Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2071: Cướp Đoạt Đạo Bia

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Nếu chỉ có Âm Ma Lão Tổ xuất thủ thì không quan trọng, nhưng có thêm một cường giả Đệ Tam Cảnh, nói không chừng phải vận dụng thủ đoạn Tông Chủ lưu hạ.

Cô Độc lập tức ngưng tiếng nói.

Tu vi của Cô Độc là Đệ Tam Cảnh Trung Kỳ.

Nhưng hắn không phải tu sĩ Nhất Trọng Thiên.

Vì vậy, tu vi của hắn trong lúc vô hình sẽ hạ xuống một cảnh giới. Nói cách khác, sức chiến đấu của hắn chỉ có Đệ Nhị Cảnh Trung Kỳ.

Cô Độc sở dĩ nói không sợ Âm Ma Lão Tổ, bởi vì hắn dám sử dụng Cấm Kỵ Chi Thuật.

- Cũng không biết Tông Chủ lúc nào trở về?

Đường Phiên Phiên nói.

- Thủ đoạn Tông Chủ lưu lại có thể che chở Viêm Hoàng Tông mấy trăm năm.

Cô Độc bật cười lớn.

Đường Phiên Phiên lại trầm mặc không nói.

Trước khi rời đi, Diệp Hạo đã lưu lại hai tấm Thần Linh pháp chỉ.

Trong đó một tờ công kích pháp chỉ có thể đàn áp thế lực khắp nơi một thời gian ngắn, nhưng đợi đến khi tất cả đánh xuống Nhất Trọng Thiên thì Viêm Hoàng Tông nói không chừng phải vận dụng tấm thủ hộ pháp chỉ còn lại.

Một khi vận dụng thủ hộ pháp chỉ, thế lực nào có thể đánh phá?

Chỉ có phương thức mài từ từ mới có thể đánh xuyên qua phòng ngự, mà quá trình này phải tiếp tục mấy trăm năm.

Nhưng đến lúc đó, Viêm Hoàng Tông ngoại trừ tổng bộ ra sẽ chẳng còn gì? Cương vực rộng lớn sẽ không thủ vững trước địch nhân.

Một ngày!

Hai ngày trôi qua!

Ngày thứ ba thì phía trên Viêm Hoàng Tông xuất hiện một thân ảnh.

Đạo thân ảnh này cao lớn uy mãnh, toàn thân phóng ra khí tức âm trầm.

Toàn bộ Viêm Hoàng Tông đều bị kinh động.

Xoát!

Xoát!

Xoát!

Lần lượt từng thân ảnh xuất hiện giữa không trung, vẻ mặt bọn hắn ngưng trọng nhìn đạo thân ảnh vừa mới xuất hiện.

- Âm Ma.

- Âm Ma Lão Tổ.

- Ba động thật khủng bố.

- Nhìn ba động này sợ rằng không kém hơn Đệ Tam Cảnh.

- Ma Tộc muốn khai chiến với Viêm Hoàng Tông chúng ta?

Trải qua những năm này phát triển, số lượng Tiên Vương của Viêm Hoàng Tông đã tăng đến chín ngàn.

Vì vậy, cho dù Âm Ma Lão Tổ hiện thân thì trên mặt tu sĩ Viêm Hoàng Tông cũng không lộ ra bao nhiêu kinh hoảng.

Đây chính là nội tình.

Đúng lúc này, Cô Độc tóc trắng như tuyết đằng không xuất hiện đối diện Âm Ma Lão Tổ.

- Ân Minh, ngươi muốn làm gì?

Ân Minh nhìn Cô Độc, lạnh lùng nói:

- Ta đến Viêm Hoàng Tông mượn một vật.

- Cái gì?

- Đạo Bia.

- Ngươi cảm thấy Đạo Bia có thể mượn hả?

- Ngươi xác định?

Ân Minh thâm trầm hỏi.

- Xác định.

Cô Độc ứng tiếng đáp.

- Vậy cũng đừng trách ta.

Ân Minh nói rồi toàn thân tuôn ra khí tức bạo tạc, cỗ ba động này trong khoảnh khắc tràn ngập toàn bộ Tuyết Vực.

Lấy hắn làm trung tâm, giữa không trung xuất hiện lần lượt từng Âm Ma.

Những Âm Ma này cả người chảy xuôi khí tức khát máu.

- Giết.

Ân Minh vừa dứt lời, những Âm Ma này vọt tới Cô Độc.

Cô Độc nắm quyền đánh tới phía trước.

Trùng trùng điệp điệp tử vong chi lực như liêm đao vô tình thu gặt từng tính mệnh Âm Ma.

Ba hô hấp sau, Ân Minh nghi ngờ nhìn Cô Độc.

- Sao ngươi có thể cường đại như vậy? Không đúng, ngươi vận dụng Cấm Kỵ Chi Thuật?

- Đã nhìn ra ta vận dụng Cấm Kỵ Chi Thuật, thì ngươi vĩnh viễn lưu tại nơi này đi.

Cô Độc nói rồi đập tới Ân Minh một quyền.

Một vòng ánh sáng to lớn như từ cửu thiên rơi xuống, ánh sáng nóng bỏng làm cho Âm Ma liên tiếp lui về phía sau.

Âm Ma thuộc tính âm.

Mặt trời khắc chế hắn.

Đúng lúc này, vòng ánh sáng kia hóa thành một con Thái Dương Điểu dùng một loại tốc độ như tia chớp lao về phía Ân Minh.

Hắn lập tức ý thức được mình không đường lui.

Chỉ có thể ngạnh kháng.

Nghĩ như vậy, thân thể Ân Minh trở nên cao lớn hơn.

Mười trượng!

Trăm trượng!

Ngàn trượng!

Khi thân thể của hắn đạt đến vạn trượng thì toàn bộ Tuyết Vực đều có thể nhìn thấy hắn.

Hắn giống như một cái thế ma thần cường hãn đến cực hạn.

Hắn một bàn tay đánh tới hỏa điểu, có thể nhìn thấy trên bàn tay của hắn tràn đầy khí tức âm lãnh, cỗ âm lãnh chi lực này làm cho thời không gần đó đều điêu linh.

Âm lãnh đến cực hạn.

Sâm nghiêm đến cực hạn.

Đáng sợ đến cực hạn.

Không qua bao lâu, bàn tay Ân Minh và Thái Dương Điểu mạnh mẽ chạm vào nhau.

Giống như sao hỏa đụng trái đất, sóng xung kích kinh khủng làm tất cả tu sĩ lộ ra vẻ kinh ngạc.

Mà sau đó một khắc, đám người nhìn thấy bàn tay Ân Minh bịch một tiếng vỡ vụn, chợt thân thể khổng lồ của hắn giữa không trung liên tiếp rút lui vài chục bước.

- Lực chiến đấu của ngươi sao có thể mạnh hơn ta?

Ân Minh có chút không tiếp thu được.

- Mạnh hơn ngươi còn không phải chuyện rất bình thường.

Cô Độc nói xong, Thái Dương Điểu lại lần nữa vọt tới.

- Thái Dương Điểu đã nỏ mạnh hết đà, chẳng lẽ ngươi cảm thấy nó có thể thương tổn được ta?

Ân Minh nói rồi một cước đạp đến.

Thân thể Thái Dương Điểu bị Ân Minh một cước đạp nát, nhưng từng đoá hỏa diễm lại leo lên chân của hắn, thời gian mấy hơi thở, hỏa diễm đã tràn ngập toàn thân hắn.

- Đáng chết.

Ân Minh không ngừng dập tắt ngọn lửa trên người, nhưng lại không làm nên chuyện gì.

Đúng lúc này, Cô Độc xuất thủ.

Một quyền!

Hai quyền!

Ba quyền!

Đến quyền thứ tư, Ân Minh đã bị trọng thương.

- Cầm Ma, nếu ngươi còn không ra tay ta có thể đi?

Ân Minh tức giận quát.

Ân Minh vừa dứt lời, một tiếng đàn vang vọng giữa thiên địa, Cô Độc lại kêu lên một tiếng đau đớn ôm ngực nghi ngờ nhìn bốn phía.

- Cô Độc, không cần uổng phí tâm cơ.

Một giọng nói phiêu miểu vang vọng giữa không trung:

- Luận tu vi ta không bằng ngươi, nhưng luận Ẩn Nặc Thuật, ngươi không bằng ta.

Coong!

Coong!

Coong!

Tiếng đàn không ngừng vang vọng, hóa thành sát phạt thanh âm, kinh khủng đến cực hạn.

Cô Độc không ngừng né tránh, nhưng vẫn bị thương.

Bởi vì Ân Minh nên hắn chỉ có thể phân ra một bộ phận tâm thần đối kháng Cầm Ma.

Vấn đề là Cô Độc toàn lực đối kháng cũng chưa chắc có thể kích thương được Cầm Ma.

Phốc!

Giữ vững được một khoảng thời gian, Cô Độc rốt cục chịu đựng không nổi mà phun ra một ngụm máu tươi.

- Cô Độc tiền bối.

Đường Phiên Phiên hoảng sợ hô.

- Ta có thể kiên trì.

Cô Độc lau máu tươi trên khóe miệng, trầm giọng nói.

- Cô Độc tiền bối, không cần cố quá.

Đường Phiên Phiên nói xong, trong tay xuất hiện một tờ kim sắc pháp chỉ.

Khi tấm pháp chỉ này xuất hiện, tu sĩ toàn trường nhịn không được muốn quỳ lạy.

Ân Minh nghi ngờ nhìn pháp chỉ Đường Phiên Phiên trong tay nói:

- Đây là pháp chỉ gì?

- Thần Linh pháp chỉ.

Đường Phiên Phiên nói rồi xé rách một góc Thần Linh pháp chỉ, nó ngay lập tức phóng ra một đạo ba động hủy thiên diệt địa.

Ân Minh lảo đảo một cái ,toàn thân đã bị giam cầm.

Ánh mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi nồng đậm.

Bất kể như thế nào, hắn cũng không nghĩ tới Viêm Hoàng Tông có thủ đoạn như thế.

Mà núp trong bóng tối, Cầm Ma cũng tay chân lạnh buốt, bởi vì từ nơi sâu xa một đạo sát cơ cũng khóa chặt hắn.

Không thể động đậy!

- Không được?

Cầm Ma không muốn chết. Hắn vừa mới đặt chân đến Đệ Tam Cảnh chưa được bao lâu đâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận