Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2132: Cô Độc Khổ Trong Lòng



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Đóng giữ sơn môn Viêm Hoàng tông có một nhóm 12 tướng sĩ.

Mà tất cả họ đều là Tại Thế Thần Minh.

Đội trưởng cầm đầu cùng phó đội trưởng đều cùng cấp bậc với Cô Độc.

- Tông chủ.

Cô Độc chỉ mười hai vị tướng sĩ kia.

- Sơn môn là bộ mặt của một tông môn, dù sao cũng phải có chút cao thủ chống đỡ tràng diện chứ.

Diệp Hạo cười nói.

- Đúng thế, nhưng mà . . .

Cô Độc muốn nói xa xỉ cũng không thể xa xỉ đến nỗi để Tại Thế Thần Minh trông đại môn chứ?

Đúng lúc này Cô Độc thấy được một thanh niên mặc áo bào vàng đi ra khỏi sơn môn.

- Kim Lân.

Kim Lân nhìn thấy Cô Độc ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Cô Độc, ngươi trở về lúc nào?

Nghe được Kim Lân xưng hô với mình trong lòng Cô Độc có chút không thích, bất quá khi nhìn qua mới biến sắc, bởi vì hắn phát hiện mình nhìn không thấu tu vi Kim Lân.

- Ta vừa trở về.

Cô Độc cảm thấy mình nhận lấy bạo kích.

Kim Lân ồ một tiếng rồi nhìn qua nói với Diệp Hạo.

- Tông chủ, ta muốn đi hỗn độn tản bộ một vòng.

- Đi đi.

Diệp Hạo thản nhiên đáp.

Kim Lân cáo từ rời đi.

Đợi khi Kim Lân rời đi Cô Độc hỏi vội.

- Tông chủ, Kim Lân hiện tại cảnh giới gì?

- Tam Cấp Thần Minh.

Diệp Hạo cười trả lời.

Tâm thần Cô Độc run lên.

Hắn rốt cuộc minh bạch vì sao Kim Lân gọi thẳng tục danh của mình rồi.

Nguyên lai người ta đã đạt tới độ cao này.

- Làm sao có thể?

Cảnh giới Tại Thế Thần Minh này, tùy tiện có thể đạt đến à?

Cô Độc nghĩ như vậy thì Trác Tinh Nhi mang theo một chi tướng sĩ Chấp pháp đường chạy về.

- Tông chủ.

Trác Tinh Nhi nhìn thấy Diệp Hạo vội vàng hành lễ.

- Đã xảy ra chuyện gì? Lại cần đến cô ra mặt?

Diệp Hạo giật mình.

- Có người báo cáo một Đường chủ phân đường ăn hối lộ trái pháp.

- Tra ra cái gì không?

- Kinh qua điều tra cùng dò xét ký ức chứng minh đối phương bị vu hãm.

- Trừng phạt như thế nào?

- Dựa theo pháp lệnh Viêm Hoàng tông, đã tru sát trước mặt mọi người.

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

Vu hãm cao tầng Viêm Hoàng tông, tru sát không sai.

- Trác Tinh Nhi, vì sao ta xem không thấu tu vi của cô?

Cô Độc lúc này bỗng nhiên nói.

- Bởi vì ta bây giờ là Tam Cấp Thần Minh.

Trác Tinh Nhi cười một tiếng nói.

Ánh mắt Cô Độc ngưng tụ.

- Tam Cấp Thần Minh dễ dàng đạt đến thế à?

Cô Độc trợn mắt hốc mồm nói.

- Theo ta được biết Tam Cấp Thần Minh của Viêm Hoàng tông có hai mươi, ba mươi người lận.

Trác Tinh Nhi ranh mãnh nói.

- Nhị Cấp Thần Minh hình như có đến một hai trăm.

Cô Độc giật mình.

Thật lâu hắn mới hỏi lại Diệp Hạo.

- Tông chủ, đây là sự thực?

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Diệp Hạo không trả lời mà hỏi lại.

- Tông chủ, ta thật khổ.

Cô Độc vỗ đầu, khuôn mặt lộ vẻ khổ sở.

Có thể không khổ chát à?

Hắn vừa mới đột phá đến Nhị Cấp Thần Minh đã đi ra chinh chiến chư thiên vạn giới.

Thứ nhất, hắn muốn kiến thức một lần chư thiên vạn giới, thứ hai cũng vì muốn thông qua ma luyện tăng chiến lực.

Nhưng ai có thể nghĩ tới ra ngoài còn không bao lâu, hậu bối trong Tông môn đã vượt qua hắn.

- Ngươi tiến về Thời Không Vực, ta cam đoan ngươi trong vòng 30 năm có thể đặt chân đến Tam Cấp Thần Minh.

- 30 năm?

Cô Độc kinh ngạc.

- Tông chủ, ngươi không phải đang gạt ta chứ?

- Ngươi đi sẽ biết.

Diệp Hạo bí hiểm nói.

Thời Không Vực có tốc độ thời gian trôi qua gấp hai mươi lần ngoại giới.

Bất quá bây giờ Thời Không Vực lại không có bao nhiêu tu sĩ ở đó, bởi vì không có nhu cầu tu luyện thì đến đó làm cái gì? Trong đó tốc độ thọ nguyên tiêu hao cũng gấp hai mươi lần bình thường.

Thực lực Viêm Hoàng tông bây giờ đã tăng lên tới một mức độ khủng bố, căn bản không cần lo lắng đại thế giới khác xâm lấn, bởi vậy bọn họ cũng không tất yếu tăng cao tu vi.

Chi đội ngũ của Cô Độc trở lại chưa bao lâu, hai chi quân viễn chinh của Vân Nghê Thường và Định Hải Châm đã trở về.

Khi trở về Vân Nghê Thường cùng Định Hải Châm cũng rơi vào trong mộng như Cô Độc.

Bọn họ cho rằng những năm này bản thân tăng lên không ít, nhưng cùng một số Nguyên lão trong tông so sánh, bản thân tăng lên lại chẳng là gì?

Diệp Hạo kiểm lại tài nguyên hai người cướp đoạt một hồi.

Định Hải Châm cướp đoạt tài nguyên tương đương với 120 lần tài nguyên Cửu trọng thiên, Vân Nghê Thường thì gấp 62 lần.

Diệp Hạo chỉnh lý tốt những tư nguyên này rồi phong tồn.

Tài nguyên Viêm Hoàng tông hiện tại đã đủ nhiều, không cần đến những tư nguyên này.

Diệp Hạo đương nhiên sẽ không quên Vân Nghê Thường và Định Hải Châm, hắn vận dụng Linh tủy đưa bọn họ tăng lên đến Tam Cấp Thần Minh.

Mà khi hai người tăng lên đến cảnh giới này thì Nhất trọng thiên chính thức tiến vào thời kỳ suy sụp.

Cũng đúng lúc này đại quân Tiên Đình tiến vào Đệ thập giới.

Ai bảo Hiên Viên Thiên Bảo quá mạnh làm gì.

Ngũ Cấp Thần Minh.

Ánh Sơn Hà đâu thể ngăn trở.

Dứt khoát mở ra đại môn Đệ thập giới để đại quân Tiên Đình tiến vào chiếm giữ.

Tuyết Thần Cung cùng các đại tông môn thấy một màn này thì không khỏi cấp bách.

Cung chủ Tuyết Thần Cung, Tuyết Trích Tiên tới cửa đàm phán cùng Ánh Sơn Hà.

Giữa song phương không biết hiệp đàm nội dung gì, kết quả lại là hai bên ra tay đánh nhau, ai cũng không ngờ Ánh Sơn Hà lại bại, hơn nữa còn bị Tuyết Trích Tiên bắt được tại chỗ.

Dưới tình hình này Trịnh Cảnh Minh đành phải để tu sĩ Tuyết Thần Cung tiến vào.

Sau khi Tuyết Thần Cung tiến vào chiếm giữ, đệ thập giới trở nên kín người hết chỗ, dù sao Tuyết Thần Cung hay Tiên Đình đều có số lượng tu sĩ khổng lồ.

Nhưng như vậy thì khổ cho các thế lực còn lại cùng Yêu Tộc và Ma Tộc.

Những thế lực này phái ra đại biểu nhao nhao yêu cầu tiến vào chiếm giữ Đệ thập giới, nhưng thỉnh cầu của bọn hắn bị ba đại thế lực cự tuyệt.

Cự tuyệt bọn họ tiến vào.

Rơi vào đường cùng những thế lực này đành phải cầu viện Viêm Hoàng tông.

Diệp Hạo ở Tuyết Vực tiếp kiến những đại biểu các thế lực này.

- Diệp tông chủ, van cầu ngươi cứu lấy chúng ta.

- Diệp tông chủ, Nhất trọng thiên hiện tại đã suy bại, ta nghĩ không ngoài mười năm sẽ tan vỡ, đến lúc đó những người như chúng ta sẽ trở thành kẻ không nhà.

- Diệp tông chủ, giúp chúng ta một tay.

Giờ khắc này vô luận nhân tộc, hay Yêu, Ma Tộc, đều quỳ xuống cầu khẩn Diệp Hạo.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút.

- Các ngươi có nghĩ tới việc rời khỏi Cửu trọng thiên?

- Có ý gì?

Cửu Vĩ Thiên Hồ tò mò hỏi.

- Phụ cận Cửu trọng thiên có một tòa đại lục, phiến đại lục kia Nhân Tộc không có nhiều, trùng hợp ta và bọn họ có chút giao tình, ta đưa các ngươi qua đó, chỉ cần các ngươi không rắp tâm hại người, mọi ngươi hẳn có thể ở chung hòa thuận. Diệp Hạo nhìn Cửu Vĩ Thiên Hồ nói.

- Có đại lục của Yêu tộc không?

Cửu Vĩ Thiên Hồ trầm ngâm một hồi nói.

- Vạn Yêu Đại Lục.

- Vạn Yêu Đại Lục?

Con ngươi Cửu Vĩ Thiên Hồ lập tức phát sáng.

- Vạn Yêu Đại Lục có Tam hoàng tộc, Thập vương tộc, Bách tôn tộc.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Mà cô hiện tại bất quá là Đệ Tam Cảnh, đến Vạn Yêu Đại Lục không thể đứng đầu một phương đâu? Nói lời khó nghe thì là cô chỉ có thể trở thành đồ chơi trên giường của người khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận