Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2193: Chèn Ép

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Không hứng thú.

Diệp Hạo lắc đầu.

- Diệp Hạo, ta hi vọng ngươi có thể tham gia lần tranh tài luyện đan này.

Lữ Hàn Yên nói khẽ.

- Vì sao?

- Bởi vì đan sư đạt được hạng lần này sẽ có cơ hội tiến về Đại Minh Vực tham gia tranh tài cấp bậc cao hơn.

Lữ Hàn Yên nói đến đây, ánh mắt thoáng lộ vẻ chờ mong.

- Nếu chúng ta ở Đại Minh Vực cũng đạt được hạng, có lẽ sẽ không cần lo lắng Tôn Miễu tạo áp lực.

- Tôn Miễu?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Tôn Miễu không phải Phó Hội trưởng Đan đạo Phân hội ở Ngũ Sắc Vực à?

Lần trước, Diệp Hạo ở Ngũ Sắc Vực thăng cấp đan sư cũng từng gặp qua vị này.

Vị này và Phó Hội trưởng Diêm Hồng của Trận đạo Phân hội đã kết bái thành huynh đệ sống chết có nhau.

- Tôn Miễu là phụ thân Tôn Lương.

Lữ Hàn Yên nói khẽ.

Nàng nói đến đây, Diệp Hạo mới hiểu vì sao Tôn Miễu muốn nhằm vào Ngũ Sắc tông.

Hóa ra bởi vì mình.

- Vì sao từ trước tới nay chưa từng có ai nói cho ta biết chuyện này?

Diệp Hạo cau mày.

- Tông chủ nói gia hỏa Tôn Miễu này vốn không thích Ngũ Sắc tông chúng ta, dù không có chuyện ngươi nhục nhã con hắn, kết quả cũng giống như nhau.

Lữ Hàn Yên chần chờ một chút vẫn nói.

- Tông chủ cưỡng ép đè chuyện này xuống, nhưng nội tình Ngũ Sắc Vực chúng ta quá yếu, Đan đạo Phân hội chèn ép lâu dài, khiến cho Ngũ Sắc tông chúng ta muốn mua dược liệu cũng trở thành vấn đề, cho tới bây giờ, không thể không mua dược liệu ở các đại vực khác.

Cứ như vậy, chi phí lại nhanh chóng tăng lên.

- Ngươi bồi ta đi luyện đan đường một chuyến.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

Thật ra, Diệp Hạo hoàn toàn có thể xử lý chuyện này thông qua Tần Thư Hoàn.

Nhưng hắn lại không muốn gặp chuyện gì cũng làm phiền đối phương.

- Đi đan đường làm gì?

Lữ Hàn Yên nghi ngờ nói.

Diệp Hạo lại không có nói gì.

Đến đan đường, đan sư lui tới tràn đầy kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Bởi vì Diệp Hạo trong tông môn cũng không có bao nhiêu cảm giác tồn tại.

Nhiều khi hắn yên lặng tu luyện trên Long Đằng phong, không tiến hành đi lại cùng đệ tử tông môn.

- Ngũ đường chủ đâu?

Lữ Hàn Yên ngăn cản một đệ tử hỏi.

- Ngũ đường chủ ở thư phòng.

Người đệ tử kia trả lời.

Lữ Hàn Yên gật đầu, mang theo Diệp Hạo đi đến thư phòng Ngũ Hào.

Thời điểm đi tới thư phòng Ngũ Hào đã nghe được âm thanh tức giận.

- Nếu không phải do Diệp Hạo, Luyện Đan đường chúng ta sao đến mức nửa bước khó đi ở Ngũ Sắc Vực như thế.

- Lộ trưởng lão, ngươi nói lời này thật không công bằng.

Ngũ Hào lạnh nhạt nói.

- Trước khi Diệp Hạo nhục nhã Tôn Lương, Luyện Đan Đường chúng ta làm ăn dễ dàng à?

- Nhưng sau khi xảy ra sự kiện kia, Luyện Đan Đường chúng ta Vực càng bị đả kích lớn hơn.

Lộ Trường Không trầm mặt nói.

- Dưới tình huống đó, nếu Diệp Hạo không ra tay, Luyện Đan Đường chúng ta cũng đừng hòng giữ lại mặt mũi.

Một trưởng lão mở miệng nói.

- Tình huống Ngũ Sắc tông chúng ta thế nào, Lộ trưởng lão không thể không rõ ràng? Vì sao Luyện Đan phân hội đột nhiên hạn chế chúng ta, không phải vì Diệp Hạo làm nhục nhi tử Tôn Miễu, mà vì Ngũ Sắc tông chúng ta đã bổ sung đầy đủ công pháp, hơn nữa còn chiếm được một nhóm tài nguyên trong cấm địa.

Một trưởng lão khác nói khẽ.

- Toàn bộ Ngũ Sắc Vực cũng không có ai muốn nhìn thấy Ngũ Sắc tông quật khởi, nhưng chúng ta cũng không thể bởi vì bọn hắn không muốn là không được quật khởi.

Ngũ Hào nhìn Lộ Trường Không nói.

- Diệp Hạo là kỳ tài đan đạo, chúng ta phải hết sức che gió che mưa cho hắn, mà không phải tìm điểm sai trên người hắn.

Lộ Trường Không há to miệng muốn nói điều gì, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra từ ngữ phản bác.

Cũng đúng lúc này, Diệp Hạo cùng Lữ Hàn Yên đi vào thư phòng.

- Diệp Hạo.

Ngũ Hào khẽ giật mình hô.

Sắc mặt Lộ Trường Không trở nên lúng túng.

Thật sự vừa rồi, bọn họ thảo luận quá nhập tâm, không có chú ý tới hai người Diệp Hạo.

- Ngũ đường chủ, ta nghe Hàm Yên nói con đường tông môn mua dược liệu bị ngăn trở.

Diệp Hạo nói ngay vào điểm chính.

- Loại chuyện này, tông môn có thể giải quyết.

Ngũ Hào cười nói.

- Trong tay ta có một ít con đường, Ngũ đường chủ cần dược liệu gì, ta có thể giúp các ngươi mua sắm.

Diệp Hạo nói khẽ.

Ngũ Hào sững sờ.

- Con đường gì?

- Con đường gì, Ngũ đường chủ cũng không cần quản, chỉ cần không phải dược liệu quá mức thưa thớt, ta đều có khả năng giúp đỡ tông môn tìm được.

Diệp Hạo nói tiếp.

- Giá cả mua sắm có thể thấp hơn mấy thành so với thị trường.

Đám người Ngũ Hào liếc nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc từ trong mắt đối phương.

Phải biết toàn bộ luyện đan đường Ngũ Sắc tông, dược liệu cần thiết là một con số không nhỏ.

- Diệp Hạo, ngươi thật sự có con đường?

Ngũ Hào suy nghĩ một hồi nói.

- Có.

Diệp Hạo gật đầu.

- Đây là danh sách tông môn cần mua sắm.

Ngũ Hào nói xong, đưa cho Diệp Hạo một tấm danh sách.

Diệp Hạo nhìn lướt qua, phát hiện dược liệu phía trên tờ danh sách này đạt đến hơn 3000 loại.

Trên danh sách dính đến các loại các dạng dược liệu từ Chân Thần cảnh đến Thiên Thần cảnh.

- Ta trở về liên hệ.

Diệp Hạo cất kỹ danh sách, nói.

- Ta còn chưa cho ngươi tiền mà?

Ngũ Hào hô.

- Về sau, luyện đan đường mua dược liệu sẽ do ta bao.

Diệp Hạo nói lời khiến tất cả cao tầng kinh động.

Nhưng sau khi bọn họ nghĩ đến bản sự của Diệp Hạo, trong lòng cũng bình thường trở lại.

Bởi vì Diệp Hạo là tuyệt thế kỳ tài đan đạo có thể luyện chế cửu phẩm bát đẳng Ngưng Hồn Đan.

Dược liệu phía trên tờ danh sách này cộng lại chỉ khoảng hai ba vạn trung phẩm Thần thạch, Diệp Hạo chỉ cần luyện chế 2 3 viên Ngưng Hồn Đan là đủ.

Về tới Long Đằng phong, Diệp Hạo dùng một sợi thần niệm tiến vào lệnh bài.

- Chủ nhân, xin hỏi cần giúp gì một tay?

- Đi Luyện Đan Công Hội ở Thái Hạo Vực.

Thái Hạo Vực cùng Đại Minh Vực giáp giới, nhưng Thái Hạo Vực càng cường đại hơn.

. . .

- Văn Nhân tiểu thư, Lý hội trưởng đang bế quan.

Một người hầu hướng một nữ tử tuyết bạch trường bào nhẹ nhàng nói.

Nghe vậy, Văn Nhân Mục Nguyệt lộ thoáng qua ánh mắt ảm đạm.

Bế quan?

Ở thế giới giả tưởng, bế quan chỗ nào?

Nhưng người ta đã từ chối thì thôi vậy.

- Tiểu thư.

Một lão giả tóc bạc khẽ thở dài.

- Đi thôi.

- Ta không cam tâm.

Văn Nhân Mục Nguyệt đỏ hồng mắt nói ra.

- Ta không thể để Dược Tài Hành của Văn Nhân gia tộc chôn vùi trong tay ta.

- Tiểu thư, từ khi Dược Tài Hành chúng ta đắc tội Lũng Tây quốc quân, về sau đã không có thế lực đan đạo nào dám hợp tác cùng chúng ta rồi.

Lão giả có chút thương tiếc nhìn Văn Nhân Mục Nguyệt nói.

- Ta không tin Lũng Tây quốc quân có thể một tay che trời.

Văn Nhân Mục Nguyệt tức giận nói.

Từ lời nàng nói còn lộ ra một tia bất đắc dĩ.

Đúng vậy.

Bất đắc dĩ.

Đoạn thời gian này, Văn Nhân Mục Nguyệt trước trước sau sau bái phỏng 36 vị đan đạo đại sư.

Nhưng không có một vị đan đạo đại sư nào có can đảm đứng ra trợ giúp nhất tộc các nàng.

- Lũng Tây quận quốc ở Thần Vực không được tính đại thế lực gì, nhưng ở Thái Hạo Vực vẫn có thể một tay che trời.

Lúc này, một cẩm bào thanh niên lạnh nhạt nói.

Văn Nhân Mục Nguyệt nhìn về phía cẩm bào thanh niên nói.

- Lý Thế Long.

Lý Thế Long lộ vẻ mặt hài hước nhìn Văn Nhân Mục Nguyệt.

- Văn Nhân Mục Nguyệt, ta tin tưởng trong khoảng thời gian này, chắc ngươi đã cảm nhận được áp lực đến từ Lũng Tây quận quốc?

Bạn cần đăng nhập để bình luận