Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2203: Cái Gì Tâm Tính

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Môn Thần Cấp ta sẽ vì cô chuẩn bị dược liệu Hợp Thần sơ kỳ, Thị Thần Cấp sẽ chuẩn bị dược liệu Hợp Thần cao giai, Thiên Thần Cấp thì dùng dược liệu Vương Cấp sơ kỳ.

Diệp Hạo vừa hưởng thụ Thủy Tiên xoa bóp vừa nhẹ nhàng nói.

Con mắt Thủy Tiên co rụt lại.

- Dược liệu Vương cấp?

Loại cấp bậc dược liệu này cho dù Vương Triều cũng không có bao nhiêu.

Bởi vì quá mức hiếm hoi.

Diệp Hạo bây giờ lại nói cho bản thân Vương cấp sơ kỳ.

- Cô xem một chút.

Diêp Hạo nói xong trong tay xuất hiện một hộp ngọc.

Nhìn thấy hộp ngọc này sắc mặt Thủy Tiên lập tức thay đổi.

- Ngọc Tủy?

Ngọc Tủy biết bao trân quý?

Thế nhưng lúc này Ngọc Tủy lại bị chế tạo thành hộp ngọc!

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ngọc Tủy cấp bậc gì?

Thủy Tiên dò hỏi.

- Cô cảm thấy nó cos cấp bậc gì?

Diệp Hạo cười híp mắt hỏi.

- Ít nhất là Sinh Thần Cấp.

Thủy Tiên suy nghĩ một chút nói.

Nàng đã từng thấy Ngọc Tủy Tử Thần cấp.

Bất quá khối Ngọc Tủy trước mắt nở rộ chấn động mạnh hơn khối kia không chỉ một cấp bậc.

- Bên trên khối Ngọc Tủy này còn bày cấm chế.

Diệp Hạo chỉ hoa văn bên trên Ngọc Tủy.

Sắc mặt Thủy Tiên thay đổi.

- Công tử, chẳng lẽ khối Ngọc Tủy này là Hợp Thần cấp?

- Vốn dĩ là Hợp Thần cấp.

Diệp Hạo ứng tiếng nói.

Thủy Tiên trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

Ngọc Tủy Hợp Thần Cấp biết bao trân quý. Dù một khối nhỏ cũng có thể bán với giá trên trời, nhưng trước mắt hộp ngọc này dĩ nhiên lấy Ngọc Tủy để chế tạo?

Còn có gì xa xỉ hơn cái này?

- Cô không nên xoắn xuýt vật liệu hộp ngọc, cô phải chú ý bên trong hộp ngọc có cái gì cơ.

Diêp Hạo nói xong chậm rãi mở hộp ngọc ra.

Nhìn thấy đồ vật bên trong hộp ngọc, ánh mắt Thủy Tiên lộ ra thần sắc không thể tin được.

Đây không phải Nhân Sâm trong truyền thuyết à?

Nhân Sâm Quả là vô thượng tài nguyên tạo căn cơ Thiên Thần Cấp đứng thứ ba.

- Công tử, người… người…?

Thủy Tiên bị kinh động.

Sau đó Diệp Hạo thu lại hộp ngọc.

- Nếu cô dùng một Nhân Sâm Quả này, ta cũng có thể cho cô.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Ta sẽ nghĩ biện pháp tìm cho cô tài nguyên Vương cấp sơ kỳ, nếu không tìm được thì dùng Nhân Sâm Quả này để đổi lại.

- Đừng, đừng, đừng.

Thủy Tiên vội nói.

Nhân Sâm Quả thế nhưng xếp hạng thứ ba trong vô thượng tài nguyên.

Tài nguyên Vương cấp sơ kỳ trước mặt nó chính là rác rưởi.

- Ta lấy ra Nhân Sâm Quả vì muốn nói cho cô biết, ta có đầy đủ năng lực trợ giúp cô đến đỉnh phong.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Nếu như nói trước đó Thủy Tiên còn hơi nghi ngờ, thì bây giờ đã không còn nữa.

Nhân Sâm Quả cho dù Hoàng triều lâu đời cũng chưa chắc có thể lấy ra.

- Bóp mệt chưa?

Diệp Hạo nói xong ngay lúc Thủy Tiên đang sợ run thì kéo nàng vào trong ngực.

Trên gương mặt Thủy Tiên lập tức đỏ lên.

Nàng không giãi dụa mà tùy ý Diệp Hạo nhào nặn.

Ngay lúc Diệp Hạo xoay người đè nàng xuống Thủy Tiên thấp giọng nói.

- Công tử, Công Pháp ta tu luyện không đến Hợp Thần Cảnh thì không thể phá thân.

Diệp Hạo nghe Thủy Tiên nói như vậy cảm thấy muốn nhức cả trứng.

Nhìn thấy thần sắc Diệp Hạo, Thủy Tiên cắn môi một cái nói.

- Nô gia có biện pháp khác trợ giúp công tử.

Ngay lúc Diệp Hạo đang lộ vẻ khó hiểu thì nàng từ từ quỳ xuống.

Diệp Hạo không khỏi rùng mình một cái, trên mặt lộ thần sắc cực kỳ hưởng thụ.

Thời gian cứ như vậy từ từ trôi qua.

Đám người Lục Minh chờ đợi trong đại sảnh.

- Đánh đàn một khúc cũng không cần lâu như vậy chứ.

Văn Trạch nghi hoặc hỏi.

- Nếu không ngươi lên lầu thử xem.

Lục Minh liếc Văn Trạch một cái.

- Ngươi sao không lên đi?

Văn Trạch lập tức ý thức được cháu trai Lục Minh này đang hố bản thân.

Lỡ như Diệp Hạo cùng Thủy Tiên ở trên đó phát sinh chuyện gì, bản thân lỗ mãng xông vào không phải muốn chết?

- Chờ chứ, không sao cả.

Lý Thiên Nhất cười nói.

Lý Thiên Nhất ban đầu cũng có chút tình ý với Thủy Tiên, bất quá bây giờ chút tình ý này cũng đã dập tắt.

Qua hơn nửa canh giờ Diệp Hạo mới cùng Thủy Tiên đồng hành từ trong khuê phòng nàng đi ra.

Mà lúc này đám người chú ý tới sắc mặt Thủy Tiên đỏ rực trong lòng không khỏi phiền muộn.

Dùng đầu ngón chân bọn họ cũng có thể đoán được hai người Diệp Hạo đã xảy ra chuyện gì.

Vừa nghĩ tới nữ thần mà bản thân tha thiết ước mơ lại bị chiếm.

Mùi vị đó phiền muộn biết bao.

Bất quá không ai dám chấp vấn Diệp Hạo.

Trừ phi bọn họ chán sống.

Thế nhưng khiến Lục Minh không ngờ tới là đợi đến chạng vạng tối Diệp Hạo vẫn không có dấu hiệu muốn về.

- Diệp Hạo thật sự muốn ngủ cùng Thủy Tiên.

Lục Minh ý thức được điểm ấy thì quyết định rời đi.

Buổi tối hôm nay Lục Minh còn có việc đây?

Lục Minh rời đi đám người cũng lần lượt rời đi theo.

. . .

Tiểu trúc!

Còn chưa tới chạng vạng tối trước cửa tiểu trúc đã xuất hiện một lượng lớn Đan sư.

Tối nay là tiệc trà của Thanh Thanh.

Đan sư không có danh tiếng đến đây trước có rất nhiều.

Phải biết buổi tối hôm nay Thanh Thanh mời đến đều là thiên tài có thân phận đan đạo nhất định.

Nếu có thể lắng nghe giáo huấn của bọn họ, chắc chắn còn hơn bản thân học hành kinh thư cực khổ 10 năm.

- Đan Hà Các Tí Tiểu Nhị đến.

- Tí Tiểu Nhị là một vị thiên tài đan đạo, tuổi còn trẻ đã là nhị phẩm Môn Thần đan sư.

- Tí Tiểu Nhị nếu không vì tu luyện ngắn, chỉ sợ có thể tranh phong cùng với mấy Cự Đầu.

- Ngươi nói Cự Đầu là sư huynh của Tí Tiểu Nhị, Điền Lực Huyễn à?

- Điền Lực Huyễn là Đan sư tam phẩm Môn Thần, thế hệ trẻ vượt qua hắn không có mấy người.

- 10 Đại Tông Môn vượt qua Điền Lực không có mấy người, nhưng ba Đại Kiếm Tông lại có thể địch được.

- Đúng vậy, Lưu Quang Kiếm Tông Mâu Tường Văn, Hoa Thanh Kiếm Tông Ôn Nguyên Giáp, Long Tuyền Kiếm Tông Đồ Hoành Chí, ba vị này và Điền Lực Huyễn xưng Tứ Đại Cự Đầu Ngũ Sắc Vực.

- Cự Đầu? Buồn cười. Đại Minh Vực tổng cộng có 36 khu vực, mà Ngũ Sắc Vực đứng thứ 32, cho dù một vài đại vực phía trên một chút thiên tài Đan Đạo cũng không dám xưng mình là cự đầu. Ngũ Sắc Vực các ngươi làm sao dám xưng hô như vậy?

- Nói không sai, trình độ đan đạo Ngũ Sắc Vực so với mấy vực khác thì tính là gì?

Dù Đan sư các đại vực khác trào phúng nhưng đan sư Ngũ Sắc Vực quả thật không dám cãi lại.

Bởi vì người ta nói sự thật.

Có thể phản bác à?

Hơn nữa tu vi võ đạo các đại vực khác đa phần đều mạnh hơn Ngũ Sắc Vực.

Nói không thì lại dùng thực ra bản thân ra chứng minh.

Nhưng thật không đấu lại đối phương.

Dứt khoát không bằng im miệng.

- Chỉ là một cách xưng hô mà thôi, các ngươi không cần phải hùng hổ dọa người.

Lữ Hàn Yên nhịn không được.

Lữ Hàn Yên không biết rằng lời nói của nàng lại tự như bỏ lửa vào thùng thuốc nổ.

Trong lúc nhất thời cũng không biết khiến bao nhiêu tu sĩ phải trợn mắt há hốc mồm với nàng.

- Xưng hô? Xưng hô nhất định phải xứng với thực lực của mình, bằng không sẽ làm trò hề cho thiên hạ.

- Cự Đầu? Tam phẩm Môn Thần đã dám xưng mình là Cự Đầu, nếu đến Thị Thần Cảnh, chẳng phải muốn xưng mình là Chí Tôn.

- Không cảm thấy hổ thẹn, ngược lại còn cho là vinh quang, đây là tâm tính gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận