Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2222: Tân Vĩ Kỳ Xuất Quan



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tông chủ, ta đã nói rất rõ ràng.

Diệp Hạo cắt đứt lời Lãnh Thần Phong.

- Ta tới Ngũ Sắc tông vì Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

- Ngươi cảm thấy ngươi vào Hạo Nhiên Chính Khí Tông có thể đạt được cái gì?

Lãnh Thần Phong lộ vẻ mặt không vui hỏi.

- Cạnh tranh ở Hạo Nhiên Chính Khí Tông vượt qua tưởng tượng của ngươi.

- Đây cũng là chuyện của ta.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

- Diệp Hạo, ngươi không cân nhắc sao?

- Xin lỗi.

- Danh ngạch Hạo Nhiên Chính Khí Tông, ta chỉ có thể nói tiếng xin lỗi.

- Ngươi không cảm thấy ngươi nói chuyện rất mâu thuẫn.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Nếu cho Diệp Hạo danh ngạch vào Hạo Nhiên Chính Khí Tông, hắn còn làm Ngũ Sắc tông thiếu tông chủ thế nào?

- Mâu thuẫn?

Lãnh Thần Phong lạnh nhạt nói.

- Ta tưởng ngươi có thể hiểu ý ta chứ?

- Ngươi còn chưa đủ tư cách sử dụng ta.

Diệp Hạo cười lạnh.

Nếu đối phương đã xé rách da mặt, Diệp Hạo còn kiêng kỵ cái gì?

- Ngươi biết mình đang nói gì không?

Trong mắt Lãnh Thần Phong lóe ra một trận hàn quang.

- Ta rất rõ ràng mình đang làm gì.

Diệp Hạo nhìn Lãnh Thần Phong, gằn từng chữ nói.

- Ngươi xưng bá Ngũ Sắc Vực, ta không xen vào, nhưng nếu ngươi dám có chủ ý với ta.

Diệp Hạo nói xong, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một bóng người.

Cảm thụ được ba động trên người thân ảnh này, Lãnh Thần Phong biến sắc.

- Tử Thần trung giai?

Tuyệt đối không thể là ba động trên người của Tử Thần tầng ba.

Bởi vì cấp bậc kia không đến mức khiến hắn nổi lên bản năng e ngại.

- Ngươi cảm thấy ta rất để ý danh sách đề cử của các ngươi?

Diệp Hạo nói đến đây, xoay người rời khỏi.

Nhìn bóng lưng Diệp Hạo rời đi, trong mắt Lãnh Thần Phong tràn đầy lửa giận.

Có thể không giận sao?

Bản thân là nhất Tông chi chủ.

Nhưng bây giờ Diệp Hạo lại dám uy hiếp hắn?

Diệp Hạo trở lại Long Đằng phong, nói Hương Quân gọi Tuyết Trích Tiên tới.

Nhìn thấy Tuyết Trích Tiên, Diệp Hạo nói.

- Ta có xích mích với Tông chủ.

- Huynh chuẩn bị làm sao?

- Tu hành một đoạn thời gian nữa, chúng ta sẽ rời khỏi Ngũ Sắc tông.

- Tốt.

Tuyết Trích Tiên không chút do dự đáp.

- Các ngươi đang phản bội Tông môn đó.

La Ngọc không nhịn được nói.

- Đúng vậy, chính là phản bội tông môn.

Tuyết Trích Tiên nhìn La Ngọc.

- Ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ?

- Ta đi theo tiểu thư.

La Ngọc suy nghĩ một chút nói.

- Đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi.

Tuyết Trích Tiên nhìn La Ngọc, ánh mắt trở nên nhu hòa.

Vừa rồi, Tuyết Trích Tiên đang cố ý khảo nghiệm La Ngọc.

Thời gian sau đó, Tuyết Trích Tiên cùng La Ngọc ở lại Long Đằng phong.

Mà Ngũ Sắc tông dưới sự lãnh đạo của Lãnh Thần Phong đã bắt đầu công thành chiếm đất.

Một năm.

Hai năm.

Ba năm.

Địa bàn Ngũ Sắc tông đâu chỉ rộng lớn gấp mười lần.

Bởi vì ngoài trừ tứ đại tông môn Đan Hà các, Ngự Trận các, Thuế Khí các, Ngự Thú các trong mười đại tông môn, các tông môn còn lại đã bị hủy diệt.

Mà lúc này, ba đại tông môn đỉnh cấp như Lưu Quang Kiếm Tông dưới sự thỉnh cầu của tứ đại tông môn rốt cục cũng có kết quả.

Thất đại tông môn xây dựng một liên minh.

Liên minh này thành lập với tôn chỉ hủy diệt Ngũ Sắc tông.

Nhưng ba năm nay, thực lực của Ngũ Sắc tông tăng trưởng mạnh mẽ.

Dù giao thủ cùng tướng sĩ liên minh cũng không hề thua kém.

Thật ra, thất đại tông môn có thực lực mạnh hơn Ngũ Sắc tông nhiều, vấn đề là thất đại tông môn không có khả năng xuất ra toàn bộ thực lực, điều này khiến Ngũ Sắc tông có thể chống cự được liên minh tiến công.

Song phương tiến vào giai đoạn giằng co.

Nghị sự đại điện Ngũ Sắc tông!

Lãnh Thần Phong quét mắt nhìn toàn trường.

- Chư vị không có biện pháp sao?

Đại lão tông môn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không có một ai mở miệng.

Lúc này, Tống Thụy đứng dậy nói.

- Tông chủ, ta có biện pháp.

Ngũ Hào không khỏi biến sắc.

- Tống Thụy Đạt, ngươi mau trở về.

Lãnh Thần Phong ra hiệu Ngũ Hào im miệng, tiếp đó nhìn về phía Tống Thụy.

- Ngươi có biện pháp nào?

- Trước đó, Diệp Hạo đã nói với Ngũ đường chủ, hắn bao dược liệu luyện đan đường.

Tống Thụy Đạt cung kính nói.

- Hiện tại, dược liệu ở luyện đan đường tiêu hao kịch liệt, ta cảm thấy có thể cho Diệp Hạo giải quyết.

Lãnh Thần Phong suy nghĩ một chút, nhìn Ngũ Hào nói.

- Ngũ đường chủ, chuyện này có thật không?

- Phải.

Ngũ Hào không thể phủ nhận.

Sau khi nghe chuyện Diệp Hạo xích mích cùng Lãnh Thần Phong, Ngũ Hào đã quyết định không làm phiền đến Diệp Hạo nữa.

- Chuyện tông môn thiếu sót tài nguyên, giao cho ngươi giải quyết vậy.

Lãnh Thần Phong trầm giọng nói.

- Tông môn ngoại trừ thiếu sót thần đan còn có pháp bảo, thần từ…

Ngũ Hào cấp bách.

- Coi như Diệp Hạo nguyện ý giải quyết dược liệu, nhưng cũng không thể bảo hắn giải quyết pháp bảo cùng thần từ chứ?

- Đường chủ, ngươi có thể đòi nhiều dược liệu hơn.

Tuân Hạo Sơ cười nói.

- Lấy bộ phận kia đổi lấy pháp bảo và thần từ.

- Hèn hạ.

Lữ Hàn Yên tức giận nói.

- Lời như vậy ngươi cũng có thể nói ra khỏi miệng?

- Tông môn tới thời khắc sinh tử tồn vong, vinh nhục cá nhân lại tính là gì?

Tuân Hạo Sơ đại nghĩa lẫm nhiên nói.

- Nếu ta là Diệp Hạo, ta sẽ không co đầu rút cổ ở Long Đằng phong mà không hiện thân.

- Ngũ đường chủ, tình huống hiện tại của Tông môn như thế nào, ta tin tưởng ngươi rất rõ ràng.

Lãnh Thần Phong nhìn Ngũ Hào, mở miệng.

- Tài nguyên trên tiền tuyến không kiên trì được nửa tháng, nếu đến lúc đó không có tài nguyên bổ sung, phòng tuyến do chúng ta bố trí sẽ bị đánh tan.

Ngũ Hào lộ vẻ mặt giãy dụa, cuối cùng vẫn khẽ thở dài.

- Ta đã biết.

Long Đằng phong!

Ngũ Hào đứng dưới Long Đằng phong, thật lâu vẫn không nói.

Ngay lúc Ngũ Hào rầu rĩ phân vân có đi lên hay không, lệnh bài Ngũ Hào lại vang một tiếng.

Hắn đưa thần niệm vào lệnh bài, sau đó kinh ngạc phát hiện tài khoản đã có hơn 500 vạn trung phẩm thần thạch.

- Ngũ đường chủ, Hàn Yên đã nói chuyện này cho ta biết, nếu những Thần thạch này không đủ, ngươi lại đến tìm ta.

Nhìn thấy Diệp Hạo nhắn lại, Ngũ Hào vội nói.

- Chỗ nào cần 500 vạn? 100 vạn đủ rồi.

- Không có việc gì, Ngũ đường chủ xem mà làm.

Diệp Hạo không thèm để ý nói.

Hắn thật sự không quan tâm 500 vạn trung phẩm thần thạch.

Bởi vì ba năm nay, tài khoản Diệp Hạo đã có gần 2 ức.

Ngũ Hào suy nghĩ chốc lát vẫn rời khỏi.

Đi tới nghị sự đại điện, Lãnh Thần Phong hỏi vội.

- Diệp Hạo có đáp ứng mua dược liệu không?

- Diệp Hạo chuyển khoản cho ta 100 vạn.

Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của Lãnh Thần Phong, trong lòng Ngũ Hào có chút xem thường.

Tông môn cướp đoạt đệ tử.

Lãnh Thần Phong vẫn còn tâm trạng vui mừng?

- 100 vạn?

Lãnh Thần Phong mừng rỡ.

- Tốt tốt tốt.

Lãnh Thần Phong dự liệu 80 vạn.

Nhưng ai có thể ngờ Diệp Hạo vậy mà cho 100 vạn.

100 vạn có thể mua nhiều tư nguyên hơn.

Đại chiến tông môn tiến vào giai đoạn giằng co, rất cần tài nguyên.

Thất đại tông môn cho rằng Ngũ Sắc tông sắp không chống đỡ nỗi.

Nhưng theo thời gian trôi qua, bọn họ phát hiện hình như sai rồi.

Ngũ Sắc tông có tài nguyên dự trữ vượt qua bọn họ tưởng tượng.

Một năm trôi qua, thất đại tông môn đã xuất ra tài nguyên cao cấp.

Đối mặt loại tình huống này, thất đại tông môn đành phải xuất ra hàng tồn kho cuối cùng trong tông môn, nhưng ai cũng không ngờ thời điểm này, lão tông chủ Ngũ Sắc tông lại xuất quan.

Bạn cần đăng nhập để bình luận