Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2230: Ngoại Môn Đệ Tử Giang Tập Nguyệt



Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Gian phòng của ta cũng có bốn người ở đây.

Chấp sự kia bất đắc dĩ nói.

- Thừa dịp trước khi trời tối đóng thêm một gian.

Bùi Đức Hậu ném cho chấp sự kia một cái Túi Càn Khôn.

- Tóm lại phục vụ tốt cho ta, nếu có một điểm khiến ta không hài lòng mà nói, hừ.

Lời tiếp theo Bùi Đức Hậu chưa hề nói, nhưng ý nghĩ lại cực kỳ rõ ràng.

Thần niệm chấp sự kia quét qua thì kinh ngạc phát hiện trong Túi Càn Khôn có một vạn Trung Phẩm Thần Thạch.

Hắn vội vàng gật đầu khom lưng cười nói.

- Bùi Trưởng Lão, ngài yên tâm, ta khẳng định sẽ an bài ổn thỏa cho Diệp công tử.

Thấy một màn này Diệp Hạo không khỏi cảm khái.

Vô luận Tiên Vực hay Thần Vực đều giống nhau.

Có tiền có thể ma xui quỷ khiến.

Tạp Dịch Đường không thiếu nhất chính là tạp dịch.

Bởi vậy Tôn chấp sự hối thúc mười mấy tên tạp dịch lúc chạng vạng tốt tới đóng một gian phòng trúc, sau đó Tôn chấp sự để một tạp dịch mua một lượng lớn vận dụng sinh hoạt mới.

Diệp Hạo đi vào xem xét thì hài lòng gật đầu.

- Không tệ, không tệ.

Tôn chấp sự nhếch miệng.

Gian phòng kia phối trí còn tốt hơn phòng hắn mấy lần.

Vị này nếu không hài lòng, hắn cũng không có cách nào.

Sau khi Diệp Hạo vào ở Tạp Dịch Đường cũng yên lặng tiến hành tu luyện trong nhà trúc.

Diệp Hạo không thiếu tài nguyên, càng không thiếu hụt công pháp.

Bởi vậy ở nơi nào tu hành cũng không đáng kể.

Lần này Diệp Hạo tu luyện một tháng khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là thời gian lâu như vậy mà Bùi Đức Hậu cũng không tìm tới mình.

Chẳng lẽ Bùi Đức Hậu xuất hiện vấn đề gì?

Hôm nay Bùi Đức Hậu tìm tới Diệp Hạo.

- Nửa tháng trước Tông Chủ đột nhiên quyết định 10 năm tuyển đệ tử một lần đổi thành ba năm tuyển nhận đệ tử một lần.

Bùi Đức Hậu lúng túng nói.

- Bởi vậy danh sách đề cử trong tay Trưởng Lão trong tông dùng cũng không sai biệt lắm.

- Không sao.

Diệp Hạo không quan tâm nói.

- Ngươi bây giờ cần làm là củng cố tu vi, bởi vì qua ba năm ngoại môn sẽ tuyệt một nhóm đệ tử từ Tạp Dịch Đường.

Bùi Đức Hậu nhẹ nhàng nói.

- Đến lúc đó ta giúp ngươi kết nối một chút xem có thể tiến vào ngoại môn hay không? Đương nhiên ngươi thông qua thực lực mà tiến vào thì tốt hơn.

- Được.

Diệp Hạo gật đầu một cái.

Bùi Đức Hậu nói thêm vài câu rồi rời đi.

Diệp Hạo lại về gian phòng mình tiếp tục tu luyện.

Diệp Hạo không để lời nói của Bùi Đức Hậu trong lòng.

Ba năm không đột phá?

Nói đùa cái gì thế?

Diệp Hạo sẽ không vì một cái thân phận ngoại môn đệ tử mà làm chậm trễ bản thân lâu như vậy.

Kỳ thật đoạn thời gian này Diệp Hạo trừ tu luyện thì tản bộ khắp nơi bên trong Tạp Dịch Đường.

Tạp dịch đệ tử muốn nổi bật có hai con đường.

Con đường thứ nhất là cố gắng tu luyện thành ngoại môn đệ tử, con đường thứ hai là làm người hầu của ngoại môn đệ tử.

Bất quá phần lớn tạp dịch cuối cùng cả đời đều không nhìn được mặt trời, bởi vậy rất nhiều tạp dịch đều mong có một ngày có người để ý đến mình mà dẫn mình đi.

Cái này khiến cho bọn họ rất quan tâm đến rất nhiều chuyện bát quái trong tông môn.

Diệp Hạo thông qua đó cũng có thể biết được Hạo Nhiên Chính Khí Tông rốt cục có tập tục gì.

- Nghe nói một ngoại môn đệ tử mới tới là một tuyệt thế mỹ nữ.

- Nữ tử kia vừa mới đến đã trở thành đệ nhất mỹ nữ ngoại môn đệ tử.

- Chẳng lẽ có thể đẹp hơn Giang Tập Nguyệt à?

- Giang Tập Nguyệt là ai?

- Giang Tập Nguyệt vừa vặn thông qua khảo hạch ngoại môn đệ tử, nghe nói nàng có khuôn mặt chi sa cá lặn hoa nhường nguyệt thẹn.

- Ta nói cho ngươi nghe, bối cảnh Giang Tập Nguyệt rất sâu.

- Vì sao nói như vậy?

- Bởi vì khi Giang Tập Nguyệt tiến vào ngoại môn còn mang theo một thiếp thân thị nữ.

- Cái này… bối cảnh này cũng quá lớn đi.

Nhóm tạp dịch đang tán gẫu bỗng thanh âm Tôn chấp sự xa xa truyền tới.

- Xếp thành một hàng, đứng nghiêm cho ta.

Đám người vội vàng nhìn về phía Tôn chấp sự.

Nhìn thấy Tôn chấp sự không thể tránh khỏi thấy được một nữ tử kinh diễm bên người Tôn chấp sự.

Nữ tử này, thanh tú đoan trang, tú mỹ thướt tha.

Một đôi mắt đẹp, phảng phất xuân thủy, lưu luyến quên về.

Tôn chấp sự vộ ho một tiếng nói.

- Vị này là ngoại môn đệ tử Giang Tập Nguyệt, tin tưởng các ngươi đều đã nghe qua tên nàng. Hôm nay, Giang tiểu thư đến Tạp Dịch Đường để chọn một tạp dịch hiểu được đan đạo.

Dừng một chút Tôn chấp sự lại nói.

- Ai là đan sư đứng ra.

Rất nhanh cái này đến cái khác đan sư đứng dậy.

Giang Tập Nguyệt quét qua những đan sư này, ánh mắt lộ vẻ thất vọng.

Tu vi đan đạo cùng tu vi võ đạo của những tạp dịch này chênh lệch quá lớn, xem ra đơn thuần chỉ muốn lấy được lệnh bài mà thi đậu đan sư sơ giai.

Giang Tập Nguyệt muốn cũng không phải loại đan sư cấp bậc này.

- Toàn bộ tạp dịch đều ở đây à?

Tôn chấp sự nhìn bốn phía một cái.

- Hình như còn một số tạp dịch không ở đây.

- Nhờ Tôn chấp sự hỏi lại một chút.

Giang Tập Nguyệt nói khẽ.

Tôn chấp sự gật đầu một cái nói.

- Đi, gọi tất cả tạp dịch đến đây cho ta.

Rất nhanh một vài tạp dịch rời đi.

Không qua bao lâu đã tới thêm vài trăm tạp dịch.

Mà trong những tạp dịch mới đến vẫn không có đan sư Giang Tập Nguyệt hài lòng.

- Còn có tạp dịch nào chưa tới không?

Giang Tập Nguyệt hỏi lại.

Tôn chấp sự liền nhìn về hướng mấy tạp dịch kia.

Trong đó một tạp dịch nói.

- Trừ vị kia ra, toàn bộ tạp dịch đều ở đây.

- Vị kia?

Giang Tập Nguyệt khẽ giật mình nói.

- Ai vậy?

Tôn chấp sự lập tức nghĩ tới là ai.

- Ta đi hỏi một chút.

Tôn chấp sự nói xong chạy tới phòng của Diệp Hạo.

Chẳng biết tại sao Giang Tập Nguyệt mơ hồ cảm thấy tạp dịch này chính là người mà mình tìm kiếm, bởi vậy Giang Tập Nguyệt cũng chạy theo Tôn chấp sự tới căn phòng của Diệp Hạo.

- Diệp công tử, Diệp công tử, Diệp công tử

Tôn chấp sự ở ngoài cửa hô!

Giang Tập Nguyệt thấy một màn vậy ánh mắt không khỏi ngạc nhiên.

Tôn chấp sự thế nhưng là chấp sự nha.

Tạp dịch nào có thể khiến hắn kính trọng như vậy a?

Không qua bao lâu nàng đã thấy một thân ảnh thanh tú đẩy cửa ra.

- Tôn chấp sự, ta đang tu luyện.

Diệp Hạo khó chịu nói.

- Diệp công tử, đây không phải có chuyện tốt nên mới gọi ngươi sao?

Tôn chấp sự cười nói.

- Chuyện tốt?

Diệp Hạo khẽ giật mình nói.

- Diệp công tử, ngươi là đan sư phải không?

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu nói.

- Cấp bậc gì?

- Môn Thần.

Kỳ thật trước khi Diệp Hạo rời khỏi Đại Minh Vực đã chứng nhận thân phận đan sư của mình.

Diệp Hạo bây giờ là đan sư tứ phẩm Thị Thần cảnh.

Bất quá Diệp Hạo không muốn khoe khoang quá mức, bởi vậy nói mình là Môn Thần cảnh.

Ánh mắt Giang Tập Nguyệt lập tức phát sáng lên.

- Chọn ngươi.

Giang Tập Nguyệt lớn lên rất xinh đẹp.

Mỹ nữ dạng gì mà Diệp Hạo chưa thấy qua.

Vô luận Tần Thanh Thanh hay Hoàng Thập Nhất, Trích Tiên hoặc Văn Nhân Mục Nguyệt, dáng dấp ai không khuynh quốc khuynh thành.

- Cô là ai?

Sắc mặt Tôn chấp sự không khỏi biến.

- Diệp công tử, vị này là ngoại môn đệ tử mới, Giang Tập Nguyệt.

- Lớn mật.

Một thị nữ xinh đẹp đứng bên cạnh Giang Tập Nguyệt lạnh giọng quát lớn.

- Ngươi là một tạp dịch nho nhỏ cũng dám nói chuyện với tiểu thư như vậy, ta xem ngươi chán sống rồi.

- Một tiểu tì nho nhỏ cũng dám càn rỡ như vậy, xem ra chủ nhân của ngươi cũng không phải người tốt gì.

Diệp Hạo liếc thị nữa kia một cái cười lạnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận