Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2197: Hoàng Thập Nhất Lo Lắng

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Môn Thần cảnh!

Đặt chân đến cảnh giới này, Diệp Hạo cảm giác được mình cường đại hơn trước đó ít nhất bốn lần.

Bốn lần!

Nói cách khác, hắn chỉ cần dùng một quyền thì có thể oanh sát bản thân lúc trước.

Điều này cũng hợp tình hợp lí.

Bởi vì đây là vượt qua đại cảnh giới.

Đạt đến cảnh giới này, Diệp Hạo tiếp tục cảm ngộ sự ảo diệu của Môn Thần cảnh.

Để củng cố cảnh giới.

Một lần củng cố ba tháng.

ba tháng sau, Diệp Hạo đi ra buồng luyện công.

Trong đình viện, hai bóng người không ngừng va chạm.

Hoàng Thập Nhất và Hương Quân.

Sáu tháng tu luyện, Hoàng Thập Nhất đã đạt đến Môn Thần cảnh, tu vi của Hương Quân cũng từ Chân Thần cảnh tầng tám tăng lên tầng chín. Dù như vậy, Hoàng Thập Nhất vẫn không áp chế nổi Hương Quân.

Hoàng Thập Nhất vận dụng rất nhiều sát đạo chi thuật, nhưng Hương Quân lại thức tỉnh huyết mạch Băng Thần chí tôn.

Lực lượng đến từ Vương cấp huyết mạch.

Có thể nói chỉ cần Hương Quân không vẫn lạc, tương lai nhất định là một vị Thần Vương.

Song phương ngươi tới ta đi, giao phong hơn mười chiêu, Hoàng Thập Nhất lui về phía sau mười mấy bước hô.

- Không đánh nữa.

- Đánh tốt lắm, tội gì mà không đánh?

Diệp Hạo cười nói.

- Huyết mạch chi lực của Hương Quân quá bá đạo, kinh mạch toàn thân ta bị giam cầm một phần ba rồi.

Hoàng Thập Nhất khẽ lắc đầu.

- Tiếp tục chiến đấu nữa, kinh mạch của ta sẽ bị đông cứng.

- Sát đạo vẫn một mực bị kiềm chế, bằng không, ta sao có thể kiên trì đến bây giờ?

Ánh mắt Hương Quân lộ ra tinh mang.

Kỹ thuật giết người chỉ có trong hoàn cảnh sinh tử mới có thể bộc phát ra chiến lực mạnh nhất.

Hoàng Thập Nhất vẫn một mực khống chế lực đạo.

Nàng làm sao nhìn không ra?

Còn nữa, Hoàng Thập Nhất tu luyện đại đạo cũng không đơn giản, đây chính là thuật giết người cấp bậc Sinh Thần.

Nên cho dù Hương Quân có huyết mạch Chí Tôn, dưới tình huống chênh lệch hai cảnh giới, nàng không có khả năng đánh bại Hoàng Thập Nhất.

Nhưng Hương Quân tự tin sớm muộn cũng sẽ có ngày vượt qua Hoàng Thập Nhất, bởi vì dưới tình huống đồng giai, Hoàng Thập Nhất tất bại.

Đợi Hương Quân về đến phòng ngộ đạo, Hoàng Thập Nhất mới đến bên cạnh Diệp Hạo.

- Công tử, vì sao Hương Quân lợi hại như vậy?

- Cô cảm thấy thế nào?

- Ta cảm thấy huyết mạch của Hương Quân rất có thể là huyết mạch Vương cấp trong truyền thuyết?

Hoàng Thập Nhất suy nghĩ một chút vẫn nói.

Hương Quân cùng Hoàng Thập Nhất chênh lệch trên danh nghĩa hai cảnh giới.

Nhưng trên thực tế, chiến lực lại chênh lệch hơn tám lần.

Bởi vì Chân Thần cảnh tầng chín cùng Môn Thần cảnh tầng một chênh lệch gấp bốn lần.

- Không sai.

Diệp Hạo gật đầu.

- Hương Quân thức tỉnh Vương cấp huyết mạch.

Hoàng Thập Nhất nghĩ đến mà sợ.

Vương cấp huyết mạch?

Chẳng phải mang ý nghĩa Hương Quân trong tương lai có thể đạt đến Thần Vương cảnh?

Ngay sau đó, ánh mắt Hoàng Thập Nhất có chút ảm đạm xuống.

Hoàng Thập Nhất và Hương Quân có quan hệ không tệ, không có nghĩa giữa song phương không có cạnh tranh.

- Có phải cảm thấy mình không đuổi kịp Hương Quân?

Diệp Hạo cười hỏi.

- Chắc chắn không đuổi kịp.

Tâm tình Hoàng Thập Nhất có chút sa sút.

- Đồ ngốc, cô biết ta truyền thụ cho cô công pháp cấp bậc gì không?

Diệp Hạo nâng cằm Hoàng Thập Nhất nói.

- Không phải Hợp Thần cấp?

Hoàng Thập Nhất thấp giọng nói.

- Ta truyền thụ cho cô công pháp đơn giản hoá rất nhiều lần.

Diệp Hạo cười tủm tỉm nói.

Hoàng Thập Nhất không khỏi chấn động toàn thân.

- Ta tu luyện sát sinh chi thuật Vương cấp?

Hoàng Thập Nhất không khỏi trừng lớn hai mắt.

- Sát sinh chi thuật là công pháp do Thần Vương Sát Vô Đạo tự nghĩ ra, dù ở sát đạo giới cũng có tiếng tăm lừng lẫy.

Diệp Hạo nói đến đây, Hoàng Thập Nhất chấn động toàn thân.

- Người nói là ta tu luyện Sát Sinh Chi Thuật của Sát Vô Đạo tiền bối?

- Đúng vậy.

- Sát Vô Đạo tiền bối là tồn tại đỉnh phong trong giới sát thủ, nghe nói, Thần Vương chết trong tay ngài đã đạt đến mười người.

Diệp Hạo gật đầu.

- Công tử, trong tay người có Vương cấp sát sinh chi thuật?

- Có chứ.

Hoàng Thập Nhất lập tức kích động.

- Như vậy, tương lai ta cũng có thể cùng Hương Quân tương đề tịnh luận?

- Bởi vì cô tại Chân Thần cảnh dùng tài nguyên chế tạo căn cơ quá rác rưởi, khiến cô tại Môn Thần cảnh không thể phục dụng tài nguyên quá cao cấp, nếu không nhục thân cô sẽ không gánh chịu được dược lực mạnh mẽ.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

Lúc này, Hoàng Thập Nhất mới ý thức được tiềm năng của mình không đạt được Vương cấp.

Dù có lấy công pháp Vương cấp, mình cũng không đạt được cảnh giới kia.

- Nhưng trên đời này có một ít kỳ trân có thể bổ sung bản nguyên.

Ngay sau đó, Diệp Hạo nói.

- Kỳ trân cấp bậc kia trong tay ta cũng có một loại, chờ tu vi cô đạt đến mức nhất định, ta sẽ cho cô.

- Kỳ trân gì?

- Thiên Diễn đan.

- Thiên Diễn đan?

Hoàng Thập Nhất cả kinh hô.

- Thiên Diễn đan tự động diễn sinh thiên địa, ẩn chứa mảnh vỡ đại đạo, dù thế lực Vương cấp cũng không có mấy khỏa?

Thiên Diễn đan quá trân quý.

Chỉ có thiên kiêu đứng đầu mới có thể phục dụng.

- Đúng.

Diệp Hạo gật đầu.

- Công tử, tại sao trong tay người lại có thiên diễn đan?

Hoàng Thập Nhất không nhịn được hỏi.

- Thiên Diễn đan rất khó đưa cô đến Thần Vương cảnh, nhưng đưa đến Hợp Thần cảnh vẫn không có vấn đề.

Diệp Hạo không có trả lời vấn đề của Hoàng Thập Nhất.

- Bởi vậy cần phải tìm kiếm mấy loại kỳ trân khác.

Hoàng Thập Nhất nhìn thấy Diệp Hạo không nói, nên cũng không tiếp tục hỏi.

- Ta đang tìm kiếm cho cô dược liệu Tử Thần cao cấp.

Diệp Hạo nhẹ nhàng nói.

- Ta sẽ tận lực tăng lên tiềm lực và tư chất của cô ở Môn Thần cảnh.

- Đa tạ công tử.

Hoàng Thập Nhất nói gấp.

- Hiện tại hết lo rớt phía sau Hương Quân rồi à?

Diệp Hạo cười hỏi lại.

- Nào có?

Hoàng Thập Nhất ngượng ngùng nói.

- Đi tu luyện đi.

Diệp Hạo nhìn Lữ Hàn Yên từ phía xa đi tới nói.

Lữ Hàn Yên đi tới bên cạnh Diệp Hạo, khổ sở nói.

- Ngũ Sắc tông đang đấu với một tên cuối cùng.

- Trình độ đan đạo của cô không kém vậy chứ?

Diệp Hạo khẽ giật mình.

- Một tên đan sư Ly Sơn các cố ý làm ảnh hưởng đến ta.

Nói đến đây, Lữ Hàn Yên lộ vẻ mặt phẫn nộ.

- Thua thì thua, không có gì lớn.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Cố gắng mới là chuyện tốt.

- Chuyện tốt?

Lữ Hàn Yên không hiểu hỏi.

- Ngươi có ý gì?

- Thiên Độc môn, tro tàn lại cháy.

Diệp Hạo nhìn Lữ Hàn Yên, trầm giọng nói.

- Đối phó với Thiên Độc môn lúc trước là một tông môn đan đạo có thực lực mạnh mẽ.

- Thiên Độc môn, tro tàn lại cháy?

Lữ Hàn Yên không khỏi giật mình.

- Ngươi từ nơi nào nghe được tin tức này?

- Hướng Minh ở Đan Hà các nói cho ta biết.

Diệp Hạo trả lời.

- Chuyện này, ta phải bẩm báo cho Tông môn.

- Cô cảm thấy loại chuyện này, Tông môn có khả năng không biết à?

Diệp Hạo khẽ lắc đầu.

Chuyện lớn như vậy, nếu cao tầng Ngũ Sắc tông còn không biết, còn không bằng giải tán.

- Đợi chút nữa, ta vẫn đến nhắc nhở cho Tông môn một chút.

Lữ Hàn Yên trầm giọng nói.

- Tùy cô.

- Đúng rồi, ngày mai, ta đại biểu tông môn tiến về Đại Minh Vực tham gia giải thi đấu đan đạo.

Lữ Hàn Yên đột nhiên nghĩ đến cái gì.

- Không biết, ngươi có thời gian đi cùng không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận