Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2127: Bát Phương Trấn Thế Quyết



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Mẹ của con thiên tư thông minh không được à?

Đường Phiên Phiên trừng Diệp Vô Địch một cái.

Nàng biết rõ bản thân có thể đi tới nước này vì có hai nguyên nhân.

Nguyên nhân đầu tiên là trong cơ thể có huyết mạch nghịch thiên mỏng manh; thứ hai là phục dụng Linh tủy nồng độ cao hơn.

Linh tủy dựa theo nồng độ pha loãng cũng chia ra nhiều khác biệt.

Nhất Cấp Thần Minh, Nhị Cấp Thần Minh không khác nhau bao nhiêu.

Bởi vì phục dụng một giọt pha loãng trăm vạn phần linh tủy dễ dàng có thể đặt chân đến Nhất Cấp Thần Minh, hơn nữa ở cảnh giới này còn có thể đi đến một cảnh giới cao hơn. Lại phục dụng một giọt pha loãng trăm vạn phần linh tủy thì có thể đặt chân đến Nhị Cấp Thần Minh.

Nhưng muốn đặt chân đến Tam Cấp Thần Minh thì cần phục dụng linh tủy pha loãng nồng độ cao hơn.

Mà cấp bậc Linh tủy này Viêm Hoàng Tông cung cấp rất thận trọng.

Tỉ như Diệp Hạo có thể cho bọn người Thái Huyền trở thành Nhị Cấp Thần Minh, nhưng Tam Cấp Thần Minh lại cần phải qua cẩn trọng khảo hạch.

Chỉ có thông qua khảo hạch mới có tư cách trở thành Tam Cấp Thần Minh.

Mà về phần Tứ Cấp Thần Minh cũng không phải phục dụng Linh tủy là được.

Con đường phía trước đã đứt, cao thủ nếu lại phục dụng Linh tủy pha loãng nồng độ cao hơn sẽ dẫn bạo Thần Kiếp.

Không tồn tại khá niệm Tứ Cấp Thần Minh.

Diệp Vô Địch biết cái này không hề liên quan đến thiên tư, bất quá hắn không nhìn ra nên quyết định không quan tâm vấn đề này nữa.

- Đợi đến lúc Nhất Trọng Thiên phá toái ta hẳn sẽ đạt tới Lục Cấp Thần Minh.

Diệp Vô Địch nhẹ nhàng nói.

- Đến lúc đó ta sẽ chuẩn bị phi thăng.

- Đến lúc đó sẽ đi sao?

Đường Phiên Phiên có chút không nỡ nói.

- Chờ ta đứng vững ở Thần Vực sẽ đến đón mẹ.

Diệp Vô Địch nói khẽ.

- Cái này không cần nhọc công ngươi phí tâm, đến lúc đó ta sẽ tự mình đến tiếp.

Diệp Hạo cắt đứt lời Diệp Vô Địch.

- Ngươi biết vì trùng sinh ta đã để lại bao nhiêu tài nguyên cùng bao nhiêu chuẩn bị ở phía sau không?

Diệp Vô Đich nhìn Diệp Hạo đầy khinh thị.

- Chờ ngươi tu luyện đến Hợp Thần Cảnh còn không biết cần bao nhiêu thời gian đây?

- Chỉ có cường giả Hợp Thần Cảnh mới có thể hạ giới?

Diệp Hạo ngạc nhiên hỏi.

- Cường giả Hợp Thần Cảnh hạ giới cũng có nguy hiểm nhất định, chỉ có Thần Vương hạ giới mới không có việc gì.

Diệp Vô Địch nói khiến Diệp Hạo ý thức được muốn hạ giới không phải chuyện đơn giản.

Nhìn thấy Diệp Hạo lâm vào trầm mặc Diệp Vô Địch nói tiếp.

- Có cơ hội ngươi có thể tới Cực Tây Chi Địa, Cực Tây Chi Địa có một Thạch Đầu Thành, phía tây thành có một thợ rèn què chân, thợ rèn đó là một thị vệ của ta. Ngươi đừng nhìn người thị vệ kia không ra gì, nhưng lại là cường giả Hợp Thần Cảnh đó.

Nói xong Diệp Vô Địch lấy ra một tấm tơ lụa rồi viết xuống hàng chữ.

- Ngươi đưa cái này cho hắn, hắn sẽ dẫn ngươi đến Tuyên Cổ Hoàng Triều.

Diệp Hạo nhìn lướt qua sắc mặt trầm xuống.

Trên tơ lụa, Diệp Vô Địch viết đại khái là Diệp Hạo là cố nhân của hắn, cố gắng chiếu cố một chút.

- Cho ngươi.

Diệp Vô Địch đưa cho Diệp Hạo.

Diệp Hạo lạnh lùng lên tiếng.

- Ta cần ngươi chiếu cố?

Diệp Vô Địch cũng trầm xuống.

- Ngươi cho rằng lăn lội ở Thần Vực dễ lắm à? Dù ngươi có tuyệt thế thiên tư thì đã sao? Những năm này tuyệt thế thiên tài vẫn lạc còn thiếu à? Huống chi ngươi cũng không phải tuyệt thế thiên tài.

- Vậy cũng không liên quan gì tới ngươi.

- Không thức thời.

Diệp Vô Địch ném tơ lụa xuống mặt đất, xoay người rời đi.

Đường Phiên Phiên ngồi xuống nhặt tơ lụa lên.

- Anh cũng đừng khẩu chiến với nó chứ.

Đường Phiên Phiên cười khổ nói.

- Đại nương, ca ca hơi quá đáng.

Diệp Thiên Thiên lúc này lại nói.

- Lúc hắn cho cha tơ lụa giống như đang bố thí, đây là việc mà nhi tử nên làm sao?

Diệp Thiên Thiên đã từng thích dính vào Diệp Vô Địch.

Thế nhưng theo thời gian trưởng thành, nàng cũng trở nên thành thục.

Rất nhiều hành vi của Diêp Vô Địch nàng đều không thích nhìn.

- Tính tình Vô Địch thế nào anh cũng biết, có lúc anh cũng nên nhường hắn một chút.

Đường Phiên Phiên chần chờ một chút vẫn nói.

Diệp Thiên Thiên muốn phản bác, Diệp Hạo nhìn con gái một cái, nên nàng đành im lặng.

- Ta ra ngoài đi dạo.

Diệp Hạo nói.

Diệp Thiên Thiên vội vàng đuổi theo.

Hai người đi tới một đình nghỉ mát, Diệp Thiên Thiên nhìn bóng hình mình phản chiếu trong hồ nói.

- Cha, con muốn đánh Diệp Vô Địch một trận.

- Con phải gọi hắn là ca ca.

Diệp Hạo cau mày nói.

- Hắn không xứng làm ca ca con.

Diệp Thiên Thiên lắc đầu.

- Con không nghe lời cha nói à?

Diệp Hạo nhìn Diệp Thiên Thiên ngưng tiếng nói.

- Diệp Vô Địch chưa từng xem người là cha, con cần gì phải xem Diệp Vô Địch như ca ca.

Diệp Thiên Thiên đón nhận ánh mắt Diệp Hạo, trong mắt không hề có ý nhượng bộ.

Thật lâu Diệp Hạo nhẹ nhàng thở dài.

Diệp Thiên Thiên tính cách rất ôn nhu, nhưng trong ôn nhu lại có quật cường.

Chuyện nàng quyết định sẽ không thay đổi, tính cách nàng cực kỳ giống Diệp Hạo.

- Cha, còn có thể tiến tới bước ở Tại Thế Thần Minh nào đây?

- Ta hiện tại cũng không biết con có thể tiến tới đâu trong Tại Thế Thần Minh.

Diệp hạo trầm ngâm một hồi nói.

- Bởi vì ta không biết con kế thừa vị kia bao nhiêu huyết mạch.

- Vị kia?

- Cấm kỵ.

- Cấm kỵ?

- Năm đó dưới cơ duyên xảo hợp ta được một giọt Thần Huyết của vị cấm kỵ kia.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Giọt máu đó trong lúc vô tình đã cải biến tư chất và tiềm năng của ta, ta có thể đi đến ngày hôm nay cũng không thể bỏ qua công lao của giọt Thần Huyết đó.

- Cho tới bây giờ giọt Thần Huyết kia đã hòa nhập hoàn toàn với ta, bởi vậy trong cơ thể con ít nhiều đều có truyền thừa.

- Nhưng cụ thể truyền thừa bao nhiêu thì ta không biết.

- Huyết mạch dần dần loãng ra.

Diệp Thiên Thiên nghe được như vậy, trên mặt lộ vẻ buồn bã.

- Xem ra muốn vượt qua Diệp Vô Địch rất khó.

- Con sai rồi.

Diệp Hạo cười lắc đầu.

- Sai?

Diệp Thiên Thiên nghi ngờ hỏi.

- Ta đã chuẩn bị cho con một nhóm tài nguyên.

Diệp Hạo nói.

- Nhóm tài nguyên này dù ở trong Thần Vực cũng cao cấp nhất.

- Có phải phục dụng nhóm tài nguyên này thì con có thể vượt qua Diệp Vô Địch?

- Đúng.

- Diệp Vô Địch chuẩn bị tài nguyên cũng cao cấp nhất.

- Tài nguyên ta chuẩn bị cho con cao hơn Diệp Vô Địch không chỉ một cấp bậc.

- Cha, người từ đâu lấy được những tư nguyên này?

- Chuyện này con tự mình biết được rồi.

Diệp Hạo nghiêm túc nói.

- Nhớ kỹ, bất luận kẻ nào cũng không thể nói, cho dù mẹ còn cũng không được.

Diệp Thiên Thiên cũng ý thức được tính nghiêm trọng của việc này.

Bởi vậy thu liễu nụ cười bảo đảm với Diệp Hạo.

- Con đều sẽ không nói với bất kỳ người nào.

- Tu luyện Bát Phương Trấn Thế Quyết thế nào rồi?

Diệp Hạo dời chủ đề hỏi.

- Cha, Bát Phương Trấn Thế Quyết quá khó tu luyện.

Nghe Diệp Hạo hỏi như vậy, trên mặt Diệp Thiên Thiên lộ ra vẻ khổ sở.

- Một đoạn thời gian này dù con có ngộ đạo hương trợ giúp, học vẫn rất vất vả.

- Con học tập vất vả là được rồi.

- Vì sao?

- Con biết Bản Nguyên Công Pháp của Bát Phương Trấn Thế Quyết có cấp bậc gì không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận