Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2091: Nghịch Tử

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Thời gian càng dài, Diệp Hạo càng khẳng định tiểu gia hỏa này không đơn giản.

Bởi vì còn chưa qua một tháng, Đường Phiên Phiên lần nữa đã cảm nhận được cảm giác đói khát, mà dần dần về sau một hạt sen cũng không đủ ăn.

Cũng may Diệp Hạo tài đại khí thô, có thể thỏa mãn khẩu phần lương thực của tiểu gia hỏa.

1 năm qua đi.

10 năm trôi qua.

100 năm đi qua.

Khiến Diệp Hạo phiền muộn là tiểu gia hỏa còn chưa sinh ra.

- Na Tra cũng chỉ 3 năm? Mà thằng nhóc này lại hơn trăm năm?

Diệp Hạo ôm Đường Phiên Phiên bất mãn nói.

- Đợi thời gian dài không tốt hả?

Đường Phiên Phiên vuốt ve bụng nhỏ ôn nhu nói.

- Em có biết tạo sao Lý Tĩnh chán ghét Na Tra không?

- Tại sao?

- Ba năm cũng không thể cùng lão bà hắn thân mật, em nói xem lão có có thể không ghét Na Tra sao?

- Chán ghét.

Đường Phiên Phiên lật Diệp Hạo một cái.

- Anh có thể đi tìm Hạo Nguyệt, Thanh Thanh, Dĩnh Nhi mà.

- Cảm giác không thể giống nhau.

Diệp Hạo nói rồi bàn tay luồn vào áo Đường Phiên Phiên.

- Lão bà ta là hoa hậu giảng đường nha.

- Anh đừng bóp.

Khuôn mặt Đường Phiên Phiên lập tức đỏ bừng.

- Anh phải xem nó phát dục thế nào?

Diệp Hạo nói rồi bàn tay khác cũng mò vào.

- Không cho phép khi dễ mẹ ta.

Đúng lúc này một đạo thanh âm tức giận vang lên trong phòng.

Sắc mặt Diệp Hạo và Đường Phiên Phiên lập tức biến đổi.

Đây chính là khuê phòng của Đường Phiên Phiên mà?

Ai có thể im lặng xông vào?

Chưa nói Diệp Hạo là Nhị Cấp Thần Minh, Đường Phiên Phiên cũng là cường giả Đệ Tam Cảnh.

Bất quá hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía bụng Đường Phiên Phiên.

- Ta nói cho ngươi biết, ngươi nếu mà dám khi dễ mẹ ta, có tin ta đi ra đánh ngươi?

Nghe được đạo thanh âm này hai người Diệp Hạo đã xác định được người nói chuyện là tiểu gia hỏa trong bụng Đường Phiên Phiên.

- Ngươi cũng quá yêu nghiệt rồi.

Diệp Hạo kinh ngạc nói.

- Dế nhũi, ngươi biết kiếp trước ta là ai không?

Mặt Diệp Hạo lập tức đen lại.

- Ranh con, ngươi nói ai là dế nhũi?

- Nói ngươi dế nhũi.

Tiểu gia hỏa trong bụng Đường Phiên Phiên đối chọi.

Diệp Hạo vén tay áo lên muốn cùng tiểu gia hỏa nà đại chiến ba trăm hiệp.

- Anh này, so đo với hài tử làm gì?

Đường Phiên Phiên trừng Diệp Hạo một cái.

- Emi gặp qua nhi tử nào nói cha mình là dế nhũi chưa?

Trong lòng Diệp Hạo không khỏi tức giận.

- Ngươi bất quá là giun dế Hạ Giới, chẳng lẽ ngươi muốn ta gọi mình là cha?

- Chẳng lẽ không nên gọi?

- Hừ, ta kiếp trước thế nhưng là Thần Vương trong Thần Vực.

Tiểu gia hỏa cười lạnh nói.

- Ngươi biết khái niệm Thần Vương là gì không? Cường giả đỉnh phong Thần Cấp

Tiểu gia hỏa nói khiến Diệp Hạo có một loại cảm giác hoang mang.

Thần Vương?

Dù Diệp Hạo không biết phân chia cường giả ở Thần Vực, nhưng hắn biết Thần Vương nhất định là tuyệt thế cường giả.

Diệp Hạo vội vàng trao đổi với Tứ Phương Thần Thú đang khôi phục bên trong.

- Tiểu gia hỏa nói bản thân kiếp trước là Thần Vương?

Tứ Phương Thần Thú cũng bị kinh động.

Thần Vương là khái niệm gì?

Hắn làm sao có thể không biết?

Phải biết Hạo Nhiên Chí Khí Tông cũng không có cấp bậc này.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

Tứ Phương Thần Thú hiển hóa thân ảnh bản thân, nghi ngờ nhìn tiểu gia hỏa nói.

- Ngươi nói kiếp trước ngươi là Thần Vương?

- A, Tứ Phương Thần Thú?

Tiểu gia hỏa kinh nghi một tiếng.

- Không ngờ Hạ Giới còn có thể nhìn thấy tu sĩ Thần cấp.

Dừng một chút tiểu gia hỏa nói tiếp.

- Về sau ngươi ở cùng một chỗ với ta chờ ta khôi phục được tu vi sẽ ban cho ngươi tạo hóa.

Tứ Phương Thần Thú trầm mặc một hồi nói.

- Thần Vương Thần Vực ta cũng có nghe nói qua, không biết ngươi là Thần Vương nào của Thần Vực.

- Thần Vực rộng lớn vô biên, ngươi có thể biết được bao niêu?

Tiểu gia hỏa khinh thường nói.

- Nếu ngươi đã muốn biết, nói cho ngươi cũng không sao, ta là Tuyên Cổ Hoàng Triều Tiên Vương.

- Tuyên Cổ Hoàng Triều?

Nghe vậy Tứ Phương Thần Thú nhíu mày.

- Không nghe nói qua?

Tiểu gia hỏa tựa hồ chắc chắn Tứ Phương Thần Thú không biết nơi này.

- Tuyên Cổ Hoàng Triều ở cực tây chi địa.

- Cực tây chi địa?

Trong mắt Tứ Phương Thần Thú lộ ra thấu hiểu.

- Khó trách.

- Cực tây chi địa có gì đặc biệt?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Cực tây chi địa thuộc về cấm địa của Thần Vực.

- Cấm địa?

- Cực tây chi địa tương đối tà dị, có rất ít tu sĩ dám đi vào nơi đó.

Tứ Phương Thần Thú ngưng trọng nói.

- Bởi vì nơi đó đâu đâu cũng có cấm địa, không cẩn thận sẽ hãm vào trong đó.

- Lời ta đều nghị ngươi nghĩ thế nào?

Tiểu gia hỏa lúc này nói.

- Nhiều năm trước ta đã đi theo cha ngươi.

Tứ Phương Thần Thú nói khẽ.

- Ngươi cảm thấy hắn có tư cách làm cha ta?

Tiểu gia hỏa khinh thường nói.

- Không cho phép ngươi nói như vậy với cha ngươi.

Đường Phiên Phiên quát lớn.

Đường Phiên Phiên sủng ái tiểu gia hỏa này không sai, nhưng không có nghĩa nàng sẽ một mực chiều theo.

- Mẹ, ta kiếp trước thế nhưng là Thần Vương.

Tiểu gia hỏa kêu lên.

- Cha ta dù sao cũng phải là Thần Vương, nếu không làm sao xứng với thân phận ta?

- Lời ta nói ngươi không nghe?

Đường Phiên Phiên lạnh lùng nói.

- Mẹ, ta biết vài tôn phong hoa tuyệt đại Thần Vương, nếu không, chờ ngươi tới Thần Vực ta sẽ giới thiệu cho ngươi?

Diệp Hạo nghe được như thế tức khắc nổi giận.

- Ngươi là nghịch tử.

Đây phải kỳ hoa cỡ nào?

Trước mặt cha hắn lại dám giới thiệu đối tượng cho mẹ hắn?

- Những lời như vậy ta không muốn nghe tới lần thứ hai, nếu không tình nghĩa mẹ con đến đây cũng kết thúc.

Tiểu gia hỏa giật nảy mình.

- Mẹ, người không phải đang nói đùa chứ?

- Ngươi nhìn ta giống nói đùa à?

Đường Phiên Phiên lạnh lùng nói.

Tiểu gia hỏa trầm mặc xuống, một lát sau mới nói.

- Ta về sau sẽ không đùa như vậy nữa.

Đường Phiên Phiên không để ý đến hắn.

- Mẹ, ta đói.

- Tìm cha ngươi đi.

Đường Phiên Phiên đáp một câu.

- Cái này… cái này… ta đói.

Tiểu gia hỏa nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo hất ống tay áo lên.

- Ngươi đói bụng liên quan gì tới ta?

Nói xong xoay người người rời đi.

Diệp Hạo bị chọc tức.

Tiểu gia hỏa này quá không phải rồi.

Bởi vậy hiện tại làm sao có thể cho hắn đồ ăn đây?

Trong vòng trăm năm này tiểu gia hỏa đã ăn hơn 3000 gốc dược liệu Bán Thần.

Đổi lại thế lực khác căn bản nuôi không được.

Hiện tại lại tốt rồi.

Nuôi một tên bạch nhãn lang.

Tiểu gia hỏa này một thân tinh khí cường hoành vô cùng, Diệp Hạo căn bản không lo hắn sẽ đói bụng.

Một ngày!

Hai ngày!

Ba ngày đi qua!

Đi qua nửa tháng tiểu gia hỏa rốt cục chịu không được đành cầu xin Đường Phiên Phiên tha thứ.

- Mẹ, ta chống đỡ không được.

- Ngươi đi cầu cha ngươi đi.

- Mẹ, ngươi biết tại sao kiếp trước ta phải luân hồi không? Bởi vì căn cơ ta có tỳ vết, không thể trùng kích được cảnh giới cao hơn.

Tiểu gia hỏa đáng thương nói.

- Hiện tại nếu ta không có năng lượng để bổ sung, căn cơ ta sẽ xuất hiện tỳ vết, nói cách khác ta kiếp này cũng phế đi.

Nghe tiểu gia hỏa nói như vậy Đường Phiên Phiên trầm ngâm một cái nói.

- Ta đi tìm cha ngươi, ngươi nói chuyện cho cẩn thận, biết chưa.

- Vâng.

Lúc Đường Phiên Phiên tìm được Diệp Hạo phát hiện hắn đang đại chiến cùng Hạo Nguyệt trên giường.

Tiểu gia hỏa kiếp trước là Thần Vương.

Khi nghe được tiếng thở gấp đã biết rõ Diệp Hạo đang làm chuyện gì.

- Mẹ, người cha như vậy, ngươi chắc vẫn còn muốn chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận