Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2215: Đệ Tử Hạo Nhiên Chính Khí Tông

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Đoàn người Diệp Hạo đi tới nội viện đúng lúc Tần Thư Hoàn đang ở cửa đón khách.

- Diệp công tử.

Tần Thư Hoàn vội vàng đi tới trước mặt Diệp Hạo nói khẽ.

Trước đó Tần Thư Hoàn còn ra vẻ một chút trước mặt Diệp Hạo, nhưng khi biết được Diệp Hạo thô bạo trấn áp Sa Thông Thiên, hắn nơi nào còn dám.

Sa Thông Thiên là nhân vật gì, Tần Thư Hoàn làm sao không biết?

Có thể nói chỉ cần không vẫn lạc thì sớm muộn cũng thành Vương Giả.

Nhưng kẻ mạnh mẽ như vậy vẫn bị Diệp Hạo cường thế trấn áp.

Trấn áp không một chút nương tình!

Như vậy tương lai Diệp Hạo có thể đạt tới trình độ nào?

Tần Thư Hoàn bẩm báo chuyện này cho Tổng Các Chủ. Sau đó cấp bậc Diệp Hạo từ Tiềm Long biến thành Chân Long.

Tuyệt đối không nên xem thường xưng hô này.

Tiềm long đại biểu chỉ có khả năng, mà Chân Long lại là hàng thật giá thật.

Ngũ Hào ngây ngẩn cả người.

Tình huống này là như thế nào?

Tần Thư Hoàn là Hội trưởng Đan đạo Công hội.

Dù Diệp Hạo kinh diễm đến đâu? Cũng không nên đối đãi như vậy?

Cường giả còn cần mặt mũi đó.

Ngũ Hào không biết Diệp Hạo cũng không phải kinh diễm thông thường.

Nếu hắn biết rõ tiềm lực Diệp Hạo hắn sẽ hiểu vì sao Tần Thư Hoàn lại làm như vậy?

- Tần hội trưởng.

Diệp Hạo hướng Tần Thư Hoàn hành lễ nói.

Tần Thư Hoàn càng xem Diệp Hạo càng hài lòng.

Tiềm lực cường đại như vậy vẫn còn lễ độ nho nhã.

Không phải ai cũng có thể làm được.

Không nói những kẻ khác chỉ nói Sa Thông Thiên, ỷ vào hắn có tiềm lực Vương giả, hoành hành bá đạo đến mức nào.

Cho dù Bách Hoa các còn không phải nói xông là xông?

- Vị này chính là Ngũ đường chủ rồi?

Ngay sau đó, Tần Thư Hoàn nhìn về phía Ngũ Hào, nói.

Ngũ Hào run một cái.

Hắn hoàn toàn bị dọa.

Hắn không nghĩ tới Tần Thư Hoàn cao cao tại thượng như vậy lại còn chú ý đến hắn?

Điều này khiến hắn có một loại cảm giác không biết làm sao.

- Ta…ta…là…là…là…Ngũ Hào.

Ngũ Hào nói năng lộn xộn.

Trên mặt Tần Thư Hoàn lộ ra vẻ xấu hổ.

Hắn không nghĩ tới bản thân lại hù Ngũ Hào.

- Cha.

Lúc này, Tần Thanh Thanh đi tới.

Tần Thư Hoàn nhìn Tần Thanh Thanh một cái nói.

- Thanh Thanh, Diệp công tử và Tông môn hắn giao cho con, con hảo hảo mà chiêu đãi.

Tần Thư Hoàn quẳng xuống câu này rồi xin lỗi rời đi.

Tần Thư Hoàn rời đi Ngũ Hào mới thở dài một hơi.

- Diệp công tử, Ngũ đường chủ, Lữ tiểu thư, xin mời đi theo ta.

Tần Thanh Thanh cười nói.

Đi đến nửa đường Diệp Hạo nói.

- Không nên an bài cho chúng ta vị trí nổi bật.

- A!

Tần Thanh Thanh khẽ giật mình.

- Ngũ Sắc tông chỉ là Tông môn thông thường, bây giờ không nên quá phận mà bị chú ý.

Diệp Hạo thấp giọng nói.

- Nhưng an bài các ngươi đến nơi hẻo lánh thì thích hợp sao?

Tần Thanh Thanh cắn môi hỏi.

- Nơi hẻo lánh.

Diệp Hạo gật đầu.

Tần Thanh Thanh nhìn thoáng qua bốn phía mang theo đám người Diệp Hạo đi đến một góc.

Nhưng vào lúc này, một thanh niên thân hình cao lớn đưa tay ngăn cản đường đi bọn hắn.

- Thanh Thanh, vị này là ai vậy?

Thanh niên kia chỉ Diệp Hạo nói.

Khuôn mặt Tần Thanh Thanh hơi biến đổi.

- Ngươi muốn làm gì?

Nhìn thấy Tần Thanh Thanh có ý bảo vệ Diệp Hạo, sắc mặt Sử Tu Trúc trở nên bất thiện.

- Tiểu tử, cho ngươi thời gian ba hơi thở biến mất khỏi mắt ta, nếu không…

Thanh niên kia mới vừa nói đến đây Diệp Hạo ngắt lời hắn nói;

- Nếu không làm sao?

Sắc mặt Sử Tu Trúc lập tức trầm xuống.

- Tiểu tử, ngươi tựa hồ không biết rõ ta là ai?

Sử Tu Trúc nói.

- Diệp Hạo, hắn là Sử Tu Trúc của Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Tần Thanh Thanh nói gấp.

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

Ánh mắt Diệp Hạo lộ ra vẻ kinh nghi.

Trong lòng hắn, tu sĩ Hạo Nhiên Chính Khí Tông đều quang minh chính đại.

Nếu không cũng không có cái tên Hạo Nhiên Chính Khí Tông này.

Diệp Hạo đi tới Thần Vực đầu tiên muốn gia nhập Hạo Nhiên Chính Khí Tông, cũng không đại biểu hắn nhất định phải gia nhập Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Năm đó đệ nhất Phó tướng cũng đã bảo hắn tự mình lựa chọn, Hạo Nhiên Chính Khí Tông trải qua những năm nay rất có thể đã bị biến chất.

- Đúng vậy, Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Sử Tu Trúc thần sắc kiêu căng nói ra.

- Xem ra Hạo Nhiên Chính Khí Tông đích thật đã sa sút.

Diệp Hạo than nhẹ nói ra.

- Ngươi nói cái gì?

Sử Tu Trúc nổi giận nói.

- Nguyên Nhất hiện tại thế nào?

Diệp Hạo dời đi chủ đề.

- Ngươi biết Nguyên Nhất sư huynh?

Sử Tu Trúc khẽ giật mình nói.

- Nhận biết.

Diệp Hạo gật đầu.

- Ngươi lấy cái gì để chứng minh?

Sử Tu Trúc kinh nghi nói.

- Loại sự tình này ta cần chứng minh sao?

Diệp Hạo thản nhiên nói.

Nhìn thấy Diệp Hạo tự tin như vậy, Sử Tu Trúc chần chờ một chút cảnh cáo nói;

- Tần Thanh Thanh là người ta nhìn trúng, ngươi tốt nhất cách xa nàng một chút.

- Sử công tử, có lẽ ngươi còn không rõ ràng thân phận của ngươi.

Tần Thanh Thanh rốt cục nổi dóa.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai? Đừng nói bây giờ Hạo Nhiên Chính Khí Tông đã không phải Vương cấp tông môn, coi như vẫn còn là Vương cấp thì lại như thế nào? Ngươi bất quá là một đan sư bình thường của Hạo Nhiên Chính Khí Tông thôi.

- Tần Thanh Thanh, cô xem thường ta?

Sử Tu Trúc nổi giận.

- Đúng vậy, xem thường ngươi đó.

Tần Thanh Thanh thản nhiên nói.

Trên mặt Sử Tu Trúc lộ ra vẽ nhục nhã.

Đúng.

Nhục nhã.

Sử Tu Trúc vẫn cảm thấy dựa vào thân phận của mình, Tần Thanh Thanh sẽ không dám cự tuyệt.

Nhưng hắn không có nắm rõ tình thế.

Tương lai Sử Tu Trúc hắn có thể đặt chân đến Sinh Thần cảnh không sai, nhưng Tần Thanh Thanh chẳng lẽ thăng tiến đến cảnh giới đó.

Còn có, Sử Tu Trúc cũng không phải chân truyền đệ tử của Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

Thân phận này mà còn muốn cưới Tần Thanh Thanh?

Khôi hài.

- Ngươi.

Sử Tu Trúc chỉ Tần Thanh Thanh muốn động thủ, bất quá ngay sau đó bị một đạo thần niệm cảnh cáo, hắn cắn răng vẻ mặt tái nhợt nhìn Diệp Hạo:

- Ta sẽ không bỏ qua ngươi.

- Bằng ngươi?

Diệp Hạo nhún vai.

- Ngươi muốn chết.

Sử Tu Trúc không dám hướng Tần Thanh Thanh động thủ, không có nghĩa hắn không dám hướng Diệp Hạo động thủ.

Nhưng vào lúc này, Tần Thư Hoàn nhanh như thiểm điện xuất hiện bên người Diệp Hạo, hắn hất ống tay áo hóa kình lực Sử Tu Trúc xuất ra thành hư không.

- Sử công tử, xin tự trọng.

Đây là trường hợp nào?

Đây chính nơi Tần Thư Hoàn hắn cử hành đan đạo giao lưu hội.

Nếu Diệp Hạo xảy ra chuyện trong này, không phải đánh thẳng mặt Tần Thư Hoàn hắn?

Sắc mặt Sử Tu Trúc âm trầm nhìn Diệp Hạo, nói.

- Ngươi có bản lãnh hãy đợi ở chỗ này.

Quẳng xuống câu nói này, Sử Tu Trúc xoay người rời đi.

Lúc này, Tần Thư Hoàn nhìn về phía Diệp Hạo;

- Diệp công tử, ngươi không sao chứ?

- Không có việc gì.

Diệp Hạo không thèm để ý nói;

- Thằng hề nhảy nhót.

Còn không có trở lại vị trí Sử Tu Trúc bỗng nhiên quay người, ánh mắt hắn nhìn Diệp Hạo tràn đầy sát cơ.

Thằng hề nhảy nhót?

Diệp Hạo làm sao dám nhục nhã hắn như thế?

- Diệp Hạo, ngươi sau này có còn muốn vào Hạo Nhiên Chính Khí Tông không?

Lữ Hàn Yên kéo ống tay áo Diệp Hạo nói.

- Không nói Sử Tu Trúc có thể đại biểu cho Hạo Nhiên Chính Khí Tông hay không? Coi như Sử Tu Trúc có thể đại biểu Hạo Nhiên Chính Khí Tông lại như thế nào?

Diệp Hạo cười lạnh nói;

- Thật sự cho rằng ta rất muốn tiến vào Hạo Nhiên Chính Khí Tông của bọn hắn?

Bạn cần đăng nhập để bình luận