Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2095: Môn Thần

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Nhưng mà bây giờ còn chưa tìm được thần kim?

Diệp Hạo lập tức lại nghĩ tới mục đích chuyến đi này.

Đợi đến lúc chiến lực Diệp Hạo đột phá đến cực hạn Tam Cấp Thần Minh thì có thể chế tạo pháp chỉ càng mạnh.

Nhưng vấn đề bây giờ là không có thần kim.

Diệp Hạo cùng Tứ Phương Thần Thú tìm hơn nửa ngày rốt cục tìm được ba khối thần kim trong một phiến hải vực.

- Loại tài liệu như Thần kim này quá hiếm hoi a.

-Ngươi phải biết Thần kim là vật liệu chỉ có Thần Linh mới có thể sử dụng.

Tứ Phương Thần Thú tức giận nói

-Tìm không được mới bình thường.

-Nói cũng đúng.

Diệp Hạo nghĩ rồi nhẹ gật đầu

-Chúng ta đi thôi.

Hắn không cần thiết phải cố gắng tìm kiếm Thần kim.

Phải biết hắn phái ra ba đội quân viễn chinh, bọn họ cũng có thể tìm được Thần kim.

Nghĩ như vậy hai người tiến về hướng Cửu Trọng Thiên.

Nhưng đi đến nửa đường trong tai Diệp Hạo lại vang lên thanh âm Tứ Phương Thần Thú.

-Vừa rồi ta thấy hai nữ tử lén lén lút lút.

-Hai nữ tử?

-Ừm.

-Đi xem xem.

Diệp Hạo dựa theo hướng Tứ Phương Thần Thú chỉ, rất nhanh đã thấy được nữ tử mà hắn nói .

Mà khiến Diệp Hạo cảm thấy kinh ngạc là hắn cũng quen hai người này.

Như Ý!

Tuyết Trích Tiên!

-Hai người tại sao lại ở chỗ đây?

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Hắn chú ý thấy tu vi Tuyết Trích Tiên cũng đã đạt đến Đệ Nhị Cảnh hậu kỳ.

Tiến bộ rất nhanh!

Lập tức ánh mắt Diệp Hạo rơi trên người Như Ý.

Như Ý khí huyết cực kỳ cường đại, tu vi đồng dạng đến Đệ Nhị Cảnh hậu kỳ, nhưng Diệp Hạo biết rõ nàng có thực lực vượt cấp.

-Hai nữ tử này tương lai đều có thể đạt đến Nhị Cấp Thần Minh.

Tứ Phương Thần Thú lúc này nói

- Kinh diễm như vậy?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói

-Dưới tình huống bình thường, Cửu Trọng Thiên không nên có thiên tài kinh diễm như thế, nhưng ai bảo ngươi cướp đoạt được rất nhiều tài nguyên của chư thiên vạn giới chứ.

Tứ Phương Thần Thú cười nói

- Tài nguyên trong phủ khố ngươi cũng không cần tính, nhưng mà ngươi cũng đã sử dụng bao nhiêu tài nguyên cho Ẩn Minh và Viêm Hoàng Tông.

-Những tài nguyên này tương đương với mấy chục lần tổng tài nguyên Cửu Trọng Thiên.

-Những tài nguyên này khiến cho Cửu Trọng Thiên càng có nhiều cường giả .

-Bởi vậy có thể nói hai nữ tử này có thể đạt đến trình độ như hôm nay là nhờ cống hiến của ngươi với Thiên Địa.

Theo lời êm tai của Tứ Phương Thần Thú phân tích, Diệp Hạo không khỏi giật mình.

Hóa ra còn có quan hệ với bản thân mình.

. . .

Cũng không biết đi qua bao lâu hai nữ từ này ngừng lại, phía trước có một cổ môn lẳng lặng lơ lửng trong hỗn độn, mà từ trong cánh cửa này phóng ra ba động kinh khủng.

Nhìn cánh cửa, sắc mặt Diệp Hạo trở nên ngưng trọng, bởi vì dựa vào tu vi hắn cũng cảm thấy một trận kinh hãi.

-Không nghĩ đến trong hỗn độn sẽ có một truyền thừa Môn Thần.

Tứ Phương Thần Thú khiếp sợ nói.

-Môn Thần?

Diệp Hạo hỏi.

-Môn Thần, cảnh giới trên Chân Thần?

-Không sai.

Tứ Phương Thần Thú gật đầu đáp

-Ngươi biết Môn Thần mang ý nghĩa gì không?

-Ý gì?

- Có tư cách hưởng thụ hương hỏa.

-Hương hỏa?

-Trong Thần Vực, hương hỏa niệm lực cũng là một loại nguồn sức mạnh.

Tứ Phương Thần Thú bình thản nói.

Diệp Hạo đang định nói gì thì nhìn thấy Như Ý từng bước mà lên, nhưng đi đến nửa đường thì không thể không ngừng lại.

-Cô tới thử xem.

Như Ý nhìn Tuyết Trích Tiên nói.

Tuyết Trích Tiên ứng tiếng rồi đi về phía cánh cửa, không được bao lâu thì bước đi trở nên khó khăn, nhưng mà lúc này trên người nàng toát ra ba động thần bí, cỗ ba động này giống như một dòng suối ngăn chặn lực cản phía trước.

Một bước!

Hai bước!

Ba bước!

Ước chừng đi mười mấy bước, vẻ mặt Tuyết Trích Tiên trắng xanh thay đổi liên tục.

Đến cuối cùng nàng rốt cuộc chịu không nổi mà phun ra một ngụm máu tươi rồi vô lực rơi về phía sau.

-Ta cảm thấy muốn đi vào trong đó không có tu vi Đệ Tam Cảnh căn bản không thể.

Tuyết Trích Tiên không cam lòng nói.

-Đệ Tam Cảnh chỉ sợ không đủ.

Như Ý khẽ thở dài.

-Tuyết Thần Cung tài nguyên cũng đã báo nguy, nếu không có tài nguyên bổ sung, ta lo lắng những gia hỏa kia sẽ thay tâm ly gián.

Tuyết Trích Tiên trầm mặc một lúc nói.

-Chỉ có thể nghĩ biện pháp khác.

Như Ý cười khổ.

Tuyết Thần Cung nhảy lên trở thành đỉnh cấp thế lực Tam Trọng Thiên.

Vấn đề là họ không có thực lực như thế.

Tiên Đình có tư nguyên tinh, Trịnh Cảnh Minh lưng tựa Đệ Thập Giới.

-Diệp Hạo, ngươi có chú ý đến cánh cửa này không ?

Tứ Phương Thần Thú đột nhiên nói.

-Cái gì?

Diệp Hạo nói rồi nhìn về phía cánh cửa.

Một lát sau trong mắt Diệp Hạo lộ ra tia sáng.

-Bên ngoài cánh cửa này cấu tạo từ Thần kim.

-Dù chỉ bên ngoài cũng có thể rèn đúc hơn một trăm tấm pháp chỉ.

-Nhưng bây giờ ta hiện thân có phải không ổn ?

-Bây giờ hiện thân không tốt, người khác sẽ nghi ngờ ngươi theo dõi.

-Nhưng ta không muốn lấy tài nguyên của vị Môn Thần này.

-Đây chính là tài nguyên Môn Thần đó.

Tứ Phương Thần Thú nhìn Diệp Hạo giống như nhìn kẻ ngu.

-Ngươi biết rõ trong đó có bao nhiêu tài nguyên không ?

Diệp Hạo méo miệng.

Tài nguyên Môn Thần nhiều thì thế nào, chẳng lẽ có thể so sánh với cái mình có?

Trăm tôn Thần Vương Kia đưa tài nguyên, tùy tiện lấy ra một kiện cũng có thể miểu sát đối phương.

Đương nhiên điều này Diệp hạo mới không ngu mà nói ra.

Như Ý và Tuyết Trích Tiên thương lượng một phen rồi rời đi.

Diệp Hạo cũng không ngăn cản.

Đợi đến lúc hai người rời khỏi, hắn hiện thân đi về phía đại môn.

Đi tới đi tới Diệp Hạo cảm ứng được một lực cản đáng sợ.

Diệp Hạo đành phải vận dụng tu vi chiến lực tiến lên.

Một bước!

Hai bước!

Ba bước!

. . .

Ba mươi mốt!

Ba mươi hai!

Ba mươi ba bước!

Mắt thấy Đại Môn gần trong gang tấc, Diệp Hạo đưa tay đẩy ra.

Lúc đẩy ra, Diệp Hạo cảm ứng được từng đạo Thần Linh khí tức nồng đậm.

Hắn nhấc chân đi vào.

Trước mắt là từng cây dược tài cấp Bán Thần.

Đệ Nhất Cảnh, Đệ Nhị Cảnh, Đệ Tam Cảnh.

- Phải có hơn ba ngàn gốc a.

Diệp Hạo nhìn lướt qua trong lòng có con số đại khái.

Tuyệt đối không nên xem thường những dược tài này.

Phải biết toàn bộ Cửu Trọng Thiên cũng không biết có có nhiều Bán Thần cấp dược tài như vậy không đâu.

-Diệp Hạo, tình hình ở đây có chút quỷ dị.

Lúc này trong tai Diệp Hạo vang lên thanh âm cảnh cáo của Tứ Phương Thần Thú.

Con ngươi Diệp Hạo tức khắc trở nên lăng lệ.

-Ngươi bây giờ có thể bộc phát ra thực lực cấp bậc gì ?

-Đại Chân Thần.

Diệp Hạo nhẹ gật đầu sau đó bước chân về phía trước.

Đi mấy trăm mét lại thấy một cánh cửa.

Đẩy cửa ra Diệp Hạo thấy được mấy chục gốc dược tài Chân Thần cấp.

Những dược tài này, dáng dấp yểu điệu, hương hoa trận trận, xán lạn loá mắt. Dù Diệp Hạo không có cố ý hấp thu hương hoa, hắn cũng cảm thấy tu vi bản thân không ngừng gia tăng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận