Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2232: Quét Ngang

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Tới thật đúng lúc, tới tới tới, ký kết khế ước, sau đó chúng ta có thể chiến đấu.

Diệp Hạo nhìn mấy trăm người vừa đến hô.

- Ta chỉ tới xem thôi.

- Ta tới đi dạo.

- Ta tới chiêm ngưỡng một lần phong thái của các hạ.

Mọi người không phải ngu.

Diệp Hạo nếu đã có thể quật ngã đám dưới đất, chẳng lẽ còn đánh không lại bọn hắn?

Nhìn mấy trăm người bắt đầu giải tán, trong mắt Diệp Hạo lóe lên một vòng tinh quang.

Ngay sau đó, hắn nhấc chân đi ra ngoài.

- Diệp công tử, ngươi đi đâu vậy?

Tôn chấp sự vội hỏi.

- Ta đi khiêu chiến ngoại môn đệ tử.

Diệp Hạo cũng không quay đầu lại nói.

Cái gì?

Tôn chấp sự khẽ giật mình.

Có lầm hay không?

Ngươi mẹ nó là tạp dịch đệ tử thôi.

Ngươi muốn đi khiêu chiến ngoại môn đệ tử?

Tôn chấp sự cùng số lớn tạp dịch vội vàng đi theo sau lưng Diệp Hạo, chỉ thấy Diệp Hạo đi tới khu vực ngoại môn đệ tử nghỉ ngơi, sau đó hướng về ngoại môn đệ tử đang nhìn mình cách đó không xa quát:

- Chỉ cần ngoại môn đệ tử Thị Thần cảnh trở xuống, muốn vì Giang Tập Nguyệt báo thù, hiện tại có thể khiêu chiến ta.

Tôn chấp sự có cảm giác mộng bức.

Con mẹ nó, quá kiêu ngạo rồi!

Diệp Hạo muốn một người khiêu chiến toàn bộ ngoại môn?

Phải biết ngoại môn đệ tử chín mươi phần trăm trở lên đều đang phía dưới Thị Thần cảnh.

- Quá kiêu ngạo.

- Quá đáng.

- Không để ngoại môn chúng ta trong mắt à?

- Chơi hắn.

Hành vi của Diệp Hạo kích thích tất cả ngoại môn đệ tử.

Rất nhanh mấy ngàn ngoại môn đệ tử xuất hiện xung quanh Diệp Hạo.

Ánh mắt họ nhìn Diệp Hạo đầy nộ ý.

Trong đó còn bao gồm Giang Tập Nguyệt.

Giang Tập Nguyệt tràn đầy kinh ngạc.

Nàng không nghĩ tới Diệp Hạo lớn gan đến thế.

- Ta tới chiến ngươi.

Một thanh niên lưng hổ eo vượn bước ra.

- Không cần ký kết khế ước sao?

Diệp Hạo hỏi.

- Ngươi và ta dưới hàng trăm ánh mắt của mọi người khiêu chiến, không cần khế ước.

Thanh niên kia trầm giọng nói.

- Vậy ra tay đi.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Ta tên Dương Đồ Hộ.

Thanh niên kia mới vừa nói đến đây bị Diệp Hạo cắt ngang:

- Ta không hứng thú biết ngươi là ai?

- Thật can đảm.

Dương Đồ Hộ rút ra môt cây đao sau lưng bổ tới Diệp Hạo.

Từng đạo thanh âm tê minh vang lên.

Diệp Hạo rõ ràng thanh đao trong tay Dương Đồ Hộ chỉ sợ đã giết không ít sinh linh, nên chuôi đao này có được uy năng nhất định, có thể ảnh hưởng đến thần trí hắn.

Bất quá điểm ảnh hưởng ấy đâu có thể làm gì được mình.

Đối mặt một đao của Dương Đồ Hộ, Diệp Hạo chỉ đơn giản đánh ra một quyền.

Đúng.

Một quyền.

- Ngươi tự tìm cái chết.

Dương Đồ Hộ hừ lạnh.

Dùng lực lượng thân thể chống lại thần binh?

Không phải muốn chết thì là gì?

Khi hai người đụng vào nhau, Dương Đồ Hộ chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh khủng dọc theo thanh đao truyền đến cánh tay hắn.

Kinh mạch của hắn lập tức bị xé nứt, ngay cả cơ bắp cũng hóa thành huyết vũ, chuôi đao tức thì bị đánh bay.

Dương Đồ Hộ kêu thảm một tiếng, lảo đảo lui lại.

Diệp Hạo không tiếp tục tiến lên, mà lạnh lùng mở miệng nói:

- Người tiếp theo.

- Ta tới.

Một thanh niên mang theo chùy sắt đi tới.

- Bá vương chùy.

Diệp Hạo nhìn thanh niên kia một cái nói.

Có thể ngự sử bá vương chùy không ai không có vĩ lực.

Bất quá nhục thể của hắn có mạnh hơn thì có thể mạnh hơn Diệp Hạo?

Nhục thân Diệp Hạo đã sớm qua muôn ngàn thử thách, dù Chân Long Ngọc Phượng tộc cũng không sánh nổi.

- Bá Vương Chùy Lý Hổ.

- Tiểu tử này xong rồi.

- Bá Vương Chùy Lý Hổ là Môn Thần cảnh tầng chín.

- Dù cùng giai không có mấy người là đối thủ của hắn?

Nhưng chỉ sau một khắc, tu sĩ trong sân mất tiếng.

Bọn họ nhìn thấy cái gì?

Bọn họ thấy được Diệp Hạo một quyền đánh lui Bá Vương Chùy của Lý Hổ, mà Lý Hổ bị đánh lui lại về sau, cánh tay lại gục xuống.

Lý Hổ kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

- Ngươi —— ngươi làm sao có thể mạnh như vậy?

- Người tiếp theo.

Diệp Hạo lười trả lời vấn đề của hắn, mà lạnh lùng nhìn bốn phía nói.

Lúc này, một thiếu nữ vóc người mảnh mai đi ra.

- Ta am hiểu ám sát, ngươi phải chú ý.

Thiếu nữ kia nhìn Diệp Hạo nói.

- Ngươi chỉ cần hành động.

Diệp Hạo thản nhiên nói.

- Lý Khả Nhi.

- Lý Khả Nhi có thể xếp hạng mười trong Môn Thần cảnh.

- Ám sát chi đạo của nàng cực kỳ bá đạo, cùng giai không ai không sợ.

- Ta nghe nói Lý Khả Nhi từng chiếm được truyền thừa của một đỉnh tiêm sát thủ, cũng không biết có phải thật không?

Lại nói Lý Khả Nhi bên này.

Lý Khả Nhi vừa nói xong đã vọt tới Diệp Hạo, đi được nửa đường thân ảnh cô hóa thành hai, chờ đến bên người Diệp Hạo thì đã biến thành bốn.

Mà bốn thân ảnh này chia ra chung quanh đồng thời hướng Diệp Hạo xuất thủ.

- Bốn người này ai là thật?

- Ta thấy không rõ lắm.

- Tốc độ Lý Khả Nhi quá nhanh.

- Chắc phải đồng thời ứng phó hết bốn người.

- Đồng thời ứng phó thì lực lượng sẽ phân tán.

Trong sân, không ít ngoại môn đệ tử tưởng tượng nếu mình là Diệp Hạo thì nên ứng phó như thế nào? Nhưng rất nhanh bọn họ phát hiện đó là một vấn đề khó giải.

Nhưng lúc này bọn họ thấy Diệp Hạo lại không nhìn bốn thân ảnh kia, mà đại thủ bắt tới phía trên.

A!

Một tiếng kinh hô vang dội toàn trường.

Đám người chú ý thấy tay Diệp Hạo bắt được mắt cá chân của Lý Khả Nhi.

Ngay sau đó, Diệp Hạo vung tay lên ném Lý Khả Nhi ra ngoài.

- Sao ngươi nhìn ra ta ngụy trang?

- Chướng nhãn pháp của ngươi thực rất rác rưởi.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

- Ngươi.

Lý Khả Nhi tức giận nhìn Diệp Hạo.

Diệp Hạo đang nhục nhã nàng.

Sau một khắc, thân ảnh Lý Khả Nhi biến mất ngay tại chỗ.

Thế nhưng thời gian chưa tới một hơi thở, Diệp Hạo vọt tới một chỗ, tiếp đó thân ảnh hắn giống như tan vào trong không gian rồi lôi cổ một bóng người đi ra.

Người bị bóp cổ không phải Lý Khả Nhi thì còn ai vào đây?

Lý Khả Nhi bị giữ chặt yết hầu, sợ hãi cùng chấn kinh hô:

- Ngươi…ngươi.

- Muốn ứng phó ta, lại trờ về tu luyện tám mươi, một trăm năm nữa đi.

Diệp Hạo nói xong ném Lý Khả Nhi qua một bên.

Lần này, Lý Khả Nhi cũng không dám động thủ nữa.

Nàng ý thức được vừa rồi Diệp Hạo đã hạ thủ lưu tình, bản thân nếu lại không biết tốt xấu xuất thủ, khó tránh đối phương sẽ ra tay độc ác.

- Người tiếp theo.

Diệp Hạo lạnh lùng mở miệng.

Rất nhanh giữa sân đi ra mười mấy tên đệ tử khiêu chiến Diệp Hạo.

Nhưng những đệ tử này không ngoại lệ đều bị Diệp Hạo đánh bại.

Đến cuối cùng không có người nào dám tiến lên nữa.

- Quá mạnh.

- Đều một chiêu chế địch.

- Các ngươi không có chú ý tới đối phương vận dụng chỉ là lực lượng của thân thể à?

- Không có người nào ép cho hắn vận dụng thần thông cả.

- Đây con mẹ nó là tạp dịch đệ tử hả?

- Tạp dịch đệ tử đều có trình độ này sao?

- Muốn ứng phó hắn chỉ có xuất động cao thủ Thị Thần cảnh.

- Thị Thần cảnh xuất thủ chính thì rõ ràng ỷ lớn hiếp nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận