Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2212: Tạo Thế

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tần Thanh Thanh?

Tôn Liễu nhíu mày nhìn Tần Thanh Thanh nói.

Hắn cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ nổi Tần Thanh Thanh là ai?

Bất quá, sắc mặt một thanh niên sau lưng Tôn Liễu lại đại biến, hắn vội vàng ghé sát bên tai Tôn Liễu thấp giọng nói:

- Tôn trưởng lão, Tần Thanh Thanh là thiên kim của hội trưởng Luyện Đan Công Hội.

- Ái nữ Tần Thư Hoàn?

Tôn Liễu giật mình.

- Đúng vậy.

Tôn Liễu nhìn Tần Thanh Thanh lập tức biến đổi.

- Tần tiểu thư.

- Tôn trưởng lão có thành kiến đối với Tần Thanh Thanh ta?

Tần Thanh Thanh lạnh lùng hỏi lại.

Đừng nói Tôn Liễu chỉ là một Trưởng lão Lưu Quang Kiếm Tông, coi như hắn là Tông chủ Lưu Quang Kiếm Tông lại như thế nào?

Nói không nể mặt ngươi thì không nể mặt ngươi.

Ngươi có thể làm gì?

- Không…không…không có.

Tôn Liễu vội nói.

- Vậy ngươi có thể giải thích cho ta một chút vì sao ngươi muốn nhằm vào Ngũ tiền bối không?

- Ngũ tiền bối?

Nghe được Tần Thanh Thanh xưng hô, Tôn Liễu có một loại cảm giác bức bối.

Ngũ Hào là tiền bối ?

- Ngươi không trả lời câu hỏi của ta.

Tần Thanh Thanh gằn từng chữ nói.

Tôn Liễu lập tức ý thức được bản thân nếu lại không giải thích thì người sau lưng Tần Thanh Thanh có thể sẽ nhắm vào mình, bởi vì hắn cảm nhận được một đạo khí thế trong bóng tối khóa chặt thân hình mình.

- Ngũ đường chủ, trước đó có nhiều đắc tội, xin đừng trách.

Tôn Liễu nuốt ngụm nước miếng hướng Ngũ Hào xin lỗi.

Ngũ Hào không mở miệng.

- Ta không muốn biết Ngũ Sắc tông và Lưu Quang Kiếm Tông các ngươi có ân oán cỡ nào, nhưng mà hôm nay Tần Thanh Thanh ta nói rõ ràng, Lưu Quang Kiếm Tông các ngươi nếu dám nhằm vào Ngũ Sắc tông, ta sẽ vận dụng các mối quan hệ của mình xóa Lưu Quang Kiếm Tông khỏi Ngũ Sắc Vực.

Thời điểm Tần Thanh Thanh nói câu này, ánh mắt lộ ra một tia sát khí.

Sắc mặt Tôn Liễu hoàn toàn thay đổi.

Tần Thanh Thanh muốn nhúng tay vào sự tình Ngũ Sắc Vực?

- Tần tiểu thư, Luyện Đan Công Hội là thế lực trung lập.

Tôn Liễu cắn răng nói.

- Cho nên ta mới nói vận dụng các mối quan hệ của mình.

Tần Thanh Thanh trầm giọng nói

- Ngươi yên tâm, ta sẽ không vận dụng cao thủ Luyện Đan Công Hội đâu, thế gia Đại Minh thành vẫn có một ít cao thủ.

Các Thế gia Đại Minh thành có cao thủ không?

Nhiều nữa là khác.

Có thể xưng Thế gia thì làm sao không có cao thủ tọa trấn.

Mà cái gọi là Thập đại Thế gia còn có tồn tại Tử Thần cao giai đây.

- Đi thôi.

Ngay sau đó, trên mặt Tần Thanh Thanh toát ra ý cười.

Ánh mắt Ngũ Hào lộ ra nồng nặc vẻ cảm kích.

Hắn rõ ràng biết Lưu Quang Kiếm Tông sau này sẽ không dám ứng phó Ngũ Sắc tông nữa.

Chí ít không dám động thủ bên ngoài.

Tiểu trúc có bao sương cũng có đại sảnh.

Nhưng mà Tần Thanh Thanh lựa chọn đại sảnh.

- Hôm nay người đến đây hơi nhiều, bao sương đã ngồi đầy.

Trên mặt Tần Thanh Thanh lộ ra vẻ áy náy.

Diệp Hạo lại nghi ngờ nhìn nàng một cái.

Tiểu trúc tửu điếm dạng này làm sao có thể không để dành ba đến năm bao sương chứ?

Còn nữa, coi như bao sương đã đầy, Tần Thanh Thanh muốn mời khách ăn cơm, chẳng lẽ lại còn không có?

Rất nhanh Diệp Hạo đã hiểu dụng ý của nàng.

Bởi vì Tần Thanh Thanh là đỉnh cấp hoàn khố của Đại Minh thành, toàn bộ Đại Minh thành không biết nàng không có bao nhiêu.

- Tần tỷ tỷ, sao tỷ lại dùng cơm ở đây?

Một cô gái mặc áo đỏ đứng giữa mười thanh niên nam nữ vây quanh lộ vẻ mặt ngạc nhiên đi tới ỏi.

- Ta mời bằng hữu ăn cơm chỗ này.

Tần Thanh Thanh nói xong giới thiệu với nữ tử áo đỏ.

- Ta giới thiệu cho muội một chút, vị này là Diệp công tử, muội biết chứ.

- Diệp công tử.

Ánh mắt nữ tử áo đỏ sáng lên nói

- Chính là thiên tài đan đạo tỷ đề cập với ta?

- Đúng vậy.

Nữ tử áo đỏ vội vàng đi tới bên người Diệp Hạo

- Hồng Lăng gặp qua Diệp công tử.

- Diệp công tử, Hồng Lăng là trưởng nữ đời thứ hai của Tiết gia Đại Minh thành.

Tần Thanh Thanh giới thiệu.

Trên mặt Diệp Hạo không lộ ra bao nhiêu thần sắc cả.

Nhưng mà đám người Ngũ Hào lại hoảng sợ nói không ra lời.

Đại Minh thành có mười đại thế gia đều có cường giả Tử Thần cao giai tọa trấn.

- Hồng Lăng, vị này là Đường chủ Luyện Đan Đường của Ngũ Sắc tông Ngũ Sắc Vực, Ngũ Hào.

Tần Thanh Thanh giới thiệu tiếp.

- Ngũ Sắc Vực Ngũ Sắc tông?

Tông môn này Hồng Lăng vẫn có ấn tượng.

Bất quá trong trí nhớ của nàng Ngũ Sắc tông chỉ là một tông môn rất nhỏ.

Tần Thanh Thanh vì sao lại coi trọng tông môn thế này.

- Ngũ Sắc tông là sư môn của ta.

Nhìn thấy trong mắt Tiết Hồng Lăng tràn đầy nghi hoặc, Diệp Hạo bình tĩnh nói.

Ánh mắt Tiết Hồng Lăng lộ vẻ hiểu rõ.

Hóa ra Tần Thanh Thanh vì Ngũ Sắc tông tráng uy danh cho Diệp Hạo.

- Hồng Lăng gặp qua Ngũ đường chủ.

Có thể cùng Tần Thanh Thanh trở thành khuê mật, Tiết Hồng Lăng cũng không phải hạng đơn giản, nàng cũng thể hiện sự tôn trọng đối với Ngũ Hào.

Ngũ Hào thụ sủng nhược kinh.

- Ngũ đường chủ, Tiết gia chúng ta cũng có chút sản nghiệp ở Ngũ Sắc Vực, không biết hai nhà chúng ta có thể hợp tác?

Không thể không nói Tiết Hồng Lăng rất biết làm người, rất nhanh đã ném ra một cành ô liu.

Lấy thực lực Tiết gia căn bản chẳng cần xem Ngũ Sắc tông này ra gì.

Bọn họ đâu cần cùng Ngũ Sắc tông hợp tác.

Đây chỉ là biến tướng đưa cho Ngũ Sắc tông chỗ tốt thôi!

Điểm ấy Ngũ Hào rất rõ ràng.

Nhưng mà đối mặt với Tiết gia ném ra cành ô liu Ngũ Hào vẫn quyết định.

Ngũ Hào xem trọng không phải lợi ích kinh tế, mà coi trọng thực lực Tiết gia.

Song phương quyết định một chút chi tiết, sau đó Tiết Hồng Lăng cáo từ rời đi.

Mà trong thời điểm Tần Thanh Thanh giúp Ngũ Sắc tông tráng uy danh, Tôn Liễu mang theo một chuyến hơn mười trận sư đi tới một ghế lô.

- Tôn Liễu, các ngươi đã tới.

Trưởng lão Luyện Khí đường Lưu Quang Kiếm Tông - Trương Duy cười hô.

Tôn Liễu gật đầu.

Trương Duy nhìn thấy thần sắc Tôn Liễu khác thường thì nghi ngờ hỏi

- Đã xảy ra chuyện gì?

Tôn Liễu nhìn bốn phía một cái ánh mắt rơi vào trên người thanh niên môi hồng răng trắng.

- Vị này là ——?

Trước khi chưa rõ ràng thân phận đối phương Tôn Liễu sẽ không tùy tiện nói chuyện.

- Vị này là Lục Minh Lục công tử, nhi tử của Hội trưởng Luyện Khí Công Hội.

Trương Duy trầm giọng giới thiệu nói.

- Nguyên lai là Lục công tử.

Tôn Liễu giật mình.

- Các ngươi lại gặp phiền toái gì?

Lục Minh lạnh nhạt hỏi

- Ta có lẽ giúp ngươi giải quyết.

Tôn Liễu chần chờ nhìn về phía Trương Duy.

Trương Duy nghiêm mặt nói

- Tôn trưởng lão, ngươi không nghe thấy Lục công tử nói à?

- Chuyện này liên lụy đến Tần Thanh Thanh Luyện Đan Công Hội.

Tôn Liễu cười khổ nói.

- Tần Thanh Thanh?

Lục Minh khẽ giật mình.

- Tần Thanh Thanh vì làm chỗ dựa cho Ngũ Sắc tông, vừa rồi hung hăng làm nhục ta.

Tôn Liễu gật đầu nói.

- Tần Thanh Thanh này hơi quá đáng.

Lục Minh nói xong đứng lên

- Ta đi giúp ngươi đòi lại công đạo.

- A!

Tôn Liễu không nghĩ tới Lục Minh sẽ giúp mình đòi lại công đạo, trong lúc nhất thời có cảm giác mộng bức.

- Đi thôi.

Lục Minh nói xong đứng lên.

Trương Duy đẩy Tôn Liễu một lần nói

- Còn đứng ngốc trệ ở đấy làm gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận