Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2171: Đội Hình Chiến Đấu

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Không sao.

Diệp Hạo không thèm để ý.

- Ngươi muốn bẫy thương đội người ta?

Chấp sự nhìn thấy Diệp Hạo kiên trì nên không nhịn được nói một câu.

- Ta muốn biết mình có thể tiếp nhận không?

Diệp Hạo nhàn nhạt nhìn chấp sự hỏi.

- Có thể.

- Vậy giao nhiệm vụ này cho ta đi.

Diệp Hạo nói xong đưa lệnh bài tới.

Lúc chấp sự thấy rõ lệnh bài Diệp Hạo, tròng mắt cũng muốn lồi ra.

- Ngươi...ngươi.

Đệ tử chân truyền?

Chân Thần cảnh làm đệ tử chân truyền?

- Nhỏ giọng thôi.

Diệp Hạo cho đối phương một ánh mắt.

Chấp sự lập tức hiểu ra, vội gật đầu một cái.

- Ta sẽ giải quyết cho ngươi.

Chấp sự vội nói.

Không có ai dám làm giả lệnh bài Ngũ Sắc tông đâu?

Nếu không sẽ bị Ngũ Sắc tông truy sát.

Nói cách khác, Diệp Hạo ở Chân Thần cảnh đã có thân phân đệ tử chân truyền.

Dùng đầu ngón chân hắn cũng hiểu Diệp Hạo có thân phận không đơn giản.

- Đây là bùa dẫn đường do Chu gia lưu lại, ngươi mang theo nó thì có thể tìm được đại đội của Chu gia.

Chấp sự nói khẽ.

Diệp Hạo nhận lấy bùa dẫn đường rồi rời đi.

Rời khỏi tông môn, Diệp Hạo bóp nát bùa dẫn đường, sau một khắc, một sợi tử sắc sương mù xuất hiện bay thẳng về một phía.

Diệp Hạo vội đuổi theo.

Giáp ranh Hòe Ấm Tùng Lâm.

Một chi thương đội hơn trăm người lẳng lặng chờ đợi.

- Chu công tử, đã sắp đến trưa rồi, nếu còn không đi, chúng ta sẽ không đến được tiếp ứng điểm vào buổi tối.

Một thanh niên mang trường kiếm trầm giọng nói.

Nghe vậy, Chu Tam nhìn về phía phương hướng Ngũ Sắc tông.

- Chờ. . . .

- Chẳng lẽ Chu công tử mời được tu sĩ khác?

Thanh niên mang trường kiếm lộ vẻ không vui nói.

Xem thường hắn sao?

- Ta mời được đệ tử Ngũ Sắc tông.

Chu Tam vội nói.

- Ta cũng chỉ muốn ổn thoả.

- Chu công tử, ngươi không tin Thuế Khí các ta?

Một thiếu nữ xinh đẹp lộ vẻ mặt bất mãn nói.

- Lương tiểu thư, Chu gia chúng ta muốn mời bao nhiêu người là chuyện của chúng ta, ngay cả cái này mà ngươi cũng quản, có phải hơi quá rồi không?

Lúc này, một trung niên râu quai nón không khỏi nói.

- Ngươi...?

Lương Tú Anh lộ ánh mắt đầy sát khí.

- Tống thúc, không thể hồ ngôn loạn ngữ.

Chu Tam quát lớn một câu, nhìn về phía Lương Tú Anh nói.

- Lương tiểu thư, ta thay mặt hộ vệ nhà ta xin lỗi cô.

- Ai bảo ngươi xin lỗi giùm?

Lương Tú Anh chỉ trung niên râu quai nón nói.

- Ta muốn hắn quỳ xuống xin lỗi.

- Sư muội.

Thanh niên mang trường kiếm lên tiếng.

- Đừng làm rộn.

- Sư huynh.

Lương Tú Anh dậm chân.

- Nếu muội cứ điêu ngoa như vậy, về sau, ta sẽ không mang theo muội nữa.

Vũ Văn Phi chân thành nhìn Lương Tú Anh nói.

Lương Tú Anh đành phải rũ đầu xuống.

Đúng lúc này, nơi xa vang lên một âm thanh thong thả.

- Trên đường chậm trễ một hồi, xin lỗi.

Ngoài Diệp Hạo còn ai nữa?

Mọi người lập tức dán ánh mắt lên người Diệp Hạo.

Sau một khắc, Chu Tam công tử nhíu mày.

- Ngươi là...?

- Ta là đệ tử Ngũ Sắc tông, Diệp Hạo.

Diệp Hạo nói xong, trong tay xuất hiện một quyển tơ lụa.

- Đây là thư Chu gia các ngươi ủy thác.

Chu Tam mở ra nhìn một chút, sắc mặt trở nên khó coi.

Có thể không khó coi sao?

Lúc đầu, hắn cho rằng Ngũ Sắc tông phái đến một cao thủ Chân Thần tầng bảy, tầng tám.

Kết quả bây giờ lại phái ra một tu sĩ Chân Thần tầng năm.

Đây không phải muốn hố hắn à?

Phải biết hắn cho tiền thù lao dựa theo tiêu chuẩn Chân Thần tầng tám.

- Chân Thần tầng năm.

Lương Tú Anh cười ha hả.

- Chu công tử, cao thủ mà ngươi đợi đây sao?

Lương Tú Anh có thể chế giễu, nhưng Chu Tam không dám.

- Nếu người đã đến đông đủ, như vậy chúng ta cũng đi thôi.

Chu Tam nói khẽ.

Tuy ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng Chu Tam lại ghi hận Ngũ Sắc tông.

Hắn đã quyết định về sau sẽ không bao giờ hợp tác cùng Ngũ Sắc tông nữa.

Diệp Hạo hơi kinh ngạc nhìn Chu Tam, trước đó, hắn còn nghĩ sẽ bộc lộ tài năng đó? Không ngờ gia hỏa Chu Tam này rất có lòng dạ, gắng gượng nhịn xuống.

Diệp Hạo thấy chi thương đoàn này sở hữu hơn một trăm tên thị vệ.

Nhưng những thị vệ này chỉ có tu vi Chân Thần tầng bốn ~ tầng năm, đạt tới Chân Thần tầng bảy chỉ có hộ vệ đầu lĩnh.

Trừ cái đó ra, Lương Tú Anh của Thuế Khí các cũng đạt tới Chân Thần tầng bảy, Vũ Văn Phi đạt đến Chân Thần tầng tám.

Đội hình này xuyên qua Hòe Ấm Tùng Lâm, hơn phân nửa sẽ không có vấn đề gì.

Theo như hắn thấy, Chu Tam mời bản thân chỉ để nâng lên một tầng bảo hiểm nữa.

Diệp Hạo thả người nhảy lên một đầu ngựa chiến, hứng thú nhìn cảnh sắc chung quanh.

Lương Tú Anh nhìn bộ dáng Diệp Hạo, nhếch miệng nói.

- Sư huynh, gia hỏa này thấy thế nào cũng giống như một tên nhà quê.

- Có một số việc, trong lòng biết rõ là được.

Vũ Văn Phi lạnh nhạt nói.

- Không cần thiết nói ra ngoài.

- Sư huynh dạy phải.

Lương Tú Anh nhìn Vũ Văn Phi, con mắt hiện lên vẻ tinh nghịch.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Lương Tú Anh, ngay sau đó thu hồi ánh mắt.

Người như Lương Tú Anh, hắn thực sự không có bao nhiêu hứng thú.

Theo thời gian trôi qua, chi thương đoàn này cũng gặp phải từng con yêu thú, nhưng những yêu thú này chỉ có tu vi Chân Thần tầng bốn ~ tầng năm, thị vệ có thể giải quyết những yêu thú này.

- Nửa canh giờ sau, thương đoàn sẽ đến điểm đỗ lâm thời.

Chu Tam nhìn thoáng qua nơi xa, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Không gặp nguy hiểm, không thể nghi ngờ là tốt nhất.

Lương Tú Anh ngáp một cái, nhàm chán nói ra.

- Ta cứ tưởng rằng có thể gặp được yêu thú có tu vi không chênh lệch với ta lắm?

Lương Tú Anh vừa nói xong, Diệp Hạo bỗng nhúc nhích lỗ tai, sau đó, hắn lạnh nhạt nhìn Lương Tú Anh nói.

- Ngươi sẽ có cơ hội này ngay.

- Ngươi có ý gì?

Lương Tú Anh nghi ngờ nhìn Diệp Hạo.

Vũ Văn Phi quét thần niệm về bốn phía, về sau mới thu hồi thần niệm nói.

- Cố làm ra vẻ huyền bí.

Diệp Hạo đón ánh mắt Chu Tam, thản nhiên nói.

- Nếu ta là ngươi, ta sẽ chuẩn bị trận hình chiến đấu ngay.

- Diệp công tử, ngươi phát hiện cái gì?

Chu Tam trầm giọng hỏi.

- Mấy trăm yêu thú đang vội vã chạy về phía chúng ta.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Cái gì?

Chu Tam bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Vũ Văn Phi cười lạnh.

- Mấy trăm yêu thú? Ngươi đang đùa ta sao?

Chu Tam liếc mắt nhìn Diệp Hạo, rơi vào trầm tư.

Một lượt hô hấp.

Hai lượt hô hấp.

Ba lượt hô hấp trôi qua.

Ngay tại lượt hô hấp thứ tư, sắc mặt Vũ Văn Phi trở nên kinh hoảng.

- Không tốt!

Chu Tam vội vàng nhìn về phía Vũ Văn Phi nói.

- Vũ Văn công tử, xảy ra chuyện gì?

Vũ Văn Phi chỉ không trung nói.

- Kim Cương Chuẩn.

Chu Tam ngẩng đầu nhìn một cái, tay chân trở nên lạnh buốt.

Hắn nhìn thấy cái gì?

Mấy trăm Kim Cương Chuẩn lấy thế sét đánh không kịp bưng tai lao xuống.

Mục tiêu đúng là nhánh thương đội của bọn họ.

- Xếp đội hình chiến đấu.

Chu Tam quát ầm lên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận