Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2180: Sát Thủ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Làm phản!

Diệp Hạo đã bày cấm chế trong thể nội Hoàng Thập Nhất.

Chỉ cần nàng có bất kỳ ý nghĩ phản bội nào, hắn trước tiên có thể đẩy nàng vào chỗ chết.

Bất quá trừ phi tất yếu Diệp Hạo không muốn làm vậy.

Bởi vì hắn muốn bồi dưỡng Hoàng Thập Nhất.

Năm đó, trong số những Thần Vương Diệp Hạo gặp có một người đi con đường sát đạo.

Hắn muốn đưa truyền thừa của Thần Vương này cho Hoàng Thập Nhất.

- Diệp công tử, chúc mừng ngài.

Thủy Tiên hành lễ với Diệp Hạo.

Diệp Hạo cười nhạt nói:

- Nghe nói tiên tử Bách Hoa khúc nghệ phi phàm, không biết ta có cơ hội kiến thức một hai?

- Diệp công tử muốn, Thủy Tiên nào có lý không thuận.

Thủy Tiên nói xong đi tới chính giữa sân khấu tấu khởi cổ cầm.

Cổ cầm phát ra thanh âm giống như nước chảy, chảy vào huyệt khiếu, kinh mạch, linh hồn của người.

Diệp Hạo lẳng lặng nhắm mắt lại.

Giờ khắc này, hắn cảm thấy mình rong ruổi giữa thiên địa, bay lượn trên đỉnh cao Cửu Châu.

Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, nhưng hai mắti Diệp Hạo vẫn chăm chú nhắm, tựa hồ còn đang tận hưởng loại mỹ vị vô thượng kia.

Nhục thể của hắn đang phát sáng, huyệt khiếu của hắn đang phát sáng, linh hồn của hắn đang phát sáng.

Cả người phảng phất nhập định, nhập đạo, minh ngộ.

Thấy một màn như vậy, Thủy Tiên có loại cảm giác mộng bức.

Cầm đạo của nàng có công hiệu nhập định.

Nhưng cho tới nay chưa từng sinh ra qua hiệu quả như vậy.

Kỳ thật có thể lý giải thành cầm đạo của Thủy Tiên là chất xúc tác sáng ngộ.

Nhưng đối với tu sĩ khác thì chỉ thôi hóa một chút, nhưng Diệp Hạo rõ ràng hoàn toàn nhập đạo.

Hoàng Thập Nhất cầm kiếm đứng bên người Diệp Hạo ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía.

Nàng lo lắng người khác quấy rầy đến việc Diệp Hạo ngộ đạo.

Kỳ thật ở đây trừ bỏ Hướng Minh thì chỉ còn Thủy Tiên.

Mà hai vị này đều không có lý do gì quấy rầy trạng thái Diệp Hạo hiện giờ cả.

Thời gian cứ thế đi qua.

Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Hạo bỗng nhiên tỉnh dậy.

Phát giác được tu vi đạt đến Chân Thần cảnh tầng bảy, không khỏi tức miệng mắng to:

- Hố cha rồi.

- Diệp sư đệ, thế nào?

Hướng Minh khẽ giật mình hỏi.

Tu vi tăng lên chẳng lẽ không phải chuyện tốt?

- Ta không muốn tu vi tăng lên nhanh như vậy đâu?

Diệp Hạo bất đắc dĩ nói.

Diệp Hạo không nghĩ tới được nghe cầm nghệ của Thủy Tiên lại giúp bản thân tiến nhập trạng thái ngộ đạo, sau khi tiến vào trạng thái này, rất nhiều thần thông của hắn đều nhanh chóng tăng lên, nhưng không ngờ tu vi cũng tăng theo.

- Lại củng cố là được.

Hướng Minh nói khẽ.

- Ta lại cảm ngộ một hồi.

Diệp Hạo nói xong lại nhắm mắt.

Để Hướng Minh kinh ngạc là toàn thân Diệp Hạo lần nữa toát ra thần quang.

Đây rõ ràng tiến vào trạng thái minh ngộ.

- Thủy Tiên, cầm đạo cô đạt đến mức độ này hả?

Hướng Minh kinh ngạc hỏi.

Thủy Tiên nhìn Diệp Hạo, ánh mắt trở nên sáng chói.

Gia hỏa này tuyệt đối là nhân kiệt.

Những năm này, Thủy Tiên kiến thức rất nhiều thiên tài, nhưng bất kỳ người nào cũng không so nổi với Diệp Hạo.

Song phương cũng không phải một cấp bậc.

Diệp Hạo vừa rồi cưỡng ép từ trạng thái ngộ đạo thoát ly chính vì lo lắng tu vi tăng lên quá nhiều.

Hiện tại phát hiện tu vi của mình chỉ tăng lên tới Chân Thần cảnh tầng bảy nên cũng không lo lắng lắm.

Bởi vì năm đó Diệp Hạo đã đến được trạng thái này.

Hắn cảm thấy đại đạo mình không đủ viên mãn cưỡng ép chém cảnh giới tầng bảy xuống.

Hiện tại trùng tu tu hành làm sao lại có tỳ vết?

Dựa theo Diệp Hạo đoán chừng chỉ cần không đạt tới Chân Thần cảnh tầng chín sẽ không có vấn đề.

Bởi vậy hắn yên tâm tiếp tục thể ngộ rất nhiều thần thông.

Một canh giờ.

Hai canh giờ.

Ba canh giờ đi qua.

Tu vi Diệp Hạo phá vỡ giới hạn tầng thứ bảy tiến nhập Chân Thần cảnh tầng tám.

- Trong vòng một ngày liên tục đột phá ba cảnh giới.

Hướng Minh nhịn không được nói.

- Hắn nội tình đến sâu bao nhiêu đây.

- Ta sợ ảnh hưởng đến căn cơ Công tử.

Hoàng Thập Nhất lo lắng nói.

Nàng quan sát một vài chi tiết cũng biết thân phận Diệp Hạo không đơn giản.

Không nói những cái khác, chỉ nói Linh Tê Giác.

Loại vật này cho dù Thiên Địa Môn họ cũng không có.

Mà Diệp Hạo lại xuất ra linh tê giác trợ giúp hai người kia giải độc.

Giàu cỡ nào đây?

Hiện tại, nàng đã tập trung tinh thần đi theo Diệp Hạo.

Như vậy nàng chỉ hy vọng Diệp Hạo tương lai có thể đi càng xa.

- Nếu biết ảnh hưởng đến căn cơ mà thì vừa rồi Diệp sư đệ sẽ không lần nữa tiến vào trạng thái này.

Hướng Minh cười nói.

- Diệp công tử dùng dược liệu chế tạo căn cơ khẳng định không đơn giản, bằng không sao có thể ủng hộ hắn liên tục phá ba cảnh giới?

Thủy Tiên lại nhìn ra vấn đề này.

- Có thể là dược liệu bài danh phía trên Tử Thần cảnh.

Hướng Minh suy nghĩ một chút nói.

- Dược liệu Tử Thần cảnh?

Thủy Tiên lại cảm thấy Tử Thần cảnh dược liệu hơn phân nửa làm không được.

Đương nhiên lời như vậy nàng cũng cũng không nói ra.

. . .

Khi tu vi Diệp Hạo tới gần Chân Thần cảnh tầng chín thì thần quana trên người hắn mới dần biến mất.

Trên mặt hắn lộ ra thần sắc chưa thỏa mãn.

Nếu không phải lo lắng ảnh hưởng đến căn cơ, hắn sẽ không chủ động đánh vỡ loại trạng thái ngộ đạo này.

Bất quá bây giờ đã ổn lắm rồi.

Các đại thần thông của hắn đều được nhảy vọt tăng lên, trọng yếu hơn là thời gian áo nghĩa tăng lên không ít.

Diệp Hạo xem chừng lần này thời gian tỉ lệ đạt đến 3-1.

3-1 a.

Cái này mang ý nghĩa Diệp Hạo có thời gian tu luyện nhiều gấp hai lần người khác.

- Tiếp xuống phải cố gắng củng cố mình một chút.

Diệp Hạo thầm nghĩ.

Sau khi hạ quyết tâm hắn nghiêm túc nhìn Thủy Tiên nói:

- Thủy Tiên, ta thiếu cô một nhân tình.

- Diệp công tử nói nói chi vậy? Vừa rồi nếu không phải người xuất thủ, ta chỉ sợ đã vẫn lạc.

Thủy Tiên nhìn Diệp Hạo, trên mặt lộ ra một cỗ phong tình.

Nhìn một hồi, trong lòng Diệp Hạo hơi rung động.

Bất quá ngay sau đó hắn tập trung ý chí:

- Vậy cứ thế quyết định.

- Diệp công tử.

- Hướng sư huynh, ta vừa mới đột phá muốn ra ngoài lịch luyện một phen.

Diệp Hạo nhìn Hướng Minh nói.

- Diệp sư đệ, ngươi rời đi ngay à?

Hướng Minh khẽ giật mình hỏi.

Diệp Hạo gật đầu.

- Vậy ta không lưu Diệp sư đệ nữa.

Hướng Minh nói khẽ.

- Hướng sư huynh, cáo từ.

Diệp Hạo cũng dứt khoát, nói đi là đi.

Hoàng Thập Nhất thì đi theo sau lưng Diệp Hạo.

Đi tới cửa thành, Hoàng Thập Nhất mới nói:

- Công tử, giờ này ra khỏi thành?

- Đúng vậy.

- Nhưng bây giờ ra khỏi thành rất nguy hiểm?

- Cũng bởi vì nguy hiểm mới ra ngoài.

Nhìn ánh mắt Diệp Hạo bình tĩnh, Hoàng Thập Nhất tựa hồ ý thức được vì sao hắn mạnh mẽ như vậy.

Quá liều!

Bởi vì thời điểm này, cho dù cao thủ Thiên Địa Môn cũng không dám tùy tiện ra ngoài a?

Sau khi ra khỏi cửa thành, Hoàng Thập Nhất thu liễm chấn động trên người giống như một u linh.

Diệp Hạo nhìn thoáng qua Hoàng Thập Nhất nói:

- Thân pháp của ngươi thật phế vật.

- Đây chính là thân pháp Thiên Thần cấp - Vô Ngân Chi Thuật.

Hoàng Thập Nhất nhịn không được nói.

- Vô ngân chi thuật?

Diệp Hạo nói xong trong tay xuất hiện một thanh thần kiếm đâm tới Hoàng Thập Nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận