Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2239: Gặp Lại Lũng Tây Quận Vương

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

- Thạch hội trưởng, đệ tử của ngươi là Thị Thần lục phẩm?

Diệp Hạo lạnh nhạt nói:

- Ta xem như sư huynh chỉ điểm hắn một hai, ta nghĩ về tình lý vẫn không có vấn đề gì chứ?

- Đây là vinh hạnh của Ngọc Thạch.

Thạch Kỳ Vĩ vội đáp.

Thạch Kỳ Vĩ không phải người ngu.

Diệp Hạo ngoại trừ là Luyện Đan Công Hội Tiềm long ra còn là đệ tử của Hạo Nhiên Chính Khí Tông.

Bản thân có cơ hội chèn ép loại người này sao?

Không có!

Vậy tại sao còn phải kết thù kết oán?

- Tống Ngọc Thạch, Tần Thanh Thanh là nữ nhân của ta.

Diệp Hạo mặt không thay đổi nhìn Tống Ngọc Thạch nói:

- Thức thời thì cách xa nàng một chút, nếu không...

Lời tiếp theo Diệp Hạo chưa hề nói, nhưng lại cực kỳ rõ ràng.

Tần Thanh Thanh nghe được Diệp Hạo nói như vậy, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Đây là lần đầu tiên Diệp Hạo công khai thừa nhận nàng là nữ nhân của hắn.

- Tần hội trưởng, nguyên lai Diệp công tử là con rể của ngươi.

Thạch Kỳ Vĩ cười nói với Tần Thư Hoàn.

- Không, lệnh ái chỉ là cơ thiếp của Diệp công tử thôi.

Tần Thư Hoàn lại khẽ lắc đầu.

Tần Thư Hoàn rõ ràng Chân Long như Diệp Hạo chắc sẽ không cưới nữ nhi của mình.

Tần Thanh Thanh chỉ có thể làm một cơ thiếp.

Như vậy Tần Thư Hoàn là nhạc phụ Diệp Hạo như thế nào được?

- Cơ thiếp?

Thạch Kỳ Vĩ giật mình:

- Cái này…?

Thạch Kỳ Vĩ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Thân phận Tần Thanh Thanh cũng không thấp, dù có chút trèo cao nhưng cũng không thể là cơ thiếp chứ?

Bất quá lúc này Tần Thư Hoàn lại nói với Diệp Hạo.

- Diệp công tử, ta đặt trước một bàn ở Đệ Nhất Lâu, ăn mừng ngươi tấn thăng Thị Thần bát phẩm!

- Đi thôi.

Diệp Hạo mới vừa nói đến đây đột nhiên nghĩ đến cái gì:

- Tần hội trưởng, ta giới thiệu cho ngài một chút, vị này là Hạo Nhiên Chính Khí Tông, Bùi Đức Hậu trưởng lão!

- Bùi trưởng lão.

Tần Thư Hoàn bình tĩnh gọi.

Trước đó, Tần Thư Hoàn bàn về thân phận vẫn kém hơn Bùi Đức Hậu, bất quá sau khi trở thành Phó hội trưởng Luyện Đan Công Hội Hạo Nhiên Vực thì thân phận hắn cũng như diều gặp gió, bây giờ hắn đã không cần quá mức để ý đến Bùi Đức Hậu.

- Gặp qua Tần hội trưởng.

Bùi Đức Hậu hơi xúc động nói.

Ai có thể nghĩ tới Tần Thư Hoàn mình lúc trước chẳng thèm ngó tới giờ đã trở thành phó hội trưởng Luyện Đan Công Hội Hạo Nhiên Vực.

Thân phận có thể ngồi ngang hàng với Đường chủ Luyện đan đường Quách Đức Nghĩa của tông mình đây.

Bất quá hắn càng nghi ngờ đến việc vì sao một Sinh Thần cảnh trung giai như Tần Thư Hoàn làm sao làm Phó hội trưởng?

Phải biết Hạo Nhiên Vực cũng không phải đại vực thông thường.

Không có tu vi Hợp Thần cảnh đâu có thể trấn tràng?

Bùi Đức Hậu không biết Tần Thư Hoàn sau khi phục dụng Thiên Diễn Đan, sinh mệnh bản chất mở rộng rất lớn, dù hắn bây giờ không có bất kỳ linh đan diệu dược cũng có thể tăng lên tới Sinh Thần cảnh cao giai. Còn nữa Tổng các chủ Luyện đan Tổng các nể tình Tần Thư Hoàn phát hiện Diệp Hạo là Chân Long, cố ý ban thưởng cho hắn một nhóm tài nguyên.

Tần Thư Hoàn tự tin dựa vào nhóm tài nguyên này có thể đặt chân tới Hợp Thần cảnh.

Bởi vậy hiện tại hắn thiếu sót chỉ là thời gian.

Đệ Nhất Lâu là đỉnh cấp thực phủ Thần Vực.

Không có thân phận nhất định ai cũng không dám tới đây uống rượu.

Mà trong quá trình uống rượu Bùi Đức Hậu chú ý thấy Tần Thư Hoàn tôn kính đối với Diệp Hạo.

Điều này khiến Bùi Đức Hậu âm thầm suy đoán thân phận Diệp Hạo.

Tiềm long không đến mức để một Phó hội trưởng công hội tôn kính như vậy?

Dù sao Diệp Hạo bây giờ còn chưa trưởng thành.

Trăm mối vẫn không có cách giải Bùi Đức Hậu đành phải uống tửu.

Thời điểm rượu qua ba lần cơm qua ngũ vị, cửa phòng bị đẩy ra, một người hầu cười nói:

- Tần hội trưởng, không biết các ngài kết thúc chưa?

- Không thấy chúng ta đang uống rượu à?

Tần Thư Hoàn khó chịu nói.

Bị quấy rầy khi uống rượu, ai có thể sảng khoái?

- Tần hội trưởng, là như vậy, Quốc vương Lũng Tây quận quốc coi trọng bao sương này.

Người kia cười khổ nói.

- Quốc vương Lũng Tây quận quốc?

Tần Thư Hoàn sắc mặt biến đổi.

Quốc vương Lũng Tây quận quốc là cường giả Hợp Thần trung cấp.

Cho dù Hội trưởng Luyện Đan Công Hội Hạo Nhiên Vực bàn về thân phận cũng không bằng?

Nhưng hôm nay Tần Thư Hoàn mời khách ăn cơm, nếu ngoan ngoãn nhường bao sương, mặt mũi hắn sẽ để đâu?

Ngay tại thời điểm Tần Thư Hoàn khổ sở Diệp Hạo lại nói:

- Ngươi để Lũng Tây quận vương đổi bao sương khác đi!

- Cái này —— cái này.

Người kia lộ ra vẻ im lặng.

Hắn rất muốn nói ngươi cho rằng Lũng Tây Quận vương rất dễ đối phó sao?

- Làm sao? Còn không đưa ra bao sương sao?

Lúc này một bóng người đẩy bao sương đại môn đi đến.

- Thế tử, ta đang hiệp thương.

Người thị giả kia vội nói.

- Ta nói các ngươi có phải chán sống? Cha ta muốn bao sương mà các ngươi còn lằng nhà lằng nhằng?

Đạo thân ảnh kia nhìn Tần Thư Hoàn ngay chủ vị lạnh lùng nói.

Bịch một tiếng đạo thân ảnh kia bị đạp ra ngoài.

- Thứ đồ chơi gì đây?

Diệp Hạo khinh thường hô.

- Diệp Hạo, vị kia là thế tử Lũng Tây quận quốc, Lý Thế Long?

Bùi Đức Hậu bất an nói.

Hắn không lo lắng Lý Hòa An sẽ giết Diệp Hạo, nhưng người ta trả thù ngươi thì không thể nói cái gì?

- Biết rõ, lần trước ta đánh cháu trai này một trận.

Diệp Hạo lạnh nhạt nói.

Theo thanh âm Diệp Hạo rơi xuống một tiếng gầm gừ vang lên.

- Ta muốn chém ngươi thành muôn mảnh!.

Lý Thế Long giận.

Hoàn toàn giận.

Bản thân dù sao cũng là Quận vương chi tử.

Lại bị người khác một cước đạp ra ngoài?

Với hắn mà nói không kém với sỉ nhục lớn lao?

Nhưng khi hắn lần nữa xông tới nhìn ai đánh mình thì cả người rung động.

- Diệp —— Diệp công tử?

Diệp Hạo cười tủm tỉm nhìn Lý Thế Long nói:

- Ngươi muốn chém ta thành muôn mảnh?

- Không…không có chuyện đó.

Lý Thế Long nói gấp.

Hắn rất rõ ràng Diệp Hạo kinh khủng cỡ nào.

Lý Thiên Nhất mạnh mẽ như vậy còn không phải bị Diệp Hạo trấn áp.

Lúc này, cách đó không xa vang lên một đạo thanh âm trung khí mười phần.

- Thế Long, xảy ra chuyện gì?

Lý Thế Long vội vàng chạy ra ngoài cung kính nói:

- Cha, Diệp Hạo Diệp công tử ở bao sương đây?

- Diệp công tử?

Lý Hòa An khẽ giật mình, chợt đi đến.

- Diệp công tử đến Hạo Nhiên Vực lúc nào?

Lý Hòa An cười ấm áp hỏi.

Bùi Đức Hậu và Tần Thư Hoàn đều ngơ ngẩn.

Lý Hòa An là Quận vương Lũng Tây quận quốc!

Quyền cao chức trọng!

Lại chủ động chào hỏi cùng Diệp Hạo?

- Cũng được một thời gian rồi.

Diệp Hạo bình tĩnh nói.

- Các ngươi nếu cần bao sương, hãy chờ một chút, chúng ta bên này cũng sắp kết thúc rồi!

- Diệp công tử nói gì vậy?

Lý Hòa An nói gấp:

- Chúng ta đi bao sương khác là được!

Nói xong câu đó Lý Hòa An nghĩ tới điều gì:

- Diệp công tử, đợi chút nữa ta ở khác bao sương chờ ngươi, ta muốn cùng ngươi trao đổi một ít chuyện!

- Tốt!

Lý Hòa An nói xong rời đi.

Lý Thế Long đi tới trên bàn rượu, rót cho mình một chén rượu nói:

- Diệp công tử, vừa nãy ta có mắt không tròng, ta tự phạt.

Nói xong, Lý Thế Long uống một hơi cạn sạch.

Diệp Hạo phất phất tay nói:

- Một chút việc nhỏ, cần gì để ý?

Khóe miệng Lý Thế Long giật một cái.

Một chút việc nhỏ mà ngươi đánh ta mạnh như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận