Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2170: Chân Thần Cảnh Tầng Năm

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Đinh Phàn Mai là đệ tử nội môn xếp hạng một trăm vị trí đầu, Tuyết Trích Tiên động thủ với nàng chẳng khác nào tự rước lấy nhục.

- Chẳng lẽ các ngươi không hiếu kỳ tại sao Tuyết Trích Tiên chiếm được biệt viện?

- Tuyết Trích Tiên lấy được biệt viện như thế nào không quan trọng, quan trọng là ở Ngũ Sắc tông, thực lực vi tôn.

Ngay lúc tu sĩ trong sân vẫn còn bình luận, Diệp Hạo đã mang theo Hương Quân tới Phượng Minh phong.

- Ngươi coi trọng thì là của ngươi?

Âm thanh Diệp Hạo vang lên.

- Ngươi cho rằng ngươi là gì?

Tu sĩ toàn trường cũng kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hạo.

Đinh Phàn Mai lộ ánh mắt cả giận nói.

- Ngươi dám nhục mạ ta?

Xoát!

Đinh Phàn Mai nói xong, Diệp Hạo đã biến mất quỷ dị ngay tại chỗ.

Trong lòng Đinh Phàn Mai dâng lên một trận nguy cơ to lớn.

Lui!

Đinh Phàn Mai lui không chậm, nhưng tốc độ của Diệp Hạo càng nhanh.

Ở thời khắc cực kỳ nguy cấp đã bắt được cổ tay của nàng, tiếp đó, một đạo phù văn tràn vào cơ thể nàng.

Đinh Phàn Mai lập tức cảm thấy năng lượng trong cơ thể bị giam cầm, sắc mặt nàng nhìn Diệp Hạo không khỏi đại biến.

- Ngươi đã làm gì ta?

Diệp Hạo tiện tay ném Đinh Phàn Mai dưới chân Tuyết Trích Tiên.

- Trích Tiên, giao cho cô.

Tuyết Trích Tiên lóe lên ánh mắt lạnh thấu xương, lúc nàng đang tiến lên, Đinh Phàn Mai đã nói.

- Tuyết Trích Tiên, đại ca ta là Đinh Tân Cát, ngươi dám động đến ta, đại ca ta sẽ không tha cho ngươi.

- Đinh Tân Cát?

Tuyết Trích Tiên lộ ra ánh mắt do dự.

Đinh Tân Cát là cao thủ xếp hạng thứ ba mươi.

Một thân tu vi võ đạo đạt đến Chân Thần cảnh chín.

- Tuyết Trích Tiên, cô phải biết thân phận của mình.

Diệp Hạo nhàn nhạt mở miệng.

Lúc này, Tuyết Trích Tiên mới ý thức được mình là đệ tử chân truyền.

Thân phận này chính là một ô dù.

Ngay sau đó, Tuyết Trích Tiên đạp một cước tới eo Đinh Phàn Mai, dưới cơn đau nhói, Đinh Phàn Mai ôm eo hét thảm.

Tuyết Trích Tiên đạp mấy cước liên tiếp mới ngừng lại được.

- Cút đi!

Tuyết Trích Tiên lạnh lùng lên tiếng.

Đinh Phàn Mai giãy dụa bò lên.

- Tuyết Trích Tiên, chuyện này chưa xong đâu.

- Chưa xong?

Tuyết Trích Tiên lấy ra một lệnh bài đập vào mặt Đinh Phàn Mai.

- Ta ngược lại muốn xem xem chưa xong của ngươi ra sao đó?

Đinh Phàn Mai biến sắc nhìn lệnh bài rơi trên mặt đất.

- Lệnh bài đệ tử chân truyền?

- Nhặt lên cho ta.

Tuyết Trích Tiên lạnh lùng nhìn Đinh Phàn Mai nói.

Đinh Phàn Mai cắn răng không chịu nhặt.

- Tới cửa khiêu khích đệ tử chân truyền, vẻn vẹn lý do này, dù phế bỏ ngươi, tông môn cũng sẽ không hỏi đến, ngươi có tin?

Lời Tuyết Trích Tiên chấn động toàn thân Đinh Phàn Mai, ả chợt ngồi xổm người xuống nhặt lệnh bài Tuyết Trích Tiên lên, một mực cung kính đưa cho Tuyết Trích Tiên.

Tuyết Trích Tiên nhìn thấy sâu trong đáy mắt Đinh Phàn Mai hiện lên hận ý, nàng biết giữa song phương đã kết thành cừu oán.

Nhưng nàng cũng không hề sợ hãi.

Chỉ cần cho nàng một chút thời gian, vượt qua Đinh Phàn Mai không thành vấn đề.

- Tất cả giải tán đi.

Diệp Hạo nhìn chung quanh bốn phía một cái.

Những tu sĩ này nhao nhao rời đi.

Tuyết Trích Tiên là đệ tử chân truyền, Diệp Hạo không có lý do gì không phải.

Đệ tử chân truyền Chân Tiên cảnh? Thân phận hai vị này sao có thể đơn giản?

Phải biết cho dù Lữ Hàn Yên, Tuân Hạo Sơ cũng không có đãi ngộ như thế.

- Cho cô cái này.

Diệp Hạo đưa cho Tuyết Trích Tiên một ngọc bàn.

- Trận pháp?

- Đúng vậy.

Tuyết Trích Tiên đắm chìm tâm thần vào trong đó, nàng nhanh chóng lộ ra ánh mắt kinh ngạc.

Tuyết Trích Tiên cũng là trận sư, đương nhiên sẽ biết nhìn hàng.

- Cửu phẩm khốn trận.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Xem ra sau này, ta phải theo huynh học tập trận đạo rồi.

Tuyết Trích Tiên vừa cười vừa nói.

- Có thể.

- Ta muốn tăng cao tu vi.

- Ăn vào cái này là được.

Diệp Hạo đưa cho Tuyết Trích Tiên một bình ngọc.

- Đây là cái gì?

- Cô phục dụng là được.

Diệp Hạo không nói cho Tuyết Trích Tiên biết đây là Linh tủy pha loãng.

Tuyết Trích Tiên không nói cảm tạ Diệp Hạo.

Bởi vì Diệp Hạo trợ giúp nàng quá nhiều.

Sau đó, Diệp Hạo trở về Long Đằng phong.

- Hương Quân, cho ngươi cái này.

Hương Quân nghi ngờ nhận lấy hộp ngọc.

Nàng mở ra, sắc mặt nhanh chóng thay đổi.

Bởi vì dược liệu trong hộp ngọc toát ra quang huy chói mắt.

- Công tử, đây là…?

- Ngọc Hư Thảo.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ngọc Hư Thảo bài danh 59

Hương Quân kinh ngạc nói.

Ngọc Hư Thảo là Sinh Thần cấp đó.

Phải biết cho dù Lữ Hàn Yên, Tuân Hạo Sơ cũng chỉ dùng cấp bậc Tử Thần thôi.

Nàng có tài đức gì phục dụng Sinh Thần cấp?

- Công tử.

Hương Quân nhìn Diệp Hạo, ánh mắt lộ ra một giọt nước mắt.

Ngọc Hư Thảo có giá trị cao biết bao nhiêu? Hương Quân sao có thể không rõ ràng.

Nhưng Diệp Hạo vẫn giúp nàng lấy được.

- Tu luyện đi.

Diệp Hạo không nói gì thêm mà về tới gian phòng của mình.

Tăng cao tu vi có hai con đường.

Thứ nhất, phục dụng ngũ phẩm Phá Giai Đan. Thứ hai, phục dụng Linh tủy pha loãng.

Diệp Hạo suy nghĩ liên tục vẫn lựa chọn phục dụng tiên đan, bởi vì hiện tại, linh tủy không có bao nhiêu tác dụng đối với hắn.

Trừ phi nồng độ cao hơn.

Nhưng loại cấp bậc kia, Diệp Hạo không phục dụng được.

Đương nhiên, Diệp Hạo dùng ngũ phẩm cửu đẳng, chỉ cần cửu đẳng tiên đan sẽ không có độc đan, Diệp Hạo cũng không lo lắng ảnh hưởng đến căn cơ.

Uống tiên đan xong, Diệp Hạo cảm thấy thể nội dâng lên từng đợt năng lượng tinh thuần, hắn một bên hấp thu những năng lượng này, một bên cảm ngộ áo nghĩa Chân Thần cảnh tầng năm.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, cũng không biết qua bao lâu, Diệp Hạo cảm thấy huyệt khiếu ở thể nội đột nhiên bị xuyên thủng, sau một khắc, trong huyệt khiếu tuôn ra không ít năng lượng, những năng lượng này dọc theo kinh mạch vận chuyển, sau khi chạy một vòng mới đến đan điền.

Cứ vòng đi vòng lại chín đại chu thiên, Diệp Hạo đã chính thức đạt đến tu vi Chân Thần cảnh tầng năm.

Đến cảnh giới này, Diệp Hạo cảm thấy mình mạnh mẽ hơn trước đó đâu chỉ gấp đôi.

Hắn không đứng dậy mà ngồi tại chỗ cảm ngộ.

Cứ như vậy đi qua ba ngày sau, Diệp Hạo mới vươn người đứng dậy, trải qua ba ngày này, tu vi hắn đã hoàn toàn củng cố.

- Đến lúc ra ngoài rồi.

Diệp Hạo lẩm bẩm.

Hắn ra khỏi phòng thì nhìn thấy Hương Quân còn đang tu luyện, Diệp Hạo không có quấy rầy nàng mà đi tới Nhiệm Vụ Đường.

Đệ tử tông môn phải làm nhiệm vụ.

Nhưng điều này không bao gồm đệ tử chân truyền.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua bảng nhiệm vụ rậm rạp chằng chịt, hắn nhanh chóng bị một nhiệm vụ hấp dẫn.

- Hộ tống một chi thương đội xuyên qua Hòe Ấm Tùng Lâm.

Diệp Hạo đi đến trước mặt một chấp sự nói.

- Ta tiếp nhận nhiệm vụ 72.

- Ngươi biết Hòe Ấm Tùng Lâm mang ý nghĩa gì không?

Chấp sự sửng sốt nhìn Diệp Hạo một cái.

- Biết rõ.

- Biết rõ mà ngươi còn nhận?

Chấp sự bất đắc dĩ nói.

- Trong Hòe Ấm Tùng Lâm, cho dù yêu thú Chân Thần cảnh tầng bảy tầng tám cũng thỉnh thoảng xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận