Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 2254: Chặt

Dịch: Hám Thiên Tà Thần

Biên: Hám Thiên Tà Thần

----------------------

Những năm này Diệp Hạo mặc dù dung luyện đủ loại bản chép tay của các bậc tiền bối nhưng hoàn cảnh tu luyện ở đây còn tốt hơn so với Hạo Nhiên Vực, nên tu vi hắn không thể tránh khỏi tăng lên.

Hiện tại, Diệp Hạo cách tầng chín cũng chỉ có một đường, hắn muốn thì tùy thời có thể đột phá, nhưng hắn cảm thấy bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp.

Chiến lực Diệp Hạo kinh người đến mức nào?

Dù tầng chín thì sao?

Cho dù dòng dõi Hoàng Triều hắn cũng không sợ.

Bởi vì Diệp Hạo sử dụng tài nguyên thấp nhất cũng hạng ba, loại đãi ngộ này cho dù dòng dõi Cổ Lão Hoàng Triều cũng xa xa không bằng.

Phải biết Diệp Hạo được một Thần Hoàng, hai Chuẩn Thần Hoàng và gần 100 Thần Vương cho tài nguyên để bồi dưỡng.

Bậc đãi ngộ như thế thì Hoàng Triều nào có thể so?

Hơn nữa công pháp Diệp Hạo tu luyện cao hơn cả Hoàng Triều bình thường.

Triệu Tổ lúc trước nói rất rõ, dù hắn tu hành đến tình trạng bây giờ, nhưng con đường phía trước vẫn có thể đi.

Điều này nói rõ cái gì?

Diệp Hạo rất rõ đẳng cấp Vạn Cổ Bất Diệt Quyết dù ở Hoàng cấp cũng thuộc về vô thượng.

Đây mới là thực lực của Diệp Hạo.

Đối thủ của Diệp Hạo cho tới bây giờ cũng không phải đệ tử Vương Triều, chỉ có đệ tử tu luyện Hoàng cấp công pháp mới có thể là đối thủ của hắn.

- Hiện tại ta mang các ngươi tiến về Đệ Nhất Danh Sơn, thừa dịp tranh tài còn chưa mở ra, ngươi phải cố gắng đột phát đi.

Tô Ngữ Nhi nhẹ nhàng nói.

Diệp Hạo cười lơ đễnh.

Đệ Nhất Danh Sơn!

Dãy núi danh tiếng của Đông Vực.

Bên trong Đệ Nhất Danh Sơn có đủ loại tài nguyên trân quý, đáng tiếc trừ phi Đệ Nhất Danh Sơn chủ động mở ra, nếu không cho dù Thần Vương cũng không thể xông vào.

Đệ Nhất Danh Sơn cứ 100 năm lại mở ra một lần, mỗi lần mở ra đều cần máu tươi.

Mà máu tươi này nhất định phải là máu tươi của thiên tài, hơn nữa yêu cầu máu tươi còn cực kỳ khủng bố.

Đây cũng chính là Vạn Tông Đại Hội.

. . .

- Phía trước chính là Đệ Nhất Danh Sơn.

Tô Ngữ Nhi chỉ vào dãy núi nguy nga phía trước trầm giọng nói.

Trên mặt đám người Diệp Hạo lộ ra thần sắc run động.

Dãy núi nơi đây không thấy bờ, hơn nữa mỗi một đỉnh núi đều cao vút trong mây, có thể tưởng tượng được Đệ Nhất Danh Sơn mênh mông cỡ nào.

- Không nên cảm thấy đây là diện tích thực tế của Đệ Nhất Danh Sơn, các ngươi thấy chỉ là không gian bên ngoài mà thôi.

Tô Ngữ Nhi nói tiếp.

- Diện tích thực tế của Đệ Nhất Danh Sơn còn lớn hơn gấp trăm lần so với các ngươi tưởng tượng.

- Tài nguyên Đệ Nhất Danh Sơn có ở khắp nơi à?

Tuyết Trích Tiên nhẹ giọng hỏi.

- Tài nguyên ở đây rất phong phú nhưng còn chưa đạt tới trình độ này.

Tô Ngữ Nhi khẽ thở dài.

- Đệ Nhất Danh Sơn mở ra nhiều lần, tài nguyên có phải càng ngày ít?

Mã Tư Thành trầm ngâm một chút hỏi.

- Thực tế, tài nguyên trên Đệ Nhất Danh Sơn chẳng những không giảm bớt mà còn đang tăng lên.

Tô Ngữ Nhi nói đến đây thần sắc trở nên ngưng trọng.

- Kỳ thật Đệ Nhất Danh Sơn có một cái tên gọi… Đệ Nhất Tà Sơn.

Sắc mặt của mọi người không khỏi biến đổi.

- Rất nhiều tiền bối suy đoán thiên tài vẫn lạc trên Đệ Nhất Danh Sơn hóa thành đủ loại tài nguyên ở đó.

- Có thể sao?

Hứa Hàn Tâm cảm thấy có chút không thể tưởng tượng được.

- Đây chỉ là suy đoán.

Tô Ngữ Nhi trầm giọng nói.

- Bởi vì tu sĩ khi đi ra đều bị lấy hết ký ức.

- Ai lấy?

- Không biết.

Tô Ngữ Nhi lại dặn dò một phen.

- Đợi chút nữa các ngươi tới dưới chân Đệ Nhất Danh, mà nói đó Thị Thần cảnh trở lên đều không thể tiếp cận.

Nói đến đây, Tô Ngữ Nhi nghiêm túc căn dặn.

- Đến nói đó 5 người các ngươi nhất định phải đoàn kết, nếu không từng người sẽ bị đánh tan. Diệp Hạo là người mạnh nhất trong bọn họ, bởi vậy tất cả hành động đều phải nghe theo hắn.

Đám người Khương Phi Minh không có ý kiến.

Dù một năm này sức chiến đấu của bọn họ đều tăng lên rất nhiều, nhưng bọn họ vẫn không có lòng tin vật tay với Diệp Hạo.

- Đi thôi.

Diệp Hạo phất tay về phía Tô Ngữ Nhi rồi mang theo bốn người đi tới chân núi Đệ Nhất Danh Sơn.

Đến nơi, Diệp Hạo mới phát hiện tu sĩ ở đây đã có rất nhiều khoảng 100 ngàn người.

- Theo lý thuyết Vạn Tông Đại Hội, tu sĩ tới trước không nên có con số này chứ.

Diệp Hạo hỏi.

- Đệ tử Vương cấp Tông môn chỉ có năm, Hợp Thần cấp 10 đệ tử, mà Sinh Thần cấp hai mươi tên.

Mã Tư Thành lúc này giải thích.

Diệp Hạo suy nghĩ một chút đã hiểu.

Hợp Thần cấp, Sinh Thần cấp tông môn đơn thể không có thực lực, bởi vậy bọn họ muốn dựa vào chất lượng để chống lại Vương cấp Tông Môn.

- Đệ tử của Hợp Thần cấp, Sinh Thần cấp Tông Môn phần lớn nắm giữ chiến trận, có lúc mấy Tông Môn kết hợp với nhau, cho dù Vương cấp Tông Môn cũng phải đi vòng.

Hứa Hàn Tâm phụ họa.

- Chỉ cần bọn họ không trêu chọc chúng ta là được.

Diệp Hạo nhàn nhạt nói.

Nhưng ngay lúc Diệp Hạo nói xong một đạo thanh âm âm dương quái khí vang lên trong tai hắn.

- Đây không phải Hạo Nhiên Chính Khí Tông ngu ngốc à?

Đám người Mã Tư Thành nhìn thấy năm bóng người phía xa sắc mặt không khỏi thay đổi.

- Diệp sư huynh, bọn họ là đệ tử Thiên Tà Tông, tông môn chuyên đối đầu với Hạo Nhiên Chính Khí Tông ta.

Hứa Hàn Tâm thấp giọng nói.

Diệp Hạo gật đầu một cái rồi nhìn về phía thanh niên môi hồng răng trắng mới mở miệng.

- Cô nương nhà ai xinh đẹp vậy?

Diệp Hạo ranh mãnh nói.

Diệp Hạo nói xong cặp mắt đào hoa của người thanh niên kia tràn đầy phẫn nộ.

- Ngươi nói cái gì?

Diệp Hạo hướng về thanh niên kia nhìn một hồi hồ nghi nói.

- Ngươi bị ngực phẳng?

- A.

Thanh niên kia gầm thét muốn xông tới Diệp Hạo, bất quá lại bị một nữ tử bên người ngăn cản.

- Thiên sư… sư huynh, ngươi không nên vọng động.

- Đúng vậy, Thiên sư huynh, chân núi Đệ Nhất Danh Sơn cấm xuất thủ, quy tắc từ đó đến này.

Ba thanh niên còn lại cũng vội vàng thuyết phục.

Thiên Kỳ thở hồng hộc mấy lần nói.

- Lão tử nhớ kỹ ngươi. Chờ đến khi vào Đệ Nhất Danh Sơn, lão tử chém ngươi thành ngàn mảnh.

Quẳng xuống câu này Thiên Kỳ xoay người rời đi.

- Không ngờ vừa tới đây đã đã bị Thiên Tà Tông theo dõi.

Mã Tư Thành cười khổ.

- Thiên Tà Tông không phải đối nghịch với Hạo Nhiên Chính Khí Tông à?

Diệp Hạo nhìn Mã Tư Thành nói.

- Thừa cơ hội này giết hết tất cả bọn họ.

- Tuyệt đối không thể.

Mã Tư Thành vội nói.

- Sao?

Diệp Hạo nghi ngờ hỏi.

- Phong cách của Thiên Tà Tông là thiên mã hành không, nhưng họ không phải Tông Môn ma đạo.

Mã Tư Thành nói gấp.

- Những năm này Thiên Tà Tông làm nhục Hạo Nhiên Chính Khí Tông ta, nhưng lại chưa hề giết một người nào của chúng ta.

- Còn có kiêng kỵ gì hiện tại nói cho ta biết luôn đi.

Diệp Hạo lật Mã Tư Thành một cái.

- Chờ khi vào Đệ Nhất Danh Sơn, ta thấy ai không vừa mắt, giết hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận