Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2093: Cơ Duyên To Lớn

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Vị đại nhân nào?

Nghe vậy phó tướng lĩnh bên người thống lĩnh hỏi.

- Tục danh vị đại nhân kia ta không dám nói.

Khiến phó tướng không ngờ thống lĩnh nói ra lời này.

- Thống lĩnh, ngươi không phải đang nói đùa chứ?

Phó tướng trợn mắt há hốc mồm nói.

- Ngươi thế nhưng là cường giả Thần Hoàng đó.

- Thần Hoàng?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút cẩn thận từng ly từng tí hỏi.

- Thần Hoàng với Thần Vương ai mạnh hơn?

- Thần Vương bất tử, Thần Hoàng bất diệt.

Phó tướng cười nói.

- Ngươi nói xem, cái nào mạnh hơn?

Trong lòng Diệp Hạo không khỏi nhấc lên kinh đào hải lãnh.

Một cái bất tử, một cái bất diệt.

Không chút nào nghi ngờ, Thần Hoàng mạnh hơn.

- Ngươi sao biết được cảnh giới Thần Vương?

Thống lĩnh nhìn Diệp Hạo nói.

Diệp Hạo đang định nói bỗng trong mắt Thần Hoàng lộ ra hiểu rõ.

- Không ngờ Thần Vương chuyển thế trở thành dòng dõi của ngươi.

- Tiền bối.

Diệp Hạo không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Dù trong cơ thể ngươi có một giọt huyết mạch của vị đại nhân kia, nhưng chênh lệch giữa ta và ngươi thực sự quá lớn, bởi vậy trong lòng ngươi nghĩ gì ta liếc mắt đã có thể xem thấu.

Thống lĩnh nhàn nhạt nói.

- Tục danh vị đại nhân kia tại sao không thể nói?

- Bởi vì người kia là một cấm kỵ.

Phó tướng nghe được hai từ cấm kỵ, con mắt hung hăng co rụt lại.

- Không ngờ tiểu tử ngươi chiếm được ưu ái như vậy.

- Gặp nhau tức là có duyên, ta đưa cho ngươi một phần cơ duyên.

Tôn thống lĩnh này nói trong tay xuất hiện một bình ngọc nói.

- Bên trong bình này là U Minh Ngọc Tủy.

- U Minh Ngọc Tủy?

Phó tướng cũng ngây người.

- U Minh Ngọc Tủy có ích lợi gì?

Diệp Hạo lập tức hỏi.

- U Minh Ngọc Tủy là vô thượng thần dược chế tạo căn cơ.

Phó tướng bình phục một hồi mới nói.

- Dù thế lực đứng đầu chưa hẳn có thể lấy ra được một giọt ngọc tủy.

- Trân quý như vậy?

Diệp Hạo bị hù dọa.

- Năm đó nếu ta phục dụng U Minh Ngọc Tủy, hiện tại cũng sẽ không chỉ là Bán Bộ Thần Hoàng.

Phó tướng nói đến đây đột nhiên nghĩ tới điều gì.

Giá trị U Minh Ngọc Tủy quá lớn.

Dù một giọt cũng có giá trên trời.

Thống lĩnh làm sao cam lòng cho Diệp Hạo một bình đây?

Chẳng lẽ ——?

Nghĩ tới đây trong tay phó tướng cũng xuất hiện một bình ngọc nói.

- Bên trong bình ngọc này là Thất Thải Long Tiên.

- Long Tiên (nước miếng Rồng)?

- Thất Thải Long Tiên chỉ là nước bọt của Thần Long Thần Vương cảnh.

- Nước bọt?

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra cảm giác không thoải mái.

- Đến Thần Vương cảnh dù một cọng lông, một sợi tóc đều nắm giữ uy năng khó có thể tưởng tượng được.

Phó tướng nhìn thấy Diệp Hạo ghét bỏ khẽ mỉm cười nói.

- Còn nữa, đánh tạo căn cơ Chân Thần cảnh có rất nhiều linh đan diệu dược, xếp hạng Thất Thải Long Tiên đứng trước ba.

- Trước ba.

- Trên thực tế ba hạng đầu cũng không thể nói ai trân quý hơn ai.

Nghe được như vậy Diệp Hạo làm sao không hiểu Thất Thải Long Tiên là cao cấp nhất.

- Tạ tiền bối.

Diêp Hạo một mực ung kích hành lễ với Phó tướng.

Lúc này Phó tướng thứ hai tiến lên một bước, trong tay hắn xuất hiện một Túi Càn Khôn.

- Túi Càn Khôn này có 100 giọt Thần Vương dịch.

- Thần Vương dịch là cái gì?

Diệp Hạo nhẹ giọng hỏi.

- Một vị cường giả Thần Vương không ngủ không nghỉ cô đọng 10 năm mới có thể cô đọng được một giọt Thần Vương dich.

Phó tướng thứ hai nhẹ giọng nói.

Diệp Hạo giật nảy mình.

Cường giả Thần Vương trân quý bựa nào?

Ai sẽ nhàm chán ngưng tụ Thần Vương dịch đây?

- Có những Thần Vương dịch này, ngươi dưới Thần Vương Cảnh không cần lo lắng vấn đề tài nguyên.

Phó tướng thứ nhất cười nói.

- Loại tài nguyên Thần Vương dịch này ngươi cảm thấy vị tiểu huynh đệ này có thể cần dùng sao?

Lúc này một trung niên trên mặt có một vết sẹo im lặng nói.

- Tiểu huynh đệ, cái này cho ngươi.

Diệp Hạo nhận lấy một cái Túi Càn Khôi tò mò hỏi.

- Cái này là gì?

- Trong Túi Càn Khôn có một ức Thượng Phẩm Thần Thạch.

- Một ức Thượng Phẩm Thần Thạch.

Trên mặt Diệp Hạo lộ ra sợ hãi lẫn vui mừng.

Diệp Hạo biết rõ đến thần vực tạo hóa tự thân sẽ tan thành mây khói.

Mà hắn những năm này sở dĩ xuôi gió xuôi nước còn không phải vì tìm kiếm cơ duyên sao.

- Ta nói Vết Đao, đầu ngươi có phải bị kẹt cửa không?

Mộ trung niên độc nhãn lật Vết Đao một cái.

- Thần Vương dịch tiểu huynh đệ không dám tùy tiện lấy ra, chẳng lẽ Thượng Phẩm Thần Thạch hắn có thể tùy tiện lấy ra?

Vết Đao trừng độc nhãn trung niên nói.

- Trên người ta không có Trung Phẩm Thần Thạch.

Lý do này rất cường đại.

- Tài nguyên dù nhiều, nhưng phải có thể thủ vững mới được.

Trung niên độc nhãn nói đưa cho Diệp Hạo một cái Túi Càn Khôn.

- Trong Túi Càn Khôn có một Khôi Lỗi Chiến Đấu, dưới Thần Vương cảnh có thể quét ngang.

- Có thể quét ngang dưới Thần Vương cảnh?

Diệp Hạo không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Chẳng lẽ tiền bối cũng là Thần Vương?

- Trung đội chúng ta yếu nhất là Thần Vương.

Trung niên độc nhãn cười đáp.

Trong lòng Diệp Hạo rung động.

- Hóa ra Thần Vương cũng không mạnh a.

- Ngươi sai rồi, Thần Vương rất mạnh.

Trung niên độc nhãn hơn lắc đầu.

- Ngươi đừng cảm thấy đội ngũ ta đều là Thần Vương thì đã khinh thị Thần Vương, trên thực tế một thời đại cũng chưa hẳn có thể xuất hiện một vị Thần Vương đâu.

Sắc mặt Diệp Hạo không khỏi thay đổi.

Nếu như vậy mà nói tiểu gia hỏa kia tự ngạo cũng không phải không có lý do.

- Tiểu huynh đệ, ta đưa cho ngươi một cây Thỉnh thần Hương, nếu ngươi gặp phải chuyện nào không giải quyết được, cứ đốt nó.

Một đại hán râu quai nói đưa cho Diệp Hạo một cây Thỉnh Thần Hương.

Diệp Hao trịnh trọng nhận lấy.

Đây chính là Thỉnh Thần Hương của cường giả Thần Vương.

- Chỗ ta có chín cái Thất Chuyển Ngộ Đạo Hương…

- Chỗ ta có sáu đóa tử Đàn Thần Hoa…

- Chỗ ta có một quyển Vương cấp Kiếm Quyết.

- Chỗ ta có một quyển Vương cấp Luyện Thể Chi Thuật.

- Chỗ ta có một quyển Chuẩn Hoàng cấp Quyền Thuật.

Diệp Hạo trịnh trọng thu hồi tất cả.

- Chỗ ta có một gốc liệu tương tâm dược Cửu Dương Thảo.

. . .

Có thể trở thành cường giả Thần Vương, ai cũng thông tuệ.

Từ việc thống lĩnh đưa cho Diệp Hạo U Minh Ngọc Tủy bọn họ cũng ý thức được thống lĩnh muốn đầu tư trên người Diệp Hạo.

Phải biến trong cơ thể Diệp Hạo chảy xuôi huyết mạch cấm kỵ.

Trời mới biết về sau Diệp Hạo có thể trở thành cấp bậc gì.

Cái khác không nói dù trở thành Thần Hoàng, cuộc mua bán này cũng không lỗ.

Bởi vậy những gia hỏa này tranh nhau đưa đồ tốt cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo có một loại cảm giác hoang mang.

Đây con mẹ nó đều là Thần Vương sao?

Ở Thần Vực cũng cao cao tại thượng.

Hiện tại lại sợ Diệp Hạo không nhận đồ vật của mình.

Trong lòng Diệp Hạo cực kì kinh hỉ.

Diệp Hạo biết có những tài nguyên này, mình ở Thần Vực cũng có thể xông pha.

- Chúng ta phải đi rồi.

Thống lĩnh nói khẽ.

- Tiền bối, ta muốn biết công pháp Hạo Nhiên Chí Khi Tông như thế nào?

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

Thoại âm Diệp Hạo vừa rơi xuống trung niên độc nhãn cười nói.

- Vị vừa mới cho ngươi Thỉnh Thần Hương là Nhị đại tổ sư của Hạo Nhiên Chính Khí Tông đó

- A.

Diệp Hạo giật mình.

Đại hán râu quai nón nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi hỏi gì về Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

- Ta đã gặp được một đệ tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút rồi kể cuộc gặp gỡ ở Thần Quốc cho đại hán râu quai nón.

- Ngươi đưa ngọc giản cho ta.

Đại hán râu quai nón mở miệng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận