Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2072: Đánh Giết

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Phía trên Tiên Đình!

Hai thân ảnh bình tĩnh đứng đó.

Mà trong đó, ánh mắt một thân ảnh nho nhã lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Chân Thần pháp chỉ.

- Chân Thần pháp chỉ?

Khuôn mặt tuyệt đẹp của Tây Tử lộ ra vẻ kinh nghi.

- Đây là cường giả Thần cấp tự tay khắc họa pháp chỉ.

Tôn thân ảnh này nghiêm túc nói.

Tây Tử biết phu quân mình nói nói bậy bao giờ.

Nhiều lúc Bán Thần pháp chỉ được xưng là Thần Linh pháp chỉ.

Nhưng hiện tại phu quân nàng lại bảo đây là pháp chỉ của Thần chân chính.

Làm sao có thể?

- Pháp chỉ này tràn ngập lực lượng vượt xa Đệ Tam Cảnh cực hạn.

Hiên Viên Vĩnh Xương nhìn pháp chỉ trong tay Đường Phiên Phiên trầm giọng nói.

Nếu hỏi Hiên Viên Vĩnh Xương làm thế nào biết điểm này?

Đó là bởi vì hắn đạt đến cảnh giới Đệ Tam Cảnh cực hạn.

Mắt thấy lực lượng tấm Thần Linh pháp chỉ kia sắp phát ra thì một thân ảnh quỷ dị xuất hiện bên cạnh Đường Phiên Phiên, tiếp theo trong lòng bàn tay đạo thân ảnh kia nổi lên kim sắc quang huy làm cho tấm pháp chỉ kia lành lại.

- Đối phó với loại tôm tép nhãi nhép này không cần vận dụng Thần Linh pháp chỉ.

Đường Phiên Phiên thấy rõ thân ảnh bên người, đôi mắt đẹp lộ ra vẻ khó nổi.

- Anh...

- Bây giờ cũng chưa muộn lắm mà?

Đạo thân ảnh kia trừng mắt nhìn Đường Phiên Phiên một cái.

Ánh mắt Đường Phiên Phiên có chút phiếm hồng.

- Nếu anh đến chậm thêm một chút, nói không chừng phải nhặt xác cho em rồi.

Trong mắt Diệp Hạo lập tức nổi lên một vòng hàn quang.

Hắn không phải không biết Đường Phiên Phiên nói quá sự thật.

Tấm Thần Linh pháp chỉ này vừa ra, hai vị kia chắc chắn sẽ thành cặn bã.

Nhưng hắn chỉ cần biết Đường Phiên Phiên chịu ủy khuất đủ rồi.

- Lăn tới đây cho ta.

Giọng nói của Diệp Hạo băng lãnh phá vỡ thương khung, sóng âm kinh khủng vang vọng Cửu Thiên Thập Địa.

Ân Minh quang quác một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, tiếp theo trước ánh mắt khiếp sợ của vô số tu sĩ mà giống như một đầu chó chết ngồi liệt trước mặt Diệp Hạo.

Mà lúc này, Cầm Ma cũng từ giữa không trung rớt xuống, ôm Cổ Cầm ngã xuống đất, mà trong đôi mắt đầy vẻ chấn kinh.

Toàn trường xôn xao.

Phải biết cho dù Ân Minh hay Cầm Ma đều là cường giả Đệ Tam Cảnh.

Làm sao ngay cả một tiếng quát của Diệp Hạo cũng chịu không được?

Hoàn toàn không có đạo lý!

- Ngươi là —— Diệp Hạo?

Ân Minh nhìn thân ảnh trước mặt, há miệng run rẩy hỏi.

- Viêm Hoàng Tông chúng ta đắc tội ngươi?

Ánh mắt Diệp Hạo lạnh như băng hỏi.

- Không—— không có.

Ân Minh vội nói.

- Không có? Vậy ngươi muốn chết.

Nói đến đây, thân thể Ân Minh cháy hừng hực, mấy hơi thở sau, hắn đã biến mất không còn tăm hơi gì nữa.

Một màn này làm cho con ngươi Cầm Ma hung hăng co rụt lại.

Ân Minh chết rồi?

Chỉ đơn giản như vậy.

Hắn là cường giả Đệ Tam Cảnh Trung Kỳ mà.

Thật ra Ân Minh đã bị luyện hóa thành Đệ Tam Cảnh Bản Nguyên, nhưng Diệp Hạo cảm thấy trước mắt bao người luyện hóa Ân Minh sẽ quá mức rung động, vì vậy hắn đã vận dụng một chướng nhãn pháp.

Kết quả giống nhau.

- Cầm Ma.

Lúc này, ánh mắt Diệp Hạo rơi vào trên người Cầm Ma.

Toàn thân Cầm Ma run lên:

- Diệp Tông Chủ, hiểu lầm thôi.

- Hiểu lầm?

Diệp Hạo cười lạnh nói:

- Có phải hiểu lầm hay không, trong lòng ngươi rõ hơn ta nhiều.

Vừa dứt lời, một bàn tay đập lên đầu Cầm Ma, máu tươi lập tức hòa với óc chảy lan đầy đất, Cầm Ma cũng chưa kịp kêu thảm đã chết đến không thể chết hơn.

Chợt lửa lớn rừng rực đốt cháy Cầm Ma sạch sẽ.

Lúc này, bên cạnh Diệp Hạo xuất hiện Trần Minh Huy và Nguyệt Quế Thánh Thụ.

- Hai người các ngươi phân biệt dẫn đầu một chi quân đoàn xóa sổ Cầm Ma và Âm Ma nhất tộc khỏi Nhất Trọng Thiên cho ta.

Diệp Hạo vừa dứt lời bên người lập tức xuất hiện hơn hai vạn tướng sĩ.

Hơn hai vạn tướng sĩ này khoác trên người hắc sắc Chiến Giáp, trong tay cầm tinh thần Chiến Kiếm, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về nơi xa.

- Tại sao ta cảm thấy những tướng sĩ này đều mạnh hơn ta vậy?

- Những tướng sĩ này tu vi kém nhất cũng là Tiên Vương.

- Ngươi xác định?

- Nếu ta nói cho ngươi biết ngoại trừ Tiên Vương ra còn có một số Bán Thần thì sao?

- Bán Thần?

- Hai chi quân đoàn này có ba Đệ Tam Cảnh, mười Đệ Nhị Cảnh, ba mươi Đệ Nhất Cảnh, một trăm Tiên Vương Đỉnh Phong, ba trăm Tiên Vương Đỉnh Phong, một ngàn Tiên Vương Cao Giai, ba ngàn Tiên Vương Trung Giai, chín ngàn Tiên Vương Sơ Kỳ.

- Cái này chẳng phải mang ý nghĩa Viêm Hoàng Tông có trên trăm Bán Thần?

- Đúng vậy.

- Chẳng lẽ bây giờ Viêm Hoàng Tông có thực lực có thể quét ngang toàn bộ Nhất Trọng Thiên?

- Thực lực như vậy cho dù Tiên Đình cũng đỡ không nổi?

Giờ khắc này, tất cả thế lực Nhất Trọng Thiên đều kinh sợ.

Không ai nghĩ tới Viêm Hoàng Tông phát triển đến mức độ này.

- Tuân mệnh.

Trần Minh Huy và Nguyệt Quế Thánh Thụ cung kính hành lễ.

- Dĩnh Nhi, nàng phái ra hai chi nhân viên tình báo phối hợp hành động với bọn hắn.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Tuân mệnh.

Trong mắt Khổng Dĩnh Nhi lộ ra thần sắc hưng phấn.

Cô đã sớm biết Diệp Hạo trong bóng tối huấn luyện Tu Sĩ ở Tiểu Thiên Địa.

Nhưng mà nàng không ngờ Tu Sĩ trong Tiểu Thiên Địa lại mạnh tới mức này.

Nhìn thấy hai chi quân đoàn này, Khổng Dĩnh Nhi ý thức được bây giờ Viêm Hoàng Tông thật có được năng lực quét ngang toàn bộ Nhất Trọng Thiên.

Sau khi hai chi quân đoàn này rời đi, vẻ mặt Diệp Hạo lạnh lùng quét qua bốn phía một chút.

- Sau này nếu ai dám nhìn trộm tổng bộ Viêm Hoàng Tông.

Nói đến đây, hai con ngươi Diệp Hạo phóng ra một vòng lăng lệ sát cơ:

- Giết không tha.

Ba chữ giết không tha vừa nói ra thì thần niệm tất cả Tu sĩ đang âm thầm nhìn trộm Viêm Hoàng Tông đều bị chấn vỡ.

Cho dù Tiên Đình Hiên Viên Vĩnh Xương cũng không ngoại lệ.

- Thực lực của hắn ——?

Sắc mặt Hiên Viên Vĩnh Xương vô cùng ngưng trọng.

- Thế nào?

- Chiến lực Diệp Hạo có lẽ đã đạt đến cấp độ Tại Thế Thần Minh.

Hiên Viên Vĩnh Xương nói ra câu này ngay cả chính hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Hạo mới tu hành bao lâu?

Làm sao lại đạt đến mức độ này?

- Tại Thế Thần Minh?

Con ngươi Tây Tử co rụt lại.

- Làm sao có thể?

- Chẳng lẽ nàng cảm thấy cực hạn cường giả có thể dễ dàng chém giết Cầm Ma và Âm Ma à?

Nghe vậy, Tây Tử trầm mặc lại.

- Không cần lo lắng.

Hiên Viên Vĩnh Xương lập tức nói:

- Ta đã chạm đến rào cản Tại Thế Thần Minh, trong vòng trăm năm thì có thể đặt chân cảnh giới kia.

- Trăm năm?

Trong mắt Tây Tử đầy lo lắng:

- Không biết đến lúc đó Tam Trọng Thiên đã vỡ vụn chưa.

- Dưới tình huống bình thường sẽ không, còn nữa cho dù Tam Trọng Thiên vỡ vụn, không phải còn có Nhị Trọng Thiên sao?

Hiên Viên Vĩnh Xương cười nói.

- Ta lo lắng Cao Trọng Thiên sớm ra tay với Tiên Đình?

- Cấp bậc Đệ Tam Cảnh cực hạn ở toàn bộ Tứ Trọng Thiên cũng không có bao nhiêu.

Hiên Viên Vĩnh Xương vô tình nói.

- Cho dù có cấp bậc này thì sao chứ?

Lời này của Hiên Viên Vĩnh Xương rất tự phụ.

Nhưng ai bảo hắn có thực lực này.

- Chàng có nghĩ tới Viêm Hoàng Tông sẽ xuống tay với Tiên Đình không?

Tây Tử trầm ngâm một hồi chậm rãi nói.

Con ngươi Hiên Viên Vĩnh Xương ngưng tụ, chợt chậm rãi nói:

- Ta không phải Tại Thế Thần Minh, cũng không đại biểu ta không bộc phát được thực lực của cảnh giới này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận