Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2237: Diệp Hạo Là Tiềm Long

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Diệp Hạo, ngươi là tạp dịch đệ tử của Hạo Nhiên Chính Khí Tông?

Hồng Nguyên Khải lúc này mở miệng.

- Đúng vậy.

Diệp Hạo gật đầu.

Chỉ cần nhìn quần áo Diệp Hạo đã biết.

- Tạp dịch đệ tử còn không thuộc đệ tử tông môn, bởi vậy ngươi tùy thời có thể thoát ly.

Hồng Nguyên Khải nghiêm mặt nói.

- Ta có thể thu ngươi làm quan môn đệ tử, để ngươi hưởng thụ tài nguyên cao cấp nhất, ngươi xem thế nào?

- Hồng huynh, ngươi đừng quá mức!

Quách Đức Nghĩa trầm mặt nói.

- Hạo Nhiên Chính Khí Tông các ngươi không trân quý nhân tài, Bá Vương Kiếm Tông ta nhìn thấy mà đau lòng.

Hồng Nguyên Khải lại nghiêm trang nói.

- Diệp Hạo, Bá Vương Kiếm Tông có thể cho ngươi, Hạo Nhiên Chính Khí Tông cũng có thể cho.

Quách Đức Nghĩa trịnh trọng hứa hẹn.

- Diệp Hạo, tin tưởng ta, Bá Vương Kiếm Tông đưa cho ngươi khẳng định càng nhiều hơn Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Hồng Nguyên Khải có chút khẩn trương nhìn Diệp Hạo nói.

Hắn quá rõ ràng vượt qua cái cảnh giới đại biểu cho điều gì?

Điều này cũng không chỉ đại biểu tu vi đan đạo mà tu vi võ đạo của hắn khẳng định cũng mạnh rối tinh rối mù.

Nếu có thể chiêu mộ đệ tử như vậy đến tông môn thì không còn gì tốt hơn.

- Vừa rồi ánh mắt ngài xem ta giống như một con kiến hôi thôi.

Diệp Hạo đáp lời.

Sắc mặt Hồng Nguyên Khải đại biến.

- Ta biết trong mắt ngài không có cái gì không đúng, dù sao ta chỉ là một tạp dịch.

Diệp Hạo bình tĩnh nói tiếp.

- Nhưng trong lòng của ta rất khó chịu.

Nói xong, Diệp Hạo quay người rời đi.

Quách Đức Nghĩa không khỏi thở dài một hơi.

Diệp Hạo cuối cùng vẫn cự tuyệt Hồng Nguyên Khải.

Bất quá rất nhanh hắn lại nở nụ cười khổ.

Diệp Hạo còn cự tuyệt hắn.

- Không được, đợi chút nữa phải đi tìm Tông chủ.

Quách Đức Nghĩa suy nghĩ một chút, thầm nghĩ trong lòng.

Thư phòng Tông chủ.

Thời điểm Tô Ngữ Nhi đang phê duyệt hồ sơ thì thiếp thân thị nữ báo Quách Đức Nghĩa tới tìm.

Tô Ngữ Nhi buông hồ sơ xuống, Quách Đức Nghĩa đi vào.

- Quách đường chủ, có chuyện gì không?

Tô Ngữ Nhi nói ngay vào điểm chính.

Nàng ngoại trừ quản lý tông môn còn muốn tập trung tu luyện.

Đâu có nhiều thời giờ nói dài dòng?

- Tông chủ, ngài có thể ra mặt thuyết phục Diệp Hạo gia nhập luyện đan đường ta một lần không không?

- Diệp Hạo?

Tô Ngữ Nhi khẽ giật mình.

Trong đầu nàng không khỏi xuất hiện một tên gia hỏa kiêu căng khó thuần.

- Vì sao ngươi muốn hắn gia nhập luyện đan đường?

Quách Đức Nghĩa nói sự tình hôm nay giảng lại một lần.

Tô Ngữ Nhi không khỏi kinh động:

- Ngươi nói hắn vượt qua bốn cảnh giới?

- Đúng.

Quách Đức Nghĩa gật đầu.

- Có thể khẳng định tu vi đan đạo Diệp Hạo cực cao, dù mấy tên đan đạo yêu nghiệt trong tông cũng không sánh nổi.

Nói đến đây, Quách Đức Nghĩa trịnh trọng nói:

- Đan đạo tu vi dựa vào tu vi võ đạo chống đỡ, có thể tưởng tượng tu vi võ đạo Diệp Hạo như thế nào.

Tô Ngữ Nhi trầm mặc.

Lát sau mới mở miệng:

- Ta tự mình nói chuyện cùng Diệp Hạo.

Tô Ngữ Nhi cảm thấy tất yếu phải hảo hảo nói chuyện cùng Diệp Hạo một lần.

Dù sao cũng không thể lãng phí thiên tài kinh diễm như vậy.

- Ta muốn đi Hạo Nhiên thành một chuyến.

Sau khi rời khỏi luyện đan đường, Diệp Hạo nói với Bùi Đức Hậu.

- Đi Hạo Nhiên thành làm gì?

- Nhận lệnh bài.

- Nếu không ta đưa ngươi đi?

Bùi Đức Hậu mới vừa nói đã thấy thần sắc Diệp Hạo có chút quái dị,

- Ta không phải không yên lòng an toàn của ngươi sao?

- Ta bây giờ là Thị Thần cảnh rồi.

- Không đến Thiên Thần cảnh cũng không thể độc lập hành tẩu bên ngoài.

- Trên người của ta có chiến khôi Tử Thần cấp của Ngũ Sắc tông.

- Chiến khôi nhiều nhất sử dụng được ba lần.

- Ai nói cho ngươi chiến khôi nhiều nhất sử dụng ba lần.

- Chẳng lẽ không phải?

- Chiến khôi dựa theo cấp bậc khác biệt chia làm phổ thông, tinh anh, chí tôn ba loại.

Diệp Hạo cười nói:

- Trên thị trường, 90% trở lên đều là chiến khôi thông thường, mà Tinh Anh chiến khôi không có bao nhiêu, về phần chí tôn trong truyền thuyết gần như đã thất truyền.

- Phổ thông cấp chiến khôi chỉ có thể sử dụng ba lần, tinh anh sáu lần, chí tôn chín lần.

Bùi Đức Hậu suy nghĩ một hồi lâu nói:

- Không nghĩ tới còn có loại thuyết pháp này?

- Ngươi có thể chế tạo cấp bậc chiến khôi gì?

- Tinh anh.

Diệp Hạo vô ý thức muốn nói ra Chí tôn, bất quá ngay sau đó lại đổi giọng nói Tinh anh.

- Ngươi còn tinh thông luyện khí?

Diệp Hạo có chút tức giận nhìn Tô Ngữ Nhi vừa hiện thân:

- Tô tông chủ, cô không cảm thấy cô hơi quá đáng?

- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.

Tô Ngữ Nhi nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

- Tô tông chủ, ngươi vận dụng tinh thần cổ hoặc đối với hậu sinh vãn bối như thế à?

Diệp Hạo ngưng tiếng nói.

Ánh mắt Tô Ngữ Nhi nhìn Diệp Hạo trở nên ngưng trọng.

- Ai bảo tiểu tử ngươi ẩn núp sâu như vậy?

- Ta ẩn núp sâu, còn oán ta?

Diệp Hạo im lặng.

- Ngươi luyện khí đạt đến cấp bậc gì?

Tô Ngữ Nhi cười hỏi.

- Không thể trả lời.

- Ngươi cảm thấy ta tra không ra cấp bậc của ngươi?

Tô Ngữ Nhi ranh mãnh nhìn Diệp Hạo.

- Điều kiện tiên quyết là ngươi có thể điều tra ra.

Diệp Hạo liếc Tô Ngữ Nhi một cái nói.

- Xem thường ta có phải hay không?

Lông mày Tô Ngữ Nhi nhướn lên.

Diệp Hạo cười không nói.

- Ngươi chờ.

Tô Ngữ Nhi nói xong rời đi.

Tô Ngữ Nhi đi tới Luyện Khí Đường tìm được Đường chủ Dương Nguyên Cát.

- Giúp ta tra tư liệu một người.

- Ai?

- Diệp Hạo.

- Diệp Hạo?

- Thân phận luyện khí sư của hắn chứng nhận ở Đại Minh Vực.

Dương Nguyên Cát dựa theo manh mối này rất nhanh tra được tư liệu Diệp Hạo.

- Tra không được.

- Tra không được?

Tô Ngữ Nhi giật mình.

- Làm sao có thể tra không được?

- Ta tra luyện khí sư kiểm tra trong vòng mười năm nay ở Đại Minh thành, nhưng không có một người nào tên Diệp Hạo.

Dương Nguyên Cát nghiêm mặt nói.

Tô Ngữ Nhi suy nghĩ một chút, gọi Quách Đức Nghĩa đến nơi này.

- Quách đường chủ, ngươi nói Diệp Hạo ba năm trước đây chứng nhận tứ phẩm đan sư ở Đại Minh thành, đúng không?

- Đúng vậy, văn thư ta đã thấy qua.

Quách Đức Nghĩa gật đầu.

- Bây giờ ngươi tra một chút tư liệu Diệp Hạo xem.

Quách Đức Nghĩa không biết Tô Ngữ Nhi vì sao muốn tra tư liệu Diệp Hạo, bất quá hắn vẫn thông qua quyền hạn của mình tiến hành điều tra.

Thế nhưng một lần này điều tra Quách Đức Nghĩa liền bị choáng váng.

- Làm sao có thể?

- Thế nào?

Tô Ngữ Nhi hỏi vội.

- Ta tra mười năm gần đây ở Đại Minh thành chứng nhận đan sư, thế nhưng không tra ra một người nào gọi Diệp Hạo.

Thời điểm Quách Đức Nghĩa nói ra câu này, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

- Quách đường chủ, ngươi cảm thấy đây là tình huống gì đây?

Tô Ngữ Nhi trầm giọng hỏi.

- Xuất hiện loại tình huống này chỉ có một loại khả năng.

Quách Đức Nghĩa bình phục đáp.

- Tiềm Long.

Dương Nguyên Cát chậm rãi nói.

- Đúng vậy, Tiềm Long, Đan đạo Tổng các và Luyện khí Tổng các cảm thấy Diệp Hạo có tỷ lệ nhất định trở thành Vương giả trong tương lai, bởi vậy ẩn giấu hết toàn bộ tư liệu về Diệp Hạo.

Quách Đức Nghĩa nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận