Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2082: Xin Lỗi

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Lăn.

Diệp Hạo tức giận quát.

Trịnh Cảnh Minh thật được đà lấn tới.

Hắn cho rằng hắn là ai?

Răng rắc!

Thức hải Trịnh Cảnh Minh trong khoảnh khắc bị đánh vỡ, mắt thấy sắp quán xuyên qua thức hải hắn thì một đạo thần niệm ẩn tàng sâu trong đó thức tỉnh.

Lúc này, Thần niệm tuôn ra vô cùng vô tận quang huy, giống như đốm lửa nhỏ nháy mắt đốt cháy khu rừng, nóng bỏng mà bá đạo.

- Ai dám động đến đồ đệ Ánh Sơn Hà ta?

Tiếng như kinh lôi, đất bằng nổ vang.

- Hôm nay ta động đấy, ngươi làm gì ta?

Diệp Hạo không chút nào sợ hãi va chạm thần niệm với Ánh Sơn Hà.

Ánh Sơn Hà lảo đảo một cái rồi liên tục lùi lại mấy bước, hắn kinh nghi bất định nhìn Diệp Hạo đứng cách đó không xa nói:

- Tại Thế Thần Minh?

- Nếu không thì sao?

- Sao Cửu Trọng Thiên có cao thủ cấp bậc này?

- Lấy tài nguyên và trình độ tu hành của Cửu Trọng Thiên đương nhiên không thể xuất hiện cao thủ cấp bậc Tại Thế Thần Minh này.

Thần sắc Diệp Hạo lạnh nhạt nhìn trung niên đối diện nói.

- Cửu Trọng Thiên trong miệng ta cũng bao gồm nơi ngươi ở —— Đệ Thập Giới.

- Ngươi nói vậy chỉ có thể chứng minh ánh mắt của ngươi quá nhỏ hẹp.

Nghe vậy, Ánh Sơn Hà hơi lắc đầu.

- Chỉ giáo cho?

- Năm đó, sau khi thái cổ trở thành Thần cấp cao thủ đi đến Hỗn Độn, hắn tru sát toàn bộ Dực Nhân Tộc của một đại thế giới, sau đó Thái cổ cướp sạch tài nguyên của đại thế giới kia, sau khi cướp sạch lại đánh nát một góc khu vực Thiên Địa, ném toàn bộ những tài nguyên kia vào một khu vực.

- Đây chính là Đệ Thập Giới?

Diệp Hạo tựa hồ hiểu ra cái gì.

- Không sai.

- Một góc kia lớn bao nhiêu?

- Một góc kia chỉ tương đương với một đại vực, nhưng theo thời gian mở rộng, diện tích không đã không nhỏ hơn Tứ Trọng Thiên.

- Tại sao ngươi không độ kiếp?

- Ta lo lắng vị kia sẽ hủy diệt ta và ngươi?

- Vị kia muốn Cửu Trọng Thiên trở thành đại lục cao cấp.

- Ta cảm thấy chúng ta có thể hợp tác.

- Không hứng thú.

- Hiện tại Đệ Thập Giới do ta quyết định.

- Rất nhanh sẽ không phải của ngươi nữa.

- Ngươi có ý gì?

- Nghe nói qua Vạn Yêu Đại Lục chưa?

- Cường giả Vạn Yêu Đại Lục phủ xuống đây à?

Trên mặt Ánh Sơn Hà lộ ra vẻ ngưng trọng.

- Một tôn Tại Thế Thần Minh của Vạn Yêu Đại Lục đã giáng lâm đến Tứ Trọng Thiên.

- Một người thì không sao.

- Dựa theo xu thế phát triển hiện tại của Cửu Trọng Thiên, tương lai Tại Thế Thần Minh giáng lâm sẽ ngày càng nhiều.

- Ta sẽ không cho phép cường giả thế giới khác đặt chân đến Đệ Thập Giới.

Diệp Hạo cười không nói.

- Đợi sau khi Cảnh Minh trở thành Tại Thế Thần Minh thì Đệ Thập Giới không sợ bất kỳ uy hiếp của kẻ nào.

- Hi vọng như thế.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Ánh Sơn Hà nhìn Diệp Hạo thật sâu một cái:

- Ngươi nên rõ ràng vị kia muốn hủy diệt toàn bộ Cửu Trọng Thiên.

- Vậy cũng phải để ta đồng ý mới được.

Diệp Hạo không nhanh không chậm đáp.

Sắc mặt Ánh Sơn Hà hơi biến đổi:

- Ngươi rất ngông cuồng.

Thần niệm Diệp Hạo lập tức rời khỏi thân thể Chiến Tướng.

Ánh Sơn Hà nhìn thoáng qua Chiến Tướng ý thức được cái gì.

- Cảnh Minh, sau này không được trêu chọc mạch này của Diệp Hạo.

- Sư tôn, Diệp Hạo cũng là Tại Thế Thần Minh hả?

Trịnh Cảnh Minh cũng không phải đồ đần.

Cường giả Đệ Tam Cảnh cực hạn hắn cũng không phải chưa gặp qua, vừa rồi, Diệp Hạo nháy mắt bộc phát thực lực cấp bậc gì, trong lòng hắn cũng đã có phán đoán.

- Thông qua thăm dò vừa rồi, thực lực Diệp Hạo sẽ không kém hơn ta.

Ánh Sơn Hà trầm giọng nói.

- A.

Trịnh Cảnh Minh giật mình.

- Nhưng ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, trước đó sư tôn chiếm được một đại cơ duyên, ta có tự tin trong vòng trăm năm sẽ đột phá.

- Vậy ta có nên làm ra động tĩnh nữa.

Trịnh Cảnh Minh vội nói.

Trời đất bao la đều không lớn bằng sư tôn đột phá.

Đợi sau khi Ánh Sơn Hà đột phá Nhị Cấp Thần Minh thì còn sợ ai.

- Ngươi tạm thời không được nhúng tay một khối kia của Yêu Vực.

Ánh Sơn Hà trầm mặc một lúc nói tiếp.

- Vâng.

Đợi sợi thần niệm của Ánh Sơn Hà lâm vào ngủ say, Trịnh Cảnh Minh nhìn hướng Hoa Tự Liên.

- Tam công chúa, vừa mới có nhiều đắc tội, còn xin người không nên trách móc.

Làm cho mọi người đều không có nghĩ đến là Trịnh Cảnh Minh vừa mới cường thế bá đạo lại nhận túng với Hoa Tự Liên.

Không nhận sợ không được.

Lúc này, Diệp Hạo ngay ở Viêm Hoàng Tông, mà sư tôn còn đang bế quan tu luyện.

Hoa Tự Liên đang sợ run thì trong tai vang lên tiếng Diệp Hạo truyền âm.

- Sư tôn Trịnh Cảnh Minh là một cường giả Tại Thế Thần Minh.

- Tại Thế Thần Minh?

Trong lòng Hoa Tự Liên giật mình.

Kỳ thật, từ khi Chiến Tướng mở miệng nói chuyện thì nàng đã biết Diệp Hạo phủ xuống.

Bởi vì Chiến Tướng chỉ có thể chấp hành ý chí của nàng thôi.

- Tại Thế Thần Minh cũng phân chia tam lục cửu đẳng, sư tôn của hắn không phải đối thủ của ta đâu.

Diệp Hạo lập tức nhàn nhạt nói ra:

- Không cần kiêng kỵ Trịnh Cảnh Minh này.

- Ta hiểu.

Trong lòng Hoa Tự Liên đại định đồng thời nhìn về phía Trịnh Cảnh Minh:

- Ta đến đây vốn góp náo nhiệt, nếu không phải Đồng Lâm kêu gào lung tung cũng sẽ không phát sinh hiểu lầm này.

Tuy Diệp Hạo nói cho Hoa Tự Liên không cần kiêng kỵ Trịnh Cảnh Minh, nhưng nàng cũng không muốn vì mình mà Diệp Hạo phải trêu chọc đến Tại Thế Thần Minh.

Trịnh Cảnh Minh nghe được Hoa Tự Liên nói như vậy không khỏi thở dài một hơi.

Hắn lo lắng Hoa Tự Liên không muốn ý bỏ qua chuyện này thôi.

- Đồng Lâm, mau xin lỗi Tam công chúa.

Trịnh Cảnh Minh nhìn về phía Đồng Lâm nói.

Đồng Lâm cắn răng, chợt trầm giọng nói:

- Công tử, ta không hiểu tại sao chúng ta phải xin lỗi Hoa Tự Liên? Sư tôn của ngươi thế nhưng là Tại Thế Thần Minh của Đệ Thập Giới mà?

- Lời của ta ngươi không nghe?

Trịnh Cảnh Minh giận dữ hỏi lại.

Hắn không ngờ Đồng Lâm sẽ trước mặt mọi người chất vấn mình.

- Công tử, ta chỉ không hiểu thôi.

Đồng Lâm ngạnh cổ nói:

- Ngươi nói với ta, Tại Thế Thần Minh là tồn tại vô địch, nếu đã như vậy, tại sao chúng ta còn phải kiêng kỵ Diệp Hạo này?

Đồng Lâm không phải đồ đần.

Hắn rất rõ ràng, sở dĩ Trịnh Cảnh Minh nhận túng bởi vì phía sau Tam công chúa là Diệp Hạo.

- Lớn mật, tục danh Diệp Thượng Thần mà ngươi có thể xưng hô ra à?

Sắc mặt Trịnh Cảnh Minh lập tức thay đổi.

Diệp Hạo không kém sư tôn Tại Thế Thần Minh của hắn đâu.

Bậc này tồn tại, ai dám bất kính?

- Ta.

Đồng Lâm bị choáng váng.

Trịnh Cảnh Minh xưng hô Diệp Hạo là gì?

Diệp Thượng Thần?

- Đồng Lâm, ta nói cho ngươi Tại Thế Thần Minh là tồn tại vô địch, nhưng ngươi không nghĩ tới Diệp tông chủ cũng đến cảnh giới đó à?

Trịnh Cảnh Minh hướng về Đồng Lâm quát.

Thần Minh?

Hai chữ này giống như một đạo thiểm điện phá vỡ thức hải mỗi tu sĩ ở đây.

- Thần Minh?

- Diệp Hạo đặt chân đến Thần Minh cảnh?

- Đúng rồi, trước đó ta còn hiếu kỳ Đệ Tam Cảnh cực hạn sao có thể mạnh như vậy? Hóa ra chiến lực của Diệp Hạo cũng đã đặt chân cảnh giới Tại Thế Thần Minh?

- Khó trách bên người Diệp Hạo có tùy tùng mạnh như vậy?

- Nói như vậy, tất cả đã quá rõ ràng.

- Ta muốn biết Diệp Hạo làm thế nào đến được cảnh giới đó a.

- Nếu không ngươi đi hỏi một chút đi!

- Ai dám? Giờ Viêm Hoàng Tông đã trở thành một quái vật khổng lồ, lấy thực lực của Diệp Hạo hoàn toàn có thể thống nhất toàn bộ Tứ Trọng Thiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận