Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2134: Diệp Hạo Hiện Thân



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.

Lúc này, trong tai Tiểu Thanh vang lên một giọng nói giễu cợt.

- Ai?

Tiểu Thanh tức giận quát.

- Nhìn cái gì, lão tử nói ngươi đó.

Cách đó không xa, một thân thanh niên mặc kim áo mặt lộ vẻ trào phúng.

- Ngươi.

Tiểu Thanh tiến lên muốn động thủ, nhưng bị Hỗn Độn Thanh Liên kéo lại.

- Tiểu Thanh, hồ nháo.

Hỗn Độn Thanh Liên khiển trách.

- Cha, hắn nói ta…

Hắn chưa nói hết lời đã bị Hỗn Độn Thanh Liên cắt ngang.

- Kim An công tử nói cái gì thì chính là như thế? Con nghe theo thôi.

Tiểu Thanh nghe cha nói vậy, lập tức ý thức được vấn đế.

Lúc này, trong tai của hắn vang lên truyền âm Hỗn Độn Thanh Liên:

- Kim An là Tại Thế Thần Minh của Kim Thiền Hoàng Tộc.

Thì ra là thế.

Tại Thế Thần Minh.

Dù người ta là Nhất Cấp hay Nhị Cấp Tại Thế Thần Minh đều không phải mình có thể trêu chọc nổi.

Còn nữa, phía sau Kim An còn có Hoàng Tộc.

- Coi như ngươi có chút nhãn lực.

Kim An liếc qua Hỗn Độn Thanh Liên.

- Trong đám người vừa liếc mắt thấy Kim An công tử.

Hỗn Độn Thanh Liên khiêm tốn nói.

Kim An vỗ vai Hỗn Độn Thanh Liên nói.

- Lão tiểu tử ngươi thật hiểu chuyện.

Nghe vậy, trên mặt Hỗn Độn Thanh Liên lộ ra thần sắc thụ sủng nhược kinh.

- Đó là vinh hạnh của tiểu nhân.

Nhìn thấy bộ dáng phụ mẫu khúm núm, trong lòng Tiểu Thanh có chút đau buồn.

Cuộc sống mình muốn đây hả?

Khi mình ở trong Viêm Hoàng tông, ai không xem trọng chứ?

Nhưng bây giờ rơi xuống mức nào?

Đúng lúc này, giữa không trung xuất hiện một đạo kim sắc ánh sáng, một đầu cầu kết nối Tuyết Hoàng Thành, một đầu khác kéo dài đến không biết chỗ nào?

- Đây là không gian cầu của Kim Thiềm Hoàng Tộc ta.

Kim An nhìn thấy bộ dáng khiếp sợ của Hỗn Độn Thanh Liên thì cười nói.

- Trong nháy mắt có thể đi đến trăm vạn dặm.

Kim An vừa nói xong, một thanh niên phong độ nhanh nhẹn xuất hiện bên trong Tuyết Hoàng Thành.

Cặp mắt đào hoa của hắn trước tiên rơi vào người Tuyết Phù.

- Tuyết tiểu thư, chúng ta đã thật nhiều năm không gặp.

Tuyết Phù nhíu mày nhìn hắn một cái rồi nói.

- Mời ngồi.

Kim Thiên lại phiêu nhiên rơi xuống bên người Tuyết Phù, sau đó vung tay lên một cái ghế xuất hiện sau lưng hắn, ngay sau đó, Kim Thiên lười biếng ngồi xuống.

- Ta cảm thấy ngồi bên người Tuyết tiểu thư tốt hơn.

Tuyết Phù đang định nói cái gì một đạo thanh âm thở hổn hển vang lên trong tai nàng.

- Tuyết Phù, ngươi một hồ mị tử.

Sắc mặt Tuyết Phù lập tức trầm xuống, nhìn nữ tử áo đỏ phía xa nói.

- Nhạc Hồng, ngươi không được ngậm máu phun người.

- Ta ngậm máu phun người?

Nhạc Hồng tức giận đến bộ ngực run rẩy.

- Ngươi không phải hồ mị tử thì tại sao Kim Thiên ca ca ân cần với ngươi như vậy?

- Bản thân không có mị lực lại đi trách ta?

Tuyết Phù liếc Nhạc Hồng một cái nói.

- Ngươi ——?

Nhạc Hồng dậm chân quát.

- Tuyết Phù, ngươi khinh người quá đáng.

Mắt thấy song phương muốn xung đột, Kim Thiên mới đứng lên.

- Nhạc Hồng, không nên ồn ào.

Kim Thiên cười nói.

- Vậy huynh giải thích cho ta xem huynh và cô ta là có chuyện gì?

Nhạc Hồng chỉ Tuyết Phù nói.

- Ta chỉ ngồi bên cạnh Tuyết tiểu thư, muội có phải suy nghĩ quá nhiều?

Trên mặt Kim Thiên lộ ra vẻ bất đắc dĩ.

Hắn cũng không ngờ cô nàng Nhạc Hồng này y như thuốc cao da chó vậy, cứ dính với mình.

Hắn biết rõ việc này xảy ra cũng bởi vì mình ưu tú.

Nhưng dù như thế thì con gái cũng phải dè đặt một chút.

Ngươi xem Tuyết Phù người ta kìa!

Cao ngạo như thế nào!

- Tóm lại không cho phép huynh thân cận với cô ta.

Nhạc Hồng cậy mạnh nói.

- Được rồi, ta cách xa cô ấy một chút là được.

Kim Thiên đành phải về tới vị trí được an bài cho hắn trước đó.

Nhạc Hồng mạng ngồi bên cạnh hắn.

Lúc này, Kim Thiên quét mắt bốn phía một cái nói:

- Nếu mọi người đã tới đông đủ, vậy chúng ta bắt đầu đi.

- Hiện tại, trật tự Thiên Yêu đại lục đã đến cấp độ hỏng mất, cuối cùng cũng bởi bởi vì một nhân tộc quấy rối.

Kim Thiên nói đến đây, giọng nói lạnh xuống:

- Căn cứ tình báo, Nhân tộc kia ở Cửu trọng thiên, ta hiện tại muốn hỏi chư vị một chút các ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?

- Mười đại Vương tộc bị cửu trọng thiên Diệp Hạo xóa đi ba, càng đoạt bốn đại Vương tộc, phủ khố 33 Tôn tộc.

Thiếu tộc trưởng Thiết Bối Vương Tộc Thiết Duyên trầm giọng nói.

- Từ Vạn Yêu Đại Lục chúng ta mang đi nhiều tài nguyên như vậy, chúng ta làm sao cũng phải trả thù.

Thiếu chủ Kim Đường tộc cũng lạnh lùng lên tiếng.

- Ta đề nghị tổ chức một chi quân viễn chinh san bằng Cửu trọng thiên.

Thiếu chủ Kim Nghĩ tộc phụ họa.

- Nợ máu phải trả bằng máu.

Con mắt Thiếu chủ Ngân Viên tộc đỏ bừng gầm thét.

. . .

Nhìn đại biểu trong sân nhao nhao yêu cầu san bằng Cửu trọng thiên, Kim Thiên nhìn hướng Tuyết Phù nghiêng nước nghiêng thành, nói:

- Ý kiến của Tuyết Hoàng tộc các ngươi thế nào?

- Ta muốn nhắc nhở ngươi một chuyện.

Tuyết Phù nói câu nói này, khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng.

- Chuyện gì?

- Trong tay Diệp Hạo có một tấm hoặc vài tấm Thần Linh Pháp Chỉ, mà những Thần Linh Pháp Chỉ kia vượt qua Tam Cấp Thần Minh.

Tuyết Phù đã chứng kiến Thần Linh Pháp Chỉ kia.

- Chúng ta nhiều cao thủ như vậy chẳng lẽ còn sợ một người Diệp Hạo?

Kim Thiên nhún vai một cái nói.

- Ngươi không hiểu ý ta.

- Ta hiểu ý tứ của cô chứ.

Kim Thiên thản nhiên nói:

- Diệp Hạo giao cho ta là được, hiện tại cô yên tâm chưa?

Tuyết Phù kinh nghi nhìn Kim Thiên:

- Ngươi có thể ứng phó?

- Có vấn đề gì?

Kim Thiên nhìn Tuyết Phù cười híp mắt nói.

Tuyết Phù còn định nói gì đó thì đột nhiên thấy một bóng người.

Nhìn thấy đạo thân ảnh này, trong mắt nàng tràn đầy kinh ngạc.

- Ngươi tới nơi này làm gì?

Tuyết Phù gấp gáp truyền âm cho đối phương.

Diệp Hạo mỉm cười đi về phía Tuyết Phù:

- Ta tới tìm cô hỗ trợ.

Diệp Hạo nói xong, trong sân tu sĩ đều nhìn về hắn.

Mà lúc này, mấy đạo thân ảnh đứng trong đám người la lớn:

- Hắn chính là Cửu trọng thiên Diệp Hạo.

- Nhanh bắt hắn lại.

- Hắn là đao phủ giết ba đại Vương tộc.

Diệp Hạo nhìn mấy đạo thân ảnh kia một cái, ngay sau đó khe khẽ lắc đầu.

Mấy đạo thân ảnh kia cũng theo Cơ Đại Bằng đi tới Thiên Bằng tộc Yêu Tộc.

Năm đó, Diệp Hạo gạt bỏ Thiên Bằng tộc đã buông tha cho họ.

Không nghĩ tới, bọn họ bây giờ lại bán rẻ hắn.

- Các ngươi.

Ánh mắt Tiểu Thanh lộ ra vẻ tức giận.

Tạo Hóa Ngọc Điệp thấy một màn như vậy vội vàng bưng kín Tiểu Thanh miệng:

- Nơi này không có việc của con?

Nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp ngưng trọng và vẻ bất an, Tiểu Thanh ý thức được chuyện này quan hệ đến sinh tử của bọn hắn.

Lúc này, bọn họ đứng đi ra răn dạy mấy cái kia Yêu Tộc không phải dẫn lửa thiêu thân?

- Ta có thể chịu trách nhiệm mà nói cho các ngươi, Diệp Hạo xong rồi.

Kim An lạnh nhạt nói:

- Diệp Hạo ngàn không nên vạn không nên đến Vạn Yêu Đại Lục lúc này.

Nơi này chính là đại bản doanh của Yêu tộc.

Diệp Hạo tùy tiện đi tới, không phải muốn chết thì là gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận