợt Diệp Hạo đưa ký ức chiếu ra một loại hình thức ba động triển lộ toàn trường.

Bên trong một tòa đình viện.

Hai đạo thân ảnh ngồi đối diện nhau.

Tề Tĩnh lẳng lặng đứng một bên.

- Vân Tiên Cung ta muốn thông gia cùng Tề gia.

Lão Tổ Vân Tiên Cung nói ngay vào điểm chính.

- Thông gia?

Tề Tĩnh khẽ giật mình.

- Đúng, ta muốn gả Hạo Nguyệt cho Thiên Phồn.

Lão Tổ Vân Tiên Cung một bên nói một bên lấy ra một tấm chân dung, thân ảnh bên trong tấm chân dung không phải Hạo Nguyệt thì là ai?

Lần đầu tiên Thiên Phồn nhìn thấy chân dung Hạo Nguyệt con mắt đã không dời được.

- Sư tôn.

Thiên Phồn lập tức hô.

Tề Tĩnh nhìn bộ dáng Thiên Phồn làm sao không hiểu đồ đệ bản thân đã coi trọng Hạo Nguyệt?

- Theo ta được biết Hạo Nguyệt tựa hồ đã đính hôn cùng Viêm Hoàng Tông Diệp Hạo?

Tề Tĩnh khẽ cau mày nói.

- Viên Hoàng Tông bây giờ đang xưng vương xưng bá ở Nhất Trọng Thiên, nhưng đợi đến khi thế lực cao trọng thiên giáng lâm tới, nơi đầu tiên động thủ chính là Viêm Hoàng Tông.

Lão Tổ Vân Tiên Cung lạnh lùng nói.

- Chẳng lẽ ta phải đẩy Hạo Nguyệt vào trong hố lửa?

- Diệp Hạo nắm giữ một loại Tạo Hóa đáng sợ, hắn đã từng chém giết Phù Tang Thần Thụ cùng Thủy Ma.

Tề Tĩnh tiếp lấy nói.

- Đó chỉ là nghe nhầm đồn bậy thôi.

Lão Tổ Vân Tiên Cung không tin nói.

- Diệp Hạo thật có thực lực này làm sao không thống nhất Nhất Trọng Thiên?

- Ta nghe nói người đứng đầu Tiên Đình Nhất Trọng Thiên xuất thủ.

Thiên Phồn lúc này nói.

- Người đứng đầu Tiên Đình cũng có thực lực này.

Lão Tổ Vân Tiên Cung gật đầu nói.

- Sư tôn, ngươi đã giao thủ cùng người đứng đầu Tiên Đình?

Thiên Phồn giật mình nói.

- Tu vi người đứng đầu Tiên Đình đạt đến Đệ Tam Cảnh hậu kỳ, nhưng chiến lực hắn hẳn đạt đến Đệ Tam Cảnh cực hạn.

Tề Tĩnh ngưng trọng nói.

- Bởi vậy tương lai khi ngươi gặp hắn nhất định phải bảo trì kính sợ.

Tề Tĩnh trầm mặc một hồi nhìn về phía Thiên Phồn.

- Thiên Phồn, ngươi muốn cưới Hạo Nguyệt không?

- Viêm Hoàng Tông nếu trả thù thì sao?

- Sư tôn ngươi thế nhưng là Đệ Tam Cảnh trung kỳ, cường giả Bán Thần Viêm Hoàng Tông toàn bộ tới cũng không phải đối thủ của ta.

Tề Tĩnh tự ngạo nói.

- Vả lại ta hảo hữu Nạp Lan Hoằng Nghị là Đệ Tam Cảnh hậu kỳ, Trì Đô là Đệ Tam Cảnh trung kỳ, Thương Sơn là Đệ Tam Cảnh sơ kỳ, về phần còn lại ta không nói. Bán Thần Viêm Hoàng Tông nếu dám đến ta sẽ chôn vùi toàn bộ bọn hắn ở Tứ Trọng Thiên.

Nghe được như thế Thiên Phồn không còn lo lắng nữa,.

- Ta muốn cưới Hạo Nguyệt.

- Được.

Tề Tĩnh ha ha cười nói.

- Cô nương Hạo Nguyệt này dáng dấp không tệ, vả lại tư chất Yêu Nghiệt, miễn cưỡng xứng với ngươi.

- Bất quá ta còn có một vấn đề.

Lão Tổ Vân Tiên Cung lúc này nói ra.

- Vấn đề gì?

- Ta mong ngươi cùng ta phối hợp diễm một tuồng kịch, nha đầu Hạo Nguyệt kia quá bướng bỉnh.

- Diễn gì?

- Ngươi mang theo Thiên Phồn khoa trương tới cửa cầu thân, sau khi bị cự tuyệt ngươi đánh ta trọng thương, dùng tồn vong của toàn bộ Vân Tiên Cung để uy hiếp, ta nghĩ tới lúc đó Hạo Nguyệt không đồng ý cũng phải đồng ý.

- Cái này.

Tề Tĩnh nhíu mày.

- Tề gia ta chẵng phải sẽ trở thành ác nhân sao?

- Sư tôn.

Thiên Phồn sợ Tề Tĩnh không đáp ứng lập tức hô.

- Thôi được rồi, theo ý ngươi.

Tề Tĩnh cuối cùng vẫn quyết định dựa theo Lão Tổ Vân Tiên Cung nói mà làm.

Hình ảnh đến lúc này chấm dứt.

Tu sĩ toàn trường nhìn Lão Tổ Vân Tiên Cung tràn đây đùa cợt.

Rõ ràng lấy đá tự đập chân mình rồi.

Thiên Phồn ưu tú?

So với Diệp Hạo chính là cặn bã a.

Phải biết Diệp Hạo thế nhưng là cường giả cực hạn, tùy thời có thể độ kiếm chứng đạo thành Thần.

- Lão Tổ.

Hạo Nguyệt đỏ mắt nhìn Lão Tổ Vân Tiên Cung.

Bà ta có chút không dám nhìn ánh mắt Hạo Nguyệt.

- Cung Chủ, chuyện này ngươi đã biết?

Hạo Nguyệt nhìn về phía Vũ Tiêu.

Vũ Tiêu há to miệng muốn nói điều gì, cuối cùng lại cái gì đều không có nói.

Nước mắt Hạo Nguyệt lập tức rơi như mưa.

- Xin lỗi, có lẽ ta không nên để nàng biết rõ mọi chuyện.

Diệp Hạo nắm tay Hạo Nguyệt nhẹ giọng thở dài.

- Sau khi biết mọi chuyện, ta mới biết được ta bất quá chỉ là một quân cờ của Vân Tiên Cung.

Hạo Nguyệt nhẹ nhàng lắc đầu, tiếp lấy chậm rãi nói.

- Dẫn ta đi đi.

- Đi dọn hành lý của nàng đi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Ta không muốn nó.

- Nàng không cần cảm thấy hổ thẹn với Vân Tiên Cung, tài nguyên những năm này bọn họ bồi dưỡng nàng, ta đều sẽ trả lại cho bọn hắn.

Diệp Hạo nói đến đây nhìn về phía Trần Bế Nguyệt cách đó không xa.

- Bế Nguyệt, ngươi dẫn Hạo Nguyệt đi chuẩn bị hành lý đi.

Hạo Nguyệt ở Vân Tiên Cung sinh sống cũng mấy ngàn năm, vật phẩm cá nhân khẳng định rất nhiều, về sau Hạo Nguyệt hơn phân nửa sẽ không ở lại nơi này, bởi vậy Diệp Hạo nói để cho Hạo Nguyệt đi chuẩn bị.

Hạo Nguyệt nghĩ nghĩ một hồi rồi cùng Trần Bế Nguyệt đi đến nàng chỗ ở.

- Thiên Phồn, trên thế giới này có hai đại hận khó có thể hóa giải, một cái là thù giết cha, một cái là đoạt vợ.

Ánh mắt Diệp Hạo rơi trên người Thiên Phồn.

- Ngươi biết rõ Hạo Nguyệt đã có vị hôn phu, nhưng ngươi còn cương quyết muốn đoạt, như vậy ngươi cũng phải gánh chịu hậu quả này.

Nói đến đây nhục thân Thiên Phồn nhanh chóng tan rã, chưa tới một lần hô hấp đã hóa thành hai đoàn năng lượng bản nguyên.

Diệp Hạo tiện tay ném chúng đi, một cái lên người Vũ Tiêu, một cái rơi vào trên người Lan Thục Cầm.

- Lam Thục Cầm, đoàn năng lượng bản nguyên này cho ngươi, ngươi có thể đặt chân đến Bán Thần.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Lan Thục Cầm kinh ngạc nói.

- Cho ta?

- Dù vừa nãy ta không cần ngươi xuất thủ, nhưng ngươi lại đứng ra giúp ta.

Diệp Hạo nhìn Lam Thục Cầm nói.

- Đây cũng để cảm tạ ngươi.

Lam Thục Cầm do dự một hồi vẫn tiếp nhận.

- Cảm ơn.

Không có người nào không muốn đặt chân Bán Thần cảnh giới?

Lan Thục Cầm cũng như thế.

Lúc này ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên người Tề Tĩnh.

- Ta muốn hỏi ngươi một câu, Bán Thần Viêm Hoàng Tông nếu giáng lâm mà nói, ngươi có phải ra tay với đám Bán Thần kia, từ đó cắt sống lưng của Viêm Hoàng Tông ta?

Bạn cần đăng nhập để bình luận