Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2154: Nếu Ngươi Không Dẫn Đường

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Bất quá Luyện Đan Tổng Hội cũng không phải tuyệt đối mặc kệ.

Nếu địa phương làm quá mức thì kiểu gì cũng sẽ điều động cao thủ đến đây tọa trấn.

Còn nữa, địa phương cũng sẽ không tuỳ tiện đắc tội Luyện Đan Công Hội.

Dù sao Luyện Đan Công Hội chiếm phần lớn đan sư.

Thân ảnh hai người Diệp Hạo vừa mới xuất hiện ở cửa ra vào Luyện Đan Công Hội thì được một trung niên mời vào trong thư phòng Hội trưởng.

Trong thư phòng, Diệp Hạo thấy được phụ thân Tần Thiên Nhất là Tần Thư Hoàn.

Tần Thư Hoàn kiêng kị nhìn thoáng qua chiến khôi bên người Diệp Hạo, sau đó, hắn trịnh trọng đưa một túi càn khôn cho Diệp Hạo.

- Hi vọng ân oán giữa chúng ta từ nay xóa bỏ.

Thần niệm Diệp Hạo quét qua một lần hài lòng gật đầu.

- Trước đó chỉ là một sự hiểu lầm.

Nghe được Diệp Hạo nói thế, tâm tình Tần Thư Hoàn cũng được giải tõa,

- Ngươi là một đan sư?

- Đúng vậy.

- Không biết ngươi là đan sư mấy phẩm?

- Lục phẩm.

Trên mặt Tần Thư Hoàn lộ ra vẻ kinh ngạc,

- Ngươi là Lục Phẩm Đan Sư?

- Thế nào?

- Cách bản thân ba cảnh giới.

Những năm nay, Tần Thư Hoàn chưa từng gặp qua thiên tài dạng này,

- Không biết ngươi có hứng thú chứng nhận một lần không?

- Chứng nhận có chỗ tốt gì?

Diệp Hạo suy nghĩ một chút lại hỏi.

- Một khi ngươi trở thành Đan sư Luyện Đan Công Hội thì ngươi có thể thông qua lệnh bài giao lưu với toàn bộ đan sư Thần Vực.

Tần Thư Hoàn chỉ một lệnh bài bên hông mình nói tiếp.

- Thông qua lệnh bài này ngươi có thể tiến vào thế giới nơi mà chỉ có đan sư mới có thể đi vào.

- Giả lập hay hiện thực?

- Giả lập.

- Có chút ý tứ.

Diệp Hạo hứng thú nói.

- Vậy ta sẽ chứng nhận.

- Mời.

Tần Thư Hoàn mời.

Hắn dẫn theo Diệp Hạo một đường đi tới địa phương khảo hạch.

Bất quá nơi này có hơn ngàn đan sư đang xếp hàng đợi khảo hạch.

- Sao đệ tử khảo hạch lại nhiều vậy?

Tần Thư Hoàn nhìn chấp sự một cái hỏi.

- Hội trưởng, Nạp Lan tiểu quận chúa đến đây khảo hạch Lục Phẩm Đan Sư .

Vị chấp sự vội vàng nói.

- Nạp Lan Mộng Ngưng?

Tần Thư Hoàn biến sắc.

- Đúng vậy.

Tần Thư Hoàn nhìn về phía Diệp Hạo nói,

- Nạp Lan Mộng Ngưng là con gái của Quận chủ Nạp Lan quận quốc.

- Nạp Lan quận quốc?

Diệp Hạo kinh nghi.

- Ngươi không biết Nạp Lan quận quốc?

Nhìn thần sắc Diệp Hạo, Tần Thư Hoàn nghi ngờ hỏi.

- Giới thiệu một chút đi.

Diệp Hạo phát hiện mình hiểu biết Thần Vực quá ít.

Mà điều này cũng không thể trách hắn.

Tri thức Chiến khôi biết đến cũng đã bao nhiêu năm trước rồi.

Thực lực Ngũ Sắc tông bày ra ở kia? Lại có thể biết được bao nhiêu?

- Muốn trở thành Quận quốc nhất định phải có cường giả Hợp Thần trấn áp, muốn trở thành Vương triều thì phải có cường giả Thần Vương trấn áp, muốn trở thành Hoàng triều phải có cường giả Thần Hoàng trấn áp.

Tần Thư Hoàn chậm rãi nói.

Diệp Hạo nghe choáng váng.

Mẹ nó.

Diệp Vô Địch lừa hắn?

Trước đó, Diệp Vô Địch nói bản thân hắn đến từ Tuyên Cổ Hoàng Triều?

Con mẹ nó thằng con bất hiếu này!

Vương triều mà chém gió thành Hoàn Triều?

- Quận chủ Nạp Lan quận quốc là Nạp Lan Vĩnh Phong, một thân tu vi nghe nói đạt đến Hợp Thần sơ kỳ.

Tần Thư Hoàn nói tiếp.

- Mà Nạp Lan Mộng Ngưng là nữ nhi hắn sủng ái nhất, bởi vậy thế hệ trẻ không có người nào dám trêu chọc nàng.

- Hạ gia thì sao?

- Chỉ cần Hạ gia xuất hiện một cường giả Hợp Thần cảnh tùy thời có thể trùng kích trở thành thế lực quận quốc.

Nghe đến đây, trong lòng Diệp Hạo có một biến số.

Khó trách đám người Tần Thiên Nhất kính sợ đối với Hạ Dạ Nhi như thế.

Thực lực Hạ gia cũng mạnh quá.

- Đi xem một chút.

Diệp Hạo cười nói.

Có Tần Thư Hoàn dẫn đường, một đoàn người tiến nhập nơi khảo hạch.

Người phụ trách khảo hạch đan sư vội vàng hành lễ với Tần Thư Hoàn.

Nạp Lan Mộng Ngưng nhìn thấy Tần Thư Hoàn sau đó cũng khom mình hành lễ.

- Mộng Ngưng đã gặp qua Tần hội trưởng.

Thân phận Nạp Lan Mộng Ngưng tôn quý, nhưng sau khi nhìn thấy Tần Thư Hoàn, về tình về lý nên hành lễ một cái.

- Mộng Ngưng, ngươi hôm nay tới khảo hạch Lục Phẩm Đan Sư sao?

- Đúng vậy , trước đó vài ngày may mắn đột phá, nên đi chứng nhận thân phận một lần.

Nạp Lan Mộng Ngưng nhẹ nhàng nói.

- Vừa vặn, Diệp công tử cũng tới chứng nhận thân phận, không bằng hai người các ngươi cùng chứng nhận đi.

Tần Thư Hoàn chỉ Diệp Hạo.

Nạp Lan Mộng Ngưng còn chưa nói gì, một thanh niên cách đó không xa đã cười lạnh nói,

- Không phải tên rác rưởi nào cũng có tư cách cùng một chỗ nhận chứng với Nạp Lan tiểu quận chúa?

- Biểu ca, ngươi nói chuyện cẩn thận một chút.

Nạp Lan Mộng Ngưng có chút bất đắc dĩ nói.

- Mộng Ngưng, ta lo lắng tiểu tử này có tâm tư khác.

Dương Huy nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Đừng dùng lòng dạ bẩn thỉu để phỏng đoán người khác.

Diệp Hạo cười lạnh đáp trả.

- Biểu muội của ngươi lớn lên xinh đẹp, nhưng không có nghĩa là ta thích nàng.

Nạp Lan Mộng Ngưng xinh đẹp không?

Xinh đẹp!

Cho dù Hạ Dạ Nhi cũng không đẹp hơn Nạp Lan Mộng Ngưng bao nhiêu.

Nhưng cái này lại làm sao?

- Vả miệng.

Trong mắt Dương Huy sát cơ lóe lên.

Dương Huy đã sớm coi Nạp Lan Mộng Ngưng là độc quyền của bản thân hắn.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại dám trước mặt mọi người nói Nạp Lan Mộng Ngưng như vậy?

Sao hắn có thể chịu được?

- Tiểu tử, lão thân dạy cho ngươi bài học, không phải ai thì ngươi có thể trêu chọc?

Dương Huy nói xong, một bạch phát lão ẩu xuất hiện trước mặt Diệp Hạo, bà ta giương móng vuốt khô héo lên hung hăng quạt tới mặt Diệp Hạo.

- Có đúng không?

Diệp Hạo cười lạnh.

Không biết vì sao nhìn thấy nụ cười trên mặt Diệp Hạo, trong lòng bạch phát lão ẩu có một loại dự cảm xấu.

Quả nhiên, ngay tại lúc móng vuốt của bà ta đánh tới nửa đoạn lại cũng không đánh nổi.

Trong hư không có một đạo lực lượng vô hình giam giữ ba ta.

Không thể động đậy.

- Đánh.

Diệp Hạo ra lệnh.

Dương Huy nhìn thấy móng vuốt lão ẩu dừng giữa không trung tức giận quát.

- Liêu bà bà, tại sao bà không xuất thủ.

- Dương Huy, im miệng.

Lúc này, một lão giả đứng bên cạnh Nạp Lan Mộng Ngưng hận không thể một bàn tay chụp chết Dương Huy.

Con mẹ nó, tình thế này mà còn không nhìn ra được?

- Các hạ là ai?

Chiến khôi nhàn nhạt liếc lão giả kia một cái.

Hồ Hồng Lô như bị sét đánh tại chỗ phun ra ngụm máu tươi.

- Lão tử cũng là người ngươi có thể theo dõi?

Ngay mới vừa rồi, Hồ Hồng Lô vận dụng thần niệm nhìn trộm thực hư chiến khôi như thế nào?

- Các hạ, chúng ta là Nạp Lan Quận quốc.

Hồ Hồng Lô lau lau máu tươi trên khóe miệng vội nói.

- Nạp Lan quận quốc?

Chiến khôi cười lạnh nói.

- Rất mạnh hả?

- Nếu không bây giờ ngươi dẫn đường, để ta tiêu diệt Nạp Lan quận quốc này.

Chiến khôi nói xong, giữa không trung xuất hiện lão giả.

Lão đầu này xuất hiện nháy mắt khiến toàn bộ không gian xung quanh vì đó phá toái, trùng trùng điệp điệp không gian chi lực để cho tu sĩ ở đây sợ hãi và bất an.

- Không gian thiên thê.

- Nhất niệm có thể xuyên nghìn vạn dặm.

- Thủ đoạn của cường giả Hợp Thần cảnh.

- Vị trước mắt này là cường giả Hợp Thần cảnh.

- Khó trách hắn không sợ Nạp Lan Mộng Ngưng.

Hồ Hồng Lô bắt đầu mất bình tỉnh.

Dẫn đường?

Hắn làm sao dám?

Nếu Chiến khôi có thể đánh bại Nạp Lan Vĩnh Phong, như vậy Nạp Lan quận quốc cũng sẽ kết thúc; nhưng dù chiến khôi không đánh bại được Nạp Lan Vĩnh Phong, nhưng Nạp Lan quận quốc cũng gần như xong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận