Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2231: Xuất Thủ

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Toàn trường xôn xao.

Ai cũng không ngờ Diệp Hạo không những nhục mạ thị nữ Giang Tập Nguyệt, ngay cả bản thân Giang Tập Nguyệt cũng bị mắng.

- Ngươi.

Khuôn mặt Giang Tập Nguyệt không khỏi đỏ lên.

- Có phải cảm thấy cô là ngoại môn đệ tử nên có thể cao cao tại thượng?

Diệp Hạo nhìn Giang Tập Nguyệt cười lạnh nói.

- Ngại quá, trong mắt của ta, cô cũng chỉ như vậy.

Nói đến đây Diệp Hạo không kiên nhẫn phất tay.

- Xéo đi, đừng làm ảnh hưởng tới lão tử tu luyện.

Phách lối là gì?

Đây chính là phách lối!

Bá đạo là gì?

Đây cũng chính là bá đạo!

Tu sĩ ở đây bao gồm cả Tôn chấp sự đều chấn kinh.

Phải biết Giang Tập Nguyệt là ngoại môn đệ tử nha, hơn nữa còn không phải ngoại môn đệ tử thông thường.

Diệp Hạo làm sao dám đối đãi với nàng như thế?

Chẳng lẽ hắn không lo ngoại môn đệ tử tìm hắn tính sổ sao?

- Ngươi…?

Giang Tập Nguyệt nhìn Diệp Hạo đỏ cả mắt.

Diệp Hạo không thèm nhìn nàng một cái mà quay người trở về phòng.

- Ngươi đứng lại đó cho ta.

Tiểu Thúy hô lớn.

Bước chân Diệp Hạo không ngừng.

- Ta nói ngươi đứng lại ngươi không nghe thấy sao?

Tiểu Thúy nói xong vọt tới Diệp Hạo.

- Cẩn thận.

Giang Tập Nguyệt kinh hô.

- Cẩn thận.

Tôn chấp sự vội hô.

Mắt thấy một quyền Tiểu Thúy sắp đánh vào trên người Diệp Hạo, thì trên thân hắn xuất ra từng đợt gợn sóng.

Gợn sóng này phản phất như tấm chắn kiên cố không phá vỡ nổi.

Một quyền Tiểu Thúy oanh kích lên phía trên giống như đánh vào một miếng sắt, từ đó đạo gợn sóng kia sinh ra lực phản chấn xuyên qua đến tứ chi bách hải nàng.

Tiểu Thúy phun ra một ngụm máu tươi, thân thể vô lực rơi xuống phía sau.

Giang Tập Nguyệt phi thân ôm lấy tiểu Thúy.

Ôm Tiểu Thúy thì Giang Tập Nguyệt cảm nhận được trong cơ thể Tiểu Thúy vẫn còn ẩn chưa lực phản chấn kinh khủng.

Hai tay Giang Tập Nguyệt toát ra một trận kim quang cưỡng ép trừ khử hoàn toàn lực phản chấn trong cơ thể nàng.

Lúc này Diệp Hạo quay người nhìn Giang Tập Nguyệt nói.

- Thực lực không tệ.

Không phải ai cũng có thể trừ khử được lực phản chấn kia.

- Các hạ ra tay có phải quá độc ác?

Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Tiểu Thúy Giang, Tập Nguyệt tức giận nói.

- Ta nếu không có một chút thực lực, cô cảm thấy bây giờ ta còn có thể đứng đây sao?

Diệp Hạo giễu cợt nói.

- Ta thực muốn biết cô sao nói ta ra tay quá ác? Trong mắt cô mạng của người khác đều không phải mạng?

- Ta không nghĩ vậy.

Giang Tập Nguyệt đỏ hồng mắt nói.

Nàng rõ ràng không phải người như vậy!

Thế nhưng vì sao Diệp Hạo lại nói nàng thế.

- Nhưng cô làm như vậy.

Diệp Hạo lạnh lùng nói.

Quẳng ra câu này Diệp Hạo quay người trở về phòng mình.

Nhìn thấy cửa lớn đóng chặt trong lòng Giang Tập Nguyệt thở dài một hơi, tiếp đó ôm Tiểu Thúy quay về.

Tin tức này lấp một tốc độ như gió lốc truyền khắp Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

- Một tạp dịch nho nhỏ cũng dám làm nhục Tập Nguyệt nữ thần của chúng ta?

- To gan lớn mật.

- Tạp dịch cũng như cỏ dại, ta xem chán sống rồi.

- Phải khiến hắn hiểu được tôn nghiêm của đệ tử ngoại môn là không thể xâm phạm.

Chưa tới một khắc đồng hồ mười mấy tên ngoại môn đệ tử khí thế hùng hồn chạy tới Tạp Dịch Đường.

Tạp dịch tại Tạp Dịch Đường đều bị dọa sợ.

Bọn họ lo lắng tai họa đến cá trong chậu.

- Diệp Hạo, cút ra đây.

- Diệp Hạo, ngươi cho rằng trốn trong phòng là được sao?

- Diệp Hạo, thức thời thì lăn ra đây chịu chết.

Đối mặt với đám ngoại môn đệ tử kêu gào Tôn chấp sự cũng không dám hỏi tới.

Hắn chỉ có thể vụng trộm liên hệ với Trưởng Lão Bùi Đức Hậu.

Mà hắn lấy được câu trả lời chính là yên lặng theo dõi kỳ biến.

Yên lặng theo dõi kỳ biến ông nội ngươi a!

Đám ngoại môn đệ tử này chỉ là nhóm đầu tiên.

Sau đó ngoại môn đệ tử đến ngày càng nhiều, Diệp Hạo làm sao có thể trấn áp được hết đây?

Lúc mười mấy tên ngoại môn đệ tử ở nơi này nháo loạn Diệp Hạo mở cửa phòng ra.

Trong lúc nhất thời ánh mắt toàn trường đều rơi vào trên người Diệp Hạo.

Diệp Hạo chỉ vào một ngoại môn đệ tử trong đó nói.

- Lão tử hôm nay đứng ở chỗ này, ngươi dám giết ta sao?

Ngoại môn đệ tử kia trong lúc nhất thời không biết nên phản bác làm sao?

Dám không?

Không dám!

Ngoại môn đệ tử cũng có nhân quyền nhất định.

Nếu hắn giết Diệp Hạo, hắn cũng chịu không nổi.

- Tôn chấp sự, trong tông môn đối mặt với loại chuyện này bình thường đều xử lý như thế nào?

Diêp Hạo nhìn Tôn chấp sự nói.

- Trong tình huống cả hai bên đều tự nguyện mà nói có thể ký khế ước, nhưng không thể gây thương tổn đến tính mạng.

Tôn chấp sự nói khẽ.

- Có thể ký khế ước sao?

- Có thể.

Diệp Hạo gật đầu một cái rồi nhìn về phía mười mấy tên ngoại môn đệ tử.

- Ta biết các ngươi muốn báo thù cho Giang Tập Nguyệt, như vậy đi, ta cho các ngươi cơ hội báo thù, hiện tại ký kết khế ước, ký khế ước xong các ngươi có thể khiêu chiến với ta.

- Khiêu chiến ngươi? Ngươi cũng quá xem trọng mình đi.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai?

Mười mấy tên ngoại môn đệ tử cười lạnh nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo lơ đễnh lấy một bình ngọc từ trong ngực ra, tiếp theo đổ ra một viên Tiên Đan nói.

- Ta không biết các ngươi có biết viên Tiên Đan này không, nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, đây là Cố Thể Đan bát phẩm bát đẳng.

- Bát phẩm bát đẳng Cố Thể Đan?

- Đan dược bổ sung bản nguyên a.

- Tiên đan cấp bậc như bát phẩm bát đẳng dù trong tông môn cũng không có bao nhiêu.

- Chỉ có một vài ngoại môn đệ tử đứng đầu mới có thể phục dụng.

Diệp Hạo cười tủm tỉm nhìn đám ngoại môn đệ tử nói.

- Hiện tại các ngươi có thể ký khế ước không?

- Ký thì ký, ai sợ ai?

- Ta không tin một ngoại môn đệ tử như ta lại đánh không được tạp dịch nho nhỏ như ngươi.

- Ký.

Rất nhanh mười mấy tên đệ tử bị Diệp Hạo mê hoặc nhao nhao ký kết hiệp nghị.

- Tốt rồi, các ngươi cùng lên đi.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

- Cùng tiến lên?

Tất cả đều kinh ngạc.

Bọn họ đã gặp qua cuồng ngạo, những cũng không hề gặp qua cuồng đến như thế.

- Thời gian của ta có hạn, không muốn lãng phí thời gian.

Diệp Hạo nhìn thấy đám ngoại môn đệ tử không có ý định động thủ thì hắn động.

Bịch một tiếng một quyền liền đánh bay bốn tên, tiếp đó một bàn tay đánh hôn mê ba tên khác.

- Không tốt.

- Đá phải thiết bản rồi.

- Mọi người cùng nhau xuất thủ.

Lúc này đám ngoại môn đệ tử mới ý thức được Diệp Hạo rất mạnh.

Nhưng công kích của bọn họ đối với Diệp Hạo như muỗi đốt inox.

Diệp Hạo nhanh chóng đánh gục tất cả hơn 30 ngoại môn đệ tử, ngay sau đó hắn tháo xuống từng Túi Càn Khôn trên người họ.

Thần niệm quét qua một lần Diệp Hạo khinh thường nói.

- Nghèo kiếp xác.

Cả đám thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.

Có thể nhục nhã người khác như vậy sao?

Đúng lúc này, có mấy trăm ngoại môn đệ tử đến đây.

Khi bọn hắn nhìn thấy cảnh này không hỏi bị dọa sợ.

Tình huống như thế nào?

Khi bọn hắn biết tất cả người nằm dưới đất đều bị một mình Diệp Hạo làm ra, ánh mắt nhìn Diệp Hạo không khỏi thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận